Hạ Tưởng liền vẻ mặt trấn tĩnh ngồi vào ghế chủ trì của mình, cũng là vẻ mặt nghiêm túc nói:
– Các đồng chí, hôm nay theo đề nghị của đồng chí Lý Hàm, mời dự họp hội nghị thường vụ, cụ thể là vì sự tình gì, đồng chí Lý Hàm không có báo cáo với tôi, bởi vậy tôi trước hết không phát biểu ý kiến, mời đồng chí Lý Hàm đề xuất đề tài thảo luận.
Hạ Tưởng giọng điệu ôn hoà, Lý Hàm nghe xong mí mắt nhảy dựng, biết ngụ ý của Hạ Tưởng có chút bất mãn đối với y, vội bài trừ vẻ tươi cười, nói:
– Bởi vì ngày hôm qua Bí thư Hạ không ở quận Hạ Mã, cho nên hội nghị hôm nay không kịp báo cáo với Bí thư Hạ trước, là sai sót trong công tác của tôi…
Lý Hàm tự mình phê bình rất không có thành ý, chỉ là sơ lược qua loa, ủy viên thường vụ đang ngồi đều anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, trong lòng hiểu rõ hội nghị hôm nay, e là bầu không khí không được vui vẻ đây
– Trên công tác hội nghị thường vụ chính phủ hôm qua, đồng chí Quách Lục đưa ra sự hỗn loạn của thị trường bất động sản quận Hạ Mã trước mắt, trận chiến giá cả không có lợi cho sự điều tiết của thị trường, cũng không có lợi cho cục diện chính trị yên ổn đoàn kết của quận Hạ Mã, lại càng không lợi cho sự phát triển lành mạnh của thị trường bất động sản quận Hạ Mã. Bởi vậy, đồng chí Quách Lục đề nghị chính phủ đưa ra văn kiện liên quan, điều tiết lại các hoạt động thị trường của các nhà đầu tư phát triển, không thể mất đi lý trí mà mở ra một cuộc chiến giá cả, hoặc là dùng bất kỳ danh nghĩa xúc tiến tiêu thụ gì đó tiến hành trận chiến giá cả. Cuối cùng hội nghị thường vụ chính phủ hình thành quyết nghị, quyết định tiến hành hẹn các nhà đầu tư phát triển lớn của quận Hạ Mã bàn bạc, vấn đề giá cả tiến hành liên kết hữu hiệu…
Lời Lý Hàm lập tức dẫn tới một số âm thanh nghị luận
Cái gì, chính phủ can thiệp vào hoạt động thị trường? Chính phủ ra mặt điều tiết giá cả? Trói buộc nhà đầu tư phát triển không thể độc lập định giá? Nói đùa gì đây, đã là thời đại nào rồi, chính phủ còn muốn can thiệp vào quyền tự chủ của nhà đầu tư phát triển?
Hạ Tưởng hơi hơi nhíu mày, trực giác nói với hắn, phía sau lời đề nghị của Lý Hàm, là ánh mắt lạnh lùng của Phó Tiên Phong, là nụ cười đắc ý của Nguyên Minh Lượng, là ý đồ đen tối lấy hành vi chính phủ để âm mưu thao túng thị trường… không thể không nói, Phó Tiên Phong lần này ra tay rất sắc bén, tiêu chuẩn rất cao, nếu thành công, có thể nhanh chóng bình ổn Thương mại Trường Cơ mang đến áp lực đối với các nhà đầu tư phát triển khác muốn tiến vào thị trường với giá thấp
Quả thật, Hạ Tưởng cũng không phải muốn khiến cho mấy nhà đầu tư phát triển có tiền không kiếm, nhưng dù sao mấy nhà đều là muốn thực sự đặt nền móng ở quận Hạ Mã, muốn phát triển lâu dài tại thành phố Yến, thì không thể làm ra cái chuyện mổ gà lấy trứng. Nguyên Minh Lượng thì tất nhiên không cần buồn phiền hậu quả về sau, chỉ để ý đem giá cả nâng đến mức cao nhất có thể, sau đó lần lượt bán tháo ra, rồi phủi mông bỏ đi là xong chuyện, còn thị trường bất động sản quận Hạ Mã về sau là sống hay chết, thì không có một xu quan hệ với y
Theo kế lâu dài, giá nhà cho dù có tăng lên, cũng cần phải tăng một cách ổn định và có trật tự, bất kỳ sự gia tăng miễn cưỡng không hợp lý nào, thế nào cũng sẽ sụp đỗ trượt dốc nhanh chóng. Quận Hạ Mã hiện tại chính là kết quả của sự gia tăng không hợp lý, hắn xuất phát từ sự trân trọng đối với thị trường, lấy toàn bộ ích lợi quận Hạ Mã cố gắng tạo ra sự bình ổn giá cả, nên đã đụng chạm đến ích lợi của các nhà đầu cơ bất động sản, đụng chạm đến ích lợi của Phó Tiên Phong, Nguyên Minh Lượng cùng với Triệu Tiểu Phong. Phó Tiên Phong trước khi chưa ngồi lên ngai vàng Thị trưởng, thì đã bắt đầu từ cấp độ chính trị ra tay tạo vấn đề, ích lợi kinh tế, chính trị đi đầu, đúng như dự đoán
Hạ Tưởng ở giai đoạn đầu đã nổ lực một thời gian dài, lại thừa dịp Phó Tiên Phong không ra tay hết sức, thong dong nắm bắt mấy khu đất. Vì Tập đoàn Đạt Tài, bất động sản Thiên An, bất động sản Giang Sơn, bất động sản Nam Tân và bất động sản Quảng Hạ lên kế hoạch, sao có thể để mặc Phó Tiên Phong dễ dàng đem thành quả chỉ trong chốc lát hủy hoại tất cả? Mắt hắn lộ ra vẻ nghi ngờ, không chút để ý liếc mắt nhìn Trần Thiên Vũ một cái.
Trần Thiên Vũ cũng không hề tiết lộ tin tức với hắn trước, có phần không thể nào nói nổi.
Trần Thiên Vũ vẻ mặt xấu hổ, âm thầm lắc lắc đầu, lại giơ ra một ngón tay vẫy vẫy, ý tứ là y cũng không có cách nào. Hạ Tưởng liền có chút buồn bực, hội nghị công tác thường vụ chính phủ, Trần Thiên Vũ thân là Phó chủ tịch thường trực quận, có quyền phát ngôn trọng yếu, nếu y không đồng ý, chẳng lẽ Lý Hàm sẽ cưỡng ép thông qua? Trừ phi là Tạ Nguyên Thanh cũng giữ thái độ ủng hộ.
Hạ Tưởng lại liếc mắt nhìn Tạ Nguyên Thanh một cái, thấy Tạ Nguyên Thanh vẫn là cái thái độ không có gì đáng kể, trong lòng hiểu thêm vài phần. Chủ tịch quận ở bên trong Ủy ban nhân dân quận, nói một không hai, muốn định ra giai điệu của hội nghị chính phủ không phải việc khó, nếu Ngô Cảng Đắc và Khúc Nhã Hân phản đối, rồi có thêm Trần Thiên Vũ phản đối cũng không làm nên chuyện gì, đầu tiên có Quách Lục đề nghị, lại có Tạ Nguyên Thanh phụ họa, Lý Hàm hoàn toàn có thể mượn cơ hội đưa ra quyết định
Lập trường Tạ Nguyên Thanh càng ngày càng nghiêng về hướng Lý Hàm, có chút khiến Hạ Tưởng không vui, có cơ hội phải đánh một đòn thích hợp vào Tạ Nguyên Thanh, ông ta là người do Ngô Tài Giang an bài, cho dù không nhất định phải nhất trí lập trường với mình, cũng không nên đối nghịch với mình ở bên ngoài mới là đúng
Tạ Nguyên Thanh nếu không đáng để lo nghĩ, thì lập trường Quách Lục lại có một chút tinh tế. Nhớ tới Tô Công Thần tiếp cận Hồ Tăng Chu trong Thành ủy, Quách Lục lại tiếp cận Lý Hàm ở quận Hạ Mã, hai người rốt cuộc là người cùng một con đường, mọi việc đều thuận lợi thực hiện không có sai biệt.
Lần trước ở tiệc sinh nhật Hồ Tăng Chu, sau khi Hạ Tưởng và Tô Công Thần so chiêu, sau việc đó, dưới sự triệu tập của Tô Công Thần, Hạ Tưởng và Quách Lục cùng ngồi với nhau, tuy nhiên lúc ấy cũng không nói nhiều lời có ích cho lắm. Hơn nữa Quách Lục còn có chút kiêu ngạo, thái độ không đủ khiêm tốn, Hạ Tưởng liền đối với ấn tượng của y rất bình thường
Sau đó, cũng không có nhiều tiếp xúc với y. Không nghĩ tới, Quách Lục bất động thanh sắc đã dựa dẫm qua Lý Hàm, cũng có chút ra ngoài dự kiến của Hạ Tưởng, cũng càng chắc chắn suy đoán của hắn, hẳn là tin đồn bên ngoài về quan hệ của y và Diệp Thạch Sinh là không sai, nếu không, sẽ không có nhiều phái trung gian đều đầu quân sang y
Nếu chỉ là một Phó Tiên Phong, Lý Hàm vẫn chưa đủ hình thành hiệu ứng bình thông nhau với các thế lực trung gian ở quận Hạ Mã. Hơn nữa giữa Lý Hàm và Phó Tiên Phong, tạo cho người ta có cảm giác cũng không phải là quan hệ vô cùng chặt chẽ, rất nhiều người cũng không rõ ràng lắm về giao tình sâu đậm giữa hai người. Cho dù Phó Tiên Phong ở ngoài mặt nâng đỡ Lý Hàm, Thành ủy còn có Bí thư Thành ủy, còn có Trưởng ban Tổ chức cán bộ, còn có Phó thị trưởng thường trực, v.v… Phó Tiên Phong cũng không thể có lực ảnh hưởng quá chói lọi, ngoại trừ quầng sáng của Bí thư Tỉnh ủy, bất cứ kẻ nào đều không có khả năng mang đến lực ảnh hưởng có hiệu ứng như thế
– Hơn nữa…
Lý Hàm thấy lời y sau khi tung ra, dẫn đến chấn động không nhỏ, trở thành trung tâm chú ý của mọi người, trong ánh mắt âm thầm có vẻ đắc ý, lại tiếp tục tung ra một tin tức nặng đô hơn
– Ngày hôm qua khi tôi đi Tỉnh ủy báo cáo công tác với Bí thư Diệp, Bí thư Diệp đối với sự hỗn loạn giá cả của thị trường bất động sản quận Hạ Mã tỏ vẻ chú ý nghiêm trọng, chỉ thị tôi phải từ cái nhìn đại cục mà xem xét vấn đề… tôi nghĩ chỉ thị tinh thần của Bí thư Diệp chính là để cho Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận Hạ Mã từ cấp độ chính sách thoả đáng hướng dẫn chỉ đạo lại sự hỗn loạn của giá cả. Bởi vậy, tôi đề nghị với hội nghị thường vụ, tiến hành thảo luận vấn đề giá cả bất động sản quận Hạ Mã, mời Bí thư Hạ, các vị ủy viên thường vụ phát biểu cái nhìn
Hạ Tưởng nheo mắt lại, đầy thâm ý liếc mắt nhìn Lý Hàm một cái, Lý Hàm cuối cùng vẫn là tung ra Diệp Thạch Sinh, lấy quầng sáng Bí thư Tỉnh ủy đè người, uy lực không phải là nhỏ, tuyệt đối có thể khiến cho lập trường của không ít người lung lay, hắn biết rõ, bình thường hắn luôn là người tỏ thái độ cuối cùng, hôm nay phải tỏ rõ lập trường trước, phải tạo một áp lực cho mọi người
Không ngờ hắn còn chưa mở miệng, Tạ Nguyên Thanh liền vô cùng lỗi thời mà giành lời nói trước:
– Thị trường phải quy phạm hoá, cần chính phủ hay không có ích lợi gì? Mọi người tranh nhau cùng giảm giá, còn làm ra các hoạt động quảng cáo xúc tiến tiêu thụ đủ các loại mặt hàng, sự thiệt hại của giảm giá cũng có ảnh hưởng đến thu nhập từ thuế của chính phủ.
Hạ Tưởng không vui liếc mắt nhìn Tạ Nguyên Thanh một cái, nếu nói Tạ Nguyên Thanh giữ lập trường trung gian, hoặc là nói chuyện bí ẩn khó hiểu cũng không có gì, nhưng hiện tại lại là vô cùng kiên định đứng chung hàng với Lý Hàm, khiến cho sự nhẫn nại của hắn đối với Tạ Nguyên Thanh đã tới giới hạn
Trần Thiên Vũ nhìn ra Hạ Tưởng chán ghét Tạ Nguyên Thanh, liền đúng lúc đứng dậy, khẽ cười một tiếng:
– Vừa rồi Chủ tịch quận Lý nói, trước đó chưa nói qua đề tài thảo luận hôm nay với Bí thư Hạ, cho nên trước khi Bí thư Hạ vẫn chưa tỏ thái độ, những ủy viên thường vụ khác tốt nhất không nên tuỳ tiện phát biểu ý kiến trước, trước hết hãy lắng nghe chỉ thị của Bí thư Hạ.
Có ý nghĩa rất rõ ràng, ngụ ý chỉ thẳng Tạ Nguyên Thanh là lỗi thời. Tạ Nguyên Thanh lập tức mặt đỏ lên, ‘hừ’ một tiếng đứng lên, lấy tay chỉ Trần Thiên Vũ:
– Chủ tịch quận Trần, ông muốn mắng tôi thì cứ nói rõ, không cần chỉ cây dâu mà mắng cây hòe.
‘Rầm’ một tiếng, Hạ Tưởng đập bàn một cái:
– Tạ Nguyên Thanh, hiện tại là đang mở hội nghị thường vụ, không phải chỗ cho ông cãi lộn. Nếu ông không muốn tham gia hội nghị, có thể đi ra ngoài ngay bây giờ!
Hạ Tưởng chưa từng nóng giận trên hội nghị thường vụ, hôm nay là lần đầu tiên đập bàn. Cái uy của sự tức giận, lập tức khiến tất cả mọi người đều trong lòng rùng mình, cả hội trường lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn nhau, vẻ mặt hoảng sợ, cũng không dám thở mạnh.
Lý Hàm ánh mắt lóe lên, dũng khí vừa mới dâng trào phút chốc biến mất hơn phân nửa. Hạ Tưởng bình thường luôn tươi cười, hôm nay giận dữ, cũng là cả vú lấp miệng em, làm cho người ta không dám nhìn gần, quan uy mạnh mẽ, khiến ông ta trong lòng phát rét, hoá ra Hạ Tưởng không giận còn đỡ, vừa tức giận, cũng là quan uy biểu lộ, đồng thời cũng khiến trong lòng ông ta hiểu được, nhân vật số một rốt cuộc vẫn là nhân vật số một, quyền uy không để cho xâm phạm!
Cho dù ông ta đưa ra Diệp Thạch Sinh, Hạ Tưởng không nể tình cũng không nể mặt. Ở mặt ngoài Hạ Tưởng là quát mắng Tạ Nguyên Thanh, trên thực tế, chính là trực tiếp phản bác đối với đề nghị vừa rồi của ông ta, cho thấy Hạ Tưởng vô cùng kiên định lập trường, không đồng ý! Cho dù ông lấy Bí thư Tỉnh ủy đến đè đầu hắn, lần đầu tiên đập bàn trên hội nghị thường vụ, thái độ mạnh mẽ cứng rắn, giọng điệu rất kiên quyết, chính là muốn cho mọi người một cảnh cáo, khiến tất cả mọi người đều biết, ở quận Hạ Mã, ai mới là nhân vật số một chủ trì toàn diện công tác!
Tạ Nguyên Thanh bị Hạ Tưởng giáp mặt chỉ trích, đứng cũng không được, ngồi cũng không xong, mặt càng đỏ hơn, há miệng thở phì phò, rốt cục vẫn là cúi đầu:
– Rất xin lỗi, Bí thư Hạ, là tôi quá kích động.
Nói vừa xong, liền ngồi xuống, cúi đầu, không còn dám nói gì nữa
Mấy ủy viên thường vụ có quan hệ khá gần với Lý Hàm vốn muốn mượn cơ hội cùng Lý Hàm đoàn kết nhất trí, muốn trên hội nghị thường vụ hôm nay, hướng Hạ Tưởng đồng loạt gọi nhịp. Không nghĩ tới, Hạ Tưởng chỉ vỗ bàn một cái, liền lập tức khiến cho Tạ Nguyên Thanh từ trước đến nay không sợ trời không sợ đất lập tức im hơi lặng tiếng, cũng lập tức loại khỏi tâm tư, rốt cuộc cũng không thể khơi dậy dũng khí.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |