Càng khiến cho người ta khó có thể tin chính là, hắn động chạm đến quyền lợi của vô số tham quan ô lại, nhưng trước sau vẫn chưa hề bị bọn họ đánh bại. Nếu không phải hắn có mạng lưới quan hệ thâm hậu, và thông minh biết dựa thế mượn lực, hắn sớm đã bị lật đổ vô số lần.
Hắn có thể cho phép nhân viên cấp dưới có chỗ hơi không sạch sẽ, nhưng không thể dễ dàng tha thứ cho việc bọn họ không kiêng nể gì mà làm xằng làm bậy. Mọi việc đều có một điểm mấu chốt, thân là cán bộ Đảng viên, thân là cục trưởng Cục Đất đai, không có một chút hình tượng của người bề trên, kiêu ngạo giống như thổ phỉ, làm tổn hại đến không chỉ hình tượng của thành phố Thiên Trạch, cũng là hình tượng của tất cả cán bộ quốc gia.
Hạ Tưởng muốn mượn đòn bẩy kinh tế thị trường để kéo theo cải cách chiến lược của thành phố Thiên Trạch, là muốn thay đổi cái phải thay đổi, là dùng nước ấm luộc ếch từ ngoài vào trong, khá ôn hòa, phù hợp với hiện trạng của thành phố Thiên Trạch. Nhưng bất chợt lão Cổ lại xuất hiện, trong lúc giận dữ lật luôn xe Đổng Hiểu Minh đi, quả nhiên dẫn tới một mồi lửa lớn quan trường, kết quả là, tất yếu phải đồng thời xuống tay cả bên trong lẫn bên ngoài đều, hai tay đều phải cứng rắn.
Bên ngoài là nước ấm luộc ếch, bên trong chính là cạo xương trị độc, hơn nữa trải qua vài lần thăm dò và tiếp xúc, cùng với những va chạm không kịch liệt lắm Hạ Tưởng đã có thể thấy được, hiện trạng của thành phố Thiên Trạch bất kể là từ bên ngoài hay bên trong, nếu chỉ một sự đột phá, khả năng rất khó, chỉ có thể trong ngoài phối hợp, mới có khả năng phá bỏ quan niệm bảo thủ và cố hữu lạc hậu, mang đến bầu không khí mới mẻ.
Trần Thiên Vũ từ sau khi tiến vào vẫn không lên tiếng, ánh mắt Hạ Tưởng vừa khẽ lộ, y lập tức ngầm hiểu, lấy ra một phần tài liệu, lật vài trang, không nhanh không chậm nói:
– Vừa lúc trong tay tôi có một phần tài liệu dân thôn Tây Đinh phản ánh tình huống, tỏ vẻ bất mãn đối với việc Cục Đất đai trưng dụng đất của bọn họ, cho rằng trái với các quy định có liên quan. Dân thôn 1.200 người cùng đứng tên tố cáo, đều bị Cục Đất đai đàn áp…
Tiếng nói Trần Thiên Vũ không cao, giọng điệu rất tùy ý, vừa dứt lời, đã khiến bầu không khí càng thêm ngưng trọng vô cùng. Sắc mặt Trần Khiết Văn lạnh lùng, sắc mặt Bì Bất Hưu âm trầm, Bùi Nhất Phong ngoài mặt thì trấn tĩnh, trong mắt lại lóe ra tia tức giận, đến ngay cả Ngô Minh Nghị cũng là một vẻ mặt không được tự nhiên, mượn động tác uống nước để che dấu nội tâm bất an.
Biết Trần Thiên Vũ là người tiên phong tích cực của Hạ Tưởng, nên tất cả mọi người đều thấy bất an trong lòng. Trần Thiên Vũ sở dĩ nắm được tình huống là do Hạ Tưởng bày mưu đặt kế, hay là y tự mình có được tin tức trong lúc vô ý?
Vấn đề đất đai thôn Tây Đinh, trọng điểm không nằm ở trong việc vi phạm quy định khi trưng dụng, mà ở trong việc sử dụng sau khi trưng dụng. Trần Khiết Văn trong lòng biết rõ, trong những người đang có mặt, ngoại trừ Hạ Tưởng và Trần Thiên Vũ ra, đều trong lòng có tính toán. Bởi vì việc trưng dụng đất của Cục Đất đai, quả thật có nghi vấn cưỡng ép trưng thu, đè thấp giá cả, nhưng nếu chỉ là hai phương diện giá thấp và thực hiện vi phạm quy định, cũng không đủ để khiến Trần Khiết Văn kinh sợ trong lòng, mà là bởi vì toàn bộ đất trưng dụng được dùng để xây dựng những dãy biệt thự xa hoa.
Gần đây nhất Cục Đất đai lợi dụng việc cán bộ công nhân viên chức Cục góp vốn xây dựng nhà, dự tính làm hơn 10 “căn hộ” có cả tầng áp mái cho lãnh đạo Cục, mỗi căn được xây dựng trên diện tích 250 mét vuông. Nhưng lúc bắt đầu xây dựng lại đột nhiên thay đổi bản vẽ, từ hơn 10 biệt thự dạng căn hộ tăng lên hơn 20 căn, chẳng những toàn bộ lãnh đạo Cục Đất đai, các lãnh đạo chủ chốt của Thành ủy Đảng và Chính quyền ai cũng đều có phần, giá cả lại thấp dưới 800 tệ một mét vuông, hơn nữa còn thực hiện vi phạm quy định, vì mỗi ngôi biệt thự đều xây dựng thêm hơn một trăm mét vuông sân vườn.
250 mét vuông diện tích sử dụng, hơn 100 mét vuông sân, ở thành phố Thiên Trạch thu nhập chưa đến một ngàn tệ, tham ô hủ bại ghê người đến mức như thế nào? Hạ Tưởng kỳ thật cũng không hoàn toàn điều tra tận cùng chân tướng sự tình, nhưng hắn xuất thân là xây dựng, sau khi thu được tài liệu của Bành Vân Phong hắn liếc mắt một cái là có thể kết luận, trong đó chẳng những tồn tại giao dịch trao đổi tiền quyền, còn có một số lượng lớn những nội tình đen tối mà người ta không biết được.
Bởi vì liên quan tới gần như toàn bộ lãnh đạo chủ chốt của Đảng và Chính quyền thành phố Thiên Trạch, Hạ Tưởng biết rằng sự tình vô cùng quan trọng, cho nên mới chỉ để Trần Thiên Vũ tung ra vấn đề trưng thu, cũng là có ý rung chuông cảnh báo trước, khiến cho mấy người biết khó mà lui, kịp thời nhảy ra lấy lại trong sạch cho chính mình, cho bọn họ có cơ hội dứt khỏi mối liên quan với Đổng Hiểu Minh.
Hạ Tưởng căm ghét giao dịch quyền tiền, cũng biết không thể bởi vì một vấn đề khu biệt thự mà có thể làm gì được lãnh đạo chủ chốt của Đảng và Chính quyền thành phố Thiên Trạch, bất kể ở đâu cũng tồn tại giao dịch quyền tiền, đều có tham ô hủ bại, thành phố Lang cũng chưa chắc có chỗ nào tốt hơn so với thành phố Thiên Trạch, chẳng qua lúc ấy bởi vì lý do thế lực đen ác của Nga Ni Trần hung hăng ngang ngược, nên tham ô hủ bại không phải mâu thuẫn chủ yếu. Hiện tại ở thành phố Thiên Trạch, bởi vì đấu tranh chính trị ôn hòa, xu hướng tham ô hủ bại tăng lên chính là mâu thuẫn chủ yếu.
Hắn muốn chính là cảnh tỉnh một chút, tin tưởng Trần Khiết Văn và những người khác cũng cũng sẽ xem xét thời thế, kịp thời thu tay lại, không bao che cho Đổng Hiểu Minh.
Trầm mặc, sự trầm mặc trong hội trường tạo cho cho người ta áp lực. Hiển nhiên, lời nói Trần Thiên Vũ đã rút dây động rừng.
Đúng vậy, trong những người ở đây, thì ngoại trừ Hạ Tưởng và Trần Thiên Vũ ra, mọi người đều có phần. Trần Thiên Vũ tung ra vấn đề trưng thu ở thôn Tây Đinh, ngụ ý trực tiếp chỉ thẳng biệt thự Tây Đinh.
Không chịu nổi sự trầm mặc giằng co ước chừng lâu nửa phút, Ngô Minh Nghị xóa tan bầu không khí khó xử:
– Vấn đề trưng thu đất thôn Tây Đinh cãi nhau đã hơn một năm, Ủy ban nhân dân thành phố nhiệm kỳ trước cũng tham gia điều tra, cuối cùng cũng đâu có đưa ra được kết luận gì, nói sao đây? Chính phủ dùng đất chắc chắn sẽ có một chút mưu đồ, chúng ta phải ngay mặt đối mặt với phương diện mà công tác chúng ta làm không tới, nhưng không loại trừ việc có thôn dân cá biệt lòng tham không đáy, mượn cơ hội bắt chẹt hành động của chính phủ. Hiện tại có mấy người đem chuyện cũ ra nhắc lại, ý kiến của tôi là, gác lại không để ý tới.
Lúc lấy ý kiến nhằm vào việc xử lý đối với Đổng Hiểu Minh, Ngô Minh Nghị không phát biểu quan điểm, bây giờ đề cập đến vấn đề trưng thu, y liền bày ra thái độ dàn xếp ổn thoả, khiến cho Hạ Tưởng cũng cảm thấy thất vọng.
Mạng lưới ích lợi của thành phố Thiên Trạch, so với trong suy đoán của hắn có phần phức tạp to lớn hơn, gần như mạng lưới này bao gồm tất cả các nhân vật quan trọng, quả nhiên không thể động tới, nếu động, sẽ có những đợt phản kích lại mãnh liệt.
– Thị trưởng Hạ nếu lo lắng, có thể bắt đầu điều tra vấn đề trưng thu một chút, tuy nhiên đề nghị của tôi là, thật sự không cần phải huy động quá nhiều người tham gia điều tra. Nếu thật sự Cục Đất đai có cắt xén một phần trong việc trưng thu đất, trờ về yêu cầu Đổng Hiểu Minh bồi thường cho thôn dân là được.
Trần Khiết Văn đã xác định luận điệu, coi như là nhường một bước, kỳ vọng có thể đổi lấy việc Hạ Tưởng thu tay lại.
Hạ Tưởng không khỏi cười lạnh, hiện tại hắn điều tra ra được một ít manh mối, Trần Khiết Văn liền hời hợt nói muốn bồi thường một số tiền, sao trước kia không bồi thường? Rõ ràng là nợ tiền thôn dân, hiện tại thiếu nợ thì phải trả tiền, vốn là một việc hoàn toàn chính đáng, lại thành một sự nhượng bộ to lớn, hơn nữa còn rõ ràng là muốn mượn cơ hội khiến hắn từ bỏ sự kiện Đổng Hiểu Minh, thật đúng là logic cường đạo. Tôi trước kia thiếu tiền của anh, được, bây giờ trả lại cho anh, sự việc tôi phạm phải có thể không truy cứu được không?
Bùi Nhất Phong lại phụ họa:
– Đúng vậy, đúng vậy, tôi tiếp xúc với cơ sở nhiều nhất, Thị trưởng Hạ không biết, hiện tại một vài điêu dân quá khó khăn túng quẫn, anh bồi thường tiền cho họ mười ngàn, họ muốn một trăm ngàn, anh đáp ứng một trăm ngàn, họ muốn 1 triệu. Vùng khỉ ho cò gáy sinh ra điêu dân, điêu dân ở thành phố Thiên Trạch nhiều lắm, nhất là thôn dân kết hợp ven thành phố…
– Sự tình Đổng Hiểu Minh, tôi sẽ tiếp tục điều tra.
Hạ Tưởng rất không khách khí mà ngắt lời Bùi Nhất Phong,
– Ông ta có vấn đề hay không, các đồng chí hiểu rõ trong lòng, có điều tôi không muốn nói ra thẳng mặt, để tránh làm tổn hại đến hòa khí. Nhưng có một vài điều lại không thể không nói, có một số việc tôi có thể làm như không thấy, nhưng có một số việc chỉ cần khiến tôi nhìn thấy, tôi sẽ không thể dễ dàng tha thứ.
Tất cả mọi người biến đổi sắc mặt, Thị trưởng Hạ quá mạnh mẽ, là đang hướng toàn bộ thành ủy Thiên Trạch tuyên chiến?
Trần Khiết Văn tự cảm thấy vô cùng mất mặt:
– Thị trưởng Hạ, anh phải tin tưởng trí tuệ tập thể bộ máy Thành ủy, phải tôn trọng quyết định tập thể bộ máy Thành ủy.
– Tôi tuân thủ quyết định của Thành ủy, nhưng tôi tôn trọng pháp luật, tôn trọng sự tôn nghiêm và quyền lợi của dân chúng hơn.
Hạ Tưởng đối mặt với một mạng lưới quan hệ kín không kẽ hở, cảm nhận được không phải áp lực thở không nổi, mà là sự đau lòng khôn tả. Một cục trưởng Cục Đất đai có thể mua chuộc lãnh đạo chủ chốt Thành ủy, chẳng phải là nói rõ lúc hắn muốn bắt tay vào đẩy mạnh quan điểm cầm quyền mới, lúc động chạm tới quyền lợi của một số doanh nghiệp nhà nước và doanh nghiệp tư nhân, cũng sẽ biến thành động chạm tới lợi ích của hầu hết người ở Thành ủy?
Con đường phía trước, dài đằng đẵng, khó khăn còn nhiều.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |