Mặc kệ là xuất phát từ chiến tích bản thân, hay xuất phát từ lập trường vị trí của ông, Lý Ngôn Hoằng tất nhiên có quyết tâm đem vụ án của Đồ Quân làm thành vụ án lớn quan trọng
Hạ Tưởng day day cái trán, Diệp Thạch Sinh sắp rời chức, Bí thư Diệp vừa đi, Phạm Duệ Hằng lên chức, thế cục của tỉnh Yến sẽ càng phức tạp, càng biến hóa nhiều hơn so với thời đại của Diệp Thạch Sinh, bởi vì tính cách của Phạm Duệ Hằng càng khó nắm bắt hơn Diệp Thạch Sinh. Nếu không phải bởi vì giữa hắn và Phạm Tranh coi như có tình hữu nghị vững chắc, phòng chừng ở trong mắt của Phạm Duệ Hằng, hắn đã bị đánh vào lãnh cung
Tuy nhiên cho dù Phạm Duệ Hằng lên chức, cũng có Tống Triêu Độ theo sát sau đó tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh, với thủ đoạn và trí tuệ của Tống Triêu Độ, Phạm Duệ Hằng muốn một nhà độc đại tại tỉnh Yến cũng không có khả năng, hơn nữa Tỉnh ủy còn có Vương Bằng Phi, Cao Tấn Chu và Lý Ngôn Hoằng đều duy trì khoảng cách thích hợp với Phạm Duệ Hằng
Hạ Tưởng tuy rằng nghĩ thông suốt, nhưng điện thoại của Phạm Duệ Hằng vẫn là cho hắn áp lực khó hiểu, cũng khiến hắn cảm nhận được thế lực hùng mạnh phía sau Đồ Quân
Đồ Quân bị bắt, bước tiếp theo thì nên là Lộ Hồng Chiêm, kết cục cuối cùng của Đồ Quân như thế nào, Hạ Tưởng cũng lười suy nghĩ, cũng không phải sự tình trong phạm vi năng lực của hắn, nghĩ cũng vô dụng
Vấn đề của Lộ Hồng Chiêm so với Đồ Quân phức tạp hơn nhiều, bởi vì gã chẳng những bình tĩnh vả lại có lòng dạ hơn Đồ Quân, hơn nữa vấn đề của gã ẩn núp sâu đậm, cho đến nay Hạ Tưởng còn không có phát hiện gã có chỗ nào tay chân không sạch sẽ, nhưng biết rõ gã là cây dù bảo vệ phía cảnh sát thế lực lớn nhất của Nga Ni Trần, nếu nói Lộ Hồng Chiêm thân gia trong sạch cũng không ai tin
Còn có một điểm, Lộ Hồng Chiêm có không ít sức ảnh hưởng trong hệ thống công an, gã vừa là Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật, ở hệ thống chính trị pháp luật cũng có mạng lưới quan hệ thâm hậu, quả thật không dễ tìm ra chỗ đột phá. Bản thân Lộ Hồng Chiêm lại giỏi tính toán, con người thì cẩn thận, muốn bắt lấy dấu vết của gã cũng không dễ
Cho dù cục Thành ủy có hai vị Phó cục trưởng Biểu Lý và Anh Thành, nhưng Hạ Tưởng đối với liên kết của bọn họ cũng không lạc quan. Với khả năng nắm giữ cục thành phố của Lộ Hồng Chiêm, muốn làm tan rã đồng minh của hai người không phải là chuyện khó, huống chi hai người đồng minh không hề vững chắc, chỉ vì có lợi ích tạm thời nên đi cùng nhau
Tuy rằng như thế, Hạ Tưởng cũng đã sớm có bố cục nhằm vào Lộ Hồng Chiêm, dù sao hắn đã châm mồi lửa, xem khi nào thì thời cơ thành thục, sau đó liền bộc phát
Thế cục thành phố Lang, hiện tại đại khái xem như rõ ràng mạch lạc. Đồ Quân vừa đi, nhất định phải đề bạt lại một Phó thị trưởng ủy viên thường vụ, trong tỉnh không thể thiếu lại là một tranh luận, khẳng định các phương thế lực cũng sẽ thừa cơ sắp xếp người của mình vào, khả năng đề bạt tại chỗ cực ít, nói cách khác, giấc mộng đẹp của Thiệu Đinh khó có thể trở thành sự thật.
Nếu thật muốn đề bạt ngay tại chỗ, Hạ Tưởng thà rằng đề bạt Võ Nhược Lam, cho dù Võ Nhược Lam xếp hạng gần cuối nhất, nhưng cô ổn thỏa nhất, cũng dễ dàng kết minh với hắn nhất
Hạ Tưởng ở trong phòng vòng vo vài vòng, ánh mắt lại dừng ở trên thu hải đường, không khỏi lại có lòng hiếu kỳ. Mấy lần bị người ta cố ý nhắc tới thu hải đường, rốt cuộc ẩn chứa bí mật gì, hay là có hàm ý đặc biệt nào khác? Hắn lại lần nữa đến gần thu hải đường, tỉ mỉ quan sát nửa ngày, vẫn là không phát hiện kỳ quái, đang muốn tiến một bước kiểm tra lần nữa thì điện thoại vang lên
Là số của Bắc Kinh – gần đây Hạ Tưởng hơi phiền chán Bắc Kinh gọi đến, bởi vì khoảng thời gian gần đây, Bắc Kinh gọi tới không có chuyện tốt, hoặc là biện hộ, hoặc là tạo áp lực, hoặc là uy hiếp, hoặc là kéo quan hệ, tóm lại khiến Hạ Tưởng mệt mỏi ứng phó
Tuy nhiên dãy số hôm nay hắn vừa thấy liền vui vẻ, thật cao hứng mà nghe điện thoại:
– Dương Uy, có tin tốt gì?
Dương Uy, là thu hoạch bất ngờ đầu tiên mà từ khi Hạ Tưởng tới thành phố Lang, cũng là thu hoạch trọng đại, là món quà tốt nhất của Triệu Tiểu Phong trong lúc vô tình tặng cho hắn. Bởi vì ngay cả hắn cũng không ngờ, giữa Dương Uy và Triệu Tiểu Phong không phải quan hệ hợp tác chặt chẽ, cũng là đồng minh căn cứ vào ích lợi rời rạc, hơn nữa sau khi Dương Uy nhìn thấy hắn, chẳng những tích cực thể hiện dựa vào, còn thể hiện ra năng lực vượt trội
Cũng chính là Dương Uy, lần đầu tiên ở Bắc Kinh tìm được đáy của Thường Quốc Khánh, cũng không biết dùng cách gì, thu thập được chứng cớ lừa cho vay của Thường Quốc Khánh, thậm chí ngay cả biên lai ngụy tạo dùng để chất áp lúc ấy cũng bị y tìm được chứng cớ, mà con dấu, công ty ngụy tạo biên lai đều là Thường Quốc Khánh một tay xử lý. Càng làm cho Hạ Tưởng vui bất ngờ chính là Thường Quốc Khánh chẳng những không có tiêu hủy thủ tục và con dấu giả tạo của công ty, còn lưu giữ để sau này bào chế đúng cách, lại bị Dương Uy tóm được chứng cớ.
Dương Uy cụ thể thi triển thủ đoạn như thế nào, làm thế nào từ trong tay Thường Quốc Khánh có được chứng cớ, Dương Uy không nói, Hạ Tưởng cũng không hỏi nhiều, hợp tác giữa người và người, vẫn phải duy trì khoảng cách nhất định là tốt, tôn trọng bí mật của người khác là tố chất căn bản nhất
– Phó thị trưởng Hạ, không phải tin tốt, là Thường Quốc Khánh mất tích rồi
Dương Uy thanh âm hơi thất vọng
– Vốn thiếu chút thì có thể lấy được chứng cứ về quan hệ không chính đáng giữa Thường Quốc Khánh và Đồ Quân, chỉ thiếu một chút, Thường Quốc Khánh lại giống như tan trong không khí, mất tích rồi. Phỏng chừng là đã trốn, chính là không muốn bị người ta bắt. Xui xẻo, nếu sớm biết, tôi xuống tay nhanh hơn là tốt rồi
Năng lực của Dương Uy đã ngoài dự đoán của Hạ Tưởng nhiều lắm rồi, y đã cho hắn không ít niềm vui bất ngờ, Hạ Tưởng cũng không có chút oán trách:
– Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, Dương Uy, cậu đã khá lắm rồi, giúp tôi không ít, thật lòng phải cảm ơn cậu
– Phó thị trưởng Hạ ngài đừng khách sáo, ngài khách sáo, tôi cảm thấy như xa cách với ngài, khách sáo rồi, trong lòng tôi thiếu tự tin
Dương Uy rất biết ăn nói, trong lời nói lộ ra ý thân thiết, làm cho Hạ Tưởng đủ để cảm nhận được sự chân thành của y
Mặc kệ y có phải thật lòng hay không – dù sao thời gian quen biết còn ngắn ngủi, Hạ Tưởng không dám dễ dàng đưa ra kết luận – nhưng ít nhất thái độ của y vô cùng đoan chính, Hạ Tưởng liền cười ha ha:
– Tốt, tốt, đợi khi nào cậu tới thành phố Lang lần nữa, cùng nhau ăn bữa cơm, tâm sự
Dương Uy thanh âm lập tức thoải mái vui vẻ lên:
– Quá tốt rồi, sớm đã muốn ngồi cùng với Phó thị trưởng Hạ, đã sớm muốn ở trước mặt thỉnh giáo ngài
Lại cười nói vài câu mới cúp điện thoại, cảm giác quan hệ với Dương Uy lại tiến thêm một bước
Thường Quốc Khánh chạy mất, vấn đề của Đồ Quân vẫn là rất nghiêm trọng, nhưng cuối cùng cụ thể sẽ có kết quả gì, vẫn phải xem các bên đánh cược và đánh giá rồi. Hạ Tưởng tưởng rằng có thể yên tĩnh, không ngờ sau một lát, điện thoại lại vang lên chói tai
Lại là Bắc Kinh gọi tới
Hắn bất đắc dĩ cười, nghe điện thoại:
– Tổng giám đốc Triệu, gần đây rất ít thấy ông lộ diện, có phải chuyện vui đắc ý hay không?
Bắt đầu thì nói đùa, là Hạ Tưởng cũng mơ hồ nghe được phong thanh, Triệu Tiểu Phong gần đây tấn công Vương Sắc Vi, mà Vương Sắc Vi không ngoài dự đoán mà ỡm ờ, khiến cho Triệu Tiểu Phong muốn ngừng mà không được.
Triệu Tiểu Phong cười ha hả:
– Bắc Kinh bận rộn, thành phố Lang phức tạp, hiện giờ tôi mệt mỏi hai nơi, lo lắng hai nơi. Một nơi Hoa Tiểu Đóa, một nơi Vương Sắc Vi, đều nói đi trong vạn bụi hoa, quần áo không bám cây cỏ, nói ra phóng khoáng, làm được thì không dễ
Đàn ông háo sắc vốn là thái độ bình thường, có người háo sắc mà không dâm, có người phong lưu mà không hạ lưu, có người hạ lưu lại tự xưng là phong lưu, Triệu Tiểu Phong cũng coi như người phong lưu, không muốn buông tha Hoa Tiểu Đóa Bắc Kinh, lại thích Vương Sắc Vi tại thành phố Lang, coi như là đại diện điển hình có mới không nới cũ
Đương nhiên, Hạ Tưởng không có ý định đàm luận phong hoa tuyết nguyệt với Triệu Tiểu Phong, đề tài vừa chuyển:
– Tổng giám đốc triệu gọi điện thoại tới, khẳng định có tin tức trọng đại
– Phải, vò đầu nha
Triệu Tiểu Phong lại thở dài một tiếng
– Kỳ thật tôi là người làm ăn, coi kiếm tiền là nhiệm vụ của mình, đả kích đối thủ bài trừ dị kỷ không phải điều tôi mong muốn, nhưng ông cụ nhà tôi coi như là nhân vật số 1, ông vừa mới nhận được điện thoại, có người đề xuất điều kiện trao đổi là thả tôi ra ngoài đảm nhiệm Thị trưởng, để ông cụ buông tay, Hạ Tưởng, anh nói làm thế nào mới tốt?
Triệu Tiểu Phong cũng thích mai phục? Hạ Tưởng rất rõ y là cố ý đắn đo, liền cười:
– Tổng giám đốc Triệu, người sáng mắt không nói tiếng lóng, nếu cậu muốn làm chính trị, sớm đã đi rồi, sao đợi đến bây giờ? Đối phương không đủ thành ý, cậu khẳng định sẽ không nhận
– Ôi, muốn cố ý đắn đo anh một phen cũng không được, anh không thể làm bộ hỏi một chút sao?
Triệu Tiểu Phong bất đắc dĩ, cười ha hả
– Được rồi, nói chính sự. Đối phương đề xuất điều kiện là bảo vệ cấp bậc và chức vụ của Đồ Quân, bọn họ liền nguyện ý nhượng bộ trên nông nghiệp Tân Hưng
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |