Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tây du » Phần 198

Tây du


Update Phần 216

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 198: “Hoàn Mỹ”

Hoa kỳ Tiên nhìn Tiểu Thiên ngứa mắt vô cùng, còn nhỏ mà đã biết dùng nhan sắc đi câu dẫn nam nhân lớn lên nhất định sẽ trở thành siêu cấp tiểu tam trong truyền thuyết.

Mà nàng cũng có chút tình ý với Lạc Văn Minh nên càng ghét Tiểu Thiên hơn.

Nàng bảo tỷ tỷ của mình tới buổi tiệc trước còn mình thì tới bắt chuyện với Lạc Văn Minh.

“Lạc Hoàng Tử, thật là trùng hợp.” Hoa kỳ Tiên hướng Lạc Văn Minh nở nụ cười hòa nhã, sau đó lén ném cho Tiểu Thiên ánh nhìn viên đạn.

Thiên tuy không phải nữ nhân nhưng cũng biết về việc nữ nhân đấu đá nhau để tranh giành nam nhân. Hắn biết Hoa kỳ Tiên coi hắn như tình địch và hắn cóc muốn bị hiểu lầm.

“Mắt tỷ bị sao thế? Ngứa à?” Thiên tỏ ra ngây thơ hỏi Hoa kỳ Tiên.

Hoa kỳ Tiên khẽ nở nụ cười giả trân rồi cúi xuống đưa tay xoa đầu Tiểu Thiên nói: “Tiểu cô nương thật biết nói đùa, mắt ta đâu có bị gì.”

Nhưng trong lòng Hoa kỳ Tiên thầm mắng: “Con nhỏ đáng ghét này, ta sẽ tìm cơ hội cho ngươi một trận.”

Lạc Văn Minh nhìn hai người cười với nhau thì cũng mỉm cười: “Cùng tới buổi tiệc nào, mọi người chắc cũng đã đông đủ.”

Sau đó cả ba tới buổi tiệc.

Lúc này Ái Vân từ xa chạy tới miệng không ngừng gọi: “Tiểu Thiên, muội đây rồi làm ta đi tìm mãi.”

Thiên lập tức chạy tới ôm chầm lấy Ái Vân rồi đòi bế.

Buổi tiệc diễn ra trong Hoàng Cung sang trọng với rất nhiều người, đa phần là phú tộc hoàng thất của Hoàng Văn Quốc. Buổi tiệc này được tổ chức nhằm mục đích chào đón những người từ liên minh Tứ Cường tới tham gia cuộc họp thường niên.

Lẽ tất nhiên nhóm người của Thiên, Nhóm người của Hoa kỳ Tiên và nhóm người tới từ Minh Thần Quốc là tâm điểm của sự chú ý.

Lạc Hoàng Đế là người chủ trì buổi tiệc, sau những màn ca múa hát hò, khoe của, nói chuyện giao lưu… Lạc Hoàng Đế hướng Minh Trúc lịch sự hỏi: “Ta cũng rất tò mò về Tông Chủ Vạn Hợp Tông, để cai quản một tông môn toàn là nữ thật không dễ dàng, đặc biệt hắn lại còn là nam nhân. Nếu có dịp ta cũng muốn gặp hắn một chuyến.”

Thiên lúc này đang ngồi bên cạnh Ái Vân tay gắp đồ ăn bỏ vào miệng vừa dỏng tai lên nghe mấy người kia bàn tán về mình.

Minh Trúc gật đầu đáp lời Lạc Hoàng Đế: “Tiếng lành đồn xa rồi, Tông Chủ của bọn ta nếu biết ngài có lòng muốn gặp như vậy chắc chắn sẽ rất vui, sau khi trở về ta sẽ chuyển lời tới Tông Chủ để ngài ấy tới thăm Lạc Hoàng Đế ngài.”

“Éo vui!” Thiên lầm bầm rồi định cầm ly rượu lên uống nhưng sực nhớ ra mình đang trong thân phận một bé gái nên tiếc nuối đặt ly rượu lại chỗ cũ.

Lạc Hoàng Đế cười hài lòng, sau đó đứng dậy nâng ly rượu mời tất cả mọi người.

“Để ta uống thay chàng!” Ái Vân cầm ly rượu trên bàn chỗ Thiên lên rồi uống cạn một cách vui vẻ.

Thiên lo lắng nói: “Nàng đừng uống nhiều quá!”

Thiên biết rất rõ mỹ nhân của mình, Ái Vân bình thường đã rất quậy rồi khi say còn tanh bành hơn nữa. Để nàng quá chén quậy banh cái bữa tiệc nên thì không biết xử lý thế nào.

“Hihi chàng yên tâm thiếp uống chút xíu thôi.” Ái Vân cười tươi như hoa, đôi mắt đẹp khẽ híp lại nói với Thiên bằng giọng điệu đầy uy tín.

Thiên lắc đầu cười bất lực, thôi thì cứ để nàng vui vẻ, hiếm khi có dịp được dự buổi tiệc lớn như vậy. Rồi bất giác hắn cảm thấy lạnh sống lưng rồi nhìn dáo dác xung quanh xem có nguy hiểm nào không, nhưng thứ khiến hắn rùng mình là ánh nhìn của Lạc Văn Minh.

Lạc Văn Minh ngồi phía đối diện, ánh mắt trìu mến vẫn luôn dành cho Tiểu Thiên từ đầu buổi tiệc đến giờ, hắn đã tính tới chuyện đặt tên con của hai người là gì.

Nhìn cái môi hồng nhỏ xíu của Tiểu Thiên đang nhai đồ ăn mà Lạc Văn Minh không khỏi trầm mê, hắn háo hức đợi tới lúc cô bé lớn lên trở thành một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.

Nhưng đối với Thiên, ánh mắt của Lạc Văn Minh khiến hắn buồn nôn. Hắn vội quay mặt đi chỗ khác thì bắt gặp ngay ánh mắt như hổ đói của Hoa kỳ Tiên nhìn mình.

Hắn không có hảo cảm với cô nàng xinh đẹp này, đừng tưởng cứ đẹp là hắn bỏ qua. Thiên nghĩ bụng khi lấy lại được hình dạng cũ thì sẽ cho cô nàng này một bài học.

Lúc mọi người đang vui vẻ nhất, từ bên ngoài đại điện xuất hiện hai thiếu nữ khiến tất thảy mọi người đều phải chú ý.

Một thiếu nữ dung nhan xinh đẹp lộng lẫy, y phục xanh tinh xảo chi tiết, trên người nàng tỏa ra khí chất vương giả, nàng là con gái của Lạc Hoàng Đế – Lạc Vân.

Còn người đi bên cạnh nàng, một thiếu nữ mặc bộ váy dài màu trắng, tóc trắng, môi đỏ, đôi mắt long lanh như pha lê, dung nhan thì khỏi phải bàn tới xinh đẹp động lòng người, sự xuất hiện của nàng khiến những đóa hoa cũng phải xấu hổ mà tự khép cánh. Đặc biệt hơn là trên trán nàng có một hình trăng khuyết màu bạc giống như hình xăm. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp hoàn mỹ, một thiên thần chốn nhân gian.

Sự xuất hiện của cả hai khiến buổi tiệc bỗng nhiên dừng lại, không phải họ có khả năng thao túng thời gian mà vì mọi người đều bị hớp hồn bởi sắc đẹp của họ.

Lạc Hoàng Đế nhìn thấy hai người xuất hiện thì vô cùng vui vẻ, hắn giới thiệu với mọi người đặc biệt là phía Xà Thiên Quốc.

“Xin giới thiệu với mọi người, đây là bảo bối của trẫm, công chúa Lạc Vân.” Lạc Hoàng Đế hướng Lạc Vân cười nói với tất cả mọi người.

Lạc Vân nở nụ cười thân thiện cúi chào các quan khách có trong buổi tiệc. Không giống như Lạc Văn Minh từ nhỏ đã được tham gia chính sự, Lạc Vân rất ít khi xuất hiện chỗ đông người và thường xuyên vắng mặt trong các buổi tiệc, cũng không quan tâm đến tranh quyền đoạt lợi. Chính vì thế đến ngay cả một số vị trong dòng dõi hoàng thất cũng là chỉ nghe tới danh của nàng chứ chưa từng gặp nàng, họ biết Lạc Hoàng Đế có 1 con gái tên Lạc Vân chứ mặt ngang mũi dọc thế nào không hề biết, hôm nay chứng kiến dung nhanh xinh đẹp rạng ngời cùng khí chất vương giả của nàng khiến ai nấy đều trầm trồ, nàng hoàn toàn có thể lọt top những người đẹp nhất của Hoàng Văn Quốc, đủ để đánh gục trái tim của hàng vạn nam nhân.

Mà mỹ nhân tóc trắng ở bên cạnh cũng không hề kém cạnh, nhan sắc của nàng có thể ví với những thiên thần, long lanh, trong sáng và thuần khuyết.

Trên đôi mắt long lanh tỏ rõ sự rụt rè cùng ngại ngùng, chắc hẳn đây là lần đầu tiên nàng đứng trước nhiều người như vậy sau khi mất trí.

Mọi sự chú ý của mọi người đều nhanh chóng từ Lạc Vân chuyển sang mỹ nhân tóc trắng kia, nàng quả là một tuyệt tác của tạo hóa.

Mọi người đều trầm trò, vị mỹ nhân này là ai? Những người trong hoàng tộc, bằng hữu, của Lạc Hoàng Đế không biết, người ngoài lại càng không biết mỹ nhân này là ai, xuất thân thế nào và tại sao lại có mặt ở đây.

Em trai của Lạc Hoàng Đế vì không thể rời mắt khỏi mỹ nhân tóc trắng đã đứng dậy hỏi: “Hoàng Huynh, vị này là…”

Lạc Hoàng Đế cười cười tỏ vẻ hãnh diện đưa tay ra vẫy gọi, Lạc Vân cũng dẫn mỹ nhân tóc trắng đến bên Lạc Hoàng Đế. Xong việc nàng từ từ đi về vị trí bên cạnh ca ca của mình là Lạc Văn Minh.

Lạc Văn Minh thấy muội muội thì cười gật đầu một cái đầy thân thiện nhưng đáp lại là gương mặt lạnh lùng của Lạc Vân.

Mỹ Nhân tóc trắng chỉ quen Lạc Hoàng Đế và Lạc Vân, nên khi không còn Lạc Vân bên cạnh nàng chỉ còn biết nép vào Lạc Hoàng Đế mà lo lắng nhìn xung quanh, Lạc Hoàng Đế cười một cái đưa tay vỗ vỗ đầu mỹ nhân rồi nói: “Tam Vương Gia đã tò mò thì Trẫm nói luôn, đây là Ngân Nguyệt, là Ái Phi mới của Trẫm.”

Lạc Hoàng Đế từ xưa tới nay nổi tiếng nặng tình, là một Hoàng Đế chuyện hậu cung có ba ngàn mỹ nữ là lẽ thường tình, tuy nhiên hậu cung của Lạc Hoàng Đế chỉ có hai người lần lượt là mẹ của Lạc Văn Minh và Lạc Vân. Tuy nhiên cả hai đã qua đời cách đây hơn mười năm, từ đó đến nay Lạc Hoàng Đế không còn đam mê với ái tình mà chuyên tâm phát triển vương triều. Việc đột ngột xuất hiện một Phi Tần bên cạnh ngài khiến mọi người một phen ngỡ ngàng ngơ ngác đến bật ngửa.

Cả buổi tiệc, chỉ có một người có thái độ khác hẳn với những người còn lại. Hắn cũng vui nhưng vui theo cách khác, trong niềm vui có cả nỗi buồn, sự ghen tuông, và sự chiếm hữu.

Thiên từ từ đặt cái đùi gà đang ăn dở xuống bàn, hắn cố ngăn không để bản thân mất kiểm soát mà lao tới bẻ gãy tay của Lạc Hoàng Đế. Hắn đang không ở trong thể trạng có thể tung toàn bộ sức mạnh, mà kể cả khi có toàn bộ sức mạnh hắn cũng không thể đem nàng về bên mình trước tay Lạc Hoàng Đế.

Nếu hắn gây ra điều ngu ngốc, nhiều người sẽ liên lụy.

Ngân Nguyệt, Ngân Nguyệt Lang Vương, nàng còn sống, nàng lành lặn, nhưng nàng đã trở thành vợ người ta.

Trong đầu Thiên lúc này nhiều cảm xúc, nhưng hắn sớm phát hiện ra từ ánh mắt của Ngân Nguyệt, một sự ngây thơ vô cùng, sự ngây thơ khiến trái tim hắn tan chảy muốn ngay lập tức bảo vệ che chở cho nàng.

“Chàng sao thế?” Ái Vân thấy nét mặt Thiên bất thường, nàng tò mò hỏi đồng thời nhìn theo ánh nhìn của Thiên. Ái Vân bình thường nghịch ngợm nhưng cũng rất tinh ý, nàng có thể đoán được chút gì đó từ thái độ của Thiên.

“À không có gì, ta hơi căng thẳng chút thôi.” Thiên trở lại với nét mặt tươi cười.

“Vị Phi Tần kia của Lạc Hoàng Đế ngươi quen à?” Bên kia, Minh Trúc khoanh tay trước ngực hỏi.

Thiên giật mình, chỉ qua có một ánh nhìn mà hai nàng đã đoán ra ít nhiều, quả thực không thể giấu được.

Khi buổi tiệc kết thúc ai về phòng đấy, Thiên ném mình lên giường rồi buồn bã thở dài.

Ái Vân cùng Minh Trúc tiến đến hỏi han: “Có tâm sự gì nếu giúp được bọn ta sẽ giúp.”

Thiên lại thở dài, sau đó hắn từ từ ngồi dậy đối diện với hai nàng, bất ngờ hắn tiến tới ôm cả hai nàng, giọng hắn đầy cảm xúc đè nén rồi hắn kể: “Ngân Nguyệt từng là thủ lĩnh của tộc Ngân Lang, bọn ta không những quen biết mà còn kết phu thê.”

Thiên đem chuyện hắn ở trong Thiên Địa Hồng Hoang kể hết ra cho Minh Trúc và Ái Vân nghe, những thứ cần kể thì kể còn những thứ không nên kể hắn không kể. Từng câu từng chữ rõ ràng, kèm theo cảm xúc chất chứa trong lòng hắn làm cho câu chuyện dễ được người khác cảm thông.

Hai người ngồi nghe Thiên kể mà khóe mắt cũng rưng rưng, không ngờ Thiên một kẻ không tuân theo quy tắc, không sợ trời, chẳng sợ đất, đụng là đập lại nặng tình đến vậy.

“Hai người từng là phu thê, cho dù ngươi bị teo nhỏ nhưng gương mặt không khác đi là bao, sao nàng ta không nhận ra? Chưa kể, cả hai từng quan hệ nên có thể cảm ứng khí tức của nhau, xem ra có ẩn khuất gì ở đây.” Minh Trúc nhíu mày suy nghĩ rồi nói.

Thiên đáp: “Ban nãy ánh mắt của Ngân Nguyệt rất khác, ta đoán nàng có thể bị mất trí hoặc bị điều khiển. Nếu tâm trí nàng lành lặn thì đã nhận ra ta lâu rồi.”

Ái Vân hỏi: “Vậy chàng có ý định đem Ngân Nguyệt về bên mình? Còn đứa con của hai người nữa.”

Thiên gật đầu: “Đúng vậy, nếu Ngân Nguyệt ở đây thì Tuyết Linh chắc chắn sẽ ở đây. Vậy nên điều quan trọng là biết nơi ở của con bé, ta muốn cả hai đều an toàn.”

Minh Trúc lui sang một bên nghĩ kế sách, còn Ái Vân thì nhìn thẳng vào mặt Thiên rồi hỏi: “Chàng chắc chắn là muốn đoạt lại Ngân Nguyệt?”

Thiên gật đầu chắc nịch: “Ta chắc chắn.”

Ái Vân nói: “Nàng ta giờ đã là Phi Tần của Lạc Hoàng Đế, chàng hiểu điều đó nghĩa là gì không? Là có thể hai bọn họ đã phát sinh quan hệ, một người phụ nữ không còn là của riêng chàng chàng còn muốn không?”

Thiên ngạc nhiên trước câu nói của Ái Vân, cùng là phận nữ nhi sao nàng có thể nói ra những lời đó.

Thiên vẫn gật đầu khẳng định chắc nịch: “Cho dù nàng ấy có bị bắt tới Hợp Hoan Tông làm Đỉnh Lô, bị cả ngàn nam nhân chà đạp thì ta vẫn phải đưa nàng về bên ta.”

Sau câu nói này, sắc mặt của Thiên thay đổi khi nhìn Ái Vân.

Ái Vân mắt đã nhòe lệ từ lúc nào, nàng khẽ từ từ đưa tay ôm lấy thân thể nhỏ bé của Thiên nhấc bổng lên rồi thủ thỉ: “Không phải ta có suy nghĩ gì xấu xa, ta cũng là nữ nhi, chưa biết chừng ngày mai ta cũng rơi vào hoàn cảnh như Ngân Nguyệt, ta nguyện theo chàng không phải vì chàng đẹp, chàng mạnh, chàng giỏi, mà vì thứ tình cảm chàng dành cho ta, cho nữ nhân của chàng. Nếu ban nãy câu trả lời của chàng khác thì chưa chắc ngày mai ta còn theo chàng nữa, nhưng chàng không làm ta thất vọng, ta luôn có cái nhìn đúng về chàng.”

Thiên ngây người, sự tức giận trong hắn bỗng tan biến. Hắn còn tưởng những câu nói trước đó của Ái Vân là gián tiếp ngăn cản hắn giành lại Ngân Nguyệt, khiến hắn kinh tởm Ngân Nguyệt khi bị nam nhân khác chiếm hữu. Nhưng không, tất cả chỉ là một cú lừa. Nữ nhân nghĩ gì chúng ta không thể biết, có thể nàng ấy nói một kiểu nhưng thứ nàng ấy muốn chúng ta trả lời hoàn toàn ngược lại.

Thiên thở dài, đưa tay bóp ngực Ái Vân khiến một bên ngực biến dạng rồi nói: “Suýt nữa thì trách nhầm nàng rồi, ta xin lỗi.”

Ái Vân bĩu môi: “Chàng còn chưa trách ta, sao phải xin lỗi?”

Thiên đáp: “Dù chỉ là ý nghĩ thì ta vẫn phải xin lỗi, thật là tồi tệ nếu ta làm nàng buồn.”

Ái Vân cười rạng rỡ không nói gì.

Minh Trúc ngồi một bên nhìn đôi nam nữ âu yếm nhau mà ngao ngán thở dài.

Ba nữ đệ tử ngồi một bên nãy giờ nghe câu chuyện tình cảm động của Thiên và Ngân Nguyệt thì vô cùng xúc động, nếu đem viết thành tiểu thuyết chắc bán rất chạy.

Ở thế giới này nam nữ bình đẳng, nữ có thể lấy nhiều chồng, nam có thể lấy nhiều vợ. Tình dục là thứ miễn phí còn tình yêu là thứ xa xỉ.

Trong mắt ba nữ đệ tử nói riêng và toàn bộ mấy ngàn nữ đệ tử của Vạn Hợp Tông nói chung thì Thiên là hoàn mỹ, nhan sắc có, tài năng có, sức mạnh tuy chưa từng thể hiện trước mặt chúng nữ đệ tử nhưng họ nghĩ chắc chắn Thiên rất mạnh. Chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ để Thiên thỏa sức nạp thê thiếp, thậm chí nếu muốn hắn có thể biến cả cái Vạn Hợp Tông thành nơi trụy lạc tình dục, biến hàng ngàn nữ đệ tử xinh đẹp thành tình nhân, hoặc cũng có thể chỉ là Đỉnh Lô thì các nàng cũng mãn nguyện.

Trong ba nữ đệ tử ở đây, chỉ cần Thiên yêu cầu cho dù là yêu cầu biến thái nhất họ cũng sẵn sàng đồng ý, cho dù hắn muốn lấy đi sự trong trắng của các nàng các nàng hoàn toàn đồng ý.

Nhưng không, Thiên không những không làm thế mà hắn đối xử rất tốt với tất cả các đệ tử, xem họ như muội muội, không hề lợi dụng mặc dù biết nếu bản thân lợi dụng họ thì họ cũng không phản kháng.

Bản năng và bản lĩnh, tuy khác nhau nhưng ranh giới vô cùng mỏng manh. Một nam nhân ở giữa một bầy nữ nhân để hưởng ái tình sắc dục coi là bản năng. Một nam nhân cũng ở giữa bầy nữ nhân mà tâm tình vẫn ổn định đó mới là bản lĩnh.

“Hoàn Mỹ!” Một trong ba nữ đệ tử thốt lên một tiếng nho nhỏ. Ánh mắt không rời khỏi Thiên trong hình hài đứa trẻ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Thông tin truyện
Tên truyện Tây du
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện xuyên không
Tình trạng Update Phần 216
Ngày cập nhật 19/06/2022 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Trường giáo dưỡng
Ngày cuối... Đợi văn thư mở cửa phát là ùa ra như chạy chết, có mấy thằng ra giữa sân trường hô về rồi, như vậy sao chả trách bọn mới vào mang tư tưởng trốn trường, em ung dung đi về đội ngồi nc với thằng H tạm biệt anh em luôn, 2-9 đúng vào thứ 2 nên cả trường lại chào cờ, đội 21 em...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Câu chuyện đời tôi
Đoạn Kết! “Em mong mình được yêu đến nhường nào Và dường như anh ở đâu đây thật gần em Nhưng em chỉ thấy anh trong phút chốc mà chưa kịp nói gì …giữa thành phố xa lạ này Em sống bằng nghề vẽ những bức tranh tình yêu …luôn hy vọng một ngày nào đó sẽ được gặp anh, để rồi ngã vào...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ bạn của người yêu Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Truyện sex nhẹ nhàng Truyện sex phá trinh Truyện teen Tuyển tập Câu chuyện đời tôi Vợ chồng
Dòng sông xưa
Cơn gió Chướng lành lạnh trong chiều sương như báo hiệu một mùa xuân nữa lại sắp về. Mọi người cũng tranh thủ gieo vài luống rau xanh hay vun thêm đám vạn thọ, mồng gà để kiếm thêm mấy đồng lo gia đình ngày tết... Nhưng vui nhất chắc là mấy đứa con nít, đứa nào cũng trông ngóng được ba...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân