Tháng 5 Bắc Kinh, thời tiết nóng bức dần lên cao, giống với thành phố Yến, mùa xuân ở thủ đô ngắn ngủi và xấu hổ. Trong lúc còn chưa cảm nhận được sự ôn hòa, thoải mái của mùa xuân, thì đột nhiên trong đêm chuyển biến bước sang hạ rồi.
Ý nói là, có thể là hôm qua còn đang mặc quần áo dầy cộm, sau một giấc ngủ tỉnh dậy đã phải mặc áo tay lửng rồi.
Lão Cổ ngồi trong vườn nhà, mắt hơi híp lại phơi nắng. Ánh mặt trời trước trưa chiếu rọi trên mặt, khiến cho khuôn mặt mang đầy nét thăng trầm của ông biểu hiện ra sự thâm trầm không giống bình thường.
Nhưng ngoài sự thâm trầm, thần sắc lão Cổ còn hiện ra một vẻ vui sướng thong dong bình tĩnh.
Sự ra tay của Hạ Tưởng rất được lòng ông, khiến cho ông càng xem trọng tương lai của Hạ Tưởng.
Mặc cho tiếng phản đối trong quân đội còn rất nhiều, phe phái phản đối cũng rất khổng lồ, nhưng có sự phản đối cũng là chuyện tốt. Cái lý nếu không tranh biện thì sẽ không rõ lý, có chuyện mà không tranh luận thì chuyện sẽ không rõ ràng. Hạ Tưởng có thể ở vị trí Chủ tịch tỉnh làm kinh động mây gió bốn phương, quả nhiên không phải là nhân vật không có tích sự gì.
Cũng không biết đợi sau khi Hạ Tưởng đạt đến địa vị đỉnh cao rồi thì khung cảnh sẽ như thế nào? Lão Cổ càng nghĩ càng thấy Hạ Tưởng từ sau khi phò chính, không những bước đi nhanh hơn vững hơn, mà thế tiến tới cũng không thể ngăn cản nổi.
Cộng thêm việc Cổ Ngọc có thai, nhà họ Cổ có người nối dõi càng khiến cho ông lão một đời trải qua bao chìm nổi thêm an lòng.
Đứng một bên cung kính là Triệu Minh Khắc.
– Minh Khắc, cậu phải nhớ một điều, sau này bất kể Hạ Tưởng đi đến bước đi nào, cậu và Quan Hoa nhất định phải đảm bảo thế lực trong quân đội thủy chung đi theo Hạ Tưởng. Ai muốn ngăn cản Hạ Tưởng đạt lên đỉnh cao, các cậu liền phải cất lên tiếng nói có sức mạnh nhất cảnh cáo đối phương, đừng có hành động thiếu suy nghĩ.
Lời nói của lão Cổ tương đương với việc ra mệnh lệnh chết, làm cho thế lực quân đội thề chết đi theo Hạ Tưởng.
Triệu Minh Khắc rùng mình, kính cẩn đáp:
– Vâng, tôi ghi nhớ rồi.
– Bây giờ các cậu không có đường lùi rồi, đất nước cũng không còn đường lùi để bước.
Lão Cổ hướng nhìn về phía bầu trời xa xanh thẳm.
– Trung Quốc muốn quật khởi, thế lực đối địch muốn ngăn trở, không mạnh mẽ, cứng rắn mà chỉ giả vờ đớn hèn, giả vờ lâu rồi thì sẽ trở thành đớn hèn thật sự. Ai cũng muốn bắt nạt kẻ yếu hèn, bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh là bản tính của con người.
– Vâng.
Ánh mắt Triệu Khắc Minh xẹt qua tia ánh sáng, Chủ tịch tỉnh Hạ muốn đùa giỡn công ty Coca Cola tới khi nào đây? Đến cả chuyến viếng thăm của Ngoại trưởng Mỹ cũng dám khước từ. Từ ngày cải cách mở ra đến nay, đúng là một chuyện cổ vũ lòng người chưa từng thấy.
Chuyện Hạ Tưởng rành mạch cự tuyệt chuyến viếng thăm của Ngoại trưởng Mỹ không những làm dậy sóng lớn ở Bộ Ngoại giao, tại Viện Quốc vụ cũng làm mọi người bàn luận sôi nổi. Không ít người chỉ trích Hạ Tưởng không biết thời cuộc, không lấy đại cục làm trọng, một số người thậm chí còn đến trước mặt Thủ tướng nói xấu Hạ Tưởng.
Mặc dù Thủ tướng cũng hơi bất mãn trước việc Hạ Tưởng khước từ, nhưng cũng không tiện trực tiếp can thiệp vào quyết định của chính quyền địa phương. Trước những người công kích Hạ Tưởng, y nói một câu mang ý sâu xa:
– Ngoại giao là được xây dựng từ trên cơ sở tôn trọng lẫn nhau, Viện Quốc vụ cũng phải hiểu cho quyết định của chính quyền địa phương.
Ai cũng đều nghe ra, Thủ tướng rõ ràng có ý che chở Hạ Tưởng.
Mặc cho Thủ tướng che chở Hạ Tưởng, nhưng Ngoại trưởng Mỹ lần đầu tiên bị bẽ mặt ở Trung Quốc, vô cùng không vui, muốn sớm kết thúc chuyến thăm để thể hiện sự bất mãn chính quyền Trung Quốc. Sau khi Lôi Trị Học ở Bắc Kinh biết được tin, vội vàng gọi điện cho Hạ Tưởng.
– Đồng chí Hạ Tưởng, quyết định của anh quá cẩu thả rồi.
Lôi Trị Học vô cùng bất mãn nói.
– Ngoại trưởng Mỹ đến thăm, là một lần cơ hội ngàn năm một thưở nâng cao hình tượng quốc tế của tỉnh Tây.
– Đồng chí Trị Học, tôi không cho rằng nâng cao hình tượng quốc tế tỉnh Tây sẽ có tác dụng thúc đẩy gì cho tỉnh Tây. Tôi tin Ngoại trưởng Mỹ đến thăm là không hề có chút hứng thú gì về nâng cao hình tượng quốc tế tỉnh Tây, ngược lại, bà ta là đến gây áp lực, yêu cầu chính quyền tỉnh cho qua sự kiện Coca Cola. Nhưng chuyện của Coca Cola kiên quyết không thể cho qua được. Đã không có đề tài chung để bàn thì đến có tác dụng gì? Lẽ nào để cho Ngoại trưởng Mỹ sau khi thăm viếng tỉnh Tây, rồi lấy sự ô nhiễm của tỉnh Tây làm chuyện để nói, sau đó trên Hội nghị Thượng đỉnh Liên hợp quốc về biến đổi khí hậu gây áp lực lên Trung Quốc, bắt Trung Quốc giảm bớt thải khí carbon dioxide?
“…”
Lôi Trị Học không ngờ Hạ Tưởng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, làm cho y bỗng chốc nghẹn họng, không thể trả lời vấn đề hắn vừa nêu.
Tạm ngừng một lát, Lôi Trị Học mới nói tiếp:
– Thôi vậy, chuyện đã qua đi rồi thì không nhắc đến nữa. Có điều sau này đồng chí Hạ Tưởng trước khi ra quyết định, tốt nhất là nói qua với Tỉnh ủy.
“Bụp” một tiếng, Lôi Trị Học cúp điện thoại để thể hiện tâm trạng cực bất mãn của y.
Cả Tỉnh ủy tỉnh Tây lòng người xao động, đều lén bàn luận sự kiện Coca Cola cuối cùng sẽ dùng kết cục thế nào để kết thúc. Không ít người không tin Hạ Tưởng có thể chống đỡ được áp lực từ các phe, chắc chắn cuối cùng vẫn phải thỏa hiệp.
Không ngờ dưới sức ép của Bộ Ngoại giao, Viện Quốc vụ và Lôi Trị Học, đại Chủ tịch tỉnh Hạ không những đứng vững trước áp lực, tôi sừng sững bất động, còn cứng rắn đáp trả Ngoại trưởng Mỹ khiến cho không ít người ở Tỉnh ủy phải mở rộng tầm mắt.
Người trong nước giỏi nhất so sánh, kinh ngạc nghe đồn Hạ Tưởng đến Mỹ còn không sợ, nên không khỏi đoán thầm trong lòng, sợ là Chủ tịch tỉnh Hạ đúng là lực lượng dự bị thông thẳng lên Trung ương. Nhất cử nhất động, mỗi tiếng nói mỗi cử động của Chủ tịch tỉnh Hạ, chắc chắn trước đó là đều được bày mưu đặt kế.
Người khác đoán mò thế nào Hạ Tưởng không để tâm, hắn chỉ là tiếp tục nghe theo lối suy nghĩ của chính mình vững bước đẩy mạnh. Vừa hay Lôi Trị Học bị công việc giữ chân ở Bắc Kinh, thời cơ tốt như vậy sao có thể bỏ qua được.
Thế nhưng, công ty thành viên Coca Cola tỉnh Tây cũng đúng là có lòng nhẫn nại. Sau khi bị đóng cửa, sau khi được Cục Giám sát chất lượng truyền tới thông báo thời hạn chỉnh đốn và cải cách, Coca Cola vẫn không tuân theo chỉ thị tinh thần của Hạ Tưởng đứng ra nhận sai, thu hồi và điều tra triệt để ngọn nguồn ô nhiễm. Ngược lại còn tung tin tỉnh Tây không phù hợp doanh nghiệp vốn đầu tư nước ngoài đến đầu tư, và lén trào phúng căn nguyên làm cho tỉnh Tây nghèo, lạc hậu chính là từ người nhiều hơn việc, quá mức quan liêu.
Được, một doanh nghiệp dùng giọng điệu Mỹ quốc nói chuyện, đúng là tự xem mình là đại gia rồi. Bây giờ không phải thời Mãn Thanh khúm núm nịnh bợ đối ngoại nữa, vốn đầu tư nước ngoài đến Trung Quốc đầu tư cũng không phải là liên quân tám nước cầm súng pháo tiến vào Trung Quốc nữa.
Hạ Tưởng cũng biết rõ, công ty Coca Cola bên Mỹ là được Ngoại trưởng Mỹ bày mưu đặt kế, cố ý làm vậy, chính là muốn đọ sức ý chí với chính quyền tỉnh tỉnh Tây, xem cuối cùng ai thắng ai bại.
Hạ Tưởng không phải lũ quan chức giỏi ăn, bụng phệ mặt tươi cười, cũng không đem vợ con và tài sản dâng tặng đến tay ông chủ Mỹ, tùy ý ông chủ Mỹ vui lòng tiếp nhận. Hắn là một kẻ chưa bao giờ sợ uy hiếp cũng không sợ dao thật súng thật, ai có bất kỳ hình thức uy hiếp nào với Hạ Tưởng thì rất tiếc, nhầm rồi.
Phong thanh của công ty thành viên Coca Cola vừa mới tung ra, thì có một tin khác truyền đến, một công ty Mỹ đến tỉnh Tây đầu tư y. Tin đầu tư trăm triệu đô vừa truyền ra, lập tức gây nên một trận bàn luận và phỏng đoán không ngớt của giới truyền thông trong nước. Từ trước đến nay doanh nghiệp Mỹ và Chính phủ Mỹ luôn sánh cùng bước, rốt cuộc lần này là doanh nghiệp Mỹ nào gan lớn, dám làm ngược với phía Chính phủ?
Ngoài dự đoán của mọi người là, sau khi tin doanh nghiệp Mỹ muốn đến đầu tư được tung ra, lập tức Quốc hội Mỹ có Nghị sĩ đề xuất trừng trị công ty này. Kết quả đề xuất này chưa kịp trình lên thì đã chết thai trong bụng rồi, đằng sau là một luồng sức mạnh chính trị cường mạnh chặn lại phương án này.
Công ty Coca Cola bị công ty của nước mình đánh vào mặt, rất buồn bực nhưng lại không làm gì được đối phương, nên càng bất lực hơn.
Chuyện càng buồn bực hơn đến ngay sau đó. Công ty thành viên Coca Cola đột nhiên mất điện, mất nước và cắt mạng. Lớp tầng cao của công ty phẫn nộ yêu cầu Ủy ban nhân dân thành phố Tấn Dương giải đáp, Ủy ban nhân dân thành phố lập tức trả lời, tuyến ống cũ lạc hậu rồi, đang trong quá trình sửa chữa, xin hãy nhẫn nại chờ.
Một đợi là 2 ngày, vẫn chưa xong.
Ngày thứ 3, sự kiện Coca Cola có độc vẫn tiếp tục lên men trên báo chí, dân chúng dậy sóng lên án ngày càng mạnh, dẫn tới lượng tiêu thụ Coca Cola ở khắp nơi bị giảm mạnh. Cuối cùng có người ngồi không yên nữa, ý thức được không thể thắng lại ý của Hạ Tưởng, mới biết là uy phong bao năm ở Trung Quốc, cuối cùng đã gặp phải thép cứng rồi.
Hạ Tưởng ngồi ở văn phòng đang trong lúc sắp xếp công việc tiếp theo cho cấp dưới Mã Hoài Minh, thì điện thoại vang lên. Vừa đúng lúc Đường Thiên Vân đi ra ngoài, Hạ Tưởng liền trực tiếp nghe máy.
Bên trong dội đến một loạt tiếng anh, Hạ Tưởng chau mày, trầm tĩnh nói một câu:
– Mời nói tiếng trung.
“…”
Trả lời lại Hạ Tưởng vẫn là một loạt tiếng anh.
Hạ Tưởng có thể nghe hiểu đối phương đang nói gì, cũng có thể dùng tiếng anh đối đáp vài câu với đối phương, nhưng hắn lại vẫn kiên trì dùng tiếng mẹ đẻ, và cho rằng là người Trung Quốc nếu cứ phải đối đáp với đối phương bằng tiếng anh, không những không thể hiện bạn học thức nhiều, dù sao là mang tiếng tự hạ thấp thân phận, càng huống hồ là đối phương chủ động gọi đến, nên nói:
– Nếu người không nói tiếng trung, là chứng minh ngươi không chuẩn bị tốt để nói chuyện, xin chuẩn bị tốt rồi hãy gọi lại.
– Chủ tịch tỉnh Hạ, xin đừng cúp máy.
Bỗng chốc đối phương từ tiếng anh lưu loát chuyển sang tiếng phổ thông rành rọt, vừa nghe chính là người Trung Quốc, hoặc là nói, là phiên dịch Trung Quốc.
– Chủ tịch công ty Coca Cola muốn nói chuyện với ông.
– Nói chuyện thì không cần đâu.
Hạ Tưởng rất trực tiếp cự tuyệt đối phương.
– Chỉ cần làm việc nghiêm chỉnh tuân theo pháp luật tỉnh Tây, tỉnh Tây hoan nghênh tất cả các thương nhân nước ngoài đến đầu tư.
Vừa nói xong, hắn liền cúp máy.
Cùng ngày, mấy xe chở hàng của công ty thành viên Coca Cola tỉnh Tây bị chặn lại trên đường cao tốc, bị phạt tiền do chở quá tải.
Cùng lúc Ngoại trưởng Mỹ ở Bắc Kinh nhận được sự tiếp kiến nồng nhiệt của lãnh đạo quốc gia, thì công ty thành viên Coca Cola tỉnh Tây gặp phải nguy cơ chất lượng nghiêm trọng. Một ngày sau, sau khi nữ Ngoại trưởng Mỹ bay rời Bắc Kinh chưa được 2 tiếng, công ty thành viên Coca Cola tỉnh Tây tuyên bố thu hồi toàn bộ lô hàng nghi nhiễm độc, và tuân theo tiêu chuẩn xử lý tại Mỹ tiến hành quy trình bồi thường.
Tin tức vừa truyền ra, báo chí trong nước đồng loạt hoan hô, trong nhiều năm đọ sức với đầu tư nước ngoài, trong sự việc hộp số SS của ô tô Đại Chúng có vấn đề liên tục lặp lại mà sau khi bị Cục Giám sát chất lượng nhà nước nhiều lần hẹn bàn, vẫn là bộ mặt vô lại chỉ nâng cấp các phần mềm mà không thu hồi sản phẩm. So sánh với tất cả hộp số UG tiêu thụ ở Mỹ và Châu Âu, Đại Chúng đã thực thi thu hồi tất cả sản phẩm, chỉ có duy nhất ở Trung Quốc là không thu hồi. Cuối cùng tỉnh Tây đã thành công bức ép công ty Coca Cola trán cao ngạo mạn, lần đầu tiên giúp cho người dân được hưởng thụ đãi ngộ giống như của người Mỹ, liền được vô số báo chí xưng gọi là thắng lợi chưa từng có trong lịch sử.
Lại một ngày sau, công ty thành viên Coca Cola tỉnh Tây truyền ra sự thay đổi nhân sự. Nguyên giám đốc từ chức, người chịu trách nhiệm liên quan đến sự kiện nhiễm độc bị đuổi việc, đồng thời chính thức trình lên Cục Giám sát chất lượng và bộ ngành Bảo vệ môi trường tỉnh báo cáo điều tra ô nhiễm.
Điều tra cho thấy, nguồn ô nhiễm chỉ thẳng là khai thác mỏ An Đạt.
Sau trận thắng nở mày nở mặt, bố cục nhằm vào khai thác mỏ An Đạt đã hoàn thành mọi mặt, nhanh chóng sắp sửa bọc đánh đối phương.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 21 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 12/02/2018 12:36 (GMT+7) |