Vần vò cái núm vú rồi tôi bảo Ngọc:
– Nhấp mạnh đi em. Đã quá Ngọc ơi… em làm cho anh sướng không thể nào mà chịu nổi được nữa rồi đây này… hích hích đã quá… sướng. Ư ư.
Cơ bụng tôi cũng nổi lên khi được Ngọc nhún mạnh như vậy. Khuôn mặt hồng hào cũng toát lên cái thần thái dâm đãng nhục dậy đang tràn đầy trong con người của Ngọc. Ngọc khẽ mỉm cười để lộ hàm răng trắng bóng ra rồi khẽ nói:
– Em cũng sướng lắm anh ạ… đã không thể nào mà chịu nổi được nữa… sướng quá đi mất thôi… a. A. A. Thích. Sướng… em lên rồi!
– Nhún mấy cái đã lên đỉnh rồi sao?
– Em nhanh lên đỉnh mà anh… sướng quá… anh ơi.
Khom người của mình dậy, bế luôn Ngọc lên rồi cứ thế tôi nhấp mạnh vào bên trong cái lỗ lồn. Những tiếng nhép nhép cũng vang lên khá là to do nước nhờn với những cú nhấp của tôi. Hai bầu vú cùng với mái tóc cũng nảy lên làm tôi thích vô cùng. Không lâu sau tôi cũng không chịu được, để cho Ngọc ngồi lên cái bàn, đẩy mấy cái cho con cặc phun tinh trùng vào rồi bảo:
– Đã quá sướng quá em ơi… anh ra mất rồi…
– Cho vào đi anh… em thích được anh cho vào trong người em… đã quá… sướng quá anh ơi… hích hích… tê hết cả người lên rồi!
Khom hông của mình lên một cái tôi đẩy mạnh con cặc rồi phun ầm ầm tinh trùng vào luôn. Cảm giác khoan khoái dễ chịu vô cùng. Những ánh nắng giờ không còn chiếu vào nữa mà đã lùi ra xa, qua cái chấn song cửa sổ rồi.
Nhưng cũng làm co làn da của Ngọc trông càng đẹp đẽ hơn. Vẫn cứ ôm Ngọc, đưa tay xoa nhẹ nhẹ cái bầu vú rồi hôn lên cổ.
Ngọc mỉm cười, vòng tay qua nách rồi ôm lấy lưng tôi mà nói:
– Hì ra rồi mà còn muốn ôm với hôn em thế này hả? Tham ghê thế?
– Thích chứ! Anh muốn ôm em một chút!
– Thôi cũng muộn rồi, em còn về phòng tắm rửa rồi đi dạy chứ. Hôm nay em có tiết đầu mà anh!
Tôi sực nhớ đến công việc của mình nên cũng chầm chậm mà buông thân thể nõn nà của Ngọc ra rồi mặc quần áo của mình vào. Ngọc lấy cái khăn, lau qua cái khe lồn do tinh trùng của tôi chảy ra nhiều hơn rồi mặc quần áo mà về phòng của mình. Tôi đến dạy trước Ngọc còn Ngọc thì đến muộn một chút. Giờ ra chơi, xuống phòng giáo viên tôi ra ngoài ngắm giàn thiên lý đang nở hoa vàng trước cửa.
Trường cũng nghèo nên khu nhà dành cho giáo viên và ban giám hiệu cũng tồi tàn chứ không được cao ráo khang trang. Duy chỉ có khoảng sân rộng là thích mà thôi.
Đang ngắm mấy bông thiên lý vàng thì Nga đã ra phía sau lưng tôi từ lúc nào. Khẽ gọi tôi nói nhỏ:
– Đứng làm gì mà trầm ngâm thế ông thầy trưởng khoa?
– Hì! Em nói thế làm anh ngượng chết! Cứ anh em bình thường cũng được thôi mà. Làm gì mà phải ông thầy nọ, ông thầy kia!
– Hì hì! Ngắm gì vậy anh, tâm hồn còn bay bổng hơn cả tụi em đấy!
– Nắng vàng thế này mà ngắm giàn thiên lý thì đẹp quá chứ sao. Ngắm những cảnh thân thuộc như vậy thôi nhưng cũng làm tâm hồn mình thư thái mà.
– Vậy cơ à! Mà ngày hôm qua anh với cái Ngọc làm cho em không thể nào ngủ được đấy nhé. Kiểu này là phải bắt đền.
Nghe Nga nói như vậy nhưng mà tôi vẫn tỉnh bơ mà nói lại:
– Làm sao mà ngủ được khi bên phòng bên cạnh cứ hùng hục cả đêm như vậy.
Tôi cười mỉm mà nói lại:
– Nhẹ nhàng lắm mà, làm gì có tiếng gì đâu!
– Vâng! Nhẹ lắm ạ, rên kinh lên được lên ấy, khiếp quá cơ. Ngọc đã to mồm lại còn trong đêm tối nữa chứ vang to ơi là to.
Lần này thì tôi chỉ cười mà không nói được câu nào nữa thì Nga hỏi tiếp:
– Thế hôm qua làm được mấy nháy vậy, nhìn người hùng hục thế này chắc cũng phải đến bảy tám cái đấy nhỉ!
– Em cứ nghĩ anh là trâu không bằng ấy!
– Trâu có khi trả lại tiền ấy nhỉ.
– Không đến đó đâu, mà tò mò ghê ha?
– Gớm anh với em cũng đã từng có rồi, còn có gì mà ngại nữa đâu cơ chứ. Cứ thoải mái mà trò chuyện chứ. Trưa qua nhà ăn cơm với hai đứa em nhé.
– Ừ! Được rồi chưa anh qua.
Dạy xong về thì Thục, cô bé giỏi văn nhưng hay mộng mơ bảo tôi ở lại giảng cho một chút vấn đề chưa hiểu. Nên đành về nhà muộn một chút. Qua phòng của Nga và Ngọc thì đã thấy một đĩa thịt quay.
Bên cạnh là thêm một đĩa rau sống và đĩa măng muối. Thêm vào đó là nồi canh củ trông ngon lành lắm. Tôi hỏi:
– Ủa thịt gì mà trông hay hay vậy em?
– Thịt con dúi, một loại con thuộc họ gặm nhấm đấy. Con này rất thích ăn măng tre, với măng trúc, hôm nay em thấy có mấy đứa bán thì mua ba con về làm tịt, còn canh củ này ăn ngon lắm, em nấu với mấy loại cá đồng.
Tôi ngồi luôn xuống mâm mà nói:
– Cái này hay a! Từ bé đến giờ anh mới được ăn những con này đấy. À mà có mời bác Học không em?
– Có chứ! Bác ấy đang đi mua ít rượu chuẩn bị về rồi. Mà cái bác này cũng lạ, từ khi bác ấy đi bộ đội, vợ bác ấy ở nhà không may chị bom nổ thế là mất giờ không thèm cô nào luôn mới sợ.
Đưa ngón cái ra hiệu rồi tôi bảo:
– Thế mới là người đàn ông chung thủy đấy.
Vừa nói xong thì bác Học cũng về, trên tay cầm nửa lít rượu rồi bảo:
– Nào ăn thôi nào, lâu lắm rồi mới được ăn cái miếng dúi này xem nó có ngon lành không nào? Nhìn đã sôi cả bụng rồi.
Ngọc nhí nhảnh gắp một miếng vào bát mà nói:
– Đây cháu mời bác.
Bác Học cười khà khà rồi rót ra hai chén, đưa cho tôi rồi vừa uống vừa nói chuyện. Bác Học nói:
– Sao đời sống ở đây khổ nhưng vui đúng không?
– Vâng ạ, dạy ở đây cháu thấy cũng hòa đồng với thiên nhiên lắm. Nói cung là thích lắm bác ạ, không ngột ngạt như trên thành phố một chút nào.
Bác Học gật gù mà nói:
– Trên thành phố, lúc nào cũng bon chen, hồi bác phục viên bác cũng lên đó kiếm sống một thời gian nhưng thấy tính của mình không thích hợp lắm nên về. Như thế này rảnh rang chẳng phải suy nghĩ nhiều.
Tôi cũng cười mà bảo:
– Bác trông hãy còn khỏe khoắn nhỉ!
– Cũng thỉnh thoảng nhức đầu sổ mũi tí thôi chứ nói chung là cũng chẳng có gì to tát cả, mà sống chết có số mà cháu. Trời kêu ai người ấy dạ thôi.
Tôi cười rồi cũng nâng chén rượu lên nhấp một ngụm rồi cùng ăn. Công nhận là thịt con này vừa ngọt vừa thơm thật. Bác Học nói câu đó với tôi xong thì quay sang Ngọc và Nga hỏi tiếp:
– Thế hai cô này, định bao giờ lấy chồng cho bác ăn kẹo đây?
– Cháu còn chưa, kiếm xem có ai tương đương anh Tuấn ở đây thì mới lấy. Chứ lấy phải người không ra gì thì có mà.
Bác Học nghe thấy Nga nói như vậy thì nói:
– Vậy thì lấy luôn đê. Bác là bác ủng hộ đấy!
– Ủng hộ là một chuyện nhưng mà anh Tuấn đồng ý không lại là chuyện khác nữa chứ. Hơn nữa có cái Ngọc tranh với cháu nữa mà.
Ngọc thấy Nga nói như vậy thì cũng mỉm cười mà bảo:
– Ô thế này thì phải tranh chứ. Không tranh không có được, đâu có ai dành cho mình đâu mà.
Nhìn cái kiểu cười của Ngọc thì tôi cũng thấy một cái gì đó ham muốn, ham muốn dục vọng vô cùng. Đang trầm ngâm chưa biết nói sao thì bác Học bảo tôi:
– Thế chọn một trong hai nào, chọn nhanh còn kịp.
Tôi mỉm cười, đặt cái chén xuống mâm rồi:
– Cháu thì sợ lắm. Chọn bên này thì mất lòng bên kia, thôi thì cháu có một lựa chọn bác xem thế nào nhé!
– Hờ hờ được rồi, nói thử bác nghe:
– Cháu là cháu muốn chọn cả hai, cho bình đẳng, chẳng người nào hơn thiệt cả, bác thấy ý kiến của cháu thế nào.
Nghe tôi nói xong thì bác Học phá lên cười mà nói:
– Hích hích… thằng này thế mà khá, cách lựa chọn thế là tuyệt vời đấy. Nhưng cũng khó đặt ra ai là bà cả và bà hai.
– Thì cứ theo ngày sinh thôi, mà ai sinh con trước thì làm bà cả.
Bác Học lại cười còn Nga ở bên cạnh thì nhéo luôn một cái vào đùi tôi rồi bảo:
– Ai cho làm cái kiểu đấy, hứ chỉ được chọn một trong hai thôi, ai cho chọn cả hai người thế, mà như thế này, hai đứa em quần anh chết thì đừng có mà kêu đấy nhé. Lúc đấy lại bảo là hai đứa em ác.
– Ác thế này chứ ác nữa cũng chơi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tình dục học đường |
Tác giả | Ngọc Linh |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện liếm lồn, Truyện móc lồn, Truyện nuốt tinh trùng, Truyện sex học sinh |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 05/09/2024 11:33 (GMT+7) |