“Cửu Thiên Huyền Sát, Hoá Vi Thần Lôi, Hoàng Hoàng Thiên Uy, Dĩ Kiếm Dẫn Chi”
Trong phút chốc, bầu trời vốn trong xanh trở nên đen xịt, ngang trời mây đen đột nhiên ùn ùn xuất hiện, tiếng sấm đì đùng, bên rìa đám mây đen chớp nháng xoẹt không ngừng, rạch ngang đất trời, cuồng phong nối lên ầm ầm.
Gió lớn đập vào mặt, Trương Tiểu Phàm hơi hơi mở miệng, cảnh tượng này, tựa như từng đã xuất hiện một lần trong quá khứ xa xôi trước đây. Trên mặt đất, đến cả Đạo Huyền Chân Nhân trưởng lão thủ toạ chi phái chính, ai nấy trên mặt đều có nét kinh hãi không tên nhất loạt đứng hết cả lên, rồi thì đưa mắt nhìn Tiểu Trúc Phong Thuỷ Nguyệt Đại Sư.
Một lát, Điền Bất Dịch giọng rít lên: “Ngươi dạy được đồ đệ tốt quá a!”
Thuỷ Nguyệt Đại Sư vẫn hoàn toàn không lý gì đến mọi người, trên khuôn mặt luôn lạnh nhạt lần đầu tiên thấy xuất hiện sự lo lắng, nhìn về phía hai người đó trong không trung.
“Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết!” Đạo Huyền Chân Nhân từ từ thu hồi mục quang, trong lòng chấn động vô cùng, không ngờ Thanh Vân môn hạ, trong lớp hậu bối tuổi trẻ, lại có một tài năng bất lộ như vậy.
Chỉ một nỗi, nhìn sắc diện của nữ đệ tử ấy, mặc dầu gắng sức thi triển kỳ thuật cái thế đó, thế nhưng thân thể rung động, mặt trắng như giấy, chỉ sợ lực bất tong tâm mà thôi.
Trong không trung, tiếng sấm càng lúc càng nhanh, Trương Tiểu Phàm cảm thấy rõ ràng, từ lúc Thiên Gia được rút ra, Thiêu Hoả Côn trong tay lập tức vọt lên tạo ra một thứ lực lượng hùng hậu vô song, giống như pháp bảo có mối liên hệ huyết nhục này đang từ nơi sâu thẳm bên trong reo hò trợ oai cho hắn.Tựa như đường hầm u minh, một cơn lốc xoáy cực lớn đen xì và sâu hoắm không thấy đáy đang treo ngược ngang trời, như thể là yêu ma dưới chín tầng địa ngục đang há ngoắc cái miệng lớn đầy khủng bố ra, như muốn nuốt trọn cả nhân gian. Cuồng phong lẫm liệt, gió cuốn tung mây. Sấm nổ đùng đùng, chớp giật liên hồi.
Trương Tiểu Phàm lựa thế bay lên, ánh sáng xanh đen của Thiêu Hoả Côn chớp lên loe loé, dưới bầu trời đầy mây đen quả là thu hút được sự chú ý của người khác. Lục Tuyết Kỳ nhìn thân ảnh của Trương Tiểu Phàm ẩn sau đám thanh quang đang lao tới, mặt ngọc trắng bệch.
“Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết” là kỳ thuật vô thượng trong phép tu tiên của đạo gia, dùng thân thể phàm nhân để dẫn phát uy lực của trời đất, khả dĩ có thể tưởng được thân thế của Lục Tuyết Kỳ lúc này đang phải chịu một áp lực vô cùng lớn.
“Thiên Gia” là thần binh bất xuất thế, vốn dĩ chính là một cây kiếm rất thích hợp dùng để thi triển “Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết”, thế nhưng so với nó, trình độ tu hành đạo pháp của Lục Tuyết Kỳ vẫn chưa đủ.
Lúc này, nàng chỉ nhận thấy bên trong mây đen giăng ngang trời, có một sức mạnh lớn lao vô hạn như cơn sóng hung dữ mênh mông sôi réo ập đến thân thể nàng, toàn thân trên dưới người ngoài không thấy chút gì khác lạ, thế nhưng bên trong khí huyết đang sôi lên, tựa hồ muốn luồng đại lực này phá banh ra. Nếu không có Thiên Gia không ngừng hút lấy sức mạnh to lớn sục sôi ngày càng tụ đến này, Lục Tuyết Kỳ chỉ sợ đã sớm không miễn cưỡng chống giữ được
Tiếng gió gào thét, sấm vang chớp giật, nàng bay lên trên cao, trong lúc hoảng hốt tựa hồ thấy mình như một cọng cỏ nhỏ vô lực trong bão táp, một khắc sau, nàng nhớ lại lời của sư phụ Thuỷ Nguyệt khi truyền kỳ thuật này cho nàng: “Tuyết Kỳ, con tư chất rất quý, ta bình sinh mới thấy qua, thế nhưng chân quyết này uy lực vô cùng lớn, vì thế cái uy thế phản hồi lại của nó là không thể chống đỡ được, con tu đạo vẫn còn nông cạn, mặc dầu miễn cưỡng hiểu được, thế nhưng dù sao đi nữa không được tuỳ ý thi pháp, tránh gặp phải cái nạn huỷ diệt”
“Oành”
Một tiếng sấm nổ, tựa hồ nổ rách bầu trời phía trên Thông Thiên Phong, mỗi ngưỡi đều lờ mờ cảm thấy đất dưới chân nhè nhè rung động, tựa như lôi thần thượng cổ bị con người quấy phá giấc ngủ say, cuồng nộ rống lên.
Trong nhất thời, mọi ngưòi biến sắc!
Trương Tiểu Phàm lúc này chỉ cách xa Lục Tuyết Kỳ có hai trượng, nhìn thấy uy thế này, ai cũng biết Lục Tuyết Kỳ đã thi pháp xong một nấc, chỉ sợ hắn bị tiêu diệt thành tro bụi. Chỉ là hắn toàn thân đột nhiên căng lên, thân hình bất ngờ như đụng phải một bức tường mềm khựng lại, không thể tiến lên được.
Trương Tiểu Phàm trong giây lát mặt xám như tro. “Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết” quả là một kỳ thuật trấn sơn của Thanh Vân Môn, thần diệu vô song, vào lúc thì pháp thông qua thần binh tự nhiên xung quanh nguời thi pháp có một lớp vô hình bảo hộ, Trương Tiểu Phàm bất giác không thể tiến lên được.
Thiêu Hoả Côn quang mang thêm thịnh, một lần nữa vẫn vô pháp không tiến thêm được một bước. Có lẽ về mặt uy thế linh lực, Thiêu Hoả Côn của Trương Tiểu Phàm tịnh không hề kém Thiên Gia, thế nhưng về mặt công pháp quả thực còn kém xa, hắn chỉ dùng linh lực bản thần phát huy uy lực Thiêu Hoả Côn, quyết nhiên không sánh được vói kỳ thuật vô thượng của Lục Tuyết Kỳ đã được các đời tổ sư Thanh Vân Môn tinh luyện nhiều lần qua hàng vạn năm.
… Bạn đang đọc truyện Tru Tiên tại nguồn: http://truyensextv.moe/tru-tien/
Thế nhưng trong thời khắc tuyệt vọng này, thấy trên không trung cơn lốc xoáy khổng lồ ấy vụt quay nhanh hơn, sấm chớp nổi lên ầm ầm, Thiên Gia thần kiếm quang mang mỗi lúc một sáng, vào lúc tuyệt thế tiên pháp này cần phải thi triển hết, Lục Tuyết Kỳ đột nhiên thân hình run lên một cái, khuôn mặt vốn dĩ trắng như tuyết trong chốc lát đã căng lên đỏ rực, “Oẹ” một tiếng phun ra một ngụm lớn máu tươi, tựa hồ tạo ra trước mặt một đạo huyết vụ.
Thiên Gia thần kiếm kiếm quang tức thì lay động, tựa như có gì bất ổn, Lục Tuyết Kỳ răng ngà nghiến chặt, hai mắt nhắm nghiền, hướng toàn bộ tâm lực linh tính toàn bộ tập trung lên Thiên Gia, chỉ sau giây lát, Thiên Gia kiếm quang ổn định trở lại, rực rỡ chói mắt, không thể nhìn thẳng vào được.
Trong đám mây đen một âm thanh vang rền, tại nơi trong cùng của cơn lốc xoáy khổng lồ tựa như xuất hiện một đạo ánh sáng, vô số các tia chớp ấy quyện lại hợp nhất thành một, mờ mờ chiếu lên Thiên Gia thần kiếm trên tay Lục Tuyết Kỳ.
Chỉ là, Lục Tuyết Kỳ tâm lý rất tuyệt vọng, trong tiếng gió, quả nhiên truyền đến một hồi tiếng rít sắc nhọn. Nàng dùng toàn lực hộ vệ Thiên Gia, một lẫn nữa không có sức đoái đến bảo hộ thân mình, Trương Tiểu Phàm hết sức vui mừng, cùng với Thiêu Hoả Côn hoá thành một cột sang mầu xanh đen, rạch ngang bầu trời, lao thẳng tới nữ lang xinh đẹp đang đung đưa trong gió.
Như vậy chăng?
Nhất thiết đến mức đó sao?
Trong tim nàng đột nhiên bình tĩnh lại, thoáng trong giây phút ấy trong tim loáng thoáng có ý nghĩ này.
Trong chớp mắt, trong chớp mắt rất ngắn, trời đất yên tĩnh, ngưng đọng, mọi thứ đâu vẫn ở đó, chỉ có nàng đứng trong gió, quần áo phần phật, mái tóc tung bay, mở to đôi mắt đang nhắm, nhìn hướng về phía trước nơi đạo thanh quang ấy đang lao vụt tới.
Một khắc ấy tựa như vĩnh hằng!
Trương Tiểu Phàm nhìn thấy nàng, thấy cái nhìn của nàng!
Nàng một mình đứng chờ trong gió trong mưa, bình thản đối diện với uy lực to lớn của trời đất, chỉ phải một nỗi sắc mặt nàng hơi chút trắng xanh, trong mắt bất giác có phần buồn bã, lại có cả một chút kinh hoàng.
Gió mưa gào thét, trời đất thê lương, nữ lang xinh đẹp này và hắn yên lặng nhìn nhau.
Đó là cái nhìn của ai đó, buồn bã và khổ sở, tựa như đêm qua, ngưòi ấy tình cảm tổn thương! Nỗi đau ấy, đâm thật sâu vào trong xương tuỷ, đâm thật sâu vào trong tâm trí.
Thật sâu! Thật sâu!
Là ngươi, một người yêu thương người con gái của kẻ khác?
Ngươi tuyệt đối cả đời không hề hối hận nghĩ đến cô ta?
Trương Tiểu Phàm đột nhiên cười rồi lại cười, lại thấy một chút buồn và thất vọng, hoảng hốt giống đêm qua.
Thiêu Hoả Côn lao vào trong kiếm quang của Thiên Gia thần kiếm, những người có mặt một lần nữa lại không nhìn rõ bóng dáng của hai người bọn họ, cũng không nhìn thấy ánh sáng của Thiêu Hoả Côn đột nhiên ảm đạm. Lúc này, nổ vang lưng trời, một cột sét to lớn vô song từ trên trời đánh xuống, đậu trên Thiên Gia.
Tất cả trời đất, thần phật đầy trời, tựa như tại cùng một thời khắc, đồng thời ngâm xướng.
Cột ánh sáng khổng lồ chiết xạ ra từ Thiên Gia, khí thế huỷ thiên diệt địa, lao thẳng tới Truơng Tiểu Phàm, sinh tử quan đầu, Thiêu Hoả Côn bay vọt lên, bảo vệ trước mặt chủ nhân.
Một khắc sau, Trương Tiểu Phàm đã bị ánh sáng nuốt chửng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tru Tiên |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện cổ trang |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/03/2015 06:38 (GMT+7) |