Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tiểu Quỳnh » Phần 64

Tiểu Quỳnh

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 64

Sáng hôm nay, tôi bắt đầu ngày mới bằng cách pha cho mình một tách espresso theo phong cách “không cần máy”, kết quả là sau đó phải uống Nescafe. Tôi mở máy tính lên để kiểm tra mấy cái bản vẽ, thói quen trước khi làm việc là thế này: Facebook (từ cái ngày hôm ấy…) – “không có tin nhắn, một vài lời mời like trang quảng cáo, bạn bè đăng những status nhảm nhí và không thể nhịn cười”, vnexpress – “Trung Đông đang đánh nhau, Châu Phi vẫn đói, Triều Tiên chuẩn bị thử vũ khí hạt nhân… tai nạn giao thông tại abc, một vụ hiếp dâm nào đó ở xyz… bla… bla”. Xem một hồi chán chê cuối cùng tôi dừng lại ở dòng tip – “đám cưới của hoàng tử William và tân công nương Kate Middleton”…

Đọc xong bài báo, bạn biết tôi nghĩ gì không?

Suy nghĩ thứ nhất: “Thật không công bằng, tại sao anh ta vừa sinh ra đã có giang sơn trải dài khắp năm châu, khoác lên mình tước hiệu hoàng tử, được bao nhiêu em chân dài vây quanh và giờ chàng ta sắp kết hôn với một cô gái xinh đẹp như Kate, trong khi trên quả đất này có bao nhiêu đứa trẻ sinh ra đã là trẻ mồ côi, lo đói ăn hằng ngày? Ý tôi là thế giới ở thế kỷ 21 vẫn đầy rẫy bất công, phân biệt chủng tộc, giai cấp và giàu nghèo, nhưng thôi… ý kiến cho lắm cũng chẳng thay đổi được gì, tôi đâu phải tổng thống Mỹ để có thể bảo Isareal ngừng xâm lược Palestine, cũng không phải Bill Gate để có tiền đi làm từ thiện khắp thế giới”.

Suy nghĩ thứ hai: “Dù sao cũng chúc mừng William, tôi nghĩ anh ấy sẽ hạnh phúc với Kate, và đàn ông Anh Quốc cũng sẽ hạnh phúc vì bớt được một đối thủ đáng gờm, xin thay họ cảm ơn Kate Middleton (giá như tôi biết email của cô ấy). Nếu tôi là William chắc chắn tôi sẽ đi tìm một em trong nhóm SNSD, thật là tiếc cho Yoona”.

Suy nghĩ thứ ba: “Thật là một câu chuyện lọ lem thời hiện đại, nhưng khoan… nếu đổi vai thì sao? Nếu Kate là công chúa và William là một anh chàng ất ơ nào đó, ở một cái xó xỉnh nào đó, liệu họ có gặp nhau? Họ có yêu nhau? Với kinh nghiệm hai mươi mấy năm, tôi tin chắc sẽ không có chuyện cổ tích nào ở đây cả. Nếu tôi là một anh chàng giàu có và đẹp trai thì tôi… đương nhiên sẽ thích một em, miễn là cô ấy xinh đẹp, ý tôi chỉ là thích thôi nhé còn yêu thì đợi hồi sau sẽ rõ. Còn một cô gái thì sao… theo ý kiến của tôi, không nhất thiết cô ấy phải xinh đẹp và giàu có, ngay cả một cô nàng bình thường cũng muốn làm lọ lem… từ nhỏ nàng đã được mẹ kể những câu chuyện cổ tích thế nên khi lớn lên nàng mơ đến một ngày sẽ có chàng hoàng tử cưỡi bạch mã đến cầu hôn. Ở Sài Gòn thì không kiếm đâu ra bạch mã (thật ghen tị với William, có lẽ anh ta có cả đàn) nhưng một em Audi cũng tạm chấp nhận được.”

Sau khi đọc xong câu chuyện tôi bắt đầu cảm thấy hoang mang cho bản thân, thực tế thì tôi đang đóng vai chàng lọ lem và Tiểu Quỳnh là công chúa, nàng ở một lâu đài quá cao, và vì tóc nàng ngắn nên chỉ có đi bằng trực thăng thì may ra tôi mới lên đến chỗ nàng… tình hình thật là tệ làm sao. Nghĩ vớ vẩn hết một tiếng, tôi quay lại làm đồ án với hy vọng trong tương lai tươi sáng, sẽ mua một chiếc trực thăng.

Tối hôm ấy, nhóc Huy đi học võ với bố Nhân (Phần 1), cậu nhóc lon ton chạy trên thảm thì vấp phải chân tôi té cái uỵch, tôi vội cúi xuống bế cu cậu đi về mép thảm ngồi với Thảo.

– Có đau không? – Tôi hỏi.

– Dạ không đau. – Nhóc nói nhỏ, tôi nhìn sang bên anh Nhân, anh cười.

– Hi… dễ thương quá… đưa cho em bế đi anh – Thảo đề nghị.

– Ừ… đây… nặng lắm đó – tôi nhấc thằng nhóc lên bỏ vào lòng Thảo.

Chơi với chúng tôi được vài phút, nhóc Huy bắt đầu thấy chán Thảo, cứ lắc đầu quầy quậy. Bên kia Bảo lại mon men định ngồi cạnh Tiểu Quỳnh. Một ý tưởng lóe lên trong đầu, tôi vội đề nghị Thảo.

– Cho anh mượn thằng nhóc.

– Hả… mượn? – Thảo ngạc nhiên.

– Ừ… nhanh nào – không đợi Thảo đồng ý, tôi đã bế nhóc Huy lên và đi về chỗ Tiểu Quỳnh trước Bảo. Tôi ngồi xuống cạnh nàng trước sợ ngỡ ngàng của anh chàng. Bảo tỏ vẻ không hài lòng nhưng đành ngậm bồ hòn ngồi sang một bên.

– Ôi… dễ thương quá… Huy, ba con đâu? – Tiểu Quỳnh nựng má thằng nhóc.

– Dạ… ba kia kìa – Huy chỉ anh Nhân, anh đang tập cùng một người khác.

– Huy… con nói xem cô Quỳnh đẹp không? – Tôi hỏi thằng bé, Tiểu Quỳnh chau mày nhìn tôi.

– Dạ… đẹp… nhưng không bằng bé Heo.

– Bé Heo nào vậy? – Nàng hỏi.

– Dạ… em gái con, bé Heo mập như heo ý, dễ thương lắm. – Thằng bé vừa nói vừa lúc lắc cái đầu.

– Vậy cô Quỳnh mà muốn đẹp bằng bé Heo thì phải làm sao? – Tôi hỏi.

– Dạ… cô cũng phải mập như heo ý – nhóc Huy hồn nhiên nói.

– Gì… hả… lợi dụng thằng bé chọc Quỳnh à – nàng mím môi.

– Hơ… oan uổng quá… Huy… cô Quỳnh trách nhầm chú phải không con?

– Dạ. – Nhóc gãi gãi đầu.

– Hứ. – Nàng chẳng thèm nói với tôi quay sang chơi với Huy.

Lúc đi về, tôi vội chạy theo Tiểu Quỳnh ra bãi xe.

– Đi theo làm gì vậy? – Nàng hờ hững hỏi.

– Đi cùng cho vui – tôi cười.

– Có thấy vui gì đâu.

Trước mặt chúng tôi lúc đó là một đám nhóc chừng 12 – 13 tuổi đang chơi bóng rổ, một nhóc ném bóng đập vào bảng dội ra, lăn đến chân Tiểu Quỳnh, nàng cúi xuống cầm trái bóng lên.

– Cho em xin lại ạ – thằng nhóc lễ phép.

– Đây… chụp nhé – nàng tung trái bóng về thằng bé với vẻ thích thú.

– Quỳnh biết chơi không?

– Quỳnh không biết.

– Hai chị em thật là khác nhau… Trúc Quỳnh chơi bóng giỏi lắm – tôi cười.

– Giỏi thì đi chơi với Trúc Quỳnh ý. – Nàng vờ giận, bỏ đi.

– Ơ… gì mà… này… hay Minh tập cho Quỳnh chơi bóng nhé. – Tôi chạy lên cản nàng.

– Không thèm… tránh ra. – Nàng cố lách qua hai cánh tay giang rộng của tôi nhưng không được.

– Tập đi mà… bóng rổ vui lắm. – Tôi cười.

– Vui gì mà vui… Mà ai nhờ Minh dạy chứ? – Nàng nheo mắt hỏi.

– Chơi mới biết vui chứ… cái này coi như Minh trả công Quỳnh dạy Minh pha cà phê.

– Hừ… vậy được rồi, tập thế nào – nàng khẽ cười.

– Cho chú mượn trái bóng nhé – tôi chạy lại mượn bọn trẻ trái bóng không dùng đến và cùng Tiểu Quỳnh đi về chiếc rổ ở cuối sân.

Dạy Tiểu Quỳnh bóng rổ thật là mệt nhưng cũng rất vui. Nàng hầu như không có khiếu trong việc nhồi bóng.

– “Bịch… bịch”… ôi lại văng đi rồi… nhặt giúp Quỳnh đi.

– Trời… lần thứ 1000 rồi đấy.

– Nói quá à… mới dạy người ta được 15 phút.

– Được rồi… nhìn nè… nhồi bóng từ từ thôi… khi bóng nẩy lên thì hãm lại một chút rồi đẩy nhẹ xuống, thật nhịp nhàng.

– Biết rồi… biết rồi… đưa bóng đây. – Nàng giành lấy trái bóng và tiếp tục nhồi bóng.

Lần này vẫn vậy, quả bóng không chịu nằm yên trong tay nàng.

– Hu… khó quá à… không học nữa đâu. – Nàng phụng phịu.

– Gì vậy… y như con nít… thôi được rồi… học ném bóng nhé.

– Ừ… được đó… ném bóng vô rổ đi. – Nàng thích thú.

– Quỳnh nhìn nhé… mắt nhìn thẳng về phía rổ, thu tay lại, đặt dưới quả bóng… búng bóng lên vừa đủ lực… đó… ‘bụp’ – bóng vào rổ.

– Dễ mà… để Quỳnh thể hiện nè.

– Không dễ đâu… cái này khó lắm đấy.

Nàng thu tay ném, trái bóng không hiểu có phải được phù phép gì hay không mà rơi tõm vào rổ. Tiểu Quỳnh nhảy cẫng lên sung sướng, hai chị em nhà này thiệt có cách ăn mừng giống y hệt nhau.

– Oh… yeah.

– Wao… hên vậy – tôi trố mắt.

– Hên gì chứ… Quỳnh có khiếu mà.

– Hờ… thôi thôi leo hơi cao rồi đấy.

Những lần sau, nàng ném chẳng vô trái nào, mỗi lần ném trật Tiểu Quỳnh lại tự mình đi nhặt bóng về ném lại, nàng thực sự quyết tâm và không có chút dấu hiệu sẽ bỏ cuộc.

– Ơ… cái rổ như vậy mà ném hoài không vô… thật là ghét quá đi. – Nàng dậm chân.

– Đã bảo là không dễ mà… cầm bóng lên… Minh hướng dẫn lại cho – tôi tiến sát lại chỗ nàng, đứng ngay sau lưng, nhẹ nhàng chỉnh tay nàng trên trái bóng. Tiểu Quỳnh vẻ ngượng ngùng, nàng hơi cúi đầu, tôi khẽ nói.

– Đứng yên nào… mắt nhìn thẳng về rổ… nâng bóng lên một chút – tôi đặt bàn tay mình dưới tay nàng sau đó rời ra – Quỳnh ném đi. – Nàng bỗng dừng lại vài giây, ngoái đầu ra sau nhìn tôi, tôi hấp háy mắt như muốn hỏi – “gì vậy?”, Nàng khẽ cười và ném trái bóng về rổ, lần này bóng đã vào.

– Bravo… Quỳnh giỏi lắm.

– Hên thôi mà – nàng mỉm cười.

– Hôm nay tập đến đây thôi. – Tôi nhặt trái bóng, nhảy lên bỏ vào rổ một cách nhẹ nhàng.

– Sao Minh làm hay vậy – nàng trầm trồ.

– Hay Quỳnh thử lấy bóng từ tay Minh xem – tôi nhồi bóng.

– Lấy thế nào?

– Bằng cách nào cũng được miễn là lấy được bóng, giống như trong bóng đá ấy… nào bắt đầu – tôi nhồi bóng giữa hai chân mình.

– Để xem… Quỳnh sẽ lấy được – nàng tiến lại, đưa tay chụp trái bóng nhưng tôi đã chuyển nó sang tay khác.

Tôi vờn Tiểu Quỳnh như vậy hết mấy phút, nàng dùng đủ mọi thủ đoạn để tranh bóng thậm chí, ôm người, kéo áo, kéo tay, đẩy… lấn nhưng vẫn không sao lấy được, phút cuối khi đang giành bóng, Tiểu Quỳnh mất đà suýt ngã, tôi vội nhào tới tóm lấy vai nàng giữ lại. Nàng nhìn tôi trân trân, mặt lấm tấm mồ hôi, mắt không chớp, tôi khẽ cười, đưa đầu tiến sát lại… chầm chậm… nhưng nàng vội đẩy ra, bước lùi lại, má ửng đỏ.

– Minh… chơi xấu… có trái bóng mà cũng không nhường Quỳnh. – Nàng làm bộ tức tối.

– Ơ… – tôi há hốc mồm trước phản ứng kỳ lạ của nàng.

– Minh giỏi bóng rổ nên bắt nạt Quỳnh – nàng mím môi đi lại lấy ba lô rồi bước ngang qua tôi, cố tình lấn một cái cho bõ tức.

– Hơ hơ – tôi cười và rượt theo – biết lỗi rồi… cho xin đi.

– Không cho… hứ.

– Thật là… – tôi cười.

– Sáng mai Minh rảnh không?

– Ừ rảnh… chi vậy?

– Đến nhà văn hóa chơi cầu lông… Quỳnh phải phục thù – nàng vỗ hai tay vào nhau cười đắc ý.

– Phục thù á… thôi không chơi đâu. – Tôi lắc đầu.

– Gì hả… Sợ thua chứ gì – nàng gãi ngay vào sĩ diện của tôi.

– Ai sợ thua… chỉ lo Quỳnh trúng uất ức thần chưởng của Minh thì khổ.

– Hứ… vậy sáng mai 6h. – Nàng nói xong bước thẳng lại chỗ xe.

– Okê. – Tôi cũng quay đi.

Sáng hôm sau, tiếng piano bản Romance đánh thức tôi, với tay lấy điện thoại, tôi thì thào.

– Mới sáng ai phá đám vậy? Để cho bố ngủ.

– Tiểu Quỳnh nè.

– Tiểu với Đại gì ở đây.

– Quỳnh nè… mau dậy đi, giờ còn ngủ nữa… 15 phút phải có mặt ở nhà văn hóa đấy.

– Quỳnh… nào – tôi ném điện thoại đi, chui vào chăn ngủ tiếp… 5 giây sau… tôi bật dậy chạy vào phòng vệ sinh để đánh răng.

Bên trong nhà văn hóa có một sân thi đấu cầu lông với sáu sân nhỏ, được vẽ vạch và có lưới đàng hoàng. Tiểu Quỳnh mặc một đồ thể thao màu trắng, chiếc quần thun ngắn để lộ đôi chân dài… “miên man”.

– Nhìn gì vậy… Vợt của Minh nè.

– Ừ… À… chơi thế nào đây? – Tôi gãi đầu.

– Không phải chơi mà là thi đấu.

– Hở… nghiêm trọng vậy. – Tôi nhăn mặt.

– Đánh ba ván, mỗi ván 21 điểm, ai thắng hai ván trước thì win.

– Cái này Minh biết mà. – Tôi cười.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Thông tin truyện
Tên truyện Tiểu Quỳnh
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 30/05/2019 03:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Tình dục tuổi 13 - Tác giả Why Not Me
Lợi dụng lúc Hiếu vào nhà tắm thì Mai trong khi ôm con bé vào lòng đã kín đáo sờ khe lồn con Hồng để mỉm cười thích thú khi thấy nơi đó đã ươn ướt chất nhờn. Lần đầu tiên bị hứng tình thật sự sau khi được Hiếu kích thích, con Hồng không biết phải xử lý ra sao với cảm giác lâng lâng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện sex Full Truyện sex phá trinh
Thiếu nữ cấp 3
Kiều Nhi là học sinh duy nhất trong làng còn theo học đến tận lúc này nhưng vì trong làng không có trường cấp 3 nên em định bỏ học. Em là niềm tự hào của gia đình, làm sao bố mẹ nỡ nhìn con gái mình sau này cũng vất vả đi làm ruộng được, họ hết lời động viên em lên thành phố học, khó khăn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex học sinh Truyện teen
Cô giáo Mai
Thủy 18 tuổi, cô đã có người yêu, anh Quân, cùng quê với Thủy, hiện giờ anh đang đi du học ở Mỹ, anh hẹn ngày trở về sẽ làm đám cưới với Thủy. Thủy đậu Đại học Kinh tế, cô lên thành phố học, vì nhà nghèo, nên Thủy phải tự mình mưu sinh để kiếm sống, kiếm tiền đóng học phí, và...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Con gái thủ dâm Đụ bạn của con Đụ cave Đụ chị gái Đụ con gái của bạn Đụ công khai Đụ em gái Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ mẹ bạn Đụ mẹ ruột Đụ tập thể Đụ thư ký Đụ vợ bạn Đụ với hàng xóm Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Người và thú (Sex thú) Phá trinh lỗ đít Thọc tay vô đít Thuốc kích dục Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex bạo dâm Truyện sex cô giáo Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Truyện sex tống tình Vợ chồng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân