Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Vĩnh Hằng – Quyển 2 » Phần 26

Vĩnh Hằng - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 26

Lúc trước hắn nhìn pho tượng này, chẳng qua chỉ cảm thấy nó có một cỗ khí thế, có thể dẫn dắt ra chiến ý hiên ngang, chẳng qua là quá thâm sâu, khiến hắn không nói nên đó là cảm giác gì.

Nhưng bây giờ, không biết có phải là do một năm nay hắn liên tục quan sát thủ hộ thú của bốn tòa sơn phong, lại đắm chìm trong việc bản mệnh chi linh tùy thời có phải đột phá, mà khi hắn hướng về pho tượng kia, lại dùng phương thức như khi quan sát chiến thú. Không phải là nhìn pho tượng kia, mà là đi nhìn mảnh lân phiến ở trên người nó.

Miếng lân phiến này nhìn rất bình thường, giống như được khắc lên, nhưng nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần vừa nhìn thấy nó, thì trong đầu của hắn, cảm giác bản mệnh chi linh sắp sinh ra nháy mắt lại cuộn trào, vô cùng mãnh liệt.

Cùng lúc đó, hình như hắn nghe thấy một tiếng gào thét giống như đến từ viễn cổ.

Hắn không biết chuyện này có phải là ảo giác hay không. Khi hắn đang muốn nhìn thật cẩn thận thì tất cả lại biến mất trong nháy mắt. Ngay sau đó, cảm giác bản mệnh chi linh sắp sinh ra ở trong đầu cũng từ từ bình tĩnh trở lại.

Hô hấp của Bạch Tiểu Thuần dồn dập, đột nhiên tiến đến, trực tiếp khoanh chân ngồi xuống ở dưới pho tượng này. Hắn ngẩng đầu, nhìn lên không chớp mắt. Hắn mơ hồ cảm thấy, một màn mà mình cảm nhận được trong lúc vô tình kia cũng không phải là ảo giác.

“Pho tượng kia… Có gì đó cổ quái!” Bạch Tiểu Thuần thở sâu, nhìn không ngừng một chút nào. Không phải nhìn tổng thể, mà hết sức chăm chú nhìn chằm chằm vào một mảnh có vô số lân phiến ở bên trong.

Nhưng hết lần này cho tới lần khác, Bạch Tiểu Thuần lại phát hiện mình rất khó ghi nhớ được miếng lân phiến nhìn như đơn giản này vào trong đầu. Đây là một tình huống rất quỷ dị, có thể nhìn thấy, nhưng lại không nhớ được.

Thời gian trôi qua, chẳng mấy chốc đã tới hoàng hôn. Đài thí luyện này nằm ở dải đất trung tâm của bờ Bắc, thường xuyên có đệ tử xuất hiện ở xung quanh. Bọn hắn đều nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần đang ngồi ở chỗ đó nhìn chòng chọc vào pho tượng. Tất cả đều rất kinh ngạc, nhưng cũng không có ai dừng lại, mà thu hồi ánh mắt rời đi.

Nhưng sáng sớm ngày hôm sau, khi những tên đệ tử nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần ngày hôm qua đi ngang qua đài thí luyện, thế mà lại một lần nữa nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần. Tựa như suốt một đêm này, Bạch Tiểu Thuần căn bản là cũng không có rời đi, mà từ đầu đến cuối vẫn duy trì một cái trạng thái như thế này, thậm chí hai mắt còn đỏ ngầu vẫn nhìn chằm chằm vào pho tượng, khiến càng nhiều người kinh ngạc.

Bạch Tiểu Thuần biết, hắn chỉ có thể mượn nhờ pho tượng kia để đột phá, trừ đó ra thì không còn cách khác. Bản mệnh chi linh của Thủy Trạch Quốc Độ, hắn cảm thấy cái gì mình có thể làm thì đều đã làm rồi, quan sát Bách Thú Viện, quan sát tứ đại thủ hộ thú, thậm chí chiến thú của đệ tử bờ Bắc hắn cũng đã bí mật quan sát không ít.

Nhưng bản mệnh chi linh của Thủy Trạch Quốc Độ kia lại chưa từng xuất hiện. Nếu như không có một chút dấu hiệu nào thì cũng thôi, có lẽ Bạch Tiểu Thuần cũng sẽ không ở đây mà lãng phí thời gian, nhưng hết lần này tới lần khác, bản mệnh chi linh lại có vẻ như tùy thời có thể sinh ra, giống như là có thể cảm nhận được, nhưng lại không nhìn thấy, gần trong gang tấc, nhưng hết lần này tới lần khác lại xa tận chân trời.

Loại cảm giác không trên không dưới kia làm cho Bạch Tiểu Thuần rất khó chịu. Lúc này hắn rốt cuộc đã nắm được một tia thời cơ, phần kiên nhẫn trong tính cách của hắn, lập tức bạo phát ra.

Giống như là hắn chấp nhất khi luyện dược, bây giờ Bạch Tiểu Thuần ngồi ở trước mặt pho tượng, bắt đầu một dạng chấp nhất. Dù là một đêm đã trôi qua, dù hai mắt đều đã đỏ, dù không còn xuất hiện hiện tượng giống như hôm qua lần thứ hai, nhưng Bạch Tiểu Thuần vẫn không từ bỏ.

Thậm chí hắn mơ hồ có cảm giác mãnh liệt rằng, nếu như lần này mà từ bỏ, như vậy thì Thủy Trạch Quốc Độ… Có lẽ cả đời này cũng sẽ không thể sinh ra bản mệnh chi linh. Mà lần cơ hội này nếu như hắn nắm bắt được, thì như vậy, bản mệnh chi linh của Thủy Trạch Quốc Độ sẽ phá kén mà ra!

“Ta cũng không tin!” Bạch Tiểu Thuần cắn răng một cái, một lần nữa lại bắt đầu ngóng nhìn, tỉ mỉ quan sát mảnh lân giáp kia, không ngừng phác họa ở trong đầu.

Thậm chí hắn đã đặt mình trong trạng thái vô thức, phong bế thính giác, khứu giác cùng các giác quan của mình, toàn bộ lực chú ý đều đặt vào trong mắt. Thời gian ngày lại qua ngày, khi sáng sớm ngày thứ tư phủ xuống, rất nhiều đệ tử của bờ Bắc đều bị Bạch Tiểu Thuần nơi này làm cho giật mình, dần dần bắt đấu đám luận.

“Bạch Tiểu Thuần ở dưới pho tượng bên đài thí luyện đã bốn ngày… Hắn đang làm cái gì? Quan sát pho tượng đài thí luyện?”

“Cái pho tượng đài thí luyện kia hoàn toàn chính xác là rất kỳ dị. Ta nghe nói rất nhiều người đã từng quan sát qua, muốn thu hoạch được chút gì đó, nhưng cho tới giờ, ngoại trừ Quỷ Nha đại sư huynh, còn chưa có ai thành công qua!”

Khi mà một phần đệ tử bờ Bắc đang bàn tán với nhau, thì đệ tử nội môn của bờ Bắc cũng đều chú ý tới tất cả ở nơi đây. Không ít người còn cố ý chạy đến nhìn Bạch Tiểu Thuần, nhìn thấy cái trạng thái điên dại kia thì đáy lòng đều nhẹ nhàng thở ra.

“Thì ra chỉ là đang thử quan sát ghi nhớ, mà không phải chân chính minh ngộ. Ta đã nói rồi, pho tượng đài thí luyện này, mặc dù có ẩn chứa bí mật, nhưng không phải là ai cũng có thể minh ngộ.”

“Ta đã xem qua một chút điển tịch, từ khi pho tượng kia được tông môn mang về từ Cổ Thú Thâm Uyên bốn ngàn năm về trước, sau đó dựng ở nơi này, không biết là trưởng bối có ai minh ngộ được hay không, nhưng trong hàng đệ tử… Trước Quỷ Nha, thì không có ai minh ngộ được.”

