Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Vĩnh Hằng – Quyển 1 » Phần 26

Vĩnh Hằng - Quyển 1

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 26

Chỗ ở của Bạch Tiểu Thuần, Lý Thanh Hậu dù chưa từng tới lần nào, nhưng thủy chung vẫn nhớ ở trong lòng. Giờ phút này y đi trên con đường núi, bốn phía dần vắng vẻ, rất nhanh ở trước mặt y, đã xuất hiện một cái sân nhỏ.

Nhưng y còn chưa kịp tới gần, đã nhìn thấy một thân ảnh trắng tinh ở trên đường nhỏ, trong tay đang cầm một khối thịt đen xì, vừa đi vừa ăn, dường như rất hưng phấn, còn ngâm nga một tiểu khúc.

Sắc mặt của Lý Thanh Hậu khó coi, khối thịt mà đối phương cầm trong tay rõ ràng là đùi gà đã được che giấu, không khỏi nộ khí xông lên đầu.

“Bạch Tiểu Thuần!”

Giọng y không cao, nhưng lại giống như lôi đình nổ vang. Bạch Tiểu Thuần đang gặm xương gà, nghe được câu này thì cả người thiếu chút nữa là nhảy dựng lên.

“Lý chưởng tọa!” Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, hít vào một hơi, vô thức đem đùi gà trong tay nhét hết vào trong miệng, làm nó phồng lên như một quả bóng, dùng sức cắn vài cái rồi cố mà nuốt xuống. Nghẹn đỏ mặt tía tai.

Trong tông môn này, người mà hắn sợ nhất chính là Lý Thanh Hậu, nhất là khi mình đã ăn của đối phương nhiều gà như vậy. Bạch Tiểu Thuần càng chột dạ, cái trán đã chảy đầy mồ hôi. Hắn dùng tay áo lau lau qua rồi vội vã chạy tới, trên mặt bày ra bộ dáng nhu thuận, thành thành thật thật bái kiến.

“Đệ tử bái kiến chưởng tọa.”

Lý Thanh Hậu mặt không biểu tình, nhìn qua Bạch Tiểu Thuần, trong lòng bay lên từng trận bất đắc dĩ. Tổ tiên Bạch Tiểu Thuần đã từng có ân với y, mà Lý Thanh Hậu lại là người xem trọng ân tình. Dù lúc này nhớ lại, năm đó chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng thủy chung không quên báo đáp.

Chưởng tọa của Thanh Phong Sơn và Tử Đỉnh Sơn cùng tới tìm y, nói về sự tình Linh Vĩ Kê. Mặc dù nó cũng không phải là linh vật gì đặc biệt đáng giá, nhưng y không thích người khác chỉ trích đệ tử của mình nên đã tự mình bồi thường một ít.

Giờ phút này nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong lòng Lý Thanh Hậu càng nổi lên nỗi lòng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

“Ngươi mới trở thành đệ tử ngoại môn được hơn nửa năm, tu vi tăng từ Ngưng Khí tầng ba tới tầng bốn rồi, hẳn là rất tự đắc có phải không.” Lý Thanh Hậu hừ lạnh một tiếng.

Bạch Tiểu Thuần trừng mắt nhìn, vội ho một tiếng, không biết nói cái gì, đành tiếp tục giữ nguyên bộ dáng nhu thuận, thầm nghĩ chỉ cần mình có thái độ tốt thì có lẽ là sẽ không có chuyện gì. Nhưng khi nghĩ đến mình vừa mới cầm ở trong tay chính là đùi Linh Vĩ Kê của đối phương thì cái trán lại một lần nữa toát mồ hôi.

“Đã có thời gian đi làm nhiều sự tình bừa bãi lôn xộn như thế, vậy thì ba tháng sau ngươi hãy tới tham gia Hương Vân Sơn tiểu bỉ** của đệ tử Ngưng Khí tầng bốn, tầng năm đi.” Nhìn bộ dạng này của Bạch Tiểu Thuần, Lý Thanh Hậu có chút đau đầu, sau khi suy tư một lát thì hờ hững nói.

Tiểu bỉ: Trận thi đấu nhỏ.

Lời y vừa nói ra, trong lòng Bạch Tiểu Thuần đã đánh bộp một tiếng. Hắn đã từng nghe nói qua về tiểu bỉ, biết được trong cái tiểu bỉ này tuy có ban thưởng, nhưng nghe đồn là đánh nhau rất kịch liệt, hơi không cẩn thận một chút là sẽ bị thương, lập tức làm ra vẻ mặt cầu xin.

“Chưởng tọa, ta mới là Ngưng Khí tầng bốn, Ngưng Khí bắt ta đi so với bọn họ, vạn nhất bọn hắn đem ta đánh chết thì làm sao bây giờ…”

“Lần tỉ thí này Ngưng Khí phải tiến vào top năm, bằng không, ta đem ngươi…” Lý Thanh Hậu không để ý tới Bạch Tiểu Thuần, trong mắt lộ ra nghiêm khắc. Lời còn chưa nói hết, Bạch Tiểu Thuần đã thở dài một hơi.

“Ta biết rồi, trục xuất tông môn nha…”

Lý Thanh Hậu trừng mắt, y biết rõ Bạch Tiểu Thuần này tính tình bất hảo, chỉ dùng trục xuất tông môn khiến cho hắn có cảm giác nguy cơ sợ rằng không đủ rồi. Lại nghĩ kẻ này rất sợ chết, tay áo Lý Thanh Hậu bỗng nhiên hất lên, quấn quanh Bạch Tiểu Thuần đem hắn bay ra khỏi sân nhỏ, thẳng tới đỉnh núi.

Trái tim Bạch Tiểu Thuần kinh hoàng, nhìn gương mặt không có bất kỳ biểu lộ nào mà mơ hồ có cảm giác không ổn. Ở giữa không trung, cảm nhận được gió lớn đập vào mặt, nhưng hắn còn chưa kịp nhìn rõ thì Lý Thanh Hậu đã mang hắn tới hậu sơn của Hương Vân Sơn rồi.

Nơi này có rất nhiều thảo mộc, được coi là cấm khu của Hương Vân Sơn, ngày bình thường đệ tử không cách nào tiến đến.

Vừa rơi xuống, Lý Thanh Hậu đã mang theo Bạch Tiểu Thuần hướng về một sơn cốc bay nhanh. Vừa mới đi vào nơi này, lập tức có một cỗ khí tức âm lãnh tràn ngập. Thảo mộc ở bốn phía rất tươi tốt, thậm chí khi Lý Thanh Hậu tới, những thảo mộc kia còn lay động.

Tim Bạch Tiểu Thuần đập nhanh. Hắn nhìn những thảo mộc kia mà thấy có một cỗ nguy cơ xuất hiện. Lúc hắn đang định mở miệng thì đột nhiên nhìn thấy ở trong thảo mộc có một con độc xà màu đỏ chậm rãi ngóc đầu lên, lưỡi rắn thè ra, ánh mắt lạnh như băng như đang nhìn chằm chằm vào mình.

“Rắn!” Bạch Tiểu Thuần da đầu tê rần. Ngay sau đó, Bạch Tiểu Thuần đi về phía trước, sơn cốc đã hoàn toàn lộ ra trước mắt Bạch Tiểu Thuần. Hắn lập tức nhìn thấy trên khắp mặt đất của cái sơn cốc này, trong thảo mộc, trên cành cây, bất ngờ có vô số rắn rậm rạp chằng chịt.

Màu sắc rực rỡ, nhan sắc đều rất chói mắt, xem ra đều là độc xà, con nào cũng thè lưỡi ra, ánh mắt lạnh lùng.

Bạch Tiểu Thuần run rẩy. Từ nhỏ hắn đã rất sợ rắn, nhất là khi những độc xà kia nhìn mình, rõ ràng có không ít con lộ ra muốn tấn công, há miệng lộ ra răng nanh, thậm chí còn có một vài con cũng đã bắt đầu phun nọc độc ra rồi.

Nhưng Bạch Tiểu Thuần nghĩ lại, mình đã có được bất tử bì rồi a, có lẽ là những độc xà này cắn không thủng được. Nghĩ tới đây, hắn đột nhiên cảm thấy những con rắn này dù có nhiều hơn nữa thì cũng chỉ là một con gà yếu mà thôi, mình căn bản là không sợ.

Nhưng con mắt hắn xoay động, lo lắng nếu mình biểu hiện không sợ hãi, nói không chừng Lý Thanh Hậu lại mang hắn tới chỗ càng nguy hiểm hơn, vì vậy mà lập tức phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, một bộ rất là sợ hãi.

Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, tu vi tản ra. Những con rắn kia lập tức vặn vẹo thân hình, chậm rãi tránh đi, để lộ ra một con đường nhỏ. Ở cuối đường có một sơn động, bên trong là một mảnh đen kịt, liên tục tràn ra mùi tanh làm người ta buồn nôn.

“Lý thúc, Ngưng Khí… Cứu mạng a. Ta không có phạm môn quy a.” Bạch Tiểu Thuần lập tức run giọng. Lý Thanh Hậu mặt không biểu tình, nắm lấy Bạch Tiểu Thuần mang thẳng tới sơn động. Sau khi vào trong, y hất tay áo lên, lập tức bốn phía đã sáng lên không ít.

Bạch Tiểu Thuần lập tức liền nhìn thấy độc xà còn nhiều hơn bên ngoài, thậm chí đều to lớn hơn không ít, đang phát ra những tiếng tê tê. Âm thanh này giống như mang theo lực lượng kỳ dị nào đó, rõ ràng lại có thể khiến cho tâm thần người ta hoảng hốt thoáng một cái. Bạch Tiểu Thuần nghe thấy đột nhiên mở to mắt.

Một cỗ nguy cơ mãnh liệt làm cho hắn hô hấp dồn dập, mà để cho hắn kinh hãi nhất, đó là hắn phát hiện ra những độc xà này đều có lực lượng như tu vi của tu sĩ, thậm chí còn vượt xa. Hắn còn thấy một con độc xà bốn màu, lại có thể so sánh với Ngưng Khí tầng năm.

Bị con rắn này nhìn mà Bạch Tiểu Thuần cảm thấy sau lưng phát lạnh, suy tính với bất tử bì của mình, thì e rằng cũng không trụ được lâu ở chỗ này. Lần này, không cần phải giả vờ nữa. Hắn thật sự sợ rồi.

‘Nơi đây là vạn xà cốc, là một chỗ lấy độc của Hương Vân Sơn ta. Những con rắn này đều có kịch độc, một giọt nọc độc có thể giết được một trăm con trâu.

Tu sĩ dưới Trúc Cơ mà bị loại độc này dính vào trên người, nếu chữa trị chậm trễ cũng sẽ độc phát thân vong. Nhất là ở sâu bên trong, thậm chí còn có một con Xà vương có thể so với Ngưng Khí đại viên mãn. Bị dính một chút độc của nó thì ta cũng khó cứu.

Ngoại môn tiểu bỉ, nếu như ngươi không đạt được tốp năm. Ngươi có thể yên tâm, ta sẽ không đem ngươi trục xuất khỏi tông môn, mà sẽ để cho ngươi tới nơi này giúp ta thu độc. ‘ Bạch Tiểu Thuần nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, hờ hững mở miệng.

“Cái này… Cái này… Lý thúc ngươi yên tâm, không phải chỉ là tiểu bỉ của tông môn sao, không phải là tốp năm hay sao. Bạch Tiểu Thuần ta nhất định sẽ hoàn thành!” Bạch Tiểu Thuần miệng đắng lưỡi khô, sắc mặt trắng bệch. Nghe thấy ở sâu bên trong còn có độc xà còn đáng sợ hơn, đáy lòng hắn lập tức thề, cả đời này hắn cũng sẽ không tới nơi đây.

Nghe được Bạch Tiểu Thuần cam đoan, đáy lòng Lý Thanh Hậu đã có chút vui vẻ, nhưng trên mặt vẫn không lộ ra vẻ gì như trước, hừ một tiếng, mang Bạch Tiểu Thuần rời khỏi nơi này, lại trở về Hương Vân Sơn. Sau đó để Bạch Tiểu Thuần ở trên đường nhỏ, quay người rời đi.

Trước khi đi, y dừng bước, không quay đầu lại, âm thanh bay qua.

“Đúng rồi, những con Linh Vĩ Kê kia ăn ngon không.”

Lý Thanh Hậu nói xong, cũng không đợi Bạch Tiểu Thuần trả lời, thân ảnh bồng bềnh đi xa.

Bạch Tiểu Thuần than thở, mặt ủ mày chau đi về sân nhỏ. Trên đường có gió thổi qua khiến thảo mộc rào rào, làm cho không khỏi nhiều lần nhớ tới những con độc xà kia.

“Lý Thanh Hậu… Rõ ràng chính là Lý Thanh Xà! Thật là quá đáng!” Bạch Tiểu Thuần vẻ mặt cầu xin ngồi ở trong sân, sau đó hung hăng cắn răng một cái.

“Vạn Xà Cốc kia nhất định ta sẽ không đi, vạn nhất bị dính vào một ít độc thì cái mạng nhỏ của ta hết rồi. Đã như vậy, không phải là tốp năm sao. Liều mạng!” Bạch Tiểu Thuần lập tức quyết đoán.

“Muốn tham gia tiểu bỉ thì tu vi của ta bây giờ còn không đủ. Ta cần Linh Dược!” Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hung hăng nắm chặt nắm đấm, trong mắt cũng lộ ra một tia hung ác. Sau khi nhìn khắt mọi nơi, lập tức nhìn thấy được những cây Linh Đông Trúc kia.

“Sau khi hoàn thành cái nhiệm vụ Linh Đông Trúc này sẽ được ban thưởng điểm cống hiến. Dùng điểm cống hiến là có thể đổi lấy được Linh Dược. Tuy nhiên những cây trúc này của ta mới dài không đến năm trượng, không biết là có thể được hay không…” Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, có chút không tin tưởng. Nhưng lại không có biện pháp nào khác, vì vậy tính toán thời gian, biết được mấy ngày sau là thời gian cố định mà tông môn giao nhiệm vụ gieo trồng linh thảo tiếp theo.

Hắn mặt ủ mày chau đợi vài ngày, rốt cục đến sáng sớm ngày thứ tư, Bạch Tiểu Thuần dậy thật sớm, đi tới bên một cây trúc, hai tay dùng sức ôm lấy một cây nhổ cả lên.

Hắn phát hiện những cây trúc này thoạt nhìn không nặng, nhưng một lần nhổ này, lại thấy mỗi một gốc đều giống như là kim thiết, nặng phi thường.

Sân nhỏ cũng chấn động một cái, sau đó mười gốc Linh Đông Trúc dài gần năm trượng, to bằng một người đã bị hắn vác ở trên vai, đi từng bước ra khỏi sân nhỏ, chuẩn bị đi giao trả nhiệm vụ.

Không gian trong túi trữ vật của hắn không lớn, không cách nào bỏ những cây trúc này vào được, chỉ có thể vác trên vai như vậy. Cũng may là bất tử Thiết Bì của Bạch Tiểu Thuần đã đạt tiểu thành, khí lực đã lớn hơn nhiều rồi, bằng không còn thật là không nhất định có thể vác được lên núi.

Vừa đi, Bạch Tiểu Thuần vừa phiền muộn. Một lúc nghĩ đến tiểu bỉ, một lúc lại nghĩ đến những con độc xà kia. Trong đầu đều tưởng tượng ra những hình ảnh xương cốt đứt gãy lúc đánh nhau.

“Bạch Tiểu Thuần ta như thế nào mệnh lại khổ như vậy a…”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Vĩnh Hằng – Quyển 1
Vĩnh Hằng – Quyển 2
Vĩnh Hằng – Quyển 3
Vĩnh Hằng – Quyển 4
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Vĩnh Hằng – Quyển 6
Vĩnh Hằng – Quyển 7
Vĩnh Hằng – Quyển 8
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Vĩnh Hằng – Quyển 11
Vĩnh Hằng – Quyển 12
Vĩnh Hằng – Quyển 13
Vĩnh Hằng – Quyển 14
Vĩnh Hằng – Quyển 15
Vĩnh Hằng – Quyển 16
Vĩnh Hằng – Quyển 17
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/09/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập không nhìn vẻ mặt oán độc của Việt Hoàng mà ánh mắt dừng lại ở thân trên đã te tua của hắn. Một thanh kim thước, một đôi quái nhận màu tím và một thanh trường kiếm màu xanh lam đang trôi nổi trong vòng huyết quang. Đây chính là pháp khí của bọn người Tống Mông. Lúc này tất cả số...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Tôi có người anh nuôi dâm đãng - Tác giả The Kid
Từ nhỏ, mẹ tôi ly dị ba và kết hôn với người đàn ông khác và người đàn ông đó có 1 đứa con trai hơn tôi 2 tuổi. Lúc đầu do còn nhỏ hai đứa vẫn chơi thân với nhau, nhưng chuyện xảy ra vào đêm sinh nhật tuổi 17 của tôi. Hôm nay ba mẹ đều bận công tác nhà chỉ có 2 anh em, nên anh đã tổ...
Phân loại: Truyện nonSEX
Quan Trường – Quyển 7
Nếu không phải hai nhà Khâu gia và Mai gia ra mặt thì Hạ Tưởng đã nghĩ ra sự dàn xếp ổn thoả, đi ra ngoài thì đi ra ngoài, cũng chẳng phải việc gì lớn, cũng không đáng phải kinh động để lão Cổ ra mặt, ngược lại mà náo loạn một hồi thì cái hại còn nhiều hơn cái lợi. Nhưng may mắn thế nào...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân