Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Trại cai nghiện » Phần 28

Trại cai nghiện - Tác giả FrogMan

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 28

Cái tin lão trốn trại vừa được loan ra, nguyên trại như thở phào nhẹ nhõm. Đặc biệt là đám lính lác của Hiếu mốc, Nam tàu. Đám này lu xu bu một cây, tối ngày kiếm chuyện với đám học viên khác bởi Hiếu mốc và Nam tàu ngang phân nhau, không ai phải ngại ai. Chỉ miễn 2 mâm đó không đụng chạm nhau, tụi nó muốn làm gì đám học viên khác cũng chẳng ai dám ho he một tiếng. Khi lão Ngọc còn ở đây, Nam tàu và Hiếu mốc cũng im re, nói gì tới đám lu xu bu đó. Lão vừa đi, tụi này như được tháo cũi, bắt đầu cái chuỗi ngày sung sướng như ngày trước mà khỏi sợ phải dòm mặt ai.

Nhưng đám đó còn đỡ. Dù sao chúng cũng biết anh đại của chúng và lão Ngọc có quan hệ không tệ, ít nhất còn không dám đụng chạm tới tụi tôi. Đặc biệt là Hiếu mốc, cha nội này lạnh lùng nhưng rất tình cảm, ít nói nhưng quan tâm thấy ớn luôn. Ngày đầu tiên sau đêm lão Ngọc đi, Hiếu mốc tự tay bưng bo cơm qua bàn tụi tôi ngồi ăn chung một bữa. Chỉ ngồi ăn chung, nói vài câu qua loa, nhưng nguyên đám trong trại đều hiểu rằng Hiếu mốc đã chính thức bảo kê cho 3 đứa tụi tôi. Đụng tới đám tụi tôi, phải ngó qua mặt ổng.

Có điều, không phải ai cũng có hiểu biết cao như vậy trong trường trại. Nhất là mấy anh trong đám cái gì mà công tử Đồng Nai. Nguyên đám cỡ chừng 7 đứa gì đó nhập trại cùng ngày, nghe đâu vừa là họ hàng vừa là anh em thân thích ngoài đời, rủ nhau chơi xì ke chung rồi vô trại cũng cùng ngày, như phim kiếm hiệp đó nha. Nguyện cùng chích, cùng cai, mai mốt về đời thằng nào Sida thằng ấy chịu!

Mấy ảnh coi bộ cũng ngầu, người xăm tôm hùm rắn hổ từa lưa, ai nhìn không kỹ sẽ tưởng đám này ở ngoài có mở nhà hàng. Ai đời xăm nguyên cái menu lên người mới độc. Bọ cạp mấy ảnh xăm xanh đỏ ngó giống hệt tôm hùm, rồng của mấy ảnh hao hao như con rắn có bờm, nhìn ghê thấy mẹ. Nhưng tôi cũng không quan tâm lắm. Xăm thì đẹp người mấy ảnh, đâu có mắc mớ gì tới tôi đâu. Nhưng tôi không quan tâm tới mấy ảnh, mấy ảnh lại… quan tâm tới con ghẹ của tôi mới thật là kịch độc.

Buổi trưa đang ngồi cà phê, ngó cái ghế trống trước mặt, nhớ lão già dịch tới trào nước mắt thì nghe nguyên cái mông đặt phịch xuống ghế, trúng phóc chỗ lão già hay ngồi. Ủa trốn trại về sớm dữ ta? Ngước mắt lên, nguyên một bộ mặt đúng ác – nhưng mà là nhóc ác đang nhìn tôi chằm chặp. Nhìn tôi chán chê, quay qua ngắm 2 con beo tôi với một vẻ hâm mộ không diễn tả nổi:

– Ê Long, đưa 2 con beo qua mâm tao sống đi!

Thiệt tình, trước giờ chỉ có người ta năn nỉ xin vô mâm của tôi, chưa khi nào tôi được mời nhập mâm kiểu nhiệt tình thái quá như vầy. Như không để ý tới gương mặt lạnh te của tôi, thằng nhóc ác tiếp tục:

– Mình mày xài 2 con beo hơi nhiều đó, chia sẻ cho anh em chút đi!

Sức chịu đựng của con người cũng có giới hạn mà thôi, có điều mấy tháng trời sống cạnh lão du đãng già, tôi cũng học được nhiều điều bổ ích. Cái gương mặt nhát chết của thằng nhóc ác này hiện rõ mấy chữ: Mưu hèn kế bẩn. Nghe nó khích tướng ngay giữa đông người, có xáng vô mỏ nó được một cái cũng sẽ bị bảo vệ đập chèm bẹp, chưa kể sau đó tống vô kỷ luật, để 2 con beo trơ trọi ở ngoài. Tôi gục gặc cái đầu, dằn tay 2 con nhỏ đang tính cho thằng nhóc ác ăn trái đậu giang hồ, thủng thẳng:

– Cũng được. Tao chia sẻ cũng không sao, nhưng mày phải gọi điện về nhà kêu má mày vô trại, tao cũng muốn xài thử coi sao!

Thằng nhóc ác bị bể hụi, nghiến răng kèn kẹt, chỉ tay vô tôi quăng trái đậu:

– Mời mày vô mâm đàng hoàng, mày không chịu còn nói chuyện mất dạy. Có chuyện gì đừng có trách tụi tao nha. Dựa hơi anh lớn hết nổi rồi con!

Thốt xong, thằng nhóc ác quay lưng hầm hầm bỏ đi, chạy ra chỗ nguyên đám dân chơi Đồng Nai trình bày lại đầu đuôi. Thấy nguyên đám mắt ngó vô tôi, vừa hăm dọa vừa phấn khích. Không hiểu tụi nó phấn khích vì thứ gì đây trời? Bộ lâu quá chưa bị ai đâm lủng ruột sao?

Nói giỡn chơi vậy, chứ trong bụng tôi cũng bắt đầu lo lắng. Trước giờ ỷ y vào lão già dịch nhiều quá, tới lúc đụng chuyện không tránh khỏi luống cuống. Mâm có duy nhất tôi là đàn ông, 2 con beo xáp vô uýnh lộn chắc… gãi ngứa cho tụi nó còn không nổi? Hay nhờ Hiếu mốc? Đầu tôi vừa thoáng hiện ra cái suy nghĩ đó nhưng lập tức gạt đi ngay.

Lão già mà biết chuyện sẽ đập tôi chèm bẹp, hơn nữa tôi cũng không muốn vậy. Trường trại có lệ của trường trại, đó là thường thường không phải chuyện của mâm mình, đám anh đại anh bự sẽ không nhúng tay vô. Tôi có quen biết với lão Hiếu, nhưng vì chuyện của tôi và 2 con nhỏ mà phiền tới lão, tôi không thích. Hơn nữa, cái thứ trường trại nhỏ xíu này, đâu có đứa nào có gan dám giết người!

2 con nhỏ coi bộ lo lắng thấy rõ. Con nhỏ Mỹ Anh giật giật áo tôi, la:

– Để em lên giáo vụ nói với mấy thầy. Anh có một mình, sao chơi lại đám đó được!

Con nhỏ Thư coi bộ tỉnh táo hơn, nắm tay tôi lắc lắc:

– Lát qua anh nói với anh Hiếu một tiếng đi. Ảnh dù sao cũng em út anh Ngọc mà!

Tôi lắc lắc cái đầu, ngó bộ dạng lo lắng của 2 con nhỏ mà thấy trong lòng mình hào khí dâng quá xá. Kinh Kha ngày trước đi ám sát vua Tần cũng chỉ có khí khái cỡ tôi trước mặt đám beo là cùng. Tôi làm bộ dạng trầm ngâm quen thuộc của lão già dịch, nói bằng thứ ngôn ngữ lạnh lùng thấy ớn luôn:

– Chuyện mâm mình, anh tự giải quyết được!

Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyensextv.moe/

Đánh lộn thì tôi không hề ngán, nhưng một mình chơi với nguyên đám, tôi cũng hơi… ngại. Trong cái trường trại tầm bậy này, công bằng và quân tử là 2 từ đã thuộc dạng sắp tuyệt chủng. Nhất là với đám nhóc lu xu bu này, phương thức oánh lộn ưa thích nhất của chúng chính là 3 thằng đập một không chột cũng què. Tôi hiểu luôn cái đó. Bởi vậy nguyên một buổi chiều, tôi cặm cụi mài cái đuôi bàn chải nhọn thiệt nhọn, giấu kỹ vô ca xà bông. Trong trại, địa điểm oánh lộn lý tưởng nhất không đâu khác ngoài dãy nhà tắm. Vắng vẻ, yên tĩnh, dễ úp sọt và đặc biệt là đám bảo vệ ít ngó qua.

2 ngày trôi qua, cũng chưa thấy động tĩnh gì hết trơn hết trọi. 2 con beo lo lắng thấy ghê, ngoài giờ tôi lên phòng, còn lại lúc nào cũng kè kè 2 bên tôi như vệ sĩ thứ thiệt. Một vệ sĩ quậy cà phê, một vệ sĩ bóc trái cây, còn nhân vật được bảo vệ thì thi thoảng lại đưa tay vuốt mông vệ sĩ. Vệ sĩ ngồi im re, coi bộ hài lòng dữ dội. Vừa đưa ly cà phê lên miệng nhấp được một ngụm, thấy cái mặt thằng nhóc ác bữa nọ lại lù lù xuất hiện. Nó vênh vênh cái mặt, kêu tôi:

– Ngon quá ha. Chửi tao cho đã rồi trốn biệt vô phòng, đi đâu cũng núp váy mấy con beo. Mày có phải đàn ông không Long?

Tôi uể oải đặt cái ly xuống, thủng thẳng:

– Muốn biết tao có phải đàn ông không, gọi điện về hỏi má mày đó thằng nhóc ác!

Thằng này thiệt tình ngu thấy ớn. Lắp ba lắp bắp không biết nói lại thế nào cho phải đạo. Phải cỡ 5 phút sau mới hùng hổ gân cổ lên:

– Mồm mày hay lắm, không biết cái gan mày nó sao. Mày dám vô tay bo với tao không? Tao đợi mày trong nhà tắm đó!

Cái vụ solo này giống như kiểu đấu súng ngày xưa của đám quý tộc Châu Âu. Nếu bị thách đấu mà không chịu tham gia, coi như mất mặt. Thằng nhóc ác, là mày ép tao đó nha. Tôi lẩm bẩm. Tốt xấu gì cũng cho nó được cái lỗ trên người, có nằm kỷ luật một trận thì ra ngoài cũng dễ sống hơn. Ít ra không đứa nào dám xớ rớ tới 2 con nhỏ nữa. Nghĩ vậy, tôi gục gặc đầu:

– Được, mày lên trước đi!

Tôi đứng dậy, đã nghe 2 bên tay nặng trĩu. Mỗi con beo ghì chặt cứng một bên, cái mắt ướt rượt:

– Thôi bỏ đi anh, kệ tụi nó. Anh đừng có đi như vậy! Tụi nó có nguyên đám đó.

Tôi thở dài. Cái vụ này mấy con nhỏ không hiểu nổi. Nếu nhịn lần này, mai mốt chúng nó sẽ chẳng ngại ngần gì mà không cưỡi lên đầu lên cổ đám tụi tôi. Nhẹ nhàng nhưng cương quyết, lạnh lùng nhưng tình cảm, tôi gạt tay hai con nhỏ, lặng lẽ bước lên phòng. Hít một hơi dài lấy bình tĩnh, lấy bàn chải mài nhọn lận vô người, tôi thủng thẳng bước xuống dãy nhà tắm. Tim đập mạnh một chút, nhưng không phải vì lo sợ mà bất chợt trong đầu, tôi lại thấy hiện ra cái buồng kỷ luật. Đợt này vô trỏng nằm, không biết con nhỏ nào sẽ vào ta?

Dãy nhà tắm buổi sáng vắng tanh. Chiều tụi nó chơi thể thao xong mới nhào vô tắm rửa, sáng sức mấy mà đi tắm. Vừa đặt chân tới dãy hành lang, thấy thằng nhóc ác đã chờ sẵn từ bao giờ, cái mặt tự tin thấy ớn. Tôi lạnh lùng theo đúng phong thái học được của lão Ngọc, gằn giọng:

– Ra đây thằng nhóc!

Tướng thằng nhóc này nhỉnh hơn lão Ngọc chút xíu, nếu đập lộn tay bo chắc tôi cho nó chèm bẹp trong 5 phút. Nhưng nhìn cái gương mặt tự tin của nó, tôi hiểu là sự việc không có đơn giản cỡ vậy. Y như rằng, thằng nhóc ác nở một nụ cười nham hiểm, cao giọng la:

– Ra thì ra, tao sợ mày sao?

Lố nhố trong cánh cửa phòng thay đồ bước ra tới 6 thằng nữa. Đừng giỡn nha, tao kêu có mình mày sao ở đâu ra quá trời vậy! Tôi tính la như vậy nhưng sợ mất nét nên thôi. Cái tính chơi dơ hèn hạ của tụi nhóc này khiến tôi cũng muốn sôi máu. Cái tay khẽ luồn vô trong áo, nắm chặt lấy đuôi bàn chải. Bữa này tao chấp nhận nằm xuống luôn, nhưng tụi bay cũng có giá phải trả chứ không có miễn phí đâu nha!

Mấy cái thân hình xăm trổ màu mè tiếng tới sát dần. Gương mặt tôi lạnh te lại. Ở cái giờ phút quyết định này, mọi thứ sợ hãi dường như bay biến cả. Đối với tôi lúc này chỉ có cảm giác khinh thường và căm hận đối với tụi nhóc không có da mặt này. Cánh tay giấu trong áo của tôi chuẩn bị rút ra, cái cán bàn chải mài nhọn hoắt chuẩn bị đâm thật lẹ vô con trùn đang ngoe nguẩy trên thân hình thằng nhóc ác ở gần tôi nhất thì bỗng dưng một trái đậu giang hồ bay tới cái vèo. Đậu giang hồ xịn luôn, nghe có hồn dữ dội.

– Đậu móa, solo kiểu gì đây tụi bay?

Mặt đám nhóc ác xanh lè. Tiếng của Hiếu mốc. Trời đất ơi, biết anh bao lâu rồi mà em không nghĩ anh có thói quen tắm sáng dễ thương cỡ đó nha anh Hiếu! Thấy gương mặt Hiếu mốc lạnh te, mặc mỗi cái quần dài, phía trên người đôi rồng trại nhe nanh múa vuốt nhìn đúng ra chất du đãng thứ thiệt. Hiếu mốc coi bộ như không nhìn thấy tôi, hất hàm về phía thằng nhóc ác kiếm chuyện bữa trước:

– Mày hẹn nó ra solo, đúng không?

Mặt thằng nhóc ác lúc này có đem kiếm Nhật tới bằm cũng không có nhỏ ra nổi giọt máu nào hết trơn hết trọi. Nó nuốt nước miếng khan một hồi rồi lắp bắp:

– Anh là anh lớn, sao lại quản chuyện tụi em?

À, cũng lanh dữ ha. Biết chuyện du đãng sợ mất số nên nó cân não Hiếu mốc luôn. Mặt Hiếu mốc vẫn lạnh như đá cây, gằn giọng:

– Tao phải quản chuyện tụi mày sao? Được, bữa nay tao làm trọng tài, không bênh bên nào hết. Mày vô solo với nó đi Long. Bọn kia xê ra, lẹ lên!

Đám tiểu yêu tép riu nhìn thấy cái bộ dạng Hiếu mốc, chân líu ríu bước ra. Thằng nhóc ác kiếm chuyện với tôi nhìn còn thảm dữ, cái chân run bần bật. Lão Hiếu mốc này không hổ danh du đãng có nghề, giải quyết ngon ơ đâu ra đấy khỏi cần đụng chân đụng tay, cũng không mất chút số má nào luôn. Tôi liếm mép một cái. Con vịt béo đây rồi. Cái tay móc cây bàn chải mài nhọn hoắt đưa ra, cái chân bước từ từ cho thằng nhóc có đủ thời gian mà sợ sệt. Móc cây bàn chải ra dọa nó chút, chứ thiệt tình đâm lộn cũng phiền phức dữ lắm chứ không đơn giản. Tôi giơ cánh tay, tính xáng thật mạnh một cái vô cái bản mặt dễ ghét kia, ai dè khựng lại cái rụp. Thằng nhóc ngồi thụp xuống, giơ cái tay lên đầu, la:

– Anh ơi em xin lỗi! Em biết em sai rồi!

Suýt nữa tôi té chủi nhủi. Thằng nhóc ác này bộ tính lôi chuyện nó biết lão Em Sai ra năn nỉ tôi sao? Đừng hòng! Có điều, ngó cái bộ dạng thảm hại của nó, tôi cũng không muốn chấp nhặt. Nhưng Hiếu mốc thì không có vậy. Giọng lão đều đều:

– Tính úp sọt nó không nổi, giờ chơi văn năn nỉ à? Mày cũng chất chơi dữ ha. Được, biết lỗi rồi thì quỳ xuống, lẹ lên!

Thằng nhóc líu ríu làm theo như cái máy. Luật của trường trại không được ghi bằng văn bản, nhưng đứa nào cũng thuộc nằm lòng hết trơn. Xin lỗi không bằng miệng, mà xin lỗi phải làm bằng ngực. Quỳ xuống đưa ngực ra nhận gót chân – đó mới là hình thức biểu hiện chân thành sự hối lỗi. Ngó thấy bộ ngực lép kẹp của thằng nhóc ác run rẩy chìa ra, tôi lắc đầu quay qua lão Hiếu:

– Bỏ đi anh ơi. Đá vô thằng này dơ hết chân em!

Mặt Hiếu mốc hiện rõ một vẻ hài lòng rất hiếm hoi. Lần đầu tiên kể từ khi tôi vô trại, lão nở một nụ cười với tôi, tay vỗ vỗ vai:

– Tắm lẹ đi rồi ra dỗ beo, thằng nhóc!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Thông tin truyện
Tên truyện Trại cai nghiện
Tác giả FrogMan
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ công khai, Đụ tập thể, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 06/01/2020 06:38 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả FrogMan

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân