– Không biết lần này sẽ có mày lò đan tạc lô.
Bạch Tiểu Thuần phong ấn lò đan, đám người Triệu Long nhỏ giọng truyền âm với nhau.
– Ta cược trong vòng hai mươi.
– Ngày hôm qua đã tạc một bảy cái, lần này ta cược ngoài hai mươi!
Mọi người liên tục đặt cược, mỗi ngày bọn họ đều làm như thế…
Bạch Tiểu Thuần chấm dứt quá trình phong ấn lò đan, hắn tiếp tục chờ tới khi nhiệt độ lò đan tăng cao mới quay về lầu các.
Lại qua bốn canh giờ mới có một lò đan phát ra âm thanh ken két, Bạch Lân cũng xuất hiện như ngày thường, Bạch Tiểu Thuần cũng chấm dứt tu hành rời khỏi lầu các gặp mặt Bạch Lân.
– Bạch đại sư, vất vả.
Bạch Lân vừa cười vừa nói, hắn càng nhìn Bạch Tiểu Thuần càng thuận mắt.
– Không sao, tất cả vì Trường thành!
Khí phách Bạch Tiểu Thuần tăng cao, bộ dáng như cao nhân đắc đạo.
– Lão Bạch ah, lò đan sắp không đủ, dược thảo cũng gần hết, nhất là Linh Căn, lần sau ngươi chuẩn bị nhiều một ít.
– Không thành vấn đề, ta quay về sẽ bàn giao.
Bạch Lân nhìn những lò đan kia, ánh mắt sáng lên, lúc này không ngừng có lò đan không ngừng chấn động, càng nhiều lò đan rạn nứt Bạch Lân càng kích động, thậm chí có một lò đan hắn không tiếc tu vi phong ấn nó lại.
Không bao lâu có tới hai mươi bảy lò đan rạn nứt, sau đó cũng không còn lò đan nào có dấu hiệu tạc lô, Bạch Lân cười ha hả mang theo hai mươi bảy đan lô rời đi.
Cũng giống như ngày thường, Bạch Tiểu Thuần lập tức đi theo Bạch Lân tới tường thành, hắn muốn tự mình quan sát uy lực tạc lô để tiến hành điều chỉnh phương thức, mặc dù nhất định tạc lô, Bạch Tiểu Thuần vẫn có thể tìm được khuyết điểm trong đó.
Cứ như vậy, hắn đi theo sau lưng Bạch Lân bay về phía tường thành, trên đường đi các tu sĩ sùng kính khi nhìn thấy hai mươi bảy lò đan.
Bạch Lân biết rõ Bạch Tiểu Thuần muốn nhìn thấy lò đan nổ tung cho nên tốc độ chậm dần, sau đó hai người cùng xuất hiện trên tường thành, Bạch Lân cười vang, hắn ném hai mươi bảy lò đan thành hai mươi bảy hướng ra ngoài trường thành.
Tu sĩ năm đại quân đoàn trên tường thành không ngừng hoan hô, cùng lúc đó thổ dân ngoài chiến trường muốn lui ra sau, đám oan hồn vô cùng hoảng sợ khi phát hiện lò đan, cho dù Luyện Hồn Sư toàn lực điều khiển cũng khó có thể kiên trì bao lâu, oan hồn tán loạn theo bản năng.
Nhìn thấy đan lô của mình chưa rơi xuống đã có lực uy hiếp như vậy, Bạch Tiểu Thuần vô cùng đắc ý, lúc này dị biến xuất hiện…
Thổ dân và đám oan hồn ngoài chiến trường không ngừng lui ra xa, đột nhiên có mười con hung thú như viên cầu bay lên cao.
Tốc độ của chúng thật nhanh, vào lúc bay lên thân hình bành trướng như diều gặp gió, không qua bao lâu đã lớn tới mười trượng, chúng bay thẳng về phía lò đan.
Vào lúc tới gần, đám hung thú to như quả cầu khổng há miệng cắn nuốt lò đan.
Cảnh tượng này quá đột ngột, không ngờ người trên tường thành kịp phản ứng, hai mươi bảy lò đan biến mất sạch sẽ!
Những lò đan bị hung thú nuốt vào bụng lập tức nổ tung, những người chung quanh có thể nghe được tiếng nổ trong bụng hung thú, bụng của chúng bành trướng lên thật lớn, chúng cắn chặt hàm răng để không phát ra tiếng kêu thống khổ nào.
Mọi người phát giác bụng hung thú nhanh chóng thu nhỏ lại, không bao lâu đã khôi phục như thường… Sau đó đám hung thú há miệng phun ra một đám… Khói đen.
Khói đen duy trì một lúc liền biến mất.
Cả chiến trường vô cùng yên tĩnh, tu sĩ năm đại quân đoàn ngây ngốc, Bạch Lân cũng chấn động không nhỏ, trong mắt sinh ra sát cơ dữ dội, hắn lập tức áp chế không lao ra khỏi tường thành.
Bởi vì hư vô chung quanh đám hung thú vặn vẹo, hiển nhiên có cường giả thủ hộ, một khi Bạch Lân cường công sẽ bị cắn trả, đến lúc đó chẳng những Bạch Lân nguy hiểm, thậm chí cả Trường thành cũng nguy hiểm!
– Đáng chết! ‘
Sát cơ trong mắt Bạch Lân bùng nổ ngập trời, hắn và các quân trưởng khác sớm hiểu rõ mục đích của đối phương, bọn chúng muốn dẫn lão tổ Thiên Nhân Trần Hạ Sơn ra khỏi Trường thành.
Có thể nghĩ một khi Trần Hạ Sơn bước ra, sát chiêu của Man Hoang cũng hàng lâm.
– Không nghĩ tới mới qua nửa năm đã bị bọn chúng nghĩ ra biện pháp đối phó, rất rõ ràng, đám hung thú trước mặt đã trải qua cải tạo…
Bạch Lân thầm than, cùng lúc đó đám thổ dân bên ngoài tường thành kịp phản ứng, bọn chúng cười to vô cùng tùy ý, đám oan hồn càng hung tàn xông tới tấn công tường thành.
Thậm chí lúc này còn kịch liệt hơn trước kia, âm thanh nổ vang quanh quẩn chiến trường, tiếng gào thét kinh thiên động địa xuất hiện ở khắp nơi.
Tu sĩ năm đại quân đoàn giữ vững tinh thần, toàn lực thủ hộ tường thành, chém giết thảm thiết diễn ra ngay sau đó.
Lúc này không có bao nhiêu người chú ý tới Bạch Tiểu Thuần, tạc lô mất hiệu lực, điều này đại biểu từ nay về sau Bạch Tiểu Thuần không thể tạc lô.
Nhìn thấy đan dược mình tân tân khổ khổ luyện ra và lò đan sắp tạc lô bị nuốt mất, Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm, đầu óc hắn chấn động dữ dội, hô hấp cũng bất ổn, trong mắt xuất hiện một tia đỏ rực.
– Tại sao lại như thế, đây là hung thú gì?
Bạch Tiểu Thuần tức giận toàn thân run rẩy, nội tâm vô cùng đau đớn.
– Không có quân công, không còn thảo dược, lò đan biến mất, còn lãng phí thời gian luyện dược và linh lực của ta!
Bạch Tiểu Thuần phẫn uất hét lớn, đôi mắt hắn đỏ rực.
Cảm giác giống như bị người ta hủy hết mọi thứ, thậm chí hắn vừa nghĩ tới sau này không còn thứ giúp mình thu quân công, mục tiêu trở thành Bách phu trưởng tan vỡ.
Nhớ tới những thứ này, Bạch Tiểu Thuần tức giận không gì sánh nổi.
Nhất là lò đan của mình bị hung thú cắn nuốt trước mặt nhiều người như vậy, hư vinh và lòng tự trọng của Bạch Tiểu Thuần bị trọng thương, giống như một người đang ở trên thiên đường bị ném xuống địa ngục, đầu óc Bạch Tiểu Thuần rối loạn, hắn dùng đôi mắt đỏ rực như máu nhìn chằm chằm vào đám hung thú hình cầu ngoài thành.
– Các ngươi chờ đó cho ta, dám nuốt lò đan của Bạch Tiểu Thuần ta, các ngươi sẽ hối hận.
Bạch Tiểu Thuần tức giận không nhỏ, hắn quay người quay về Công Giáp Các, Bạch Lân thấy cảnh này cũng than thở, hắn hiểu thổ dân bộ lạc Man Hoang sẽ sản xuất rất nhiều hung thú hình cầu chuyên môn nhắm vào lò đan của Bạch Tiểu Thuần!
– Dám nuốt lò đan của ta, dám ăn đan dược ta luyện, đám thú con các ngươi dám khiêu khích ta, Bạch Tiểu Thuần ta sẽ làm các ngươi tan thành mây khói!
Bạch Tiểu Thuần điên cuồng, hắn dùng tốc độ nhanh nhất quay trở về Công Giáp Các, bay thẳng vào lầu các của mình.
– Triệu Long, Lưu Lệ, mười người các ngươi ra ngoài thủ hộ, không cho bất cứ kẻ nào bước vào đây, ta bế quan!
Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, hắn bỏ qua các lò đan còn lại đi vào lầu các và đóng cửa lại, đám người Triệu Long hít khí lạnh, không biết đã xảy ra chuyện gì, bọn họ chưa bao giờ thấy Bạch Tiểu Thuần như bây giờ.
– Đã xảy ra chuyện gì?
Mọi người nhìn nhau, nội tâm vô cùng bất an.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vĩnh Hằng - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 12/10/2019 11:29 (GMT+7) |