“Pho tượng kia chúng ta cũng đều đã thử qua, cuối cùng đều không thể không từ bỏ, cái gì cũng không cảm giác được. Trừ phi là như Quỷ Nha, nhờ quan sát nó mà tiến vào cảnh giới ngộ định trong truyền thuyết, bằng không, có quá nhiều người đã từng thử qua, có người mười ngày, có người mười lăm ngày, mà tối đa là hai mươi ngày, thân thể sẽ suy kiệt mà hôn mê.”

Bắc Hàn Liệt cũng với Công Tôn huynh muội, còn có cả Từ Tung và không ít thiên kiêu nội môn, lúc này nhận ra Bạch Tiểu Thuần chỉ là quan sát mà không phải ngộ định thì đáy lòng đều nhẹ nhàng thở ra.

Thậm chí bốn vị chưởng tọa của tứ phong cũng đều chú ý tới Bạch Tiểu Thuần ở dưới pho tượng, đều lộ ra chờ mong.

“Không biết Bạch Tiểu Thuần này có thể giống như Quỷ Nha hay không, có thể thu hoạch được gì đó ở trên pho tượng kia.”

“Điều này cần cơ duyên, ngộ tính và cố gắng, thiếu một thứ cũng không được. Giống như Trương Lăng loạn vẽ, có người nhìn vào thì chỉ thấy là loạn, có người nhìn thấy là không có trật tự, mà một số người lại mơ hồ nhìn thấy hình ảnh khác dưới đống lộn xộn, cũng có rất rất ít người nhìn thấy… Khác tất cả mọi người.”

Bạch Tiểu Thuần thật sự là đang quan sát, mà không phải là chân chính ngộ định. Cặp mắt của hắn tràn ngập tơ máu, mảnh lân phiến kia ở trong mắt hắn tựa như đã được phóng đại vô số lần, thay thế toàn bộ thế giới. Dường như hắn thấy được ở trong mảnh lân phiến này là một mảnh thiên địa, thấy được vô số phù du tồn tại. Những thứ kia là cái gì hắn không nói ra được, thậm chí rất có thể chỉ là ảo giác do hoa mắt. Nhưng Bạch Tiểu Thuần không thèm để ý tới những thứ này, ý nghĩ duy nhất của hắn, chính là nhớ kỹ hình dạng của miếng lân phiến này vào trong đầu, phác họa ra được nó.

Hắn không biết mình đã thử bao nhiêu lần, có lẽ là một ngàn, có lẽ là một vạn lần, hoặc có lẽ là nhiều hơn. Thậm chí tinh khí thần toàn thân của hắn cũng đều chậm rãi suy kiệt, nhưng vẫn đều thất bại.

Mà thời gian cũng đang từ từ trôi qua. Ngày thứ năm, ngày thứ sáu, ngày thứ bảy… Cho đến khi mười ngày đi qua. Tựa như quan sát pho tượng kia sẽ làm cho nguyên khí tiêu hao rất lớn, thân thể Bạch Tiểu Thuần đã khô héo đi mất một vòng, những vẫn còn đang kiên trì như trước.

Dần dần, khi mười chín ngày trôi qua, đám người Bắc Hàn Liệt cũng đều triệt để yên lòng. Bọn hắn nhìn ra, trạng thái của Bạch Tiểu Thuần nhiều nhất là sẽ kiên trì thêm được một ngày, sẽ vì nguyên khí suy yếu mà hôn mê.

“Trước kia, Quỷ Nha đã dùng thời gian mười lăm ngày, cuối cùng bước được vào bên trong cảnh giới ngộ định trong truyền thuyết, ngộ định hai mươi bảy ngày thì thức tỉnh. Quỷ Dạ Hành của hắn có thể đạt tới tiểu thành, cũng có liên quan cực lớn tới lần ngộ định kia!”

“Bạch Tiểu Thuần này đã tiêu hao mười chín ngày mà vẫn không có ngộ định. Bất luận tu vi của hắn như thế nào, xét trên điểm này, hắn không bằng Quỷ Nha.”

“Pho tượng kia thần bí khó lường, trước đó đã có rất nhiều người đều đã thử qua. Nếu lần đầu tiên mà không thành, thì những lần sau lại càng khó. Ngày mai là hắn sẽ hôn mê, cho dù sau khi tỉnh dậy có bổ sung nguyên khí trở lại thì cũng không còn cơ hội.”

Chẳng những đám người Bắc Hàn Liệt cho là như vậy, mà ngay cả tứ đại chưởng tọa cũng đều thì nhau thở dài, cảm thấy đáng tiếc.

Thời gian dần trôi qua, Bạch Tiểu Thuần đã quan sát pho tượng được mười chín ngày, mặt trời đã lặn. Khi ánh nắng ban mai của ngày thứ hai mươi rơi xuống, khi hầu hết mọi người đều cho rằng Bạch Tiểu Thuần sẽ hôn mê, thì dưới ánh mắt của bọn hắn, dần dần hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi mà kinh hô. Ngày thứ hai mươi, đi qua.

Bạch Tiểu Thuần thế mà không có hôn mê, mà thân hình chỉ lại khô héo đi thêm một vòng. Nhưng hắn vẫn còn đang kiên trì.

Ngày hai mươi mốt, ngày hai mươi hai, ngày thứ hai mươi ba… Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng có nhiều người giật mình. Cho đến khi ngày thứ ba mươi trôi qua, thì tứ đại chưởng tọa cũng đều rung động.

“Bạch Tiểu Thuần này nguyên khí nồng đậm thế mà đạt đến tình trạng này!”

“Đệ tử bình thường nhiều nhất là mười ngày, đệ tử luyện thể nhiều nhất là mười lăm ngày. Xem như thiên kiêu như Quỷ Nha cũng nhiều nhất được hai mươi ngày, nếu như không thể tiến vào cảnh giới ngộ định thì sẽ tổn thương nguyên khí mà hôn mê. Nhưng Bạch Tiểu Thuần này… Hắn lại có thể kiên trì được lâu như vậy!”

“Nhưng điều này thì làm được cái gì? Dù lâu hơn, nhưng nếu vô pháp ngộ định thì cũng đều là công dã tràng.”

Đám người Bắc Hàn Liệt cũng kinh hãi. Giờ phút này, bọn hắn xem như mới chân chính minh bạch, lực lượng thân thể của Bạch Tiểu Thuần đạt đến loại trình độ gì. Nhưng trong lòng bọn hắn cũng có cảm thán. Dù sao cũng không thể ngộ định, thì thời gian dài bao nhiêu cũng đều vô dụng.

Rất nhanh, lại qua mười ngày. Bạch Tiểu Thuần vẫn còn đang đắm chìm như trước, trong đầu của hắn đã không biết bao nhiêu lần thử phác họa mảnh lân phiến. Có lẽ là năm vạn lần, có lẽ là mười vạn lần, có lẽ nhiều hơn, những vẫn là thất bại.

Cho đến khi ngày thứ năm mươi, ngày thứ sáu mươi đi qua, vô số người bị Bạch Tiểu Thuần làm cho rung động. Bọn hắn không thể tin được nguyên khí của Bạch Tiểu Thuần đến cùng thì sâu bao nhiêu. Loại kiên trì này đã vượt quá sự tưởng tượng của họ. Nếu như không có đầy đủ lực lượng thân thể, thì nhất định không làm được.

Rốt cuộc, vào ngày thứ bảy mươi, thân hình Bạch Tiểu Thuần run lên, rõ ràng đã gầy đi, tựa như nguyên khí cùng với nhục thân của hắn cũng đều đã đến cực hạn.

Hắn ở chỗ này sớm đã bị mọi người chú ý. Khi thân hình của hắn run rẩy thì lập tức đưa tới sự chú ý của rất nhiều người.

“Phải kết thúc. Trong mấy ngày này, hắn sẽ phải hôn mê.”

“Không có ngộ định, cuối cùng là công dã tràng.”

Nhưng khi phần lớn mọi mười đều có phán đoán như thế, thì trong nháy mắt, vào hoàng hôn của ngày thứ bảy mươi, khi ánh mặt trời ở nơi xa chiếu xuống, hào quang phát ra khiến cho chân trời trỏ thành màu da cam thì…

Hai mắt của Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên lộ ra… mờ mịt.

Ngay trong lúc mờ mịt này, thì hai mắt của hắn lại chậm rãi khép kín!

Nháy mắt khi nó đóng lại, ở trong đầu của hắn, một mảnh lân phiến hoàn chỉnh… Trong vô số lần nếm thử, rốt cuộc đã bị phác họa ra!

Nháy mắt khi mảnh lân phiến này xuất hiện, não hải Bạch Tiểu Thuần truyền đến tiếng oanh minh như tiếng sấm. Hắn hít vào một hơi dài, khí tức biến mất trong nháy mắt, giống như là chỉ còn lại thể xác, bước vào cảnh giới… Ngộ định trong truyền thuyết!

Trong khoảnh khắc này, toàn bộ đám người chú ý tới nơi này, hai mắt đều co rụt lại. Thật sự là quá bất ngờ, khiến cho người ta khó mà tin tưởng.

Bạch Tiểu Thuần bước vào ngộ định không phải là trùng hợp, lại càng không phải là đã định trước, mà là do sự cố gắng của bản thân hắn!

Hắn có được cơ duyên đản sinh ra bản mệnh chi linh của Thủy Trạch Quốc Độ, có được ngộ tính nhất định, mà quan trọng hơn là cố gắng mà hắn đã bỏ ra vượt qua tất cả mọi người!

Ngộ tính của hắn có lẽ không bằng Quỷ Nha, nhưng hắn đã bỏ ra thời gian nhiều hơn Quỷ Nha gấp năm lần. Sở dĩ hắn có được lượng thời gian này là bởi vì nhục thân và nguyên khí mênh mông của hắn. Mà sở dĩ nhục thân và nguyên khí của hắn cường hãn, là bởi vì hắn tu hành Bất Tử Trường Sinh Công, trong những năm này đã cố gắng và tích lũy!

Tất cả những điều này, mới là nguyên nhân lớn nhất mà hắn có thể bước vào ngộ định!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Vĩnh Hằng – Quyển 1
Vĩnh Hằng – Quyển 2
Vĩnh Hằng – Quyển 3
Vĩnh Hằng – Quyển 4
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Vĩnh Hằng – Quyển 6
Vĩnh Hằng – Quyển 7
Vĩnh Hằng – Quyển 8
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Vĩnh Hằng – Quyển 11
Vĩnh Hằng – Quyển 12
Vĩnh Hằng – Quyển 13
Vĩnh Hằng – Quyển 14
Vĩnh Hằng – Quyển 15
Vĩnh Hằng – Quyển 16
Vĩnh Hằng – Quyển 17
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 27/09/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 45
Hai Tam Nguyên Hóa Hồng cảnh của Tu La tộc và La Sát tộc cũng đã chết. Một chiêu đánh chết, thần hồn câu diệt. Ba người Lục Thiếu Du, Long Huyền, Dương Quá quá cường hãn. Thương Khung minh mạnh mẽ. Lục Thiếu Du, Long Huyền, Dương Quá, tốt lắm. Thương Khung minh ta vững mạnh. Bên trong đám người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Tôi vừa mới hiểu được dưỡng khí tàng thi Bàn Tử nói lúc nãy có nghĩa là gì, Muộn Du Bình lại không đầu không đuôi phán ra một câu như vậy, khiến tôi đã rối càng thêm rối, bèn hỏi ý hắn là sao. Muộn Du Bình chỉ vào quan tài, nói: “Cậu nhìn kỹ xem đầu của bọn họ có gì khác...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Lăng Tiếu – Quyển 2
Trong lúc nhất thời Hỏa Lang do dự, thất thần hết sức, phía sau lưng lại bị Vi Đại Nhi oanh một cái, để cho hắn ngã bay ra ngoài, một ngụm máu tươi phun ra ngoài. Mẹ kiếp, còn không biết có thể còn sống rời đi Mê Huyễn cốc hay không, phản bội liền phản bội đi! Hỏa Lang cắn răng hạ quyết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân