Cả Nghịch Hà Tông sau khi tuyệt vọng dưới áp lực, hiện tại khí thế đã quật khởi.
Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy thế nội tâm cảm khía, thật sự bởi vì áp lực của hắn quá lớn, hắn là mấu chốt của cả Nghịch Hà Tông cho nên không được phép có ngoài ý muốn, một khi thất thủ… Cục diện hôm nay Nghịch Hà Tông nguy hiểm!
Dù sao từ nhân số tu sĩ ba tông nhiều tới mười vạn, người có thể chiến đấu của Nghịch Hà Tông chỉ hơn hai vạn người, loại tình thế này xử lý không tốt là Nghịch Hà Tông bị diệt.
Bạch Tiểu Thuần bộc phát chiến lực cường đại cũng không cách nào đi đối mặt mười vạn đại quân!
Cho nên mấu chốt của trận đấu chính là Thiên Nhân chiến đấu, từ đó Bạch Tiểu Thuần chỉ có thể đi mạo hiểm, tâm thần của hắn tiêu hao thật lớn.
Hiện tại thuận lợi đạt được thắng lợi, thật sự là do ba lão tổ Thiên Nhân tới từ tông môn khác nhau, bọn họ có mâu thuẫn từ trước, có cạnh tranh, thậm chí tùy thời có thể quay đầu tiêu diệt lẫn nhau.
Có quan hệ này, nếu cục diện thuận lợi thì khá tốt, một khi gặp được không thuận lợi, như vậy cục diện quá tàn khốc.
Trên thực tế nếu ba người đồng tâm hiệp lực, bọn họ liên thủ thì không nói đánh chết Bạch Tiểu Thuần, ít ra Bạch Tiểu Thuần có thể ngăn cản cũng mệt mỏi gặp trọng thương, từ đó diệt Nghịch Hà Tông!
Nếu đổi thành Man Hoang tứ đại thiên vương và Đại Thiên Sư, cho dù tu vi của ba vị cùng là Thiên Nhân giống nhau, đều là phàm phẩm Thiên Nhân sơ kỳ, bằng vào ý thức và liên thủ của bọn họ, Bạch Tiểu Thuần tử chiến không lùi cũng sẽ đánh chết Bạch Tiểu Thuần.
Hiện tại có một chết một tàn một trốn, tình hình làm tu sĩ ba tông chật vật, bọn họ không có ý chí chiến đấu… Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền may mắn, có thể nhìn thấy tông môn được cứu trợ, nội tâm của hắn kích động nhưng nhớ tới gì đó.
Hắn xuất hiện làm tu sĩ ba đại tông vốn tán loạn triệt để sụp đổ, trước kia khi bỏ chạy còn có lực chống cự, hiện tại bọn họ chỉ muốn bỏ chạy mà thôi.
Cả chiến trường lâm vào hỗn loạn, tu sĩ ba tông hận sinh ít đi hai cái chân, tu sĩ Nghịch Hà Tông kích động, lúc trước vốn yếu thế hiện tại được trưởng lão tổ hợp lại liền mạnh hơn trước nhiều.
Bạch Tiểu Thuần thỉnh thoảng lựa chọn tu sĩ Nguyên Anh mà ra tay, thần thức bao phủ toàn trường, hắn tùy thời sẽ đi cứu viện, càng tìm kiếm thân ảnh của… Lý Thanh Hậu cùng với Hầu Tiểu Muội.
Hiện tại chiến trường quá lớn, hôm nay lại đang đuổi giết hỗn loạn, Bạch Tiểu Thuần không tìm được, nội tâm hắn bất an, Thiết Đản lao tới bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, nó đã thu nhỏ lại, bộ dạng kích động cọ vào người Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần cũng cười, hắn rất cưng chiều Thiết Đản, lúc này sơ đầu nó, ánh mắt nhìn những vết sẹo trên người, sâu trong mắt của hắn đầy tức giận.
– Dám đả thương Thiết Đản, việc này… Vẫn chưa xong đâu!
Bạch Tiểu Thuần cắn răng lên tiếng, hắn vuốt vết sẹo trên cổ Thiết Đản mà giật mình.
– Thiết Đản, mấy ngày sau ngươi đi ra ngoài tìm những người gây ra sẹo trên người của ngươi, tìm được về sau, ta sẽ làm chủ cho ngươi!
Bạch Tiểu Thuần lập tức lên tiếng, Thiết Đản nghe vậy gào thét, nó chỉ rống vài tiếng, lại thấy Bạch Tiểu Thuần để tay lên vết sẹo của mình, giống như nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên ánh mắt ảm đạm và bi thương.
Chú ý tới biểu lộ của Thiết Đản, Bạch Tiểu Thuần sững sờ, sau đó nội tâm chấn động, hắn quá hiểu Thiết Đản, cũng hiểu tốc độ của Thiết Đản, cho dù là Thiên Nhân của tông môn trung du, muốn lưu một kích trên cổ của nó cũng cần tiến hành một ít mai phục và bố trí mới có thể.
Hiện tại nhìn thấy vẻ mặt Thiết Đản lo lắng như vậy, lại bị người chém bị thương, vết thương từ mấy tháng trước hoặc lâu hơn.
Là chuyện gì lại làm Thiết Đản bỏ qua an nguy bản thân…
Là chuyện gì lại làm nó cam tâm chui vào bẩy…
Nghĩ tới đây Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, đôi mắt mở to, cảm giác bất an sinh ra khắp nội tâm của hắn.
– Thiết Đản, Lý thúc của ta đâu rồi, còn có Hầu Tiểu Muội đây rồi! Bọn họ ở đâu?
Nghe được Bạch Tiểu Thuần nói trong lo lắng, ánh mắt Thiết Đản mang theo bi ai, nó ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần không có chút năng lực che giấu gì cả, có thể nói là trống rỗng, căn bản không có năng lực giấu diếm gì đó, cho nên nó kêu ô ô với Bạch Tiểu Thuần.
Âm thanh mang theo đau thương, trái tim Bạch Tiểu Thuần mở bàn tay vô hình, hắn cảm thấy thế giới trước mặt tối đen, sau đó cả thế giới này biến thành huyết sắc.
– Hầu Tiểu Muội ngươi không biết…
– Lý thúc cũng bị… Bắt đi!!
Bạch Tiểu Thuần tức giận, hắn cũng không tức giận Thiết Đản, mà là nội tâm lo lắng và điên cuồng, hắn hít sâu môt hơi, Thiết Đản nhìn thấy bộ dạng Bạch Tiểu Thuần như vậy thì nội tâm nặng nề, nó không ngừng kêu ô ô.
Bạch Tiểu Thuần run rẩy, dù sao Thiết Đản không phải tu sĩ nhưng là vương thú, nó có linh trí không kém gì tu sĩ, Bạch Tiểu Thuần có lo lắng cho nên hắn bộc phát thần thức ra ngoài.
Lúc này thiên địa nổ vang, cả bầu trời đại địa đều bị thần thức hắn bao phủ, hắn có thể nắm rõ mọi thứ trong phạm ngàn dặm như lòng bàn tay… Trịnh Viễn Đông hoặc mấy lão tổ Nghịch Hà Tông đều biết Lý thúc rất trọng yếu với mình.
Hiện tại thần thức dò xét phạm vi ngàn dặm, bất kể là Nghịch Hà Tông hay tu sĩ ba tông cũng chấn động dữ dôi, bọn họ cảm nhận áp lực không cách nào hình dung nổi, càng cảm nhận được Bạch Tiểu Thuần hóa thành phong bạo càn quét mọi thứ trên đường hắn đi.
Lúc này thần thức của Bạch Tiểu Thuần bộc phát kinh thiên động địa, hắn nhìn thấy trong sơn môn Nghịch Hà Tông có nữ tử trung niên sắc mặt tái nhợt, dường như bị thương rất nặng, hiện tại thức tỉnh trong hôn mê, gương mặt tái nhợt tiều tụy, thân thể có khả năng bị cơn gió thổi bay.
Nữ tử nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, trong mắt nàng mang theo kích động, kích động khó có thể hình dung, phát ra từ nội tâm của nàng, nàng không do dự hô to với Bạch Tiểu Thuần.
– Tiểu Thuần, nhanh đi cứu Lý thúc của ngươi!!
Bạch Tiểu Thuần nghe được âm thanh của nữ tử liền hiểu đó là ai, nữu tử này chính là chưởng tòa Tử Đỉnh Sơn năm xưa, chính là sư phụ của Trương Đại Bàn, chính là Hứa Mị Nương ưa thích Lý thúc…
– Hứa di!
Thân thể Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn lập tức biến mất xuất hiện bên cạnh Hứa Mị Hương, hắn nâng tay phải lên sau đó rót lực lượng nhu hòa vào trong người của nàng, dung nhập vào thân thể Hứa Mị Hương, sắc mặt Hứa Mị Hương hồng nhuận phơn phớt, thương thế tốt hơn nhiều, nàng nói:
– Nhanh đi Đạo Hà Viện, Lý thúc ngươi vào nửa năm trước bị lão tổ Đạo Hà Viện bắt đi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vĩnh Hằng - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/11/2019 03:29 (GMT+7) |