Trương Siêu Quần đối với cú quyền vừa rồi uy lực làm hắn cũng giật mình, hắn chỉ bất quá mới sử một thành lực đạo, thì có thể đem đối thủ đánh ngã, đây cũng quá ly kỳ! Hắn cũng biết, Càn Khôn Đại Na Di, có thể kích phát năng lực tiềm ẩn bên trong người, hắn lại luyện được Cửu dương Thần Công mặc dù chỉ là quyển thứ nhất, nhưng tăng thêm Càn Khôn Đại Na Di, uy lực đã tăng cao mấy lần!
Trương Siêu Quần đối với chúng tăng ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ nhìn lấy Không Nghiệp, nói:
– Đại sư, vãn bối đã nói qua, không muốn thương tổn đến người, đừng nên ép vãn bối.
Không Nghiệp thở dài một hơi, chậm rãi đứng lên, nói:
– Tiểu thí chủ, vừa rồi thí chủ mặc dù nói rất có lý, nhưng Không Trí sư huynh đã giao lão nạp trấn giữ nơi này, nếu muốn lão nạp thả người ở bên trong, lão nạp cũng không dám phạm đến bọn họ, nếu bọn họ chịu thúc thủ đầu hàng, chúng ta tự nhiên sẽ mời bọn họ đi đến Thiếu Lâm tự, lắng nghe Phật pháp, hóa giải tội lỗi của bọn họ, thế nhưng là bọn họ minh ngoan bất linh, chúng ta cũng chỉ đành lấy bạo chế bạo, đây là tình thế bất đắc dĩ, vì thế nếu thí chủ nhất định cứ muốn đi vào, hãy đánh thắng lão nạp rồi nói.
Trương Siêu Quần không còn cách nào khác chắp tay thi lễ:
– Không Nghiệp đại sư, mời!
Nhưng trong hắn lòng thầm nói:
“Ta tốn nước bọt nói hồi lâu, chỉ là không muốn cùng ngươi động thủ, hao tổn nội lực, nhưng ngươi vẫn cứ muốn đánh, đánh thì đánh, chẳng lẽ ta há sợ ngươi sao?”
Chúng tăng nhao nhao dàn trận, phong bế trước cửa phòng nghị sự ngăn trở.
Không Nghiệp mặc dù không có danh tiếng gì, kì thực võ công không thấp hơn Tứ Đại Thần Tăng, ông lập tức đạp mấy bước về phía trước, tay phải hướng Trương Siêu Quần đỉnh đầu bắt chụp tới, hắn thấy từ cổ tay cho tới ngón tay của đối thủ, duỗi ra rất thẳng, kình lực mạnh vô cùng, liền vội tránh sang một bên. Mọi người xung quanh nhìn vào không biết hắn dùng thân pháp gì mà tránh sang bên một cách nhẹ nhàng như vậy.
Nhưng Không Nghiệp Ðại Sư là một trong các đại thần tăng của phái Thiếu Lâm, và môn Long Trảo Thủ của y là một võ công thượng thặng của phái Thiếu Lâm, nếu bị ông chộp trúng thì đầu và óc sẽ bị vỡ nát liền, Ðại Sư thấy cái chộp của mình không trúng, lại chộp luôn cái thứ hai, thế sau của ông còn mạnh và lợi hại hơn thế trước nhiều.
Trương Siêu Quần lại né mình một cái, đã lướt sang được bên trái luôn, ngờ đâu Không Nghiệp liên tiếp chộp cái thứ ba, thứ tư, thứ năm và chỉ thoáng cái, thân hình của Không Nghiệp như một con hạc vàng bay lượn múa nanh múa vuốt, nhằm đầu Trương Siêu Quần chộp lia lịa, khiến hắn cũng không biết tránh né nơi nào cho phải, mọi người bỗng nghe có tiếng kêu “soẹt”, Trương Siêu Quần đã phi thân tà tà ra bên ngoài, tay áo bên phải của hắn đã bị Không Nghiệp chộp trúng cánh tay phải của chàng đã có năm vết thương thật dài, máu tươi rỉ ra không ngớt.
Trương Siêu Quần thốt lên:
– Đại sư võ công quá cao cường, không biết đây là công phu gì?
Không Nghiệp nói gỏn lọn:
– Long Trảo Thủ!
Trương Siêu Quần nhẹ gật đầu:
– Thiếu Lâm võ công quả nhiên là lợi hại!
Không Nghiệp ra chiêu đắc thủ, lại nhún người nhảy lên cao, nhào xuống, uy thế phi phàm, Long Trảo Thủ cực nhanh hung ác cực, Trương Siêu Quần bình sinh chưa bao giờ thấy qua, nhất thời vô sách chống cự, đành phải rút lui nhảy ra, một trảo này chụp trật thất bại.
Không Nghiệp đại sư tại Thiếu Lâm tự không có bất luận chức vị gì, đại sư chỉ say mê luyện tập võ công, công phu Long Trảo Thủ của ông không sánh bằng sư huynh Không Tính, nhưng ông có một công phu khác đó là Kim Cương Bàn Nhược Chưởng đó là tuyệt kỹ thành danh của ông, nhưng khi đại sư cùng thiếu niên này đối địch hơn mười chiêu, mặc dù không có trực tiếp giao thủ, hắn một mực tránh lui, nhưng đại sư cũng nhìn ra đối phương nội công dường như cùng đồng căn với bản môn Thiếu Lâm là Cửu Dương Thần Công, nghĩ đến hắn có thể cũng không phải là cùng chung với Ma giáo, nên không xuất thủ Kim Cương Bàn Nhược Chưởng, mà ông chỉ mong có thể đem hắn chế trụ, giao cho Không Trí sư huynh xử lý, cứ thế mà Long Trảo Thủ cuồn cuộn đánh ra, nhưng trước sau gì cũng không đánh trúng đến đối phương, trong lòng ông cũng biết, mình cùng thiếu niên này võ công bên trên không biết ai lợi hại hơn ai, nhưng về khinh công thì ông đã là sớm thua thảm hại rồi.
Mọi người đứng xem cũng đã phân biệt khinh công của ai hơn, ai kém, cái lui nào của Trương Siêu Quần cũng cách đối thủ cách mình tầm hai, ba bước, như vậy mới thật là khó, khi đại sư đang muốn sử dụng Kim Cương Bàn Nhược Chưởng, chỉ nghe thiếu niên kia thân hình đột nhiên rút lên, từ trên không trung cấp tốc xoay quanh, chuyển động bốn vòng tròn, càng chuyển càng cao, chuyển hướng, nhẹ nhàng linh hoạt lui ra mấy trượng bên ngoài.
Chúng tăng nhìn đến ngây người, nếu không có hôm nay tận mắt nhìn thấy, quyết không tin thế gian có người khinh công cao siêu như vậy.
Không Nghiệp cũng trong tâm dao động thần trì, trợn mắt mồm, nhịn không được niệm một câu A Di Đà Phật, rồi hỏi:
– Tiểu thí chủ cùng Vi Bức vương là đồng xuất từ một mạch sao?
Trương Siêu Quần giật mình, biết Không Nghiệp bị khinh công phái Cổ Mộ của mình khuất phục, không nhịn được mỉm cười trả lời:
– Vi Bức vương khinh công hơn xa vãn bối.
Đang khi nói chuyện, Không Nghiệp lần nữa phóng người bay lên, lần này, Trương Siêu Quần không còn có nhượng bộ, vừa rồi hắn đã xem 36 chiêu Long Trảo Thủ nhìn rõ ràng, không có phát hiện có sơ hở gì, trong lòng thầm bội phục, đúng là nghĩ không ra mình có loại võ công nào khắc chế, nhưng hắn là đặc công học được kỹ xảo thuật cận chiến, trong đó các chiêu số, đã trãi qua vô số cao thủ cải tiến, thậm chí tại là nghiên cứu từ trong máy vi tính tiến hành qua cải tiến, sở học quyền kỹ của hắn đã qua trong thế giới này, vẫn chưa bì nổi thuật cận chiến của hắn đã có, Trương Siêu Quần không nghĩ nhiều nữa, thi xuất thuật cận chiến, cùng Long Trảo Thủ của đại sư Không Nghiệp đối công.
Không Nghiệp thấy hắn không còn dùng khinh công bay loạn nữa, vừa mừng vừa lo, trức tiếp đối mặt, đem 36 đường Long Trảo Thủ thi triển bén nhọn vô luân, hai người dường như là liều mạng, chiêu thức đều là nhanh đến mức cực hạn, thuật cận chiến Trương Siêu Quần vốn là tinh luyện ngắn gọn, không có chút nào múa thế đẹp đẽ, mà trọng yếu là khắc địch chế thắng làm quan trọng, hai người trong nháy mắt bên trong đã đấu qua mười mấy hiệp.
Chúng tăng được mở rộng tầm mắt, trừ những tên cao thủ hạng nhất ra, số người còn lại, càng là hoa mắt, nhìn không rõ, chỉ cảm thấy một cái bóng vàng, một cái bóng trắng, lúc ẩn lúc hiện, nội lực khuấy động tản ra, phát ra doạ người tiếng vang, bọn họ chẳng ai ngờ rằng thiếu niên này lại có võ công cao cường như thế, vừa rồi tên tăng nhân tráng kiện kia bị Trương Siêu Quần một quyền đánh ngã càng là sợ hãi, trong lòng y biết được, nếu là thiếu niên thật muốn đưa hắn vào tử địa, thì mình đã sớm chết.
Quyền qua cước lại, liên tiếp khoái công hơn một trăm chiêu, hai người đột nhiên tách ra, riêng phần Trương Siêu Quần thối hậu tầm mười bước rồi đứng vững.
Chúng tăng ai cũng không có nhìn rõ ràng là ai thắng, là ai bại, từng người nghẹn họng nhìn trân trối, lặng ngắt như tờ, chỉ thấy Trương Siêu Quần ung dung coi như không có chuyện gì xảy ra cả, còn Không Nghiệp đại sư thì cau mày nghĩ ngợi, hiển nhiên là đã lép vế hơn đối thủ rồi.
– Tiểu thí chủ nội lực quá mạnh, cao hơn lão nạp một bậc, quyền thuật thì càng là ngắn gọn nhưng hữu hiệu, mặc dù thiếu đi nét phiêu dật mỹ cảm, nhưng ra chiêu cực kỳ nguy hiểm, tinh diệu, lão nạp bái phục.
Trương Siêu Quần nói:
– Không Nghiệp đại sư, nếu bàn về võ công, vãn bối kém xa đại sư, chỉ là do vãn bối ở bên trong tu vi nội lực hơi mạnh hơn một chút thôi, chúng ta trận này, xem như ngang tay.
Chúng tăng nghe được ngây người, nhưng bọn họ cũng nhìn ra được, thiếu niên này là đang giữ mặt mũi cho Thiếu lâm của bọn họ, trong lòng cũng đúng là sinh ra mấy phần hảo cảm với hắn.
Không Nghiệp khen:
– Nội công của tiểu thí chủ cùng bản phái không có gì sai biệt, lại thêm tinh thâm, nhất định cùng với bản phái sâu xa có chút mối quan hệ, không biết có thể cho biết lão nạp biết qua sư thừa?
Trương Siêu Quần cười nói:
– Vãn bối là đệ tử của phái Võ Đang, họ Trương tên Siêu Quần.
Lời vừa nói ra, chúng tăng giật mình, Không Nghiệp cũng là mừng ra mặt, nguyên lai là đại sư lo lắng thiếu niên này chính là người trong Ma Giáo, tai nghe thấy hắn tự nhận là đệ tử Võ Đang, nhẹ nhàng thở ra, mỉm cười nói:
– Thì là tiểu thí chủ là người trong đồng đạo, tiểu thí chủ nội lực cáo thâm như thế, Võ Đang lục hiệp bên trong không ai có thể làm đến sư phụ ngươi, hẳn là đệ tử của Trương chân nhân sao?
Trương Siêu Quần chắp tay, nói:
– Đại sư đoán đúng, gia sư chính là Trương Tam Phong.
Không Nghiệp gật đầu nói:
– Trách không được Trương thí chủ võ công như thế, thì ra đúng là đồ đệ Trương chân nhân, lão nạp thua ngươi, tuyệt không uổng.
Trương Tam Phong trong võ lâm uy vọng cực cao, nếu bàn về bối phận, Tứ Đại Thần Tăng đều còn phải gọi Trương Tam Phong là sư bá, Không Nghiệp thua ở trong tay đệ tử của Trương chân nhân, đúng là tuyệt không cần quan tâm.
Không Nghiệp lại nói:
– Trương thí chủ sau không đi đến phía trước giúp đỡ, tới nơi này làm gì?
Trương Siêu Quần nói:
– Vãn bối vốn là tới cứu người ở trong phòng nghị sự này.
Không Nghiệp ngạc nhiên nói:
– Trương thí chủ đã là đệ tử Võ Đang, đều chúng ta phải làm lần này là đến vây quét Ma Giáo yêu nghiệt, thì chủ như thế nào ngược lại là muốn cứu bọn họ? Chẳng lẽ đây là chủ ý của Trương chân nhân sao?
Trương Siêu Quần nói:
– Đây cũng không phải, vãn bối đã có hơn ba năm không gặp lại lão nhân gia. Vãn bối không muốn cùng đại sư xung đột, xin mời đại sư tránh ra một bên!
Không nghiệp cau mày nói:
– Trương thí chủ không thể sai lầm, chuyện của Ma giáo, tốt nhất là không quản đến mới tốt a.
Trương Siêu Quần nói:
– Về chuyện này, ở bên trong có sự hiểu lầm cực lớn, Lục Đại phái cùng với Minh Giáo, thật ra cũng không có nhiều oán cừu sâu nặng, nhưng tại vì toàn là bị người âm thầm xúi giục, từ đó mới có chuyện, người này trăm phương ngàn kế chuẩn bị hơn ba mươi năm, ngay cả Không Kiến thần tăng của quý phái cũng là bị người này âm mưu hãm hại mà chết.
Lời hắn vừa nói ra, Không Nghiệp cùng chúng tăng đều là kinh ngạc đến sững sờ, Không Nghiệp run giọng nói:
– Không Kiến sư huynh, không phải.. là bị Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn hại chết hay sao?
Trương Siêu Quần lắc đầu:
– Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn cũng là người đáng thương, tiền bối bị người lợi dụng, vãn bối hiện tại không có thời gian cùng đại sư giãi bày, tóm lại chuyện uẩn khuất bên trong này vãn bối đã biết, cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho việc bắt hắn chứng minh, xin đại sư để cho vãn bối vào trong đi!
Không Nghiệp chần chừ một chút nói:
– Trương thí chủ, nếu như thí chủ tin lão nạp, lão nạp dùng tính mệnh đảm bảo, tất cả người ở bên trong đều sẽ không có việc gì, chỉ cần những lời vừa nói của thí chủ là sự thật, lão nạp sẽ đem bọn họ giao cho thí chủ.
Trương Siêu Quần ngoài ý muốn nhìn lão hòa thượng này một chút, không nghĩ tới tại sao Không Nghiệp dễ dàng tin tưởng vào mình.
Do dự một chút, chắp tay nói:
– Đại sư, bằng hữu tương giao đáng quý là ở mức độ thông hiểu với nhau, mặc dù chúng ta niên kỷ chênh lệch cách xa, nói quá mức đường đột, vãn bối cũng tin lời đại sư.
Không nghiệp mỉm cười gật đầu, Trương Siêu Quần hướng về chúng tăng ôm quyền, quay người mà đi.
Mới đi ra khỏi mấy bước, chợt thấy cách đó không xa phòng ốc ánh lửa ngút trời, Trương Siêu Quần cả kinh, quay đầu lại hỏi:
– Đại sư, như thế nào mà nhà cửa đều bốc cháy tới như vậy?
Không nghiệp mờ mịt lắc đầu nói:
– Lão nạp cũng không biết.
Trương Siêu Quần trong lòng hơi động, lại nhìn thấy ở góc khác cũng thế lửa hừng hực, Trương Siêu Quần vừa tức vừa giận, bọn họ tự khoe là danh môn chính phái, vọt tới Quang Minh đỉnh giết người không tính, còn muốn phóng hỏa! Việc này cùng cường đạo thổ phỉ thì có cái gì phân biệt!
Trương Siêu Quần trở hằm hằm nhìn Không Nghiệp, quát:
– Khá lắm lòng dạ từ bi phái Thiếu Lâm, khá lắm tự cho là hiệp nghĩa phái Võ Đang, giết hết người còn muốn phóng hỏa!
Không nghiệp ngơ ngác nói:
– Cái này… cái này… lão nạp đúng là không biết a!
Trương Siêu Quần nghiêm nghị nói:
– Hành vi cường đạo bực này tự xưng danh môn chính phái! Ta hỏi các ngươi, Minh Giáo có khi nào làm qua chuyện diệt người ta cả nhà, rồi đốt nhà phóng hỏa? Phái Thiếu Lâm người chết thì không bắt được tận tay là do Minh Giáo làm, phái Võ Đang có tam hiệp Du Đại Nham bị đả thương cũng không thấy tận mặt kẻ ám hại, lại liền cứ muốn diệt toàn bộ Minh Giáo giết rất nhiều người không nói, còn muốn hủy đi trăm năm cơ nghiệp của người, đừng nói những sự tình này đều là do người kia âm thầm mưu đồ, cùng với Minh Giáo không có quan hệ trực tiếp, mà nếu như thật sự là Minh Giáo làm, cũng không thể đuổi cùng diệt tận như thế! Các ngươi cứ nói cái gì chúng sinh bình đẳng, toàn mẹ nhà hắn là cái đánh rắm! Chẳng lẽ bọn họ đều đáng chết sao? Trong tay bọn họ có nhuốm máu tươi, nhưng các ngươi người nào mà không có? Chỉ sợ trên tay các ngươi, máu càng nhiều hơn không biết bao nhiêu!
Trương Siêu Quần càng nói càng giận, bước nhanh đến phía trước, một chưởng hướng Không Nghiệp đánh tới, Không Nghiệp nét mặt đầy đau khổ áy náy, không hề ngăn cản, Trương Siêu Quần dưới cơn thịnh nộ xuất thủ, đã dùng đến tám chín thành công lực, thẳng tới trong nháy mắt khi chưởng lực vừa chạm trúng thân thể Không Nghiệp, hắn đột nhiên kinh ngộ, rút chưởng lực lui về…
Hai người đồng thời rên khẽ một tiếng, Không Nghiệp như diều đứt dây bay ra bên ngoài mấy trượng, chân lảo đảo, rồi cũng đứng vững, trong miệng máu tươi phún ra, Trương Siêu Quần lui lại hai bước, sắc mặt trắng bệch, hắn vừa rồi vận công thu hồi lại sáu thành công lực, trong thân thể không có chút nào phòng bị, dưới tình huống này, bị chưởng lực phản ngược lại giống như bị đánh trúng chưởng, lần này Trương Siêu Quần chịu nội thương còn vượt xa Không Nghiệp, ngũ tạng lục phủ của hắn giống như là bị ép đến lệch cả vị trí.
Chúng tăng nhìn thấy Không Nghiệp thụ thương, một loạt tiến lên, ngay lập tức Không Nghiệp lớn tiếng quát dừng lại, Trương Siêu Quần thu hồi nội lực lại kịp lúc, Không Nghiệp như thế nào không biết, hắn ta tình nguyện tự tổn thương thân thể mình, cũng vì không muốn đả thương mình.
– Tất cả dừng tay! Nếu không có Trương thí chủ lưu tình, lão nạp đã chết! Chúng ta đi thôi!
Hắn đi đến bên cạnh Trương Siêu Quần, khom lưng, từ trong ngực lấy ra một viên dược hoàn đen nhánh, đặt ở bên cạnh Trương Siêu Quần dưới mặt đất, nói:
– Đây là đại hoàn đan bản phái, trị liệu nội thương rất hữu hiệu.
Thở dài một tiếng, liền đem người rời đi.
Trương Siêu Quần chân khí hỗn loạn, nhẫn nhịn thể nội phiên giang đảo hải khó chịu, đem viên đại hoàn đan kia nuốt xuống, chỉ một lúc sau, đan điền ấm áp dễ chịu, thật là có hiệu quả, rất nhanh một lúc sau Trương Siêu Quần nội lực liền khôi phục lại.
Từ dưới đất đứng lên, hướng phòng nghị sự bước đi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ỷ thiên đồ long ký - Quyển 1 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Đụ máy bay, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/12/2017 12:59 (GMT+7) |