Trước khi bắn, đứa thì lẩm nhẩm như cầu nguyện, thằng thì lấy cái khăn của người yêu tặng cột lên cổ tay… Thậm chí… có kẻ người cứ căng ra như là muốn khóc… tôi cũng hồi hộp không kém gì, chẳng lẽ lấy cái quần lót của cô hôm nào ra… ngửi để lấy tinh thần… hix…
Bắn 2 tư thế quỳ và nắm bắn, đâu đó chỉ có tầm 6 viên đạn AK… mỗi bia 3 viên…
Sau khi cán bộ nhắc lại lần nữa những yếu lỉnh bắn…
– … tì bá súng sát vai… đừng có độ hở, súng giật là trật xương vai đó nghe.
– Nhớ nín thở khi bóp cò…
Tiếng súng vang lên…
Kết quả sau cùng của tôi là 25 điểm…
30 Điểm là cao nhất, được thưởng 3 ngày về nhà… Đó là lý do bao thằng căng thẳng…
Sau đó vài ngày lại có tin đồn, toàn bộ những đứa từ 25 điểm đến 30 điểm sẽ về E. Xx… một E khá nổi tiếng, đang là E anh hùng lực lượng vũ trang… trước mắt hiện nay Exx, đang đóng ở khu vực ngoại thành thành phố, chờ bổ sung quân…
Sau khi bắn đạn thật xong, tần suất huấn luyện giảm dần, chúng tôi có thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn… thật sự đúng ra, đây là giai đoạn chờ đi về đơn vị mới, lính lác bắt đầu… có dấu hiệu bất cần đời, chúng tôi hay gọi là “chợ chiều cuối khóa”… Chỉ có là hay tập báo động đột xuất, mỗi lần nghe tiếng kẻng gõ dồn dập, là phải nhanh chóng tập trung toàn bộ quân trang ở sân bãi, có thể là vào ban đêm hoặc sáng sớm v v… Tập trung chừng nữa tiếng rồi lại… giải tán trở về doanh trại!
Vào một buổi trưa, vừa cơm nước xong, đang nằm nghỉ ngơi thì lại có kẻng báo động… lật đật thu dọn ba lô quần áo, tiếng làu bàu của lính văng vẳng:
– ĐM… lại báo động…
– Có đi, thì đi mẹ nó đi, cứ báo động hoài…
Nhưng khi tập trung ở sân chào cờ…
Chúng tôi lần này tròn xoe mắt…
Tim tôi đập hồi hộp…
Có những chiếc xe quân sự chờ sẵn…
Chẳng lẽ lần này… đi thật? Những đứa nào sẽ đi? Vì chỉ có tầm 10 chiếc xe! Về đâu… đi K…
Thủ tục bàn giao, đúng theo lời đồn những ai được đọc tên sẽ về E. Xx…
Hoàn tất xong mọi công việc, tôi lên xe thì trời đã sập tối… những đứa nào không có tên thì giải tán trở về… nằm chờ tiếp…
Xe vun vút lao đi trong đêm đen, đến lúc này chúng tôi cũng chưa biết sẽ đến địa điểm ở đâu.
Có thằng lo lắng thì thầm với nhau:
– Có khi nào chở tụi mình đi thẳng qua K. Luôn không ta!
Đến khuya thì đến một xã thuộc tỉnh BR – VT, xuống xe, chúng tôi tập trung lại, nghe đọc tên phân tán về từng đơn vị nhỏ… thở phào nhẹ nhõm, vậy là vẫn còn ở VN…
Tôi cùng với 2 thằng lạ hoắc được phân về B hỏa lực ĐKZ. 82, Thuộc D1 chả biết ĐKZ. 82 là cái quái gì, kệ bà nó, cứ đến nơi để được nằm nghỉ cái đã, vì từ trưa đến giờ, người tôi mềm như trái chuối rồi…
Chúng tôi được dẫn về nơi ở là một nhà thờ nhỏ bỏ hoang, bên trong trống rỗng không có bàn ghế gì cả, khu vực xã này cũng chưa có điện, có chừng đâu khoảng 10 người lính cũ đang nằm ngủ la liệt ở dưới nền nhà… một anh tự giới thiệu tên là Thọ A trưởng của tôi, anh nhắc:
– Có nghe báo là có lính mới về, tụi tao có chừa cơm lại, tụi mày lấy ra ăn đi… rồi ngủ mai tính!
1 câu nói đơn giản, nhưng với tôi rất là ấm lòng, trong quân trường chỉ cần chậm là hết cơm ăn… Còn ngày đầu tiên ở đơn vị mới, mà chúng tôi được đối xử như thế… quá tốt…
Giật mình tỉnh giấc thì đã gần 8h sáng…
Từ ngày vào quân trường đến giờ, lần đầu tiên không nghe tiếng kẻng dậy sớm và khỏi tập thể dục! Trời ơi sao mà sướng quá…
Cơm thì mấy anh lính cũ dậy sớm lãnh về chừa lại…
Rồi tôi được giới thiệu qua với mọi người, tôi được biên chế thuộc D1 cũng là D được phong anh hùng vũ trang (đồng nghĩa là bao xương máu của người đi trước đã ngã xuống để được danh hiệu này…) đồng thời sẽ là vất vả nhất so với 2 D còn lại, vì phải đi đầu gương mẫu, nhưng D1 cũng là đơn vị bặm trợn lì lợm nhất của E… về “oánh lộn” “phá phách”… nhậu nhẹt ” thì cũng là số 1… luôn luôn bị… cấp trên… mắng vốn!
Bất cứ thằng lính nào cũng tự hào về đơn vị của mình, dù là đơn vị đó như thế nào đi nữa…
Tôi cũng thế… mãi đến bây giờ, tôi vẫn luôn tự hào đã 1 thời là người lính của Exx với bao kỷ niệm của lứa tuổi đôi mươi…
Nhưng bây giờ tôi đang choáng với 2 khẩu súng ĐKZ82 đang để trước sân… nó quá lớn so với khẩu AK mà tôi biết…
Tôi được huấn luyện làm xạ thủ số 1 (tức là thằng nhắm và bắn, trong 1 khẩu ĐK82 ở đơn vị tôi có 7 thằng, bao gồm thằng nạp đạn, vác đạn…) đơn vị đang trong thời kỳ hành quân diễn tập cấp D… khu vực này có trường bắn… Lính thì phân tán ra ở lẫn lộn với nhà dân, cứ vài thằng là xin ở 1 nhà… và đã có vài mối tình nên duyên vợ chồng, của những chú lính với thôn nữ ở đây sau này… Còn ăn xong… biệt tăm cũng không hề thiếu ặc!
May mắn cho tôi là B trưởng của tôi tên là An, lại chiếu cố có thiện cảm với tôi, nên mỗi tối nếu rảnh hay rủ tôi đi uống cafe…
Quán café ở quê thường có bán kèm… rượu đế, anh An thì nghiện rượu, cứ mỗi lần ra quán thì tôi uống café, anh thì làm 1 xị rượu…
Nơi tôi và anh An hay đến là quán lợp lá, tường đất ở lẻ loi ngoài rìa của xã, tiếp giáp với khu vực trường bắn, ban ngày thì có đông lính ăn uống vì tập ở gần đó, ban tối thường vắng khách vì hơi xa khu dân cư… nhưng anh An đang… đeo đuổi cô chủ quán tên là chị Hai Vân, chị tầm hơn 32, 33 có hai đứa con gái nhỏ, đứa lớn đâu chừng hơn 10 tuổi, đứa nhỏ 5 tuổi… chị quê ở miền Tây, chồng chị nhậu xỉn té sông mất cách đây 2 năm, có người quen ở đây, nên chị lên mua rẻ miếng đất ngoài này, cất quán làm sinh kế…
Ra thường xuyên mỗi tối suốt cả tháng nay với anh An, nên tôi cũng quen khá thân với chị…
Ngày mai thứ 7, tôi rủ anh An ra quán café với ý định là xin anh cho tôi ‘vù’ về nhà chơi mấy ngày, sẵn báo cho nhà biết tin tức cho đỡ lo…
– Anh An đi uống café…
Anh trả lời tôi:
– Ừ mày ra quán trước đi, tao lên trên ban chỉ huy D nhậu một chút rồi ra sau…
Đến quán thì trời đã sập tối, theo thói quen như lúc tôi đi với anh An, ngoài ly café, chị mang ra nữa gói thuốc… uhm khi ấy tôi chưa biết hút thuốc, chỉ có anh An là rít thuốc liên tục… chẳng biết là anh An có ‘cua’ được chị chưa, mà mỗi lần ra quán, thông thường thì anh An để tôi ngồi 1 mình, còn anh thì cứ đến chỗ chị Hai Vân rù rì vừa nói chuyện, vừa uống rượu đến tận khuya mới về…
Chị Hai Vân người thấp đậm, tròn trịa da hơi ngăm ngăm, mỗi lần chị cười rất có duyên, đặc biệt lông tơ trên tay chị rất đều, nằm sát phủ trên làn da, nhưng chị thường mặc áo dài tay, nên mỗi khi chị tình cờ vén tóc, hay là giơ tay cao, nhìn thấp thoáng hàng lông tơ rất hấp dẫn, nhưng tôi không dám có ý nghĩ bậy bạ, vì chị là đối tượng của B trưởng tôi…
Thông thường cứ đến gần cuối tuần là quán vắng thì càng vắng hơn, vì lính cũ thường chuồn về nhà chơi, hoặc chạy ra Vũng Tàu tắm, vì chỉ cách chừng hơn 30km… chỉ có đám lính mới tụi tôi là chưa dám…
Chờ khá lâu mà anh An vẫn chưa ra, quán lúc này chỉ có mình tôi ngồi với ánh đèn dầu lẻ loi…
Chị Hai Vân ra ngồi chơi với tôi, trong khi 2 đứa con chị đã vào trong buồng ngủ…
Chị cười cười hỏi tôi:
– Sao hông thấy em uống rượu?
– Em không biết chị ơi…
– Chị cũng hông thấy em hút thuốc…
– Hì… em cũng chả biết hút luôn…
Có con muỗi cắn ở cổ chị, chị vén tay gãi, làm tôi tình cờ lại thấy hàng lông tơ tay lập lờ, rồi hướng chú ý tập trung ở bầu ngực to tròn của chị, khi chiếc nút áo gần giữa ngực căng ra giữa 2 tà áo, một khoảng hở nhỏ lộ ra màu trắng chiếc áo lót nổi bật giữa nền chiếc áo màu nâu sẫm màu tôi bỗng hơi “say say” khi nhìn thấy… nói chính xác là đang ‘vả’ chị thì vẫn vô tư:
– À… em cũng ngộ thiệt, đa số lính tới đây, ông nào cũng biết đủ thứ, chỉ có em thì thấy hiền khô… Mà ông An đến giờ vẫn chưa tới nữa, hay là ổng xỉn rồi, em chờ biết chừng nào…
– Ừ dám ảnh say rồi, em đợi 1 chút nữa mà hông thấy ảnh, thì em về…
Chị thăm dò tôi:
– Anh An… có vợ chưa vậy em…
– Em cũng chẳng biết nữa, vì em mới về mà…
Nói chuyện bâng quơ một hồi thì con chị khóc ú ớ, chị lật đật chạy vào trong xem…
Con cu tôi bật dậy lúc nhìn sơ qua bầu ngực chị, đến giờ vẫn chưa chịu… nằm xuống, để giảm bớt căng thẳng, tôi mồi một điếu thuốc… tập hút!
Tôi không ngờ đã xảy ra một kỷ niệm đẹp từ điếu thuốc Samit mà tôi lần đầu tiên tập hút cho giống với mọi người…
Suốt hồi tối giờ, 1 ly café đen, 1 bình trà đậm dành cho khách quen, tôi đã uống sạch, bụng tôi đã cồn cào xót ruột, giờ hít những hơi thuốc vào… tôi đã bị ‘say’ thuốc…
Tôi nôn nao quặn ứ trong ruột, tim đập mạnh liên hồi như trống vỗ đầu óc quay cuồng tôi đã nôn mửa ngay tại bàn, lơ mơ không biết gì nữa…
Thấp thoáng tôi nghe tiếng chị, trong khi 2 mắt nhắm nghiền…
– Trời ơi không biết hút thuốc thì thôi đi… tập tành làm chi…
Tôi cố gượng, lẩm bẩm với chị:
– Em… mệt quá… chị cho em nằm nghỉ một lát, rồi em về…
Hình như là chị dìu tôi về góc nhà có chiếc giường tre, để tôi nằm xuống…
Hơn nữa đêm…
Tôi giật mình… tối om không ánh đèn, vừa khô cổ khát nước… vừa mắc tiểu… đầu óc vẫn còn choáng váng chóng mặt…
Tôi bước xuống giường… chân vẫn còn quờ quạng bỗng vấp chân cái bàn, té ngã…
– Rầm rầm…
Chị nghe tiếng động, từ trong buồng ngủ đi ra, đốt cái đèn dầu lên… thấy tôi nằm chỏng gọng, chị lật đật chạy đến đỡ tôi dậy…
Khoác tay tôi qua vai chị, từ từ đỡ tôi đứng dậy, chị lo lắng:
– Có đỡ hơn chưa, em làm chị… hoảng quá…
– Chỉ hơi chóng mặt, em khát nước quá…
– Ngồi đây chị lấy nước cho uống…
Kiếm cái ghế cho tôi, chị chạy đi lấy nước…
Nốc một ca nước no nóc, đã bớt chóng mặt tôi lại mắc tiểu…
Chị mở cửa sau cho tôi…
Ngoài trời tối mịt… tôi lần mò đến gốc cây…
Tiểu xong tôi đứng dựa ở gốc cây cho tỉnh táo 1 chút, vì đôi chân dường như vẫn chưa chịu sự điều khiển của tôi, cứ như là bay trên mây vậy…
Thấy hơi lâu, chắc chị sợ tôi lại té, nên chạy ra, gặp tôi bết bát quá, chị lại dìu tôi vào… đến lúc này tôi mới cảm nhận được bàn tay khoác hờ qua vai chị, trong lúc di chuyển thi thoảng chạm vào bầu vú của chị, lúc này vì đi ngủ chị đã cởi cái áo lót ngực ra rồi… Dù ít nhiều đã tỉnh lại, tôi cứ im lặng để chị dìu đi…
Khi đến chiếc giường tre, lúc chị khom lưng đỡ tôi nằm xuống, vô tình bắp đùi của chị cọ vào háng tôi, cũng không biết ý nghĩ điên rồ từ đâu ập đến tôi kéo chị giật mạnh lên giường…
Tự nhiên mất trớn, chị đổ sập, đè lên người tôi… cặp vú mềm mại kê ngay miệng tôi liền ngậm lấy…
Chị dãy dụa, cắn, nhéo, đánh tôi… nhưng tôi như là phát điên… cứ ngậm vú chị mút vào một tay thì xoa bóp vú còn lại…
Tôi thật sự thì cũng chẳng tỉnh táo gì, cư lơ tơ mơ trong bóng tối đen, vì chiếc đèn dầu hột vịt, chị đã để khuất sau cái bàn mà chị thường đứng bán…
– Trời ơi làm gì vậy… thả chị ra…
Loáng thoáng nghe tiếng của chị…
Dần dần… chẳng hiểu vì sao mà tôi có được thêm sức mạnh khi tiếp xúc với cơ thể của chị… chị càng dãy thì thân hình chị càng cọ xát con cu tôi đang căng lên ở dưới háng…
Một người đàn bà 2 năm thiếu vắng bóng dáng đàn ông kề cận song hành…
Một thằng trai trẻ cường tráng đang nổi cơn bất tử…
Cô nam quả phụ…
… đang vật lộn cùng nhau…
Bằng cách nào tôi cũng chả nhớ rõ, mà cởi được quần áo của chị ra, đút con cu vào lồn chị…
Tiếng thở dốc của tôi… và tiếng… rên rỉ của chị… đã từ từ xuất hiện…
Tôi nhấp vào lồn chị và sắp ra…
Bỗng xuất hiện 1 người đàn ông không rõ mặt xông vào bóp cổ tôi…
Tôi bị ngộp thở và ú ớ đẩy ra, 2 chân đạp mạnh…
Một ánh sáng vàng trắng chiếu vào mắt tôi…
Mở mắt ra, thì chị đang đứng kế giường lay tôi dậy, tay cầm cái đèn, mặt lo lắng.
Ui trời tôi đang nằm mơ… và tôi muốn độn thổ khi một tay của mình vẫn còn ở nắm chặt con đang cương cứng, tôi đã lôi nó ra bên ngoài khóa quần… lúc khuya đi tiểu xong, chắc là chưa gài nút (quần bộ đội lúc đó gài nút, chứ không có dây kéo)
– Quỷ sứ… đạp chân om sòm làm chị tưởng bị lọt xuống giường…
Nói xong chị ngoáy mông đi xuống bếp…
Quê quá, tôi đã tỉnh táo hoàn toàn và nằm im nhớ lại chuyện gì đã xảy ra…
Bên ngoài trời vẫn còn tối đen… xa xa tiếng gà gáy vang vọng lúc này chắc tầm 3, 4 giờ sáng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tự truyện về đời tôi |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Sextoy, Tâm sự bạn đọc, Thọc tay vô đít, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú vú, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex có thật |
Tình trạng | Update Phần 100 |
Ngày cập nhật | 27/09/2022 12:38 (GMT+7) |