Hạ Tưởng không thể không thừa nhận Từ Đức Tuyền cũng là một nhân vật lợi hại, không những không mời mà tới, hiện tại còn đang đứng mũi chịu sào, ông ta lựa chọn cơ hội gặp mặt mình như vậy là thể hiện thiện ý hay là có ý khiêu khích?
Nói là thể hiện thiện ý thì chẳng lẽ mình còn có tư cách thoả hiệp? Nếu muốn khiêu khích chính là muốn hướng về phía mình và mọi người, cho thấy ông ta – Từ Đức Tuyền hiện tại bình yên vô sự. Không có một chút lo sợ lúng túng, lại càng không sợ bị người khác chất vấn?
Hạ Tưởng đoán không ra dụng ý của Từ Đức Tuyền, nhưng chân vẫn không dừng bước cùng Tào Thù Lê bước nhanh tới trước mặt Từ Đức Tuyền, cung kính nói:
– Trưởng ban thư ký Từ hạ cố đến dự, từ xa không kịp tiếp đón, thất lễ, thất lễ!
– Đồng chí Hạ Tưởng không cần khách khí, tôi chỉ là tiện đường ghé qua mà thôi
Ông ta cười đưa tay ra bắt tay Hạ Tưởng, thoáng nhìn Tào Thù Lê
– Quả nhiên là vô cùng xinh đẹp, đồng chí Hạ Tưởng thật có phúc, cần phải thật quý trọng người trước mắt, lại càng phải quý trọng công việc tốt đẹp hiện tại!
Câu cuối cùng Từ Đức Tuyền tăng thêm giọng điệu, ánh mắt lấp lánh nhìn Hạ Tưởng, trong mắt toát ra sự ám chỉ rõ ràng, mặc dù vẻ mặt tươi cười nhưng giọng điệu sau cùng đã có một chút u ám.
Từ Đức Tuyền hôm nay tới đây, một không phải là thật tâm vì chúc phúc Hạ Tưởng, hai cũng không phải là vô ý đi ngang qua. Ông ta chính là cố ý đến gặp, chính là muốn Hạ Tưởng thêm phiền phức trong ngày trọng đại này.
Bởi vì ông ta hận Hạ Tưởng thấu xương!
Sau khi Lệ Triều Sinh ngã ngựa, ông ta vội vàng đi tìm Cao Thành Tùng, xin Cao Thành Tùng chỉ thị bước đi tiếp theo thế nào. Cao Thành Tùng chỉ thị rõ ông ta nhất định phải điều tra rõ ai ở sau lưng khơi mào muốn điều tra Lệ Triều Sinh. Ngoài ra ông ta không cần quan tâm sự tình khác. Từ Đức Tuyền nhận được chỉ thị xong, liền âm thầm tiến hành liên lạc với những mối quan hệ của Lệ Triều Sinh. Trải qua hàng loạt liên hệ, đủ các dấu hiệu chứng tỏ người đáng nghi ngờ nhất, người có khả năng thu thập các chứng cớ về con riêng của Lệ Triều Sinh chính là Hạ Tưởng.
Từ Đức Tuyền có ấn tượng ban đầu với Hạ Tưởng không tồi, bởi vì Hạ Tưởng bí mật giúp Cao Kiến Viễn nên ông ta vẫn còn nghĩ quan hệ giữa Hạ Tưởng và Cao Kiến Viễn vẫn không xấu. Nhưng sau khi Hạ Tưởng bị bắt, ông ta mới quay mặt lại, hoá ra Hạ Tưởng quan hệ với Cao Kiến Viễn chẳng những bình thường mà Cao Kiến Viễn chẳng xem hắn ta là bằng hữu, nhất là khi có việc thì đem vứt hắn qua một bên, thậm chí còn có khả năng thêm dầu vào lửa.
Nếu Bí thư Cao ra lệnh bắt giữ Hạ Tưởng, Cao Kiến Viễn lại ngồi yên không lý đến, rõ ràng Cao gia cũng không để mắt tới Hạ Tưởng. Từ Đức Tuyền vốn không có ấn tượng tốt đối với Hạ Tưởng, hơn nữa hắn và đám người Trần Phong qua lại thân thiết, lại thêm Hạ Tưởng dung ra khỏi nhà giam của Uỷ ban Kỷ luật còn vặn ngã một Phó chủ nhiệm Uỷ ban kỷ luật thành phố khiến ấn tượng của Từ Đức Tuyền đối với Hạ Tưởng càng không tốt. Lại thêm ông ta cũng biết Hạ Tưởng đứng đằng sau vụ việc trị Lệ Triều Sinh, khiến ông ta rất bất mãn với Hạ Tưởng.
Bởi vì sau khi xảy ra sự tình của Lệ Triều Sinh, Từ Đức Tuyền cảm thấy bị uy hiếp rõ rệt.
Mặc dù ông ta biết Lệ Triều Sinh quả quyết sẽ không khai ra ông ta nhưng ông ta phụ trách tiêu thụ quặng ở hạ lưu, Lệ Triều Sinh vừa lật thuyền, chẳng những ảnh hưởng tới thu nhập mà còn có thể ảnh hưởng tới tiền đồ của ông ta!
Tất cả mọi nguyên nhân đều nằm ở chỗ Hạ Tưởng xen vào việc của người khác. Trong lòng Từ Đức Tuyền vui mừng mới là lạ.
Tuy nhiên ông ta cũng tin tưởng Bí thư tỉnh uỷ Cao. Chỉ cần Bí thư Cao còn đương nhiệm, ai cũng không trở mình được. Nhưng Hạ Tưởng bị bắt lại được thả, còn có Thẩm Phục Minh bị bắt cũng đang chứng minh Bí thư Cao buông lỏng quyền lực, không phải nói quyền lực của Bí thư Cao bị thách thức mà chí ít ám chỉ có một lực lượng đang hình thành không thể coi thường và đang bí mật chống lại Bí thư Cao. Thêm nữa sự kiện trên của Hạ Tưởng càng khiến người ta lo sợ bởi dễ dàng nhận thấy Bí thư Cao bị rơi vào thế yếu.
Hạ Tưởng bị bắt rồi được thả, tiếp đó Lệ Triều Sinh nhanh chóng bị bắt, tỉnh Yến dường như sắp có một cơn giông tố.
Từ Đức Tuyền nói không lo lắng thì đó chính là lừa mình dối người. Lệ Triều Sinh và ông ta qua lại rất nhiều, chỉ cần Lệ Triều Sinh lỡ miệng, dứt khoát ông ta có thể bị đánh không trở mình được. Từ Đức Tuyền phải làm sao bây giờ? Chỉ có cầu xin Bí thư Cao tạo áp lực về phía thành phố khiến nhanh chóng kết thúc vụ án Lệ Triều Sinh, để hạn chế tối đa sự ảnh hưởng, không điều tra tiếp nữa, chỉ điều tra tới Lệ Triều Sinh mà thôi.
Từ Đức Tuyền liền tìm Cao Thành Tùng, xin ông ta đứng ra tạo áp lực về phía Uỷ ban Kỷ luật thành phố. Với tính cách vốn có của Cao Thành Tùng, chắc chắn sẽ trực tiếp gọi cho Bí thư Thành uỷ Thôi Hướng, hoặc Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật thành phố Tần Thác Phu. Nhưng lúc này đây, Cao Thành Tùng lại do dự nửa ngày, cuối cùng lại nói:
– Việc này tôi không tiện ra mặt trực tiếp… Trong dịp Quốc khánh, tôi sẽ đến thủ đô một chuyến để nắm bắt tình hình rồi sẽ bàn lại sau. Gần đây tình hình hơi phức tạp, đừng dính vào Hạ Tưởng thì hơn.
Đường đường Bí thư Tỉnh uỷ nói đừng dính vào một gã Phó chủ tịch huyện, nếu trước kia thì Từ Đức Tuyền sẽ không thể tin được. Mặc dù lúc này ông ta không thừa nhận Hạ Tưởng uy thế lớn tới mức nào, nhưng vẻ mặt nghiêm trọng của Cao Thành Tùng đã cho thấy y không còn khí thế nắm vững mọi thứ trong tay như trước nữa. Ông ta không dám nhiều lời mà chỉ dám nói:
– Vị đại nhân ở Bắc Kinh kia luôn luôn đối xử với ngài rất tốt. Ngài lãnh đạo ổn định gọn gàng tỉnh Yến, công lao rõ như ban ngày, tôi nghĩ qua dịp Quốc Khánh này, khai mạc đại hội xong, ngài sẽ được điều đến thủ đô để thăng chức.
Trước kia Cao Thành Tùng thích nhất người khác nói ông ta sẽ được thăng chức, nhưng hôm nay nghe xong thì không có chút phản ứng nào mà chỉ lắc đầu nói:
– Trước tiên đừng có cố gắng lạc quan làm gì mà cẩn thận một chút thì tốt hơn. Đức Tuyền à, ông cũng cần chú ý về phía thành phố một chút. Thành phố Yến thời gian qua không quá nghe lời trên tỉnh. Có vài người muốn tự quyết định. Ông ở đây lâu cần chú ý nhiều, có tin tức gì phải báo cáo tôi kịp thời. Về phần vụ án Lệ Triều Sinh, tôi sẽ nói với Phó chủ nhiệm Cổ xem có thể tìm ra được cách nào tốt nhất để giải quyết tình huống này không.
Cổ Nhân Kiệt là Phó chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật tỉnh, thời gian qua thân cận với Cao Thành Tùng mà không quá hợp với Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật Hình Đoan Đài. Thêm nữa quan hệ giữa Hình Đoan Đài và Cao Thành Tùng có chút bất hoà nên tự nhiên Cổ Nhân Kiệt liền dựa vào Cao Thành Tùng.
– Bên trong Thành uỷ, nếu có chuyện ông có thể cùng bàn bạc với Trần Ngọc Long, ông ta ở hệ thống chính trị pháp luật, hiểu rõ tình hình thì cũng thuận lợi hơn
Cao Thành Tùng khoát tay, rõ ràng không muốn Từ Đức Tuyền nhiều lời nữa:
– Tôi hiện tại không thể cố hơn được vụ Lệ Triều Sinh, cứ như vậy đi.
Trần Ngọc Long là Bí thư Đảng uỷ Công an thành phố, cũng là người của Cao Thành Tùng.
Từ Đức Tuyền thấy Cao Thành Tùng không có hào hứng liền biết điều rút lui.
Hình tượng Bí thư Cao luôn điềm tĩnh, nắm chắc chiến thắng bây giờ chạy đi đâu mất? Ông ta thế nào mà vẻ ngoài bây giờ không có tự tin, không có bộ dạng nhất ngôn cửu đỉnh nữa?
Đều là Hạ Tưởng gây hoạ!
Cứ nghĩ đến vụ án Lệ Triều Sinh, Từ Đức Tuyền liền cảm thấy giống như có gông cùm trên cổ. Bất cứ lúc nào cũng có thể bị người ta bắt, toàn thân ông ta không thoải mái, trong lòng càng hận Hạ Tưởng, hận không thể ngay lập tức bỏ tù Hạ Tưởng, khiến cho hắn ta cả đời không trở mình được. Cho nên khi nghe nói hôm nay Hạ Tưởng tổ chức lễ đính hôn ở Yên kinh, ông ta thầm nghĩ cứ đến đây xem một cái, cho hắn biết chút mùi đời. Đừng nghĩ dựa vào cha vợ là một Phó thị trưởng thường trực thì cảm thấy mình đã là hoành tráng! Tại thành phố Yến cấp phó tỉnh này, một Phó thị trưởng thường trực đúng là không có mấy trọng lượng.
Từ Đức Tuyền phát hiện ra ngồi ở đại sảnh trên tầng gần nhất, tất cả đều là một số quan chức cấp thấp của Thành ủy và Uỷ ban nhân dân thành phố, trong lòng đắc ý nghĩ rằng cha vợ là Phó thị trưởng thường trực, Hạ Tưởng là Phó chủ tịch huyện, suy cho cùng đều là phụ tá, xem người đến mừng là người nào chứ? Rõ ràng hợp lý. Đáng thương nha, một Phó giám đốc cấp sở cũng không có!
Hạ Tưởng thấy từ giọng điệu và ánh mắt của Từ Đức Tuyền tỏ ra một chút khinh thường, trong lòng có chút không vui
Chiến đấu trên quan trường thì tìm quan trường mà giải quyết được rồi, nay tại ngày lễ đính hôn của người khác mà tới quấy phá, chẳng những trình độ quá kém mà lòng dạ nông cạn hẹp hòi, suy nghĩ thiếu chín chắn! Hắn cũng chỉ thản nhiên cười nói:
– Cảm ơn Trưởng ban thư ký Từ tới chúc mừng, tôi tin tưởng cuộc sống của tôi sẽ ngày càng tốt hơn, lãnh đạo cấp trên quan tâm, bạn bè đồng nghiệp cùng cố gắng, điều đó khẳng định một tương lai càng thêm tốt đẹp.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/08/2017 13:36 (GMT+7) |