Hạ Tưởng thân là người ứng cử Chủ tịch Quận duy nhất, muốn trúng cử, cần thiết phải có sự ủng hộ của hơn nửa số đại biểu. Nếu Hạ Tưởng nghĩ ra thủ pháp lợi dụng internet mà ngầm chơi xấu Bạch Chiến Mặc một lần, ông ta cũng hoàn toàn có thể áp dụng phương pháp nặc danh, sẽ gửi thư nặc danh cho tất cả các đại biểu, cho dù là dùng phương thức gửi thư điện tử hay là phương thức gửi thư tay, tóm lại không quản mọi thủ đoạn bôi đen Hạ Tưởng, khiến hắn có ấn tượng là kẻ tham của, ngang ngược, hống hách và không có năng lực công tác trong lòng các đại biểu.
Đương nhiên, vẫn còn một số chi tiết cụ thể cần phải thảo luận, hơn nữa cũng chỉ là tính toán bước đầu của Phó Tiên Phong, ông ta vẫn còn dự trữ người thay thế, yêu cầu trong kỳ tuyển cử một nhát tiêu diệt Hạ Tưởng, khiến hắn không thể vào việc chính thức.
Cho dù Phó Tiên Phong biết hậu quả của việc thao túng tuyển cử là vô cùng nghiêm trọng, một khi bị phát hiện, phải chịu trách nhiệm chính trị nghiêm trọng. Nhưng ông ta không sợ, hơn nữa kế hoạch của ông ta cũng rất chu đáo, cho dù có người hoài nghi ông ta, cũng không tìm thấy chứng cứ cụ thể để chỉ chứng ông ta. Giống như ông ta hoài nghi Hạ Tưởng sai khiến người khác hành hung ông ta trên đường cao tốc, ông ta căm hận, và nhận định đó là bàn tay đen của Hạ Tưởng nhưng một chút phương pháp cũng không có.
Ông ta dù cho phải làm như thế, là khiến Hạ Tưởng biết rõ là ông ta đã làm, cũng hết cách với ông ta, chỉ cần không có chứng cứ rõ ràng, tùy tiện phỏng đoán, không sao cả, chỉ cần không mở miệng chỉ trách là thành công. Nếu là trò chơi, mọi người đều phải tuân thủ theo quy tắc được hình thành theo quy ước, lại có chỗ dựa thế lực gia tộc ở phía sau hắn, chuyện nhỏ, Thành ủy không đụng được đến hắn, chuyện lớn, có Thôi Hướng và Diệp Thạch Sinh bảo vệ hắn, về mặt ngoài quan hệ giữa hắn và Trần Phong có thể chung sống hòa bình, ai có thể làm gì được hắn?
Điều Phó Tiên Phong phải làm chính là, quận Hạ Mã, cũng phải trở thành nơi Hạ Tưởng xuống ngựa.
Mấy ngày sau, Đại hội đại biểu nhân dân lần thứ nhất của quận Hạ Mã tiến vào giai đoạn trù bị cuối cùng, và định ngày 15/12 chính thức tổ chức, các hạng công tác trên cơ bản đã chẩn bị đâu vào đó.
Mấy ngày qua, Bạch Chiến Mặc đang thay đổi tác phong làm việc trước đây, đầu tiên ông ta đích thân thị sát công trường cao ốc Hỏa Thụ, bày tỏ sự thăm hỏi thân thiết với Trần Cẩm Minh, và tự mình chủ trì nghi thức khởi công, tiếp đó, Bạch Chiến Mặc lại đi thăm nhiều công trường, đi đến giữa đám người công nhân, hỏi han ân cần đối với họ, chỉ thị các nhà đầu tư khai phá nhất định phải làm tốt công tác giữ ấm cho anh em công nhân, không thể để họ vừa chịu mệt lại chịu rét.
Đồng thời, Bạch Chiến Mặc còn chủ trì tổ chức hội nghị công tác giúp đỡ người nghèo, yêu cầu làm cho chắc chắn công tác cho vay xóa đói giảm nghèo, đối với việc thu xếp nhà ở di chuyển trở lại cho hộ gia đình, phải đưa ra số tiền ứng trước, phải làm thật chu đáo và cẩn thận, mùa đông đã đến, hai tiểu khu mới xây dựng chỉ cần có người ở, cần phải bảo đảm cung cấp độ ấm bình thường, trường hợp như vậy, biểu hiện rõ mặt yêu nước thương dân của Bí thư Quận ủy.
Cho dù như thế nào, cách làm của Bạch Chiến Mặc cũng dành được thiện cảm của một số người, khiến cho không ít người có những ấn tượng đổi mới đối với ông ta, khiến cho hình tượng bị rớt xuống sau khi ông ta chịu hình phạt, đã có chút tăng trở lại.
Hạ Tưởng nhìn trong mắt, chỉ là hiểu ý mà cười, cách làm của Bạch Chiến Mặc, rõ ràng nguồn gốc từ sự truyền thụ của Phó Tiên Phong, tuy có chút hệ thống bài võ, nhưng cũng có thể mang lại tác dụng nhất định, cứu vãn lại một chút hình tượng.
Nhưng mà điều Hạ Tưởng càng hiểu rõ đó là, sau sự bình tĩnh ngắn ngủi trôi qua, quận Hạ Mã sắp đón một rung chuyển rất kịch liệt, vì bây giờ hắn và Bạch Chiến Mặc đã như nước với lửa, khó có thể tương thích. Hơn nữa hắn càng hiểu rõ đó là, Phó Tiên Phong hận hắn đến tận xương tủy, khẳng định sẽ không bỏ qua thời cơ rất tốt trước mắt. Một khi đợi hắn thực sự ngồi vào ngai vàng Chủ tịch Quận, ông ta muốn đụng đến hắn còn khó hơn lên trời.
Mà hắn, từ sau cái chết đột ngột của Khang Thiếu Diệp, đã vô cùng khinh thường nhân phẩm của Bạch Chiến Mặc, đương nhiên, càng có sự nhận thức sâu sắc về cách đối nhân xử thế của Phó Tiên Phong, bây giờ cho dù hắn thỏa hiệp hay kiên trì, giữa hắn và Phó Tiên Phong, đã không còn khả năng để hòa giải. Hạ Tưởng liền nghĩ, cần thiết phải chặt đứt cánh tay khổng lồ mà Phó Tiên Phong đang duỗi về quận Hạ Mã… Bạch Chiến Mặc.
Không nên tiếp tục để cho Phó Tiên Phong nhúng tay vào chuyện của quận Hạ Mã, cản trở việc xây dựng kinh tế của quận Hạ Mã. Nếu như bọn họ vì sự sa lưới của Vương Đại Pháo và Ngưu Kỳ, vì cái chết bất ngờ của Khang Thiếu Diệp, có thể để lại dấu vết, sao không điều tra chút về bọn họ chứ?
Hạ Tưởng đã sớm bắt tay âm thầm điều tra về cái chết bất ngờ của Khang Thiếu Diệp, hơn nữa cũng bước đầu tiếp xúc với bác sĩ điều trị chính cho Khang Thiếu Diệp là Phan Án!
Hạ Tưởng có lý do để tin tưởng, tiếp tục đào sâu, rất có khả năng có nội tình khác thường. Tuy nhiên Phan Án rất nhát gan, không phối hợp nhiều, hắn cũng biết Tiêu Ngũ điều tra có thể, nhưng việc hỏi han không được lành nghề, rốt cuộc để cho ai tiếp xúc với Phan Án, móc ra lời nói thật của gã? Hạ Tưởng nhất thời đã gây khó khăn.
Hạ tưởng nếu đã quyết định cùng Phó Tiên Phong và Bạch Chiến Mặc chống chọi đến cùng, đương nhiên cũng sẽ âm thầm đề phòng bọn họ sẽ có hành động nào đó trong đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân, cũng may, nhạc phụ của Phó Hiểu Bân và Kim Hồng Tâm đều là Phó chủ nhiệm Hội đồng nhân dân, tuy không phải là Phó chủ nhiệm Hội đồng nhân dân quận Hạ Mã, nhưng cũng là người có tuổi nhiều năm tham gia công tác Hội đồng nhân dân, có những kinh nghiệm giao lưu với đại biểu Hội đồng nhân dân rất phong phú, giao cho Phó Hiểu Bân và Kim Hồng Tâm xử lý việc này, Hạ Tưởng thấy vô cùng yên tâm.
Buổi chiều, trời bỗng nhiên rơi tuyết, Hạ Tưởng vẫn dựa theo kế sách đã định, dẫn Triều Vĩ Cương và Kim Hồng Tâm, cùng với sự đi cùng của Trần Thiên Vũ, đi tới nhà máy vật liệu xây dựng kiểu mới Tiểu Thì ở thôn Phương Bắc thị sát.
Nhà máy vật liệu xây dựng kiểu mới Tiểu Thì không phút giây nào ngừng việc thi công, đã bước đầu có được quy mô. Khi mấy người Hạ Tưởng đến, Nghiêm Tiểu Thì, Cổ Ngọc cùng với Mai Hiểu Mộc, đều đứng ở cổng nghênh tiếp.
Hạ Tưởng xuống xe, đi về phía trước, chủ động bắt tay với ba người:
– Tôi chỉ tùy tiện qua đây thăm, trông mọi người kìa, còn nghiêm túc mà xếp hàng, ai cũng mang vẻ trang nghiêm, khiến tôi rất hoảng.
Lúc này, bông tuyết bay bay, càng lúc càng dày, phóng tầm mắt mà nhìn, trong ruộng đồng phía xa, một mảnh trắng xóa, trời đất mênh mông vô hạn, chỉ chớp mắt, khắp cơ thể đã trùm trong hoa tuyết.
Phí sau Nghiêm Tiểu Thì, Cổ Ngọc và Mai Hiểu Bân đều có người cầm ô che, Triều Vĩ Cương cũng cầm ô cho Hạ Tưởng, đi theo phía sau.
Hạ Tưởng vừa mở miệng, Cổ Ngọc liền hì hì cười, đôi mắt nhìn đi nhìn lại trên khuôn mặt Hạ Tưởng, nhưng lại không nói gì. Mai Hiểu Bân cũng xoa xoa tay, hà hơi:
– Thật sự rất lạnh, Cổ Ngọc vốn nói Hạ Tưởng không phải người ngoài, không cần ra cổng nghênh tiếp, tổng giám đốc Nghiêm nói, Chủ tịch quận Hạ là quan phụ mẫu của quận Hạ Mã, cần thiết phải chấn chỉnh thái độ, nếu không Chủ tịch quận Hạ mà ra uy, sẽ bóp chặt cổ nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì.
Nghiêm Tiểu Thì phụng phịu, một chút cũng không cười:
– Hoan nghênh lãnh đạo thị sát nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì, lãnh đạo giữa trời tuyết to cũng đến thị sát công tác, không sợ lạnh không sợ mệt, chúng tôi chịu lạnh một chút trong gió tuyết nghênh đón lãnh đạo, cũng nên vậy mà…
Sau khi Hạ Tưởng từ thủ đô trở về, chỉ gặp Nghiêm Tiểu Thì qua một lần ở phòng bệnh của lão Tiền, lúc đó cô cũng lãnh đạm không nói gì, chỉ tặng hoa cho lão Tiền rồi quay người bỏ đi, về sau khi hắn nói chuyện với Phạm Duệ Hằng, Nghiêm Tiểu Thì cũng có mặt, dưới sự yêu cầu của Phạm Duệ Hằng, cô cũng không nói chuyện với hắn, Hạ Tưởng tuy không phải người đàn ông biết rõ tâm tư trong lòng phụ nữ, nhưng cũng biết rõ, Nghiêm Tiểu Thì đang giận hắn.
Về nguyên nhân tức giận, Hạ Tưởng cũng không muốn dụng tâm phỏng đoán, liền khách khí nói mấy câu, cũng không biểu lộ quá nhiệt tình, rồi cùng mấy người đi vào trong nhà máy.
Tường vây nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì đã xây xong, những con đường bên trong cũng đã lát gạch, còn có núi giả, hồ nước cũng bắt đầu có hình mẫu thu nhỏ, có thể nhìn ra, Nghiêm Tiểu Thì con người thời thượng, tác phong nhã nhặn lịch sự, muốn đem nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì xây thành hình thức nhà xưởng hoa viên.
Văn phòng làm việc, nhà xưởng cùng với phòng thí nghiệm, kí túc xá công nhân viên ở phía xa, đều đang rất sôi nổi mà thi công, tuy tuyết rơi, nhưng việc thi công không ngừng, những người công nhân cũng khí thế ngất trời mà loảng xoảng làm việc hăng say, bây giờ có rất nhiều vật liệu kiểu mới, sau khi đã tăng cường phòng chống rét, mùa đông cũng có thể thi công, hơn nữa mùa đông ở thành phố Yến lạnh nhất cũng không quá âm mấy độ, rất ít âm mười mấy độ, một số công việc thi công trong phòng cũng có thể tiến hành, không chịu ảnh hưởng quá lớn.
Khi Hạ Tưởng đi qua một công trường của văn phòng làm việc, thấy văn phòng làm việc đã xây lên trên ba tầng, không ít công nhân đội tuyết đang buộc thép, làm cốp pha, hắn cũng đã từng có những tháng ngày làm việc ở công trường, thấy những người công nhân đang làm việc liền hết sức thân thiết, vẫy tay chào mọi người:
– Mọi người nhất định phải chú ý an toàn, trời tuyết, chân dễ bị trượt, trước mắt cứ làm những việc trong phòng, như đánh tường, lau bụi gì đó, đợi tuyết ngừng rơi, hãy tiếp tục đổ bê tông…
Mọi người vừa nghe thấy liền biết đó là những lời nói trong nghề, liền giơ ngón tay cái về phía Hạ Tưởng:
– Nói đúng lắm, vừa nhìn là biết người trong nghề, hiểu kỹ thuật.
Một người bên cạnh tinh mắt, nhận ra Hạ Tưởng, sợ hãi kêu lên:
– Chủ tịch Quận Hạ? Ai dà, đúng là Chủ tịch quận Hạ đến. Các anh em, Chủ tịch quận Hạ đến rồi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |