Đầu tiên Thôi Hướng nói khách sáo với Hồ Tăng Chu, nhớ lại việc trước kia y ở thành phố Chương Trình đã trải qua quá trình công tác rất vui vẻ, rất có vẻ như tâm sự giữa bạn bè cũ, khiến Hồ Tăng Chu không hiểu tại sao y lại nói như vậy. Nghĩ thầm rằng Phó Bí thư Thôi không có việc gì làm hay sao, lại nhàn rỗi gọi điện đến chỉ để kể những chuyện ngọt bùi trong quá khứ như vậy, chắc chắn y không nhàn rỗi đến như vậy.
Quả nhiên sau khi nói vài lời qua lại, Thôi Hướng chuyển đề tài nói:
– Thị trưởng Hồ, nghe nói bất động sản Cát Thành có ý muốn xin đất thuộc nhà máy thép và nhà máy dược phải không ? Bất động sản Cát Thành là một nhà đầu tư không tồi, năm đó khi tôi đảm nhiệm chức vụ Bí thư Thành ủy thành phố Yến, bất động sản Cát Thành đã giải quyết được không ít các vấn đề nan giải, cải tạo lại hạng mục thôn nội đô, công trình an dưỡng, vân vân, đã giúp Ủy ban nhân dân thành phố sắp xếp giải quyết thật tốt cho các doanh nghiệp. Tổng giám đốc của bất động sản Cát Thành là Kiều Bạch Điền đã đề xuất với tôi và muốn tôi cùng ngồi bàn bạc với thị trưởng Hồ, ha hả. Nói nhiều lần quá, tôi lại thật sự không có biện pháp nào, mới gọi điện thoại cho anh, muốn nghe ý của anh
Trong lòng Hồ Tăng Chu khá căng thẳng, Phó Bí thư Thôi thật đúng là đang giúp đỡ bất động sản Cát Thành, chẳng những chỉ ra bất động sản Cát Thành với Phó Bí thư Thành ủy và ông ta có mối quan hệ tốt đẹp, còn nói ý là quan hệ cá nhân giữa Kiều Bạch Điền và ông ta cũng không tồi.
Phó Bí thư Thôi mở miệng mời cùng ngồi bàn bạc, nếu đồng ý thì tương đương với việc ngấm ngầm phải ủng hộ bất động sản Cát Thành. Nếu không đồng ý thì tương đương với việc bỏ lỡ một cơ hội kết bạn với Phó Bí thư Thôi. Hồ Tăng Chu lâm vào thế khó xử, cuối cùng không biết là có nên đồng ý hay không, chỉ nói là chờ y sắp xếp thời gian tốt sau đó sẽ gọi lại cho Phó Bí thư Thôi.
Hiện tại Thôi Hướng rất mạnh, cứng rắn và ở thế đang bay lên, có thể trở thành chỗ dựa vững chắc cho y, coi như là cũng có một người đứng sau ở tỉnh. Tự nhiên Hồ Tăng Chu suy nghĩ xao động, hơn nữa việc Hạ Tưởng bị điều đến văn phòng Tỉnh ủy, nghe đồn cũng là do ý của Phó Bí thư Thôi, lại ngay lập tức có thể chứng minh được quyền uy của Phó Bí thư Thôi ở tỉnh ủy, chứng minh rằng ở đó ông ta cũng có tiếng nói.
Hồ Tăng Chu do dự hai ngày, thiếu chút nữa gọi điện thoại cho Thôi Hướng, không ngờ lại nghe được tin tức khiến y tạm thời bỏ đi suy nghĩ ở trong đầu. Chính là có tin phong thanh truyền ra từ Tỉnh ủy, nói là trong ngày đầu tiên Hạ Tưởng đi làm, Bộ Ngoại thương đã ra công hàm thuyên chuyển công tác gửi tới Tỉnh ủy.
Hồ Tăng Chu vội thở một hơi, vốn y nghĩ đến việc Thôi Hướng ở trong Tỉnh ủy thật sự là có tiếng nói, nói một là một. Nhưng không nghĩ tới năng lực của Hạ Tưởng cũng không phải bình thường mà rất lớn, không ngờ có thể kinh động tới Bắc Kinh, trực tiếp khiến Bộ Ngoại thương ra công hàm thuyên chuyển công tác muốn điều hắn tới Bắc Kinh, làm vậy không phải là khiến Thôi Hướng khó chịu sao ? Ông có bản lĩnh điều động Hạ Tưởng đến Tỉnh ủy để đó không trọng dụng, tôi cũng liền có năng lực điều hắn tới Bắc Kinh để trọng dụng.
Quả thực chính là một bước cũng không nhường, hơn nữa còn gửi công hàm đến vào ngày đầu tiên Hạ Tưởng đi làm, đúng là có ý khiêu khích rất rõ ràng.
Hồ Tăng Chu lập tức có suy nghĩ là sẽ không hướng về phía Thôi Hướng nữa, mà chờ một thời gian nữa, không cần kích động mà làm vậy, chỉ khiến mất nhiều hơn được, cứ để mọi việc diễn ra. Hạ Tưởng cũng rất thân thiết với Tập đoàn Viễn Cảnh, cho dù mình ủng hộ bất động sản Cát Thành, cũng không chắc có thể thông qua hội nghị thường vụ. Đến lúc đó lại làm Phó Bí thư Thôi mất hứng, không phải mất cả chì lẫn chài sao ?
Hiện tại mấu chốt là Phó Bí thư Thôi có thật sự nắm trong tay quyền uy đối với cục diện này không, nếu có liền khiến Phó Bí thư Thôi vui vẻ.
Nếu không có, rất xin lỗi, trước tiên phải chờ Bí thư Trần và mấy ủy viên thường vụ vui vẻ rồi sẽ nói sau. Cho nên khi Hạ Tưởng đề nghị muốn y đến công viên Rừng Rậm để giải sầu, Hồ Tăng Chu do dự một chút rồi đồng ý.
Hạ Tưởng nhiều ít cũng có thể đoán được thái độ Hồ Tăng Chu do dự chắc là có người tạo áp lực cho y, nhưng không dám khẳng định chính là Thôi Hướng. Hắn cũng không nói nhiều về chuyện đất đai, chỉ cùng với Hồ Tăng Chu đi vào trung tâm an dưỡng và trung tâm hội nghị, mời y đi thăm một vòng sau khi công trình được hoàn thành.
Hồ Tăng Chu là lần đầu tiên thấy một trung tâm hội nghị và viện an dưỡng vừa đẹp vừa thoải mái đến như thế, sau khi đã cưỡi ngựa xem hoa một vòng, liền tán dương không dứt lời, luôn miệng tấm tắc khen:
– Sau này thành phố mà có bất cứ hội nghị nào, nhất định phải tổ chức ở đây, tốt quá rồi, hoàn cảnh sống rất thoải mái, các thiết bị ở đây đều là loại một, đúng thật là tuyệt vời.
Hạ Tưởng khẽ cười, nhân cơ hội nói:
– Thị trưởng Hồ nhân dịp tết có thể đến viện an dưỡng ở mấy ngày. Có một số cán bộ ở ngoại thành, lễ tết không trở về nhà, đều đến viện an dưỡng đặt phòng. Do chỉ mới bắt đầu kinh doanh, nên trước mắt, viện mới chỉ hoạt động thử nghiệm, chỉ cần là những cán bộ cấp cục trở lên của tỉnh thành đều có thể ở miễn phí một tháng nhân dịp lễ tết.
Hồ Tăng Chu không khỏi xúc động, nhà ông ta ở ngoại thành, trong nhà lại chẳng có bao nhiêu thân thích, cho nên chẳng mấy khi lễ tết nào ông ta lại muốn trở về nhà. Con cái đang học xa nhà, nói rằng muốn đi du lịch với bạn bè, cũng không về, chỉ có ông ta cùng vợ nên khó tránh khỏi buồn tẻ. Đến viện an dưỡng sống có khi lại tốt, vừa thanh tịnh lại thoải mái, việc gì cũng không cần bận tâm.
– Trong thời gian sống ở đây, các vị còn được cung cấp các dịch vụ miễn phí, tất cả là vì muốn nâng cao chất lượng phục vụ sau này. Đồng thời cũng mời thị trưởng Hồ đề xuất những ý kiến quí báu, nhằm cải tiến chất lượng phục vụ ở đây.
Hạ Tưởng nhìn thấy Hồ Tăng Chu đang dao động, liền tiếp tục nói:
– Đồng thời tôi cũng có mời bí thư Trần, Phó bí thư Vương, Trưởng ban Phương cùng Chủ nhiệm Tần vào dịp tết đến đây ở mấy ngày, một mặt góp phần thêm náo nhiệt, mặt khác tìm thêm những chỗ còn thiếu sót, ngoài ra, trong tỉnh cũng có một bộ phận lãnh đạo tỉnh đến dự, hiện giờ vẫn chưa có thể xác định cụ thể là những vị nào, nhưng khẳng định có được 2, 3 người đến tham quan.
Một bữa tiệc thịnh soạn !
Hồ Tăng Chu đột ngột thở một cách khó khăn. Hạ Tưởng ra ám hiệu, nếu Hồ Tăng Chu tham gia bữa tiệc, sẽ có thể lấy thân phận cá nhân có thể được một lần tiếp xúc ở cự ly gần trên mọi phương diện với các lãnh đạo ở hai cấp tỉnh và thành phố. Không chỉ có thể thành công trong việc cùng với một vài nhân vật trọng yếu ở thành phố Yến thiết lập quan hệ, còn có thể tiến thêm một bước tiếp cận với các vị lãnh đạo trong tỉnh, thể hiện ý muốn được sát nhập vào đội ngũ của họ.
Nếu đem so sánh thì sự thu hút của Phó bí thư Thôi Hướng kém hơn nhiều so với các cán bộ ở hai cấp tỉnh thành của Hạ Tưởng. Có điều Hồ Tăng Chu vẫn còn hoài nghi, cái quan trọng là, trong tỉnh sẽ có ai đến dự ?
Hạ Tưởng gần như đoán được tâm tư của ông ta, mỉm cười và tiếp tục nói:
– Trong tỉnh chính xác sẽ có Phó Chủ tịch tỉnh Tống và Phó Chủ tịch tỉnh Cao, Trưởng ban Mai do phải quay về thủ đô nên không biết chính xác ngày nào, có điều ông ấy cũng tỏ ý chắc chắn sẽ đến xem, chắc hẳn rất náo nhiệt. Còn có Phó Chủ tịch tỉnh Mã cũng đã nhận lời đến dự, nhưng chưa quyết định có ở lại hay không. Nếu thị trưởng Hồ có quen biết với những lãnh đạo trong tỉnh, tất nhiên cũng có thể mời đến, tết mà, càng náo nhiệt càng vui. Hiếm có dịp các lãnh đạo có thể cùng vui một chút, lập nên viện an dưỡng này, không phải là vì phục vụ các vị hay sao ?
Đủ rồi, cũng đủ phân lượng rồi, Hồ Tăng Chu trong một thoáng đã hạ quyết tâm. So sánh với với việc hợp tác với với Phó Bí thư Thôi còn chưa hiểu rõ tính tình thì tốt nhất là bắt tay với Hạ Tưởng. Chỉ riêng việc hắn ta có thể mời bao nhiêu nhân vật quan trọng trong số những lãnh đạo hai cấp của tỉnh thành đến, tin tưởng rằng cho dù thế lực của Phó Bí thư Thôi có tăng mạnh hơn nữa, cuối cùng cũng không làm gì được Hạ Tưởng.
Hồ Tăng Chu lại càng không muốn vì dựa dẫm vào Phó Bí thư Thôi mà trở nên bị cô lập trong thành phố Yến. Nghĩ lại, trong vấn đề đất của nhà máy thép và nhà máy dược, rõ ràng Hạ Tưởng có thể mạnh mẽ cưỡng ép thành phố Yến thông qua, vậy mà vẫn phải nhọc lòng mời ông ta đến tham gia viện an dưỡng, mượn cớ đề xuất một bữa tiệc giao lưu trong dịp này, cũng là một thái độ cung kính đối với ông ta. Hồ Tăng Chu lại đánh giá Hạ Tưởng cao thêm vài phần.
Chàng trai trẻ này rất không tồi, hiểu được thế nào là tạo thế lực và càng biết cách mượn thế lực của người khác, điểm mấu chốt là rất để ý tới tâm tư của người khác, làm việc luôn để lại đường lùi, không biết chính xác thì không làm bừa, đây đúng là một mầm non tốt.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 13/09/2017 12:36 (GMT+7) |