Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Tru Tiên » Phần 49

Tru Tiên

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 49

“Cẩn thận!”, đột nhiên, Thạch Đầu ở bên cạnh kêu lên một tiếng, vừa kêu lên một tiếng, đã có yêu thanh nổi lên. Nguyên Tam Vĩ Yêu Hồ lợi dụng lúc Trương Tiểu Phàm trong lúc tâm thần lo lắng, không ổn định, đột nhiên quay người bay lên, ngọc thủ bung ra, năm ngón tay như hoa trảo, lăng không hét lên một tiếng lao tới. Thạch Đầu la lên, bắt quyết ngự pháp, đúng trong lúc điện quang hoả thạch đó, xung quanh, trên, dưới, trái, phải đều vang tiếng yêu thanh, trong không gian âm u đó, vô số đôi mắt ma quái loé sáng, tiếng gió như chích vào tai, không biết có bao nhiêu yêu quái hợp lại, nhất thời trông như thuật phân thân. Tam Vĩ Hồ nhận định rằng Trương Tiểu Phàm là người yếu đuối hơn trong hai người, trong lòng quyết định, trước hết điều động lũ yêu vật bao vây giữ chân Thạch Đầu, bên cạnh đó bản thân sẽ dốc toàn lực giải quyết Trương Tiểu Phàm. Mắt nhìn gió vờn chớp giật, bèn lập tức tung trảo về phía người thiếu niên trước mặt, bỗng nghe từ xa, dường như có những tiếng reo hò mơ hồ truyền lại.

Đột nhiên, thấy Trương Tiểu Phàm ngẩng đầu lên, Tam Vĩ Yêu Hồ chợt chạm mắt Trương Tiểu Phàm, trong lòng bỗng dao động, nhất thời không kịp suy nghĩ nên phải làm gì, chỉ nhìn thấy giữa mình và Trương Tiểu Phàm đột ngột xuất hiện một thanh hắc côn, ánh lên sắc đen tuyền. Trong khoảnh khắc đó, chưởng của Tam Vĩ Hồ và cây côn chạm nhau. Không ai có thể hình dung ra cảm giác đó ra sao, người ngoài nhìn vào, thậm chí không thể tưởng tượng ra cảnh kinh thiên động địa ấy, lúc đó dường như thời khắc ngưng đọng lại, chỉ thấy thân thể cô gái đang ở trên không, xiêm y bay nhẹ nhàng, năm ngón tay thành hình trảo, đã nắm lấy thanh Thiểu Hoả Côn đen tuyền. Thịt vốn da trắng ngần của mỹ nữ đột nhiên dường như mất hết máu, ngày càng trắng một cách lạnh lẽo, đến gần như là trong suốt. Chỉ thấy phía trước, như có dòng suối ác ma sâu thẳm không thể dò đáy, chảy mãi không ngừng trong đêm tối, đang cười gằn như muốn nuốt chửng mỹ nữ vào trong.

Mỹ nữ ngẩng đầu, kêu lên thanh âm thê lương, cả thân người bay vụt lên trên, thân hình biến hoá, cuối cùng cũng lộ ra sắc xanh của loài yêu quái, văng tuốt ra phía sau. Tam Vĩ Hồ quay đầu lại, gương mặt nửa kinh ngạc, nửa mang đầy sát khí, nhìn trân trân vào người thiếu niên và cây Thiêu Hoả Côn vẫn đang từ từ chuyển động trên không.

Từ xa, Tiểu Hoàn vô cùng ngạc nhiên, nói khẽ: “Pháp bảo này thật lợi hại, đây là thứ gì thế Gia gia ơi?” Tiểu Hoàn hỏi hai lần, nhưng phát giác ra Chu Nhất Tiên căn bản không hề có câu trả lời, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Chu Nhất tiên nhíu mày, cũng là một bộ mặt vô cùng kinh ngạc. Tiểu Hoàn lại càng ngạc nhiên, đưa tay lay Chu Nhất Tiên, nói: “Ông à, Gia gia sao thế?”

Chu Nhất Tiên tinh thần phấn chấn, dường như vừa từ những chuyện xảy ra tỉnh lại, nhưng nét mặt vẫn còn đọng lại sự nghi hoặc, ngập ngừng đáp: “Người thiếu niên này là người nào vậy? Thanh Vân Môn sao lại có người đệ tử cổ quái đến thế này?”

Tiểu Hoàn nhìn Gia gia, nói: “Sao ạ?”

Chu Nhất Tiên nhìn về phía trước, đáp: “Pháp bảo trong tay người thiếu niên này thật cổ quái, vừa bay lên, sát khí còn mạnh hơn sát khí của Tam Vĩ Hồ, tà vật như thế này, tại sao lại…”

Tiểu Hoàn há hốc miệng, nhìn về phía trước, đột nhiên nhìn thấy điều gì, nhẹ nhàng nói với Chu Nhất Tiên: “Gia gia, người nhìn người con gái kìa” Chu Nhất Tiên hơi run rẩy, nhìn theo tay chỉ của Tiểu Hoàn, chỉ thấy toàn thân xiêm áo màu Thủy lục của Bích Dao đang trầm mặc đứng một bên, bên cạnh là Thạch Đầu đang tài tình chiến đấu với bao nhiêu bọn yêu quái, chấn thiên động địa, nhưng nàng có vẻ không xem bọn chúng ra gì, chỉ nhìn về phía Trương Tiểu Phàm. Đặc biệt là sau khi nhìn Trương Tiểu Phàm nâng thanh Thiêu Hoả Côn lên, nét mặt càng kì dị, dường như vui mừng, cũng dường như lo âu, phảng phất như vẫn còn do dự, trên mặt thần sắc tâm tình bất định.

Chu Nhất Tiên nhìn Bích Dao, nói: “Người con gái đó đối với cây Thiêu Hỏa Côn như có ý gì, tiểu nha đầu ngươi nhìn gì mà nhìn?”

Tiểu Hoàn thấy kì quặc, nói: “Ý gì với Thiêu Hỏa Côn?”

Chu Nhất Tiên đáp: “Chính là tên thiếu niên đó”.

Tiểu Hoàn không phục, nói: “Thật kì lạ, tại sao cô ta lại có ý với người thiếu niên đó, có gì mà cháu lại không được xem?”

Chu Nhất Tiên trừng mắt, đang định dạy dỗ đứa cháu không nghe lời này một phen, thì đột nhiên nghe thấy hiện trường lại có động tĩnh, bèn vội vàng quay đầu lại nhìn, không quan tâm đến Tiểu Hoàn nữa.

Trên sân, Trương Tiểu Phàm thấy yêu quái đang vội thoái lui, cảm thấy đây là một cơ hội tốt, không thể bỏ qua, trong chớp mắt đã lách thân tiến vào, Thiểu Hoả Côn rít lên một tiếng rồi bay đến, Tam Vĩ Yêu Hồ nhíu mày, mặt trắng ra vài phần. Mắt nhìn thấy Trương Tiểu Phàm đang tiến gấp tới, sắc đêm càng đậm hơn, tiếng gió càng gấp hơn, người con gái nhu mị đó gương mặt lại càng rối bời, hai hàng lông mi thanh tú dường như cũng khép lại. Chỉ nghe thấy cô quát nhẹ một tiếng, tay áo phất lên, bàn tay như bạch ngọc cong lại, ngón tay như đao, từ trên không đáp xuống. “Ya!” Một tiếng hét nặng như núi, đột nhiên vang lên, như kim chích vào tai những người ở đó.

Trong rừng cây tối đen, đột nhiên phát ra vô số những u mang sắc bén, để ý kỹ thấy như là từ màn đêm đằng sau người con gái đâm ra, lại như dòng nước tuôn ra vô vàn yêu vật, đếm mãi không hết, nhìn thấy đã sợ, tuôn về phía Trương Tiểu Phàm. Chỉ trong một chớp mắt, Trương Tiểu Phàm dường như bị lũ yêu vật này nhấn chìm mất.

Mọi người thất sắc, nhưng trong khoảnh khắc, lại thấy Trương Tiểu Phàm lách mình giơ cây côn đi lên, phá vỡ đám đông những yêu vật ở gần đang định áp lại. Ánh sắc của Thiêu Hoả Côn vụt quét qua, ngoài những yêu vật có thể hình to một chút còn có vẻ dám kháng cự, còn lại đều không dám tiến lên nữa. Lúc này mọi người đều thấy kinh hãi, nhưng trong lúc Trương Tiểu Phàm toàn lực thi pháp, trong lòng bỗng chợt cảm thấy khổ tâm: “Cây Nhiếp Hồn này đã đốt cháy các yêu vật âm linh lệ phách, xem chừng lúc những yêu vật này đối mặt với Thiêu Hoả côn bản năng đã sợ, chỉ e rằng những lời mà người Vạn Nhân Vãng vẫn nói, đa phần đều là sự thật.”

Tam vĩ hồ nhìn vô số những yêu vật này, cảm thấy không thế cản trở Trương Tiểu Phàm, nét mặt càng trở lên nhợt nhạt. Đúng lúc đó, ở phía xa Thạch Đầu hét lên một tiếng, Kim quang sáng rực, ánh mắt trang nghiêm, nhìn ra phía xa, dường như đang biến hóa Phục Ma Đại Năng Kim Cương. Thân hình bay lên, trừng mắt nhìn xuống Phá Sát Pháp Trượng lại một lần nữa mọc trên đất. Trong tiếng rầm rĩ, kim quang đại thịnh, lần này phạm vi vùng đất trũng bị vùi lấp lại càng to hơn, phải đến ba trượng chứ không ít, Kim Quang Diệt Ma phát ra ngày càng mạnh mẽ, rực sáng, như sấm động chớp lóe. Những yêu vật bao quanh Thạch Đầu có một nửa là do quạ (ô hữu) biến thành, phát ra tiếng kêu đau đớn, ngoài số còn đang kinh ngạc thì đa phần đã chạy trốn.

Thạch Đầu đáp xuống đất, khi thân thể đã đứng vững, bèn thở mạnh, hiển nhiên với uy lực của pháp thuật này, pháp lực của anh ta cũng tiêu hao rất nhiều. Nhưng anh ta vốn dĩ thân thể cường tráng, trong chốc lát dường như hơi thở đã điều hòa trở lại, tuy cũng vẫn còn chút mệt nhọc. Thạch Đầu quan sát xung quanh rồi đi về phía Trương Tiểu Phàm.

Tam Vĩ Yêu Hồ nhìn thấy Thạch Đầu tiến đến trước mắt, Trương Tiểu Phàm cũng tiến đến không xa, bèn quay thân lại ẩn vào bóng tối. Không ngờ đúng vào lúc đó, trong bóng tối bỗng loé lên một ánh chớp, đột nhiên bay ra một phi hoa màu trắng, tiếng gió thập phần khoái mãnh, Tam Vĩ Yêu Hồ giật mình, nhất thời không dám manh động, chỉ dám đứng yên một chỗ. Định thần xem lại, thì ra lại là người con gái trẻ mặc áo thủy lục nãy giờ vẫn đứng ở bên, không biết từ lúc nào đã chặn mất đường thối lui của yêu hồ, chỉ thấy hoa bay đầy trời như phi tuyết, lúc này mới từ từ thu lại, quay về bên người của cô gái trẻ, dưới ánh trăng lạnh lẽo, dần dần tụ thành một bông hoa nhỏ rất đáng yêu, kẹp trên những ngón tay đẹp đẽ của cô.
Sau lưng, có tiếng bước chân vang lên, ả quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Trương Tiểu Phàm và Thạch đầu đã kịp tới, tạo thành một thế tam giác, vây lấy ả. Những yêu quái nhỏ bé trước đó, lúc này đều đã không biết đi đâu hết, cũng chỉ còn lại một mình ả, phảng phất thật cô đơn, trầm mặc đứng trước sự bao vây của nhân loại. Ả há miệng nhưng không thốt ra được câu nào, có vẻ như có chút gì ân hận. Mặc dù trong thời khắc đó, gương mặt kiều mỵ của ả vẫn còn nét dịu dàng đẹp đẽ, nhưng đã mất hẳn khí thế rồi. Ả nhìn tới nhìn lui Bích Dao, lại nhìn tới nhìn lui Thạch Đầu, cuối cùng, ánh mắt của ả, ánh mắt mềm mại dịu dàng như nước, lại nhìn vào Trương Tiểu Phàm.

Trương Tiểu Phàm định thần phòng bị. Nhưng ả lại chẳng làm gì cả, hơn nữa, lại dịu dàng hỏi: “Chàng thiếu niên, vừa lúc nãy, trong giếng, chàng rút cục đã nhìn thấy gì vậy? Có thể cho thiếp biết không?” Những người xung quanh đều ngẩn người, không nghĩ ra rút cục thì con yêu hồ này vì cái gì, mà lại quan tâm đến vật hay cảnh mà Trương Tiểu Phàm nhìn thấy trong giếng đến vậy.

Trương Tiểu Phàm vẫn không nói gì, Thạch Đầu đã ở bên cạnh, lớn tiếng đáp: “Trương Huynh đệ, đừng có mắc lừa ả”.

Trương Tiểu Phàm gật đầu, không nói gì, đưa tay phải lên, như định động thủ. Tam Vĩ Yêu Hồ nhìn chàng, đột nhiên chợt thở dài. Trương Tiểu Phàm chợt cảm thấy trong lòng có đôi chút khó xử. Ánh trăng như dòng nước, nhẹ nhàng chiếu xuống vạn vật. Người con gái đó cúi đầu, hàng lông mi nhỏ khép hờ trên đôi mắt kiều mỵ của cô gái. Sóng mắt như nước, dáng vẻ yêu kiều kia…

Lát sau, cô gái ngẩng đầu, đưa tay vào lòng, nhẹ nhàng lấy ra một vật. Mọi người đều định thần nhìn xem. Đây là một vật to bằng nửa nắm tay, có hình tròn, bên ngoài là một viên ngọc màu xanh biếc, như giọt nước màu thanh thuý, vừa nhìn đã biết không phải là vật phàm, nhưng bên trong viên ngọc có một tấm nhỏ giống như gương mà không phải là gương màu đỏ, chính giữa có khắc một hình vòng lửa hình dáng cổ kính. Nhìn toàn bộ vật đó thì viên ngọc chiếm hơn nửa, nhưng ở hai bên mép lại có một đường vân màu đỏ nhỏ xíu, gắn ở trên viên ngọc.

Chu Nhất Tiên ngẩn ra, thực sự đờ đẫn cả người, Tiểu Hoàn cảm giác được gia gia của mình từ trước đến nay chưa hề như thế bao giờ, ngay cả đầu cũng không nhúc nhích. Cô trong lòng có chút lo sợ, nhẹ nhàng lay nhẹ tay áo Chu Nhất Tiên.nói: “Ông à, Gia gia sao thế?”

“Sao lại có thể? Sao lại có thể?” Chu Nhất Tiên ngẩng người nhìn trên tường, cứ đưa mắt nhìn pháp bảo kì quái trong tay Tam vĩ Yêu Hồ, giọng nói dường như có chút rên rỉ, đáp: “Vật này chẳng phải là bảo vật trấn cốc của Phần Hương Cốc – Huyền hoả Giám sao! Pháp bảo này là vật Chí Dương trên thế gian, lại là lợi khí trừ yêu phục ma bậc nhất nghìn năm nay của Phần Hương Cốc, tại sao, tại sao lại có thể nằm trong tay của con yêu hồ này?”

Tiểu Hoàn thoáng chút run rẩy, bất giác nhìn lại chiếc Huyền Hoả Giám đó, nói: “Pháp bảo lợi hại thế sao?”

Chu Nhất Tiên đột nhiên thở ra một hơi dài, cẩn thận nói: “Thế đạo này thật sự thay đổi rồi, trong tay một đệ tử danh môn chính phái lại là một tà vật sát khí bức người, trong tay yêu hồ lại là một thần khí vô thượng!”

“Cháu vẫn nghĩ rằng chẳng việc gì gia gia phải bùi ngùi như vậy? ” Tiểu Hoàn cười nhạt.

Chu Nhất Tiên nạt: “Ngươi nói gì?”

Tiểu Hoàn đáp: “Đây là lời của người xưa, gia gia nói ra miệng mà không đỏ mặt sao, đã từng này tuổi rồi, vẫn còn quan tâm đến sự khác nhau của chánh đạo tà đạo thời đó” Chu Nhất Tiên nhìn thẳng, cứng lưỡi, nhất thời nói không lên lời.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Thông tin truyện
Tên truyện Tru Tiên
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện cổ trang
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/03/2015 06:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 31
Đi vào Từ Đường Nhiên chào hỏi Vưu Huyền, sau đó chắp tay với người ngồi trên cao. Vưu Huyền trong mắt lóe lên thần sắc phức tạp gật đầu nói: Đúng là gia mẫu! Tinh Tinh cô nương dẫn người tới xong đã quay người đi ra. Từ Đường Nhiên quay đầu lại nhìn lại chắp tay hướng về phía phu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Chịch đi, đừng sợ! - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Yêu đi, đừng sợ!” Tùng và Phương đang yêu nhau. Tùng là ảo thuật gia nổi tiếng, còn Phương làm trợ diễn cho Tùng. Cả hai yêu nhau sau thời gian dài đi lưu diễn cùng nhau. Nhưng chuyện tình của họ không được suôn sẻ lắm do bị hồn ma Vân quấy phá. Vân là một...
Phân loại: Truyện nonSEX
Thám tử Hênry - Tác giả The Kid
Ở trong một khu chung cư, có hai vợ chồng Hênry và Như đang sống hạnh phúc bên nhau. Hênry làm nghề thám tử lâu năm rồi, anh đặt biệt danh là Hênry cho nó ngầu. Hiện nay anh đang sống cùng với cô vợ hiền xinh đẹp tên Như. Như vốn là cô gái độc thân sống chung khu chung cư với Hênry, cô thấy anh...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân