Theo lẽ có thể lăn lộn trong quan trường và lên tới cấp Phó giám đốc Sở có ông nào không phải tên xảo quyệt? Thường thì khi làm đến cấp bậc của Hạ Tưởng, cho dù là không có quan uy, cũng đều có chút kiểu cách nhà quan, thích nói chuyện có giọng điệu nhưng Hạ Tưởng lại không vậy, đứng thản nhiên, như kiểu người vừa gặp là trong lòng mình liền sản sinh ra cảm giác bạn bè thân thiết, khiến người ta vừa kính trọng, vừa yêu mến.
Mà không phải dạng kính sợ đơn thuần.
Nguyên Minh Lượng hơi mơ hồ, Hạ Tưởng làm thế nào có thể leo lên chức vị Chủ tịch quận được? Hắn không giống kiểu người khéo léo, lẽ nào trong quan trường, sự thẳng thắn và thân gần còn có thể khiến cấp trên tán thưởng?
Tuy khó hiểu nhưng Nguyên Minh Lượng vẫn nhiệt tình đáp lại Hạ Tưởng:
– Chủ tịch quận Hạ quá khách khí rồi, thực ra là tôi thất lễ, đến quận Hạ Mã mấy ngày rồi đáng lẽ phải đến thăm hỏi ngài sớm. Chỉ vì cứ bận công chuyện suốt không rời ra được, ngài đừng có thành kiến với tôi là tốt rồi.
Vừa gặp mặt đã nhún nhường vô cùng, trong ngoài lịch sự. Ván đầu tiên, hòa.
Tới phòng bao của khách sạn Hào Môn, Nguyên Minh Lượng đã bố trí xong tất cả, mọi người phân nhau ngồi vào chỗ xong, Hạ Tưởng giới thiệu với ông ta Trần Thiên Vũ, Tạ Nguyên Thanh và Kim Hồng Tâm. Nguyên Minh Lượng nhiệt tình bắt tay từng người một và đưa tặng danh thiếp.
Nguyên Minh Lượng chỉ có một mình, y tuyệt không luống cuống. Đầu tiên là lần lượt mời rượu từng người nhóm Hạ Tưởng, Hạ Tưởng cũng giữ thể diện cho y một hơi uống cạn. Trần Thiên Vũ mấy ngày nay đều hành sự theo sắc mặt của Hạ Tưởng nên cũng uống cạn.
Rượu mời qua ba lần rồi bắt tay vào vấn đề chính, Nguyên Minh Lượng giới thiệu đơn giản về tình hình của Thương mại Trường Cơ.
– Thương mại Trường Cơ được thành lập năm 1998, vốn đăng ký là một tỷ, là Tập đoàn thương mại lớn gồm tập trung nghiên cứu khoa học, khai thác kỹ thuật và thương mại đối ngoại, hiện có hơn năm trăm công nhân. Thương mại Trường Cơ đánh giá cao tương lai phồn thịnh của quận Hạ Mã, tình nguyện trong quá trình xây dựng kinh tế quận đóng góp một phần sức lực. Sau này Thương mại Trường Cơ tham gia hoạt động kinh tế và các dự án đầu tư khác xin Chủ tịch quận Hạ chiếu cố nhiều hơn, xin giúp đỡ bằng những chính sách ưu đãi.
Nguyên Minh Lượng uống vài ly rượu vào, không nên cho rằng tuổi tác đã lớn, nhưng dường như có chút rượu vào cao hứng, mặt mày hồng hào, lúc nói chuyện hơi hơi hưng phấn.
Hạ Tưởng mới không bị vẻ ngoài của y lừa gạt, có những người uống rượu vào mặt mày đỏ ửng là do tác dụng của cồn, có người là hưng phấn quá độ, nhưng có người là tự đỏ, là kiểu ý trí chiến đấu đang thiêu đốt, hiển nhiên Nguyên Minh Lượng thuộc về kiểu người sau cùng.
Trong tự nhiên có một loài động vật gọi là tắc kè hoa có thể thay đổi màu sắc cơ thể theo môi trường xung quanh, diệu kỳ hòa mình lẫn vào khung cảnh xung quanh, không để kẻ địch phát hiện ra mình. Vẻ mặt đỏ của Nguyên Minh Lượng cũng là một kiểu ngụy trang, cho địch thấy mình yếu thế để đối phương mất đi sự đề phòng đối với y, cho rằng đó là do tửu lượng của y kém đã uống say nên thả lỏng sự cảnh giác.
Hạ Tưởng cũng không nói ra, chỉ cười:
– Quận Hạ Mã đang trong tình trạng là đồ tàn phế đợi chờ được phục hưng lại, đang lúc cần có những doanh nghiệp có tầm nhìn xa rộng như ông Nguyên đây đến đầu tư, đến khai phá, thay mặt Ủy ban nhân dân Quận ủy tôi xin biểu thị nhiệt liệt hoan nghênh quyết định đầu tư 20 tỷ của ông Nguyên.
Nói xong, hắn lại thân thiết hỏi một câu:
– Tửu lượng của ông Nguyên có phải không tốt không, hay là chúng ta nên uống ít đi một chút?
Nguyên Minh Lượng cố ý nói đầu lưỡi:
– Không sao, không sao, tuy rằng tôi là người phương nam, tửu lượng không cao bằng các anh người phương bắc, nhưng tôi cũng rất thẳng thắn, gặp tri kỷ uống nghìn chén vẫn ít, tôi và Chủ tịch quận Hạ mới gặp đã thân, trong lòng cực vui nên uống say rồi cũng không sao.
Hạ Tưởng ha hả cười:
– Được, thẳng thắn, nào, tôi mời ông một ly.
Nguyên Minh Lượng cụng ly với Hạ Tưởng, một ngụm uống sạch, lại nói:
– Chủ tịch quận Hạ, tôi có nói lời nào không thỏa đáng xin ngài đừng trách tội…
Có người mượn rượu tiêu sầu, có người mượn rượu nổi điên, có người mượn rượu sinh sự, hiển nhiên Nguyên Minh Lượng là mượn rượu để nói lời rượu rồi, Hạ Tưởng liền nói:
– Ông Nguyên sao nói vậy, mọi người ngồi cùng nhau thì nên vui vẻ, kết bạn bè, lời nói trên bàn rượu cứ theo rượu mà bay đi thôi.
Tạ Nguyên Thanh ngồi một bên trầm lặng hồi lâu, đột nhiên “hứ” cười một tiếng:
– Khi tôi còn học đại học có biết một câu nói rất kinh điển chính là, lời nói bên bàn rượu của đàn ông, lời nói trên giường của phụ nữ đều không đáng tin.
Trần Thiên Vũ biết là Hạ Tưởng cố ý tạo không khí thoải mái, vừa nghe Tạ Nguyên Thanh nói vậy liền bật cười ra tiếng:
– Nguyên Thanh, nghe lời cảm thán của cậu chẳng lẽ là đã từng bị phụ nữ làm tổn thương rồi?
Tạ Nguyên Thanh nói lại giọng không thoải mái:
– Nói về kinh nghiệm chưa chắc là bị phụ nữ làm tổn thương mới cảm nhận được, mà là phụ nữ bị tôi làm tổn thương quá nhiều, tôi cũng có cảm tưởng mà phát biểu ra.
Nguyên Minh Lượng cũng cười:
– Ha ha, ngồi cùng mấy người trẻ như vậy thật tốt, khiến cho ông già như tôi cũng thấy trẻ lại mấy tuổi liền. Quận Hạ Mã là một quận trẻ, có một Chủ tịch quận trẻ cho người khác cảm giác tinh thần phấn chấn, cảm giác sung mãn. Giống như thị trường bất động sản của quận Hạ Mã vậy, sức sống bừng bừng, chắc chắn là có tương lai, tôi cũng muốn mua một căn nhà gần sông Hạ Mã để dưỡng lão.
Cuối cùng đã đi vào vấn đề chính rồi, Hạ Tưởng liền tiếp lời:
– Ông Nguyên cũng có hứng với thị trường bất động sản quận Hạ Mã? Vốn đầu tư 20 tỷ của Thương mại Trường Cơ là lấy khoa học kỹ thuật đổi mới làm chủ, hay là lấy bất động sản làm chính? Hoặc là có dự định khác?
Nguyên Minh Lượng bật cười ha hả, có chút ngà say nói:
– Đợt tiền đầu tiên năm tỷ của Thương mại Trường Cơ đã vào chỗ, bước đầu là định đầu tư một sân golf cao cấp, xa hoa nhất ở khu Hoa Bắc, báo cáo và tài liệu liên quan lập dự án đã được Bí thư Bạch phê duyệt và chuyển cho Phó chủ tịch quận Tạ rồi…
Ông ta không quên nâng ly hướng về Tạ Nguyên Thanh ra hiệu, Tạ Nguyên Thanh chỉ gật đầu mà không nâng ly đáp lại. Nguyên Minh Lượng cũng không để bụng, lại nói:
– Đợt vốn sau này, tôi định đầu tư khoa học kỹ thuật cao cấp hiện đại là chính, bước đầu là xây dựng xưởng sản xuất chất bán dẫn, ở đoạn giữa thời gian quy hoạch sẽ đầu tư một nhà máy tấm tinh thể lỏng, quận Hạ Mã có chính sách ưu thế, nguồn tài nguyên nhân lực có thể mượn điều kiện thuận lợi của Bắc Kinh, đồng thời lương công nhân không cao, có được điều kiện may mắn. Với lại, sau này sẽ xây đường sắt đi lại giữa Bắc Kinh và thành phố Yến, vừa đúng đi xuyên qua quận Hạ Mã, thời gian đến Bắc Kinh tiết kiệm được một tiếng đồng hồ, các điều kiện thuận lợi đều tập hợp lại với nhau, cộng thêm giáp mặt với thị trường tiêu thụ khổng lồ Bắc Kinh và ưu thế xuất khẩu, Thương mại Trường Cơ hi vọng có thể đâm rễ ở quận Hạ Mã, cùng quận Hạ Mã bay lên…
Không thể không nói, một phen ăn nói của Nguyên Minh Lượng chẳng khác gì diễn thuyết khiến người nghe cảm thấy đúng là mênh mông cảm xúc, cho rằng lời vừa rồi của ông ta đúng là sách lược kinh doanh của Thương mại Trường Cơ, và tin rằng Thương mại Trường Cơ đúng là muốn cắm rễ xây dựng sự nghiệp ở quận Hạ Mã, tục ngữ nói khi say hay nói thật, lời nói ra trong trạng thái ngà ngà men say của Nguyên Minh Lượng nếu đổi là người khác ít ra có thể tin được tám phần.
Tuy nhiên trong mắt Hạ Tưởng đến một phần độ tin cậy cũng không có, vì sự chú ý của hắn sớm đã nhằm vào câu nói như vô tình thốt ra của Nguyên Minh Lượng, chính là muốn dưỡng lão ở quận Hạ Mã… Hạ Tưởng nghe liền hiểu, Nguyên Minh Lượng muốn mượn cớ chuyển hướng chú ý của hắn, cuối cùng sẽ đưa câu chuyện kéo dần về lĩnh vực bất động sản.
Đương nhiên, lấy cớ muốn mua nhà sống lâu dài ở quận Hạ Mã là vì vốn đầu tư của y là có kế hoạch trong thời gian dài, là kế vòng vèo cực kỳ thông minh.
Trần Thiên Vũ thấy Hạ Tưởng cười mà không nói, biết là đến lúc mình ra mặt rồi. Nói thật Trần Thiên Vũ cũng tin mấy phần lời của Nguyên Minh Lượng, quận Hạ Mã cũng tốt, ngay cả thành phố Yến cũng đích thực là thiếu hẳn những doanh nghiệp giỏi. Nghe lời vừa rồi của Nguyên Minh Lượng cũng biết ông ta thực sự là có thực tế qua, ăn nói đều có lý, rõ ràng đúng là có ý muốn đầu tư nhà máy sản xuất chất bán dẫn và tinh thể lỏng nên tán thưởng nói:
– Con mắt kinh doanh của ông Nguyên đúng là nhạy bén, vừa rồi phân tích lập luận sắc sảo, nếu Thương mại Trường Cơ đầu tư công nghiệp kỹ thuật cao thật, Ủy ban nhân dân quận Hạ Mã sẽ tận hết sức đưa ra những chính sách ưu đãi cho các dự án, không chỉ là thu thuế lẫn đất đai.v.v.
Nguyên Minh Lượng liên tục gật đầu:
– Hay, hay quá. Tôi vừa đến thành phố Yến, vừa đến quận Hạ Mã liền cảm nhận được người thành phố Yến thâm tình hậu ý, tôi rất vui, cũng có cảm giác như được về nhà. Số vốn 20 tỷ nếu được che phủ toàn diện, ít thì cũng phải mất thời gian ba đến năm năm, cứ ở khách sạn cũng không tốt nên tôi nghĩ, nếu thật sự muốn cắm rễ ở quận Hạ Mã thì vẫn nên mua một căn nhà ở mới yên tâm. Chủ tịch quận Hạ có thể giới thiệu khu chung cư nào có tiếng tăm tốt được không?
Cái đuôi cáo có giấu sau lưng đi nữa cuối cùng cũng phải lộ ra, nếu không thì đâu phải là cáo…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |