Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 3 » Phần 27

Quan Trường - Quyển 3

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 27

Thanh âm của cô bé ở chỗ làm có chút hưng phấn nho nhỏ, cô vội vàng thông báo cho hắn nghe tình huống gần đây nhất:

– Em đang giúp Công ty bất động sản Thiên An thiết kế một khu chung cư, cũng không biết bọn họ bằng phương pháp gì mà từ Cao lão tìm được em. Sau khi em đến đây, làm quen với tổng giám đốc Tôn Hiện Vĩ của bọn họ, nói chuyện mới biết hóa ra hắn cũng là bạn anh.

Hạ Tưởng giật mình, Tôn Hiện Vĩ đã gặp hắn và Tiếu Giai, cho dù hắn không nói mối quan hệ với Tiếu Giai nhưng hắn tặng văn phòng cho Tiếu Giai, không cần nghĩ cũng có thể đoán ra được điều gì đó, chẳng may anh ta vô ý tiết lộ cho cô bé kia thì thảm rồi.

Bây giờ Hạ Tưởng mới phát hiện ra bản thân quyết định để Tiếu Giai đến Bắc Kinh là một quyết định sáng suốt đến nhường nào.

May mắn cô bé lại nói:

– Anh ta nói đã lâu không gặp anh, nói anh có rảnh thì tìm anh ta cùng ăn cơm. Sau khi anh ta biết em là bạn gái của anh, đã tăng giá tiền công nhưng em từ chối. Thỏa thuận bao nhiêu là bấy nhiêu, không thể tùy tiện nâng giá, có phải không ?

– Tốt, tốt, tất cả án theo luật thị trường mà làm, em làm tốt lắm, giúp hắn thiết kế cho tốt. Đúng rồi, hắn có nói gì khác nữa không, có khen em không ?

Hạ Tưởng chậm rãi thả lỏng tâm tình. Nguy hiểm, nguy hiểm quá. Chỉ có điều nhớ lại Tôn Hiện Vĩ cũng là người thông minh, nhất định biết phải làm thế nào, giữa đàn ông với nhau che dấu sự thật cho nhau cũng là việc bình thường.

– Không có khen em mà khen anh. Nói anh thật hạnh phúc, bên người có mỹ nhân như hoa như ngọc.

May mắn cô bé còn ngây thơ, Hạ Tưởng hỏi cái gì cô bé trả lời cái đó, lại hỏi:

– Hôm nay anh có bận không, buổi tối mấy giờ mới về nhà ? Em có việc quan trọng muốn bàn bạc với anh.

Giọng nói của cô bé có vẻ nghiêm túc trịnh trọng khiến cho trái tim Hạ Tưởng lại thắt lại, trong lòng thầm nhủ Tôn Hiện Vĩ cũng là kẻ chẳng tốt đẹp gì, nói gì mà như hoa như ngọc, rõ ràng là cường điệu hóa một người như hoa một kẻ như ngọc, chẳng lẽ cô bé này cũng nghĩ ra điều đó sao ? Chắc hẳn là không. Cô bé là nữ sinh ngây thơ trong sáng, sao có thể nghĩ ra mấy ý nghĩa mờ ám đó chứ ? Hắn vội hỏi:

– Có chuyện gì mà nghiêm trọng vậy ? Mau nói ra một chút đi, nếu không anh sẽ cả ngày lo lắng không yên, chẳng lẽ em không lo lắng sao ?

Cô bé lập tức không kiên trì nguyên tắc được nữa:

– Vốn không muốn nói trước cho anh đâu, nghe anh nói như vậy, lại nghĩ tới trái tim nhỏ của anh đập bình bịch, người ta mới không nhẫn tâm, được rồi, để nói cho anh biết. Ba nói ba đang chuẩn bị thông báo đính hôn cho chúng ta trước khi ba đến thành phố Bảo, hiện tại anh hối hận vẫn còn kịp đấy!

– Đính hôn sao, việc lớn, anh phải suy nghĩ lại mới được.

Hạ Tưởng cố ý kéo dài thanh âm, trong lòng lại đặt xuống một khối đá tảng.

– Nếu em hối hận vậy nói sớm một chút, anh không miễn cưỡng em phải gả cho anh, ngược lại anh sống một mình đã quen rồi, một thân một mình không ai quản.

– Anh thật đáng ghét!

Cô bé cười lên khanh khách:

– Được rồi, không nói với anh nữa, em còn phải làm việc. Anh hôm nay vội về, chẳng qua phải nghe lời ngoan một chút, không được lén lút đi ngắm cảnh.

Ngắm cảnh ? Ám chỉ của cô bé rất trực tiếp cũng rất có lực, thành phố Yến làm gì có phong cảnh gì, ngoại trừ công viên Rừng Rậm!

Công viên Rừng Rậm vốn là phong cảnh, Liên Nhược Hạm cũng vậy, một câu hai nghĩa! Hạ Tưởng âm thầm cười cô bé có rộng lượng hơn nữa cũng không cổ vũ mình vụng trộm gặp gỡ Liên Nhược Hạm. Chẳng qua may mắn, cô chỉ cười nói một câu đó thôi, ý là, dù sao em tốt như vậy anh xem rồi làm.

Hôm nay Hạ Tưởng vốn không có ý đi tìm Liên Nhược Hạm, hắn cười lắc đầu, lái xe đến quảng trường Nhân Dân.

Quảng trường Nhân Dân đã thành hình, hòn sơn giả được dựng lên khắp nơi, lại có vô số hồ nước nhỏ, còn cả những lối đi mát mẻ yên tĩnh, xem như là một cảnh đẹp của thành phố yến, rất có nét phong tình và trang nhã của Viên Lâm Giang Nam.

Hạ Tưởng đi vào phòng làm việc tạm thời, nhìn thấy Thẩm Lập Xuân đang tức giận với thủ hạ:

– Sao lại làm như vậy? Bảo cậu đi mua đá Đại Lý, cậu lại mua cho tôi đá Hoa Cương, cậu ngay cả đá Đại Lý và đá Hoa Cương cũng không phân biệt được, còn làm ăn gì nữa ?

Hạ Tưởng đẩy cửa tiến vào, cười nói:

– Tổng giám đốc Thẩm, đừng nói như vậy, phàm là có hoa văn thì gọi là đá Đại Lý; có nhiều vết lốm đốm thì gọi là đá Hoa Cương. Đây là cách gọi theo ý nghĩa rộng. Theo nghĩa hẹp, đá Đại Lý được sản xuất từ chất đá ở Đại Lý vùng Vân Nam. Trên thực tế, hiện nay trên cả nước không phải nơi nào cũng có đá Đại Lý, cho nên nhìn lầm cũng là chuyện có thể hiểu được.

– Hạ lão đệ đến rồi.

Thẩm Lập Xuân lập tức thay bằng bộ dạng tươi cười, phất tay đuổi thủ hạ ra ngoài:

– Tha cho cậu lần đầu, sau này không được lặp lại sai lầm này nữa.

Bị Thẩm Lập Xuân quát mắng là một thanh niên, hắn thấy Hạ Tưởng thay hắn giải vây vội vàng gật đầu ý chào Hạ Tưởng, ánh mắt đầy cảm kích.

Phòng làm việc của Thẩm Lập Xuân mặc dù chỉ là kiến trúc lâm thời, cũng chỉ trang hoàng đơn giản, xem như là đẹp đẽ. Hạ Tưởng vừa ngồi xuống đã có người mang trà lên. Thẩm Lập Xuân không chút khách khí rút bản vẽ ra, đặt ở trước mặt Hạ Tưởng, nói:

– Đến rất đúng lúc, gần đây tôi một mực tìm cậu nhưng vẫn không có thời gian. Đến đây giúp tôi nhìn xem, tổng giám đốc Thành nói, thiết kế ban đầu của công viên Nhân Dân phải thay đổi một chút.

Thiết kế ban đầu của công viên Nhân Dân là ý tưởng của Hạ Tưởng, hắn không đưa ra nhiều thay đổi, chỉ trên cơ sở vốn có xử lý một số chi tiết tỉ mỉ hơn. Ngày đó Thành Đạt Tài cũng không phản đối lập tức thông qua. Hiện tại đột nhiên đề xuất sửa chữa, nhất định là hắn có ý nghĩ khác.

– Tổng giám đốc Thành nói thế nào ?

Hạ Tưởng phải hỏi cho rõ ràng mới ra tay thoải mái được.

– Điểm mấu chốt thì tổng giám đốc Thành không nói, chỉ nói thiết kế ban đầu suy nghĩ có chút bảo thủ, để đường đi lớn hơn một chút. Nhưng cụ thể là lớn đến mức nào thì không ai biết. Tôi đề xuất vài phương án sửa chữa, tổng giám đốc Thành đều không tỏ thái độ. Không tỏ thái độ tức là không đồng ý, tôi gấp đến độ nóng hết cả mông.

Hạ Tưởng không nói gì, sau khi ngồi xuống suy nghĩ một hồi, đột nhiên cười, hắn đã hiểu ý tưởng của Thành Đạt Tài, hắn ta muốn được như ngày xưa, lầu các xa hoa cũng không cần, công viên Nhân Dân xây dựng thứ gì mới là tốt nhất, trực tiếp trải xanh mặt đất là xong, sau này khởi công cũng thuận tiện.

– Trực tiếp đổi thành một mảng màu xanh là được, đề cao điện tích xanh hóa, cải thiện chất lượng không khí. Anh báo cáo cho tổng giám đốc Thành thử xem.

Hạ Tưởng chắc chắn nói.

– Có được không đấy ?

Thẩm Lập Xuân há hốc miệng:

– Cái này gọi là thay đổi sao ? Lão đệ, cậu không lừa người đấy chứ ? Tôi báo cáo lên trên tổng giám đốc Thành không mắng tôi mới lạ.

Hạ Tưởng mỉm cười thần bí:

– Nói anh báo cáo thì anh cứ báo cáo lên thử xem. Đương nhiên, báo hay không là tùy anh, tin hay không tin cũng do anh. Tôi chỉ đưa ra ý kiến, không chịu trách nhiệm giải thích đâu.

– Vậy nếu tôi bị tổng giám đốc Thành mắng, tôi có thể lôi cậu ra, nói là chủ ý này là do cậu đề ra, cậu không có ý kiến gì chứ ?

Thẩm Lập Xuân sợ Thành Đạt Tài, hắn biết Thành Đạt Tài rất thưởng thức Hạ Tưởng, đang suy nghĩ khi bị Thành Đạt Tài chửi bới lấy Hạ Tưởng ra làm tấm bia đỡ đạn.

– Vì bạn bè chịu vài đao, tôi đã bao giờ hãm hại anh chưa ? Nếu được thì lợi ích hoàn toàn thuộc về anh. Nếu như không được, người xấu để tôi làm.

Hạ Tưởng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt khiến cho Thẩm Lập Xuân nợ mình một phần nhân tình.

Thẩm Lập Xuân nửa tin nửa ngờ lấy điện thoại, điện thoại vừa thông, hắn vô cùng cẩn thận nói ra ý tưởng của Hạ Tưởng, trong điện thoại Thành Đạt Tài im lặng một lát rồi hỏi:

– Là ý tưởng của anh sao ?

Thẩm Lập Xuân liếc nhìn Hạ Tưởng một cái, vốn nói ra Hạ Tưởng, nghĩ nhanh một phen, quên đi, sao có thể để người khác làm kẻ xấu mình làm người tốt chứ, quá không có đạo nghĩa, lại cắn răng:

– Vâng, tổng giám đốc Thành, tôi vừa mới nghĩ ra.

– Có thể khởi công.

Thành Đạt Tài quyết định dứt khoát, lại bổ sung một câu:

– Qua một đoạn thời gian tôi sẽ đề cử cậu với ban giám đốc, gia nhập tập đoàn làm phó tổng giám đốc, cậu chuẩn bị tâm lý trước đi.

Điện thoại ngắt đã rất lâu, Thẩm Lập Xuân còn cầm điện thoại nơi tay, ngơ ngác đứng yên tại chỗ.

Hạ Tưởng đợi hắn chừng khoảng ba phút đồng hồ, thật sự chờ không nổi nữa mới đánh thức hắn:

– Tỉnh dậy, đừng ngủ nữa.

Thẩm Lập Xuân nhảy dựng lên, nắm lấy tay Hạ Tưởng:

– Hạ lão đệ, cậu quả thực là ngôi sao may mắn của tôi, một câu nói thôi chẳng những giúp tôi giải quyết vấn đề khẩn cấp mà còn biến giấc mơ đẹp của tôi thành hiện thực. Quá kích thích, một câu hơn cả vạn câu, cậu quả thực là lời vàng ý ngọc! Đi, tôi mời khách, ăn uống thoải mái, muốn chơi thế nào cũng được.

Hạ Tưởng và Thẩm Lập Xuân ăn cơm trưa xong, cũng không đi chơi bời mà trở lại văn phòng. Hắn không có tâm trạng đi chơi với Thẩm Lập Xuân, ngoại trừ buổi tối cùng Phó bí thư Vương đi đánh bài ra, hắn còn có việc muốn bàn luận với Thẩm Lập Xuân .

– Lão Thẩm, huyện An mới có dự án mới, không biết anh có hứng thú không ?

Hạ Tưởng nói ra chuyện xây dựng làng du lịch trong khu du lịch Tam Thạch và chuyện khai phá đất hoang.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/08/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 14
Phù Lê Chiểu Trạch quả nhiên là địa phương quá quỷ dị. Không biết vì nguyên nhân gì, khi tiến vào trong Chiểu trạch, thần niệm của bọn Hàn Lập vô phương đi xa được hơn trăm trượng. Hơn nữa bên trong mê vụ huyễn tượng trùng trùng làm cho người ta có cảm giác khó lòng phòng bị. Mà còn làm...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 39
Một thanh niên mặc hoa phục nói tiếp: Nhưng trong Vô Sắc thế giới có không ít tu vi Niết Bàn cảnh, vừa rồi ra tay đối phó thanh niên âm tà tên Thái A, nghe nói là đệ tử Lục Thiếu Du, mà tên âm tà kia cũng là người Vô Sắc thế giới, tên Hoài Linh Ngọc. Hoài Linh Ngọc mới là kẻ khó dây vào, có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 14
Tuệ Lâm bị hôn đến mặt đỏ tía tai, nhỏ giọng nói: Cung chủ bảo em đưa cho anh, nói là đám rồng anh giết, nhẫn không gian kia hẳn là quá nhỏ không đủ dùng, chiếc nhẫn này là to hơn gấp bội, có thể khiến anh để được nhiều tài liệu luyện đan và pháp bảo hơn. Cái nhỏ của anh, thì đưa cho...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân