Về tới nhà, ôm lấy vợ và con trai, mọi sự phiền muộn cuối cùng cũng tan biến hết, Tào Thù Lê gầy đi một ít, trên gương mặt nhỏ bé tràn ngập lo lắng và nhớ nhung, làm cho Hạ Tưởng cảm thấy hơi đau lòng, cũng không để ý đứa con đang có mặt ở đó, liền hôn mạnh hai cái.
Hạ Đông mặc kệ, đưa mặt chen vào.
– Hôn con, hôn con, nếu không con sẽ tức giận đấy.
Nó quả là mập lên rất nhiều, vả lại cũng trắng ra nhiều nữa, vừa mập vừa trắng rất đáng yêu.
Hạ Tưởng liền hôn lên mặt con trai một cái.
– Con trai, nhớ ba không?
– Nhớ, nhớ không chịu nổi.
Hạ Đông ôm chặt lấy cổ của Hạ Tưởng.
– Mẹ nói, ba ngày ngày phải chiến đấu với bọn người xấu, con liền nghĩ, ba vừa cao vừa khỏe, nhất định có thể một đấm đánh gục bọn người xấu, nếu mà không đánh được, Đông Đông cũng phải giúp ba.
Trong lúc nói, thằng bé còn khoa tay múa chân, làm động tác như đang muốn đánh người..
Hạ Tưởng cười ha hả.
– Nhóc con, rất có khuynh hướng bạo lực, phải nhớ kỹ, phải đấu văn chứ không nên đấu võ.
– Không, con phải văn võ song toàn.
Hạ Đông vênh mặt lên, vẻ mặt đầy kiêu hãnh.
Hạ Tưởng và Tào Thù Lê liếc nhìn nhau, mỉm cười hạnh phúc.
Tục ngữ có câu tiểu biệt thắng tân hôn, buổi tối, Hạ Tưởng và cô bé Lê ôn lại mộng xưa, tuy rằng ngựa quen đường cũ, rồi lại có đường ngoắt nghéo tới nơi sâu thẳm kỳ diệu, cũng có ở chỗ quen thuộc phát hiện phong cảnh ảo diệu mới, Hạ Tưởng một phen ra sức, thẳng gây sức ép đến nổi cô bé Lê liên tục cầu xin tha thứ, đổ mồ hôi đầm đìa, mới coi như hai bên đều đạt được mong muốn.
Ngày hôm sau, ba mươi tết, Tào Vĩnh Quốc từ tỉnh Tây về, Hạ Tưởng liền có một cuộc nói chuyện lâu với Tào Vĩnh Quốc.
Công nghiệp than đá của tỉnh Tây phát triển từ trước đến nay, và là sản nghiệp trụ chống của tỉnh Tây, luôn có sự tham gia của tư bản tư nhân, nhưng gần đây Tào Vĩnh Quốc phát hiện có rất nhiều các mỏ than vừa và nhỏ do người dân địa phương giám sát, lại dần dần bị người bên ngoài mua lại. Thực ra sự vận hành của thị trường tư bản, mua vào bán ra là rất bình thường, nhưng điều bất bình thường là, giao dịch dày đặc, hơn nữa rõ ràng ở phía sau có sự nhúng tay của đại tư bản, sơ bộ có khoảng trên vài chục tỉ tiền nóng được rót vào, đồng thời Tào Vĩnh Quốc còn nhạy bén phát hiện, lượng tiền nóng này trên cơ bản đều từ Văn Châu đến.
Liên tưởng đến tiền lệ của Hạ Tưởng ở quận Hạ Mã đánh úp tập đoàn đầu cơ nhà đất thương mại Trường Cơ, Tào Vĩnh Quốc liền ý thức được, có khả năng là một sự việc đầu cơ tiền nóng đang tích tụ lực lượng, thông qua một loạt các điều tra nghiên cứu, trên cơ bản có thể rút ra kết luận, lượng tiền nóng rót vào có nghi ngờ là đầu cơ than đá, thủ đoạn của nó giống y hệt với đầu cơ nhà đất của Thương mại Trường Cơ.
Hạ Tưởng tuy rằng không biết người giật dây phía sau là ai, nhưng ngay khi nghe câu chuyện của Tào Vĩnh Quốc nói liền biết, điều trùng hợp với đời trước chính là, sự việc đầu cơ than đá của tỉnh Tây, quả thật là lại một lần nữa xảy ra rồi.
Hạ Tưởng trong lòng đã nắm rõ được sự việc, giải thích cho Tào Vĩnh Quốc một cách tỉ mỉ làm thế nào để đối phó với tiền nóng của việc đầu cơ than đá, làm thế nào để thả vào lượng tiền nóng trước, sau đó lại từ từ để nó nới lỏng cảnh giác, cuối cùng lấy lý do là chính sách thay đổi, làm cho lượng tiền nóng sẽ bị chết kẹt ở tỉnh Tây.
Trước đây, đã từng có hai mươi tỷ tiền nóng bị tắc ở tình Tây, tổn thất trực tiếp lên tới hơn mười tỷ, hậu quả trực tiếp chính là dẫn tới trận khẩu chiến giữa hai tỉnh, cho dù sau khi sự việc xảy ra trên thời sự không hề đưa bất cứ tin tức nào có liên quan, Hạ Tưởng cũng biết, sự việc vẫn chưa giải quyết được gì.
Tào Vĩnh Quốc rất khen ngợi chủ kiến của Hạ Tưởng, cho rằng xác thực khả thi, làm cho ông ta càng nhìn Hạ Tưởng càng thích, bây giờ càng nghĩ càng thấy có được con rể như Hạ Tưởng, không chỉ là phúc phận của con gái ông ta, cũng là may mắn của chính ông ta.
Chỉ cần có một đứa con gái có con mắt nhìn đời, có vận may mới có thể kiếm được một con rể vàng như thế.
Trong năm, Hạ Tưởng đã thăm hỏi rất nhiều các lãnh đạo trong tỉnh, thành phố, ôn lại chuyện cũ, giao lưu, xúc tiến tình cảm, vân vân, bận rộn vô cùng. Người trong chốn quan trường, những lễ tiết cần thiết nhất định không thể thiếu, tuy có lúc cũng biết là chuyện phiền toái, nhưng có ai trách lễ nhiều đâu, cứ cho là trách cứ đi, cũng là oán giận một cách vui mừng. Nhưng nếu lễ không đến nơi đến chốn, tuy miệng lãnh đạo không nói ra, nhưng trong lòng sẽ cho rằng anh không coi trọng người ta, khinh thường người ta.
Sau khi thăm viếng, Hạ Tưởng lại ở thành phố Yến hội kiến với Trần Phong mới từ Bắc Kinh xuống.
Trần Phong có mập lên một chút, người cũng có sinh lực hơn lần gặp trước ở Bắc Kinh rất nhiều, đúng là người gặp chuyện vui thì tinh thần cũng phấn chấn lên hẳn. Trần Phong sắp được thả ra ngoài, tinh thần đương nhiên là rất tốt, bước vào hàng ngũ đứng đầu của một tỉnh, cũng đồng nghĩa là chỉ còn cách một bước với hàng đại quan rồi. Căn cứ vào tuổi tác và tư cách của Trần Phong, trên cơ bản, trở thành một nhân vật nòng cốt trong tỉnh, chỉ là vấn đề về thời gian.
Hạ Tưởng mời Trần Phong dùng cơm tại Yến Phong Lầu, làm bước khởi đầu quen biết giữa hắn và Trần Phong. Yến Phong Lầu trong con mắt của Hạ Tưởng có một ý nghĩa đặc biệt.
Trần Phong vừa gặp Hạ Tưởng, liền bắt tay Hạ Tưởng một cách thân mật, cười nói:
– Tiểu Hạ, cừ lắm, ở thành phố Lang đã ra đòn rất uy phong và sĩ khí, tổ hợp quyền cũng đánh vô cùng đẹp, tôi rất ngưỡng mộ tuổi trẻ và dũng khí của cậu.
Hạ Tưởng tiếp tục giữ tác phong khiêm tốn cẩn trọng của mình:
– Chủ nhiệm Trần quá khen rồi, đều là lãnh đạo lâu năm rồi, vẫn còn khen tôi kiểu khẩu thị tâm phi như thế, tôi có ý kiến đấy.
Trần Phong cười mắng:
– Lại còn đùa giỡn với tôi? Ha ha, cậu ở thành phố Lang không bằng ở thành phố Yến, ở thành phố Yến đã có tôi, có lãnh đạo tỉnh ủy, cậu có chỗ dựa, đến thành phố Lang rồi, cậu một mình xông pha, không đem theo ai cả, đơn thương độc mã, có thể mở ra cục diện như ngày hôm nay, quả thật là không dễ. Hơn nữa hoàn cảnh của thành phố Lang so với thành phố Yến phức tạp hơn tất nhiều, tiểu Hạ, tốt, có phong độ của một đại tướng.
Trần Phong vẫn đang khen ngợi hắn, Hạ Tưởng liền vội vàng chúc rượu:
– Chủ nhiệm Trần, uống rượu, uống rượu, ngài không nghĩ để cho tôi cùng ra ngoài với ngài chứ?
Trần Phong cạn một ly với Hạ Tưởng.
– Biết là không giấu được cậu… tôi phải đi Sơn Thành đảm nhiệm Chủ tịch thành phố, qua 1 năm, nghĩ cách điều cậu đến đảm nhiệm Chủ tịch quận, thế nào?
Thành phố Sơn Thành là thành phố trực thuộc trung ương, Chủ tịch quận thì là cấp giám đốc sở, tương đương với Thị trưởng của một thành phố cấp 3.
Đảm nhận chức Thị trưởng Sơn Thành là một chuyện tốt, nếu bước tiếp theo có thể phù chính ngay trên Sơn Thành, là phải tiến vào trong bộ chính trị, có thể nói là triển vọng rất tốt. Nhưng hiện tại vẫn là năm 2006, nếu lịch sử cứ men theo quỹ đạo như trước kia, thì sang năm sẽ có một vị con cháu của Đảng cộng sản đảm nhận Bí thư Thành ủy, kết phường cùng với Trần Phong .
Đối với người này, Hạ Tưởng có thể nói là vẫn vô cùng chú ý, không chú ý không được, anh ta đi đến đâu, đều là nhận vật tranh luận, và lúc nào cũng gây ra những sự việc làm cho mọi người chú ý. Cho dù là sự việc lớn hay là việc lạ, việc đặc biệt, tóm lại, tính cách của anh ta chính là phô trương mà cấp tiến.
Mấu chốt không phải là anh ta đối xử với mọi người như thế nào, mà là anh ta có kết hợp được với Trần Phong hay không. Anh ta là một nhân vật mạnh mẽ, sau khi đến thành phố Sơn Thành, bắt đầu đánh đen trừ ác, thủ đoạn hiểm ác, làm cho người ta chỉ biết đứng than, cũng làm cho Hạ Tưởng mơ hồ lo lắng, hai nhân vật cứng rắn đụng nhau, trừ phi có một người chịu nhường bước, không thì chắc chắn sẽ va chạm nảy lửa.
Nếu Trần Phong nhẹ nhàng một chút còn tốt, còn mà muốn lấy đá chọi đá với anh ta, e rằng sẽ phải chịu thiệt, bởi vì anh ta không chỉ là con cháu của Đảng viên Đảng Cộng sản, hơn nữa còn là một kẻ rất có thủ đoạn và cơ mưu, và còn là Ủy viên Bộ Chính trị.
Hi vọng Trần Phong có thể chung sống hòa bình với anh ta, có điều lịch sử vẫn xảy ra sự khác biệt nhất định, bởi vì tại thời điểm này của đời trước, người này đang đảm nhiệm Bộ trưởng bộ Thương mại, hơn nữa đã là Ủy viên bộ Chính trị rồi, nhưng hiện tại, anh ta tuy cũng là Ủy viên bộ Chính trị nhưng không làm Bộ trưởng bộ Thương mại nữa, Bộ trưởng hiện tại là Dịch Hướng Sư.
Tên của anh ta là Hậu Khang.
Cho dù là thế nào, hi vọng Trần Phong có thể bước vững vàng trên mỗi bước đi, Hạ Tưởng không hề trông mong rằng Trần Phong leo lên càng cao, hắn càng có chỗ dựa. Xuất phát từ góc độ cá nhân, hắn cũng xem Trần Phong là một bề trên đáng tin cậy và đáng được tôn trọng, hi vọng ông có thể vững bước trên con đường của mình.
Hạ Tưởng điểm lại cục diện trong tương lai một cách kín đáo, lúc ám thị Hậu Khang có thể đến đảm nhiệm Bí thư Thành ủy nhiệm kỳ tiếp theo, Trần Phong lại cười hà hà:
– Tôi đã nghe nói từ lâu rồi, trên cơ bản chính là Hậu Khang đến rồi, tôi từng tiếp xúc với anh ta ở Bắc Kinh, cảm thấy anh ta là một người rất có cá tính cũng rất mạnh mẽ, không hợp với tính cách của tôi lắm, có điều tính cách của chúng tôi cũng có điểm giống nhau, chính là căm ghét cái ác như kẻ thù, tính nguyên tắc rất mạnh.
Lại nói cười mấy câu, Hạ Tưởng không còn nhắc tới việc cùng Trần Phong đến Sơn Thành, Trần Phong cũng không nói đến việc đó nữa, sự việc có thể làm không thể làm, nhất thời cũng khó mà nói được, chỉ có thể bình tĩnh quan sát sự biến đổi của sự việc thôi.
Cuộc hội đàm với Trần Phong, hai người trò chuyện với nhau rất vui, Hạ Tưởng cũng uống không ít rượu, có một ít men say rồi. Lúc chia tay, Trần Phong nói đến kẻ đứng sau của Ma Dương Thiên, chỉ chỉ Hạ Tưởng:
– Ma Dương Thiên là con rết, chết mà vẫn không cương, gã nhân thời điểm năm mới hoạt động khắp mọi nơi, khả năng thoát được vẫn có, chúng ta không thể xem nhẹ, nếu muốn một nhát đánh đổ Ma Dương Thiên, nhất định phải nghĩ tới mọi loại khả năng.
Trần Phong chỉ ở lại một ngày liền trở lại Bắc Kinh, Hạ Tưởng đích thân đi tiễn ông.
Vốn dĩ dịp tết bận rộn mà phong phú sẽ trôi qua trong sự yên ổn, không ngờ, sau mồng sáu tết, đã thấy hết tết rồi. Hạ Tưởng đang chuẩn bị tâm lý để bắt đầu công việc của năm mới, đột nhiên, thành phố Yến lại xảy ra một việc lớn liên quan đến lợi ích thiết thực của Hạ Tưởng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |