Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Vô hình thần công » Phần 169

Vô hình thần công - Tác giả Tiểu Long

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 169

Trên đường đi, Hồ Thị Hắc Bà lên tiếng hỏi thăm Tiêu Dao Dao về hạ lạc của Thanh Lam tú hiệp, hai người hỏi điều đó khiến Tiêu Dao Dao hết sức bất ngờ, hai mắt khẽ nhíu lại như nhớ đến chuyện gì, cuối cùng mới bật ra câu trả lời.

Nàng nói rằng cách đây vài hôm, khi đi ghé một quán ăn bên đường, nàng đã nghe được tin tức từ bọn người tham dự thịnh yến ở Đào Hoa Cung nói ra, theo bọn người đó kể lại, có một nam tử khuôn mặt anh tuấn, là đường chủ ngoại cung đường của Đào Hoa Cung, gọi là Thanh Lam tú hiệp.

Hồ Thị Song Tiên nghe vậy thảy đều giật mình, hai người đều biết Đào Hoa Cung nữ nhân tệ hại vô chừng, đệ tử của họ mà ở chung với bọn chúng thì còn gì là nhân cách, còn gì là tinh anh nam tử đỉnh thiên lập địa nữa.

Thế nhưng sự việc còn chưa kinh hãi bằng sau đó, Tiêu Dao Dao còn nói, nam tử hán nọ đã bị giết chết trong đám loạn đả. Sự việc này khiến hai người kinh hãi đến mức mặt mày thất sắc, tim đập thịnh thịch, nhất thời không thể cất nổi bước chân lên đường.

Hồ Thị Bạch Bà hận đến mức không thể bay ngay đến Đào Hoa Cung để thăm dò tình hình, hiện giờ mà nói, 2 người bọn họ chạy còn chưa chắc thoát tay người của Hắc thanh phái thì làm sao dám tự tiện di chuyển đi xa như thế, lại đến khu vực là nơi Hắc Thanh phái đang chiếm giữ, rõ ràng là không thể nào rồi.

Hồ Thị Hắc Bà thân hình rung động, hai mắt như tóe lửa, tay nắm chặt thành nắm đấm, nước mắt ứa ra, không cách nào cản nổi.

Hai người vì nghe tin đệ tử yêu bị thảm nạn, cơ hồ không ai chịu nổi đả kích, sức lực gần như mất cả, lập tức đứng không vững, phải nhờ vào 2 mẹ con Gia Luật Tú và Tiêu Dao Dao dìu đỡ đến nghĩ ở gốc cây ven đường.

Hồ Thị Bạch Bà nước mắt ứa ra nói giọng tức tưởi:

– Thanh nhi, tiểu tử nhà ngươi sao lại bạc mệnh thế này. Bọn chúng ta già cả rồi mà còn chưa chết, ngươi sao lại chết sớm như thế. Không thể nào mà.

Hồ Thị Bạch Bà vừa khóc vừa đập tay vào ngực, khuôn mặt thảm trọng vô cùng, hận không thể chết thay cho đệ tử yêu, vốn dĩ được bà coi như con.

Ở bên cạnh đó, Hồ Thị Hắc Bà cũng khóc lớn, hai tay đập mạnh xuống đất, cả người run rẩy không ngừng.

Thảm trạng đó của bọn họ khiến cho hai mẹ con Gia Luật Tú cũng không khỏi kinh hãi, thương cho tình cảnh của hai người. Ai ngờ Hồ Thị Song Tiên lúc này chẳng giống chi với hình ảnh đỉnh đỉnh đại danh của họ trên giang hồ chục năm nay, họ giờ chỉ giống như hai bà già yếu đuối, dường như không có nổi một tia hùng khí, quả thật là khó thể tin được.

Gia Luật Tú vội vàng rút khăn tay ra cho Hồ Thị Bạch Bà lau nước mắt, nhân tiện lên tiếng an ủi bà này vài câu.

Tiểu cô nương Tiêu Dao Dao thấy mẫu thân làm vậy cũng bắt chước làm theo, hết lời an ủi Hồ Thị Hắc Bà, mong rằng bà sẽ vượt qua biển khổ, tiếp tục kiên trì tranh đấu.

Hồ Thị Bạch Bà và Hồ Thị Hắc Bà đau khổ cùng cực, sau khi hay tin đứa học trò yêu duy nhất táng mạng, bọn họ hai người đều không ai còn thiết sống, cảm giác như thế giới đã chuyển màu đen tối, một chút sinh khí cũng không thể gượng lại.

Cũng may lúc này ở bên 2 người còn có 2 mẹ con Gia Luật Tú hết lời an ủi, tìm đủ mọi cách để cả 2 lấy lại khí thế, vậy mà phải hơn một tuần trà sau, Hồ Thị Song Tiên mới tạm nguôi ngoai nỗi đau, tiếp tục cùng họ đăng trình tiến về phía trước.

Đoàn người chỉ vì việc đau thương vừa rồi của Hồ Thị Song Tiên mà không thể đến được thị trấn gần đó đúng như kế hoạch, đành phải tìm một hoang miếu nghỉ tạm, ngày mai sẽ tiếp tục lên đường.

Ngôi miếu mà mấy người nghỉ tạm, khuôn viên diện tích khá rộng, nhìn từ ngoài vào đã thấy mờ tối, khung cảnh tịch mịch vô cùng.

Phía bên ngoài miếu là những cây trúc mọc hoang dại, nhiều cây mọc xen cả ra đường, chắn lấy lối vào miếu. Mấy người vừa đi vừa tìm cách vạch lối, cảm giác dưới chân chật chội, đầy rẫy những cỏ dại mọc cao quá ống chân, bên trên lại bị cây trúc ngăn trở, cực kỳ bất tiện khi vào miếu.

Nếu không phải lúc này đã trời đất đã chuyển vận, ánh sáng đã nhạt màu thì mấy người cũng không ai đi vào nơi này.

Mọi người vượt qua hàng trúc dầy đặc phía cửa vào, liền nhận thấy bên trong hoang miếu có tất cả 2 dãy phòng, mỗi dãy cũng phải đến 5 phòng, phía trước hoang miếu có đề một miếng gỗ ghi danh tự, nhưng do thời gian quá lâu, nước sơn đã mờ và mất nhiều, cơ hồ nhìn không ra chữ viết trên đó là gì nữa.

Phía trước miếu đã vậy, đằng sau miếu cũng trồng rất nhiều cây trúc, lá trúc sào sạt theo gió mà văng vẳng đến tai mọi người, tạo nên cảnh vật buồn tẻ mang chút âm khí rùn rợn.

Bốn người nhìn ngó một lúc, rồi tự động kéo nhau đến một căn phòng nhỏ cuối cùng bên tả, căn phòng này được chọn vì nhìn từ bên ngoài nó có vẻ rộng lớn hơn cả, lại còn có chút tươm tất hơn những căn phòng kia.

Hồ Thị Bạch Bà và Hồ Thị Hắc Bà lúc này đã không còn vẻ yếu ớt nữa, họ tiến vào trong phòng đầu tiên, còn chú ý nhìn ngó xung quanh thật kỹ.

Mấy người vào đây mới biết căn phòng này vốn là nơi ở của Trụ trì ngôi miếu này trước đây, thảo nào mọi thứ nơi đây mới khá hơn mấy căn phòng kia là vậy.

Tiêu Dao Dao dựa vào bút tích trên tường lưu lại, thầm nghĩ lão già trụ trì trong ngôi miếu này đã sống cách nàng những 50 năm, so ra cũng có khi cùng tuổi với hai lão bà Hồ Thị Song Tiên không chừng.

Hồ Thị Hắc Bà nhìn bút tích trên tường cười khan quay sang nói với Hồ Thị Bạch Bà.

– Lão già trụ trì không ngờ lại là Khang Tự Ma Tăng, lão ta chắc đã chết mất xác 20 mươi năm trước trong trận chiến Hắc Bạch phân tranh rồi.

Hồ Thị Bạch Bà khẽ nói:

– Lão ta tu tăng nhưng lại sát giới, nghiệp quả báo ứng chết đi là phải, chúng ta đối với lão tuy không oán không cừu, nhưng lão là người đã chết, bọn chúng ta đến đây ở tạm, cũng không nên lôi chuyện xấu của lão đó kể ra đây làm chi.

Mấy người tất bật một chút, dọn dẹp mấy thứ bụi bám lên trên chiếc giường gỗ, lập tức có ngay một không gian đủ lớn, liền dọn chỗ ngồi xuống bắt đầu mở lương khô ra ăn.

Đêm hôm đó, mọi người đang chập chờn trong giấc ngủ thì bên ngoài lại có tiếng người nói vọng lại. Âm thanh người nọ tuy là không lớn, nhưng trong giữa đêm thanh vắng thì nghe hết sức rõ ràng, đặc biệt, thứ âm thanh đó cho mọi người biết người phát thoạt đang ở rất gần.

Hồ Thị Hắc Bà vội vàng hé cửa nhìn ra, trong đêm thanh vắng, gió thổi sào sạt qua những khóm trúc, hai mắt Hồ Thị Hắc Bà chợt thấy mấy chục nhân ảnh đang phá đám trúc hoang mà vào trong này, gió bên ngoài đang thổi mạnh, tiếng nói và hành động phá hoại của bọn họ nghe rõ hơn lúc nào hết.

Ở bên một chỗ hở khác, hai mẹ con Gia Luật Tú và Tiêu Dao Dao cũng đang chăm chú nhìn ra. Mấy người đều lo lắng không biết bọn người nọ là ai. Nếu bọn họ là địch nhân đang truy đuổi Hồ Thị Song Tiên thì thật rầy rà. E rằng khó mà tránh khỏi một trường huyết chiến. May sao đám khách nhân kỳ bí nọ khi vào bên trong lại không chọn chỗ mà 4 người đang cư ngụ, bọn họ tập trung lại ở trong mấy dãy nhà bên mé hữu.

Bốn người vì việc này đều hết sức tò mò, quyết định thoát ra bên ngoài, tiến nhập gần chỗ dãy phòng mé hữu, mục đích muốn biết xem bọn người nọ là ai.

Tiêu Dao Dao khi nhìn thấy thủ lĩnh trong đám người lạ kia hiện ra bên dưới ngọn lửa do bọn chúng đốt lên, lập tức nhận ra ngay hai người chính là phu thê Hồ Thiên Long và vợ Miêu Thiên Tường.

Nàng kinh hoàng thầm đoán bọn người nọ nhất định bám theo truy sát Hồ Thị Song Tiên, trong lòng lập tức lo âu cho tính mạng của 2 lão bà này.

Phu thê Hồ Nhất Long và Miêu Thiên Tường không biết là bản thân đang bị theo dõi, hai người đang ra lệnh cho thuộc hạ chuẩn bị vật thực, nướng lên một ít cho hai người ăn.

Bọn người Tiêu Dao Dao quay trở về phòng, trong 4 người thì trừ Tiêu Dao Dao nhận biết thân phận bọn khách lạ, còn 3 người kia không ai biết chút gì cả.

Tiêu Dao Dao đợi mọi người ngồi yên rồi, mới lên tiếng hỏi Hồ Thị Song Tiên có nhận biết bọn người kia không, sau khi nàng nghe hai người không ai nhận ra bọn người kia, Tiêu Dao Dao mới lộ ra những hiểu biết của mình, nàng nói rõ thân phận của Ma đao Hồ Nhất Long và vợ gã Miêu Thiên Tường cùng đám thủ hạ, bọn người họ thực chất chính là môn hạ dưới trướng của lão môn chủ thần bí Hắc Thanh Phái, lại nói lúc trước nàng đến Phúc tiểu trạch đã gặp mặt bọn họ một lần, khẳng định là võ công mấy người nọ rất cao cường.

Hiện giờ mà nói, Mâu Sỹ Đạt và Nguyệt Luân vốn là thủ hạ thân tín của Miêu Thiên Tường đã được phái đi làm nhiệm vụ truy sát Hồ Thị Song Tiên, do đó 2 người nọ không có ở đây, nếu không với sự có mặt của Mâu Sỹ Đạt trong đám người nọ, khẳng định Hồ Thị Song Tiên sẽ nhận ngay ra bọn người kia là người của Hắc Thanh Phái.

Hồ Thị Song Tiên nghe xong chuyện Tiêu Dao Dao nói ra đều thất kinh trong lòng. Hai người đều nghe nói Ma đao Hồ Nhất Long đao pháp thần kỳ quỷ khốc, võ công đã đạt đến cảnh giới đăng đàn nhập thất, kỳ tuyệt đao quang lợi hại vô cùng, hiện giờ lão ta đã đem thuộc hạ đến đây, nếu mà lão phát giác ra hai người thì chắc khó lòng thoát khỏi độc thủ của lão.

Còn Gia Luật Tú cũng kinh ngạc không kém Hồ Thị Song Tiên, bà từng lăn lộn giang hồ gần chục năm, đã nghe danh Ma đao Hồ Nhất Long từ lâu, tiếc rằng bà chưa có cơ hội được gặp, không ngờ con gái bà Tiêu Dao Dao tuổi còn quá nhỏ, lại có thể nhìn ra Hồ Nhất Long, một cao thủ tiền bối trong võ lâm, so ra kiến văn của tiểu nữ bà hiện đã vượt hơn bà ở một số mặt rồi.

Điều Gia Luật Tú ngạc nhiên thứ hai chính là việc Ma đao Hồ Nhất Long đã đầu nhập làm môn hạ Hắc Thanh Phái. Chuyện này quả thật lớn lao. Cao thủ võ công đến mức như Ma đao Hồ Nhất Long còn quy phục Hắc Thanh Phái, nhưng vậy chẳng phải môn chủ của môn phái này phải lợi hại đến bực nào mới có thể thu dụng được lão. Chuyện này đến ngay cả các cao thủ lão thành tiền bối, vang danh trên giang hồ nhiều năm cũng không ngờ tới.

4 người vì việc xuất hiện thình lình của đại kình địch lợi hại như Ma đao Hồ Nhất Long ở sát cạnh bên, nên không ai ngủ được an giấc, mới từ mờ sáng bọn 4 người đã kéo nhau ra khỏi phòng, núp bên ngoài đám rừng trúc phía sau ngôi miếu.

Qủa nhiên hành động cẩn thận của bọn họ không thừa chút nào, buổi sáng hôm sau, Ma đao Hồ Nhất Long và vợ y cùng đám thủ hạ đã tiến hành đi thăm qua các phòng, sau đó mới rời khỏi ngôi miếu.

Bọn người Ma đao Hồ Nhất Long đi rồi, Hồ Thị Song Tiên mới cùng với hai mẹ con Gia Luật Tú từ trong rừng trúc đi ra. Mấy người đều thấy lạ vì không biết bọn người nọ đi đâu, định tìm bắt ai, tại sao bọn chúng lại đi đông như thế. Điều này theo lẽ thường thì nhân vật Ma đao Hồ Nhất Long muốn tìm nhất định cực kỳ lợi hại.

Bốn người quyết định đồng lòng đi theo, để xem bọn người Hồ Nhất Long định làm gì, muốn gặp ai, hay bọn chúng chính đang truy lùng Hồ Thị Song Tiên. Mà cho dù điều này đúng đi nữa, việc bọn họ theo dõi đám người Hồ Nhất Long, nắm được hành tung và kế hoạch của bọn chúng, như vậy cơ hội đối phó với đám người Hắc Thanh Phái sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Mấy người bám theo đoàn người Hắc Thanh Phái đi được 2 ngày trời, cuối cùng cũng phát hiện ra mục đích của chuyến đi, hóa ra bọn người này đang truy lùng tin tức của Hoạt trúc thần y, việc làm đó càng khiến cho mọi người cương quyết đi theo, ai ai cũng lo lắng Hoạt trúc thần y bị nguy hiểm, khi đó đúng là tai vạ cho giang hồ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Vô hình thần công
Tác giả Tiểu Long
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ công khai, Đụ máy bay, Đụ tập thể, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex phá trinh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 14/07/2017 12:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Tiểu Long

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân