– Ba lấy thân phận người bố để nói chuyện với con, hay là lấy thân phận của Phó chủ tịch thường trực tỉnh? Nói cho ba biết, bất kể là thân phận gì, con cũng không nghe, hừ!
Hạ Tưởng liền dụ dỗ Tống Nhất Phàm:
– Mau đi xem Hạ Đông một chút đi, nó biết nói rồi đấy.
– Thật à? Có gọi em là chị được hay không?
Tống Nhất Phàm làm sao có khái niệm đối với việc lúc nào trẻ con biết nói, lập tức tin là thật, tuy nhiên lập tức lại ý thức được mình vừa giảm thân phận tiền bối của chính mình, lại sửa lại lời,
– Không đúng, Hạ Đông phải gọi em là cô, em không đồng ý cùng vai vế với một đứa trẻ con đâu.
Một hồi cười vang.
Hạ Tưởng chỉ biết Tống Nhất Phàm là trung tâm trêu đùa của mọi người, sau khi cười xong, hắn liền cùng Tống Triêu Độ lên lầu nói chuyện. Hai người đầu tiên là thảo luận một chút tình hình trước mắt, còn nói tới tình hình bế tắc hiện tại của Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng, Hạ Tưởng cũng đề cập đến điều kiện của Phạm Duệ Hằng.
– Khâu Tự Phong đảm nhiệm Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy?
Tống Triêu Độ hơi khó hiểu.
– Chủ tịch tỉnh Phạm đồng ý hoàn toàn có thể hiểu được, Trưởng ban Mai cũng có thể đáp ứng?
Tống Triêu Độ khó hiểu không phải không có lý, xem tình hình trước mắt, Ngô gia và Phó gia mạnh ai nấy tự bố cục tại tỉnh Yến, trên cơ bản là trong bốn nhà, là hai nhà có lợi nhất. Mà Mai gia giai đoạn hiện tại chỉ có một mình Mai Thái Bình tại tỉnh Yến, theo địa vị tỉnh Yến nước lên thì thuyền lên, Mai gia chắc chắn sẽ không thỏa mãn với hiện trạng, cũng chuẩn bị xếp người nhà đến tỉnh Yến mưu cục.
Vị trí Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy quan trọng như thế, Mai Thái Bình sẽ chắp tay tặng cho Khâu gia một trong những đối thủ sao? Tống Triêu Độ không hiểu rõ suy nghĩ của Mai Thái Bình.
Hạ Tưởng cũng nghe được tỉnh Yến đã tiến hành tiếp xúc và thảo luận với Nội các Chính phủ về đề tài vòng kinh tế ở Bắc Kinh, tin tưởng rằng không bao lâu sẽ đề ra lộ trình, nhanh thì hai năm, chậm thì ba năm, về cơ bản có thể nhanh chóng đặt chân đúng chỗ. Thời gian hai ba năm dùng để xây dựng thế cục tại tỉnh Yến, cho dù là gia tộc có thế lực, cũng có chút khó khăn vất vả.
Mai Thái Bình phê chuẩn việc bổ nhiệm Khâu Tự Phong, cũng là dựa trên cân nhắc về sự hợp tác hữu hạn.
Trên thực tế quan hệ giữa bốn đại gia tộc, là trong anh có tôi, trong tôi có anh. Vừa có phân chia vừa có hợp tác, trong đó Mai gia và Khâu gia hợp tác nhiều nhất, lại cùng Ngô gia quan hệ xa nhất. Mà Khâu gia và Phó gia hợp tác nhiều nhất, quan hệ với Ngô gia và Mai gia cũng không xa không gần, đứng vị trí trung gian. Mà Ngô gia được công nhận là đệ nhất trong bốn nhà, ba nhà đều phải ngưỡng mộ, lại đều muốn nuốt chửng thế lực của Ngô gia.
Hợp tác giữa Ngô gia và ba nhà cũng không coi là chặt chẽ lắm, không thể nói rõ cùng ai xa ai gần, cũng không có đối kháng trực tiếp với ba nhà. Tương đương với Ngô gia cầm đầu, chỉ cần Ngô gia lên tiếng, muốn hợp tác với nhà nào, bất kể là Phó gia, Khâu gia hay là Mai gia, đều vô cùng vui mừng, quả thật cũng là bởi vì hợp tác với Ngô gia sẽ có kết quả rất tốt, cũng bởi vì thực lực đích xác của Ngô gia rộng lớn hơn ba nhà.
Quan hệ giữa bốn nhà, bởi vì lý do xã hội hiện tại đa nguyên hóa, so với quan hệ giữa ba nước trong thời đại Tam Quốc trước kia, đúng là phức tạp hơn. Cho dù giữa bốn nhà có đối kháng qua lại, cũng thường xuyên phát sinh sự việc phá đám, nhưng đều đã giấu kín trong bí mật, ở ngoài mặt vẫn muốn giữ gìn một cục diện chính trị yên ổn đoàn kết.
Tranh đấu giữa mấy nhà cũng không thể quá quyết liệt, nếu không sẽ khiến cho cục diện chính trị bất ổn. Trong tầng lớp cấp cao, không chỉ người của bốn đại gia tộc, nhưng cũng có người xuất thân bình dân, bọn họ giữ cái nhìn cảnh giác và mâu thuẫn đối với các thế lực gia tộc, thậm chí còn âm thầm tìm đủ mọi cách có thể để từng bước làm suy yếu ảnh hưởng của thế lực gia tộc đối với tình hình chính trị.
Trong thời gian nằm viện ở Bắc Kinh lần này, Hạ Tưởng có thể nói đã thu hoạch được khá nhiều, chẳng những được Thủ tướng thăm hỏi, còn gần gũi và tiếp xúc rất nhiều nhân vật, thông qua sự ra tay và hỗ trợ giữa mấy đại gia tộc, cùng với lời đồn về việc Thủ tướng không có hứng thú với mấy đại gia tộc, khiến cho hắn đối với sự phức tạp và tàn khốc trong đấu tranh chính trị giữa cấp cao, có hiểu biết sâu sắc hơn.
Mặc dù hắn bây giờ còn chưa thể coi là quan lớn, nói chung từ cấp sở trở lên, mới tính là chính thức gia nhập vào hàng ngũ quan lớn. Nhưng việc gì cũng phải lo trước tính sau, huống chi giữa hắn và bốn đại gia tộc, hoặc nhiều hoặc ít đều có đủ loại quan hệ. Trong quan trường, khắp nơi đều là bãi mìn, vách núi liền kề, không thể không quan sát, phải thận trọng đi từng bước.
Thủ tướng chính là một trong những người ở cấp cao rất không thân thiện với thế lực gia tộc.
Hạ Tưởng sau khi được Thủ tướng thăm hỏi, trong lòng cũng suy nghĩ rất nhiều. Nếu việc Thủ tướng trong lúc vô tình đi ngang qua là sự sắp xếp cố ý của lão Cổ, chẳng lẽ nào, lão Cổ cũng là một trong những người phản đối thế lực gia tộc?
Hạ Tưởng đoán không ra lại không tiện trực tiếp giáp mặt mở miệng hỏi lão Cổ, có một số việc, không trực tiếp nói ra ngược lại càng thú vị hơn, hắn liền kiềm chế tâm tư. Dù sao với cấp bậc và thực lực hiện tại của hắn, còn chưa đủ để tham gia đánh cờ trong tầng lớp cấp cao.
Nhưng ván cờ giữa bốn đại gia tộc trong tỉnh Yến lúc này, hắn dĩ nhiên không thể không quan tâm.
Vấn đề Tống Triêu Độ, đã nằm trong dự kiến của Hạ Tưởng.
– Trưởng ban Mai hiện tại có thể đối với thế cục tỉnh Yến, còn chưa có ý tưởng tiến thêm một bước, tạm thời cũng có thể chưa có người thích hợp đến tỉnh Yến. Ông giơ cao đánh khẽ thả cho Khâu gia một lần, cũng là lựa chọn thông minh, Khâu gia về sau chắc chắn cũng sẽ có qua có lại.
Quan hệ giữa Hạ Tưởng và Tống Triêu Độ không tồi, liền nói ra suy đoán của hắn.
Đương nhiên cũng chỉ là phỏng đoán, hắn cũng biết tuy rằng hắn bên ngoài có thể có quan hệ với Mai Thái Bình, nhưng cũng chưa đến mức khiến Mai Thái Bình có thể nói thật với hắn.
Hạ Tưởng cũng hiểu rõ, Mai Thái Bình đối với hắn vừa hữu hảo, lại dè chừng. Dù sao quan hệ giữa hắn và Liên Nhược Hạm, đều khiến cho Mai Thái Bình cũng được, Khâu Tự Phong cũng được, có cảnh giác nhất định. Hơn nữa cho dù có quan hệ mới nói, khi đề cập đến bí mật trọng tâm, sẽ không ai tiết lộ.
Tống Triêu Độ gật gật đầu:
– Điều này cũng đúng.
Y đứng lên, đi đi lại lại trong phòng, gõ gõ trán,
– Chính khách chính là chính khách, vòng kinh tế Bắc Kinh chỉ là kế hoạch tương lai, thì đã có thế lực các nơi nghe tin lập tức hành động, tình hình tỉnh Yến về sau, phỏng chừng sẽ càng ngày càng phức tạp.
Sau đó còn nói việc Vương Đại Pháo sa lưới sẽ mang đến ảnh hưởng và sự xáo động tới mức nào cho quận Hạ Mã. Quan điểm của Tống Triêu Độ và Hạ Tưởng giống nhau, cho dù không động đến Phó Tiên Phong, chắc chắn cũng sẽ liên lụy đến một số người của quận Hạ Mã, quận Hạ Mã, chỉ sợ phải có một phen điều chỉnh nhân sự.
Nhanh đến lúc ăn cơm, Tống Triêu Độ bỗng nhiên nhớ tới cái gì, mỉm cười:
– Nói ra thì cậu là Chủ tịch quận vẫn chưa hợp pháp lắm, vẫn chưa thông qua bổ nhiệm của đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân… Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân Quận Hạ Mã, cũng nên tổ chức cuộc họp.
– Nên tổ chức họp, hiện giờ đã giữa tháng 11, muộn nhất là trước tháng 12 sẽ tổ chức họp.
Hạ Tưởng cười lắc đầu…
– Gần đây quận Hạ Mã xảy ra nhiều chuyện như vậy, phỏng chừng tất cả mọi người không có tâm trạng nào mà quan tâm đến sự việc đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân. Sau khi sự việc Vương Đại Pháo có kết quả, họp hành, khởi động…
– Hạ Mã cũng sẽ hạ mã (xuống ngựa), ha ha.
Tống Triêu Độ cũng mở miệng vui đùa một câu.
Giữa trưa ngày hôm sau rốt cục tin tức trông mong đã lâu cũng tới, nhóm của Lịch Phi đã đem Vương Đại Pháo và Ngưu Kỳ thuận lợi áp tải đến thành phố Yến!
Tin tức truyền tới quận Hạ Mã, cả quận Hạ Mã xôn xao. Tin tức nhanh chóng vươn đôi cánh dài từ trụ sở Quận ủy truyền đến trên công trường quận Hạ Mã, lập tức phát sinh làn sóng vui mừng của những người công nhân, không ít công trường nghỉ chúc mừng, rất nhiều công nhân tự phát mà mua pháo mang đến. Suốt một buổi chiều, quận Hạ Mã tiếng pháo liên tiếp, đồng thời vang vọng lại trong không trung, cũng kinh ngạc lòng người.
Dân làng thôn Tiểu Đấu dìu già dắt trẻ, hướng về đầu phố, người khua chiêng gõ trống, người thả pháo hoa, còn có người đến khu cục công an tặng cờ thưởng, đều là vì việc hung thủ sa lưới mà vui mừng khôn xiết.
Quận Hạ Mã giống như đang mở tiệc đón năm mới vô cùng náo nhiệt, hân hoan.
Đối ngược với đám đông phấn chấn, Bạch Chiến Mặc nhíu mày, đóng chặt cửa sổ, trốn trong phòng làm việc, buồn bực khó chịu. Chưa từng có tiếng pháo nào giống như hôm nay khiến cho người ta nghe xong liền cảm thấy bực bội, y thầm nghĩ đem tất cả mọi người đốt pháo bắt lại mới tốt.
Nhưng tiếng pháo vẫn từ ngoài cửa sổ ngoan cố mà truyền vào, rơi vào trong lỗ tai Bạch Chiến Mặc, khiến cơn tức trong lòng y càng lớn lên, càng ngày càng bực bội bất an.
Không phải tiếng pháo khiến y bực bội, mà là Vương Đại Pháo và Ngưu Kỳ sa lưới khiến y bực bội. Chính xác mà nói, là bệnh tình của Khang Thiếu Diệp khiến y bực bội. Bởi vì y theo lời của Phó Tiên Phong, tới Nhị Viện thông qua quan hệ tìm được một bác sĩ quen thuộc tên Phan Án, trong tình huống tin chắc Phan Án đáng tin cậy, Bạch Chiến Mặc nói ra ám chỉ làm cho Khang Thiếu Diệp không kịp cấp cứu, không ngờ Phan Án lại một mực từ chối!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |