Thực ra là trong lòng xúc động đến không lời nào diễn tả được.
Tuy nói ông ta là đại biểu quân đội, trong hội nghị thường vụ quyền phát ngôn không lớn, nhưng dù sao cũng có quyền bỏ phiếu, nói cách khác, đối với chính phủ tỉnh ủy Lĩnh Nam thì ông ta có quyền can thiệp và quyết định mọi chuyện quan trọng, so với quyền hạn của một tư lệnh quân khu Lĩnh Nam thật sự là rất lớn.
Hơn nữa tầm nhìn cũng rộng hơn rất nhiều.
So với đó thì Hứa Quan Hoa mặc dù đã đoạt trước một bước giành được vị trí mà anh ta đã cố ý tìm kiếm ở quân khu Dương Thành, nhưng hiện tại xem ra, anh ta đã đạt được lợi ích thực tế, quanh co lên chức mới đi tới con đường tươi sáng.
Hứa Quan Hoa có đắc ý có quyền cao trong tay, nhưng còn thua kém xa mới bằng ông ta, ngoại trừ có quyền uy nói một không hai ở quân khu Lĩnh Nam ra thì còn có thể ở hội nghị thường vụ tùy ý phát ngôn, và có thể thi hành thuận lợi kế hoạch đánh lén Hạ Tưởng bất cứ lúc nào.
Thi Khải Thuận không chút để ý liếc mắt nhìn Hạ Tưởng một lần, sự nhục nhã khi đấu rượu ở Bắc Kinh lại một lần nữa hiện lên trong đầu, trong ánh mắt hiện lên sự thù giận, nhìn thấy Hạ Tưởng ngồi ở vị trí thứ 3, bình tĩnh lật xem văn kiện, là người trẻ tuổi hơn và không tương xứng với địa vị cao, làm nổi lên Hạ Tưởng là người gây sự chú ý nhất trong nhóm lãnh đạo tỉnh ủy.
Trong lòng của Thi Khải Thuận càng không cân bằng, mới có chừng ấy tuổi mà đã ngồi đến chức Phó bí thư tỉnh ủy, Hạ Tưởng, anh dựa vào cái gì?
Hội nghị thường vụ hôm nay, bởi vì sự việc của Nhâm Xương vẫn chưa chính thức đưa ra kết quả, Trung Ương sẽ không tuyên bố bổ nhiệm ủy viên thường vụ mới trước khi quyết định xử lý Nhâm Xương, cho nên chỉ có một số người tham gia.
Trần Hạo Thiên ngồi ở giữa, cúi đầu nhìn văn kiện trong chốc lát, mọi người đều đã đến đông đủ nhưng vẫn chưa tuyên bố họp, không khí của hội trường có chút áp lực.
Với tư cách là một Bí thư tỉnh ủy kiêm Ủy viên bộ chính trị, so với Chủ tịch tỉnh cao hơn một cấp, với các ủy viên thường vụ khác cao hơn hai cấp, uy vọng của Trần Hạo Thiên ở tỉnh ủy là không người nào sánh được, quyền lực sáng chói, được nhìn một cách ngưỡng mộ.
Sau khi im lặng trong ít phút, Trần Hạo Thiên mới ngẩng đầu nhìn thoáng qua hội trường nói:
– Đều đến đông đủ rồi chứ? Được, bây giờ bắt đầu họp.
– Trung Ương đã bước đầu công khai đối với việc đưa ra ý kiến xử lý đồng chí Nhâm Xương, miễn tất cả chức vụ của Nhâm Xương trong Đảng, khai trừ Đảng viên, chuyển giao cho cơ quan có trách nhiệm tiếp tục thẩm tra xử lí.
Trần Hạo Thiên trực tiếp tung ra quyết định nội bộ của Trung Ương, không để ý đến vẻ mặt hoặc kinh ngạc hoặc khiếp sợ hoặc hoảng hốt của mọi người mà tiếp tục nói:
– Về việc chọn người lên làm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc mới, các đồng chí có suy nghĩ gì, đều có thể đề xuất.
Thông thường dưới tình huống Ủy ban kỷ luật trung ương thẩm tra một vụ án lớn của quan chức cấp Thứ trưởng trở lên, cũng đều mất thời gian từ nửa năm đến hai năm. Còn bình thường bắt đầu bắt giữ một cán bộ cấp Phó bộ, thì sau lưng đã điều tra ngắn thì nửa năm dài thì trên một năm trở lên. Sau khi Ủy ban Kỷ luật Trung ương lập án, rồi đến kết án, thông thường cũng phải trên ba đến sáu tháng.
Năm trước Nhâm Xương bị mời đến Bắc Kinh uống trà, năm sau Trung Ương liền có ý kiến công khai xử lý nội bộ. Thứ nhất với thân phận Ủy viên Bộ chính trị Trung Ương của Trần Hạo Thiên, tin tức trên không phải là tin đồn, mà là kết luận cuối cùng, làm cho người ta không nói nên lời!
Trung Ương đã nhất trí quyết định nhanh chóng trong vấn đề của Nhâm Xương, cũng chứng minh một điểm, Nhâm Xương chẳng những không thể chuyển mình mà còn sẽ chết rất thảm. Liên tưởng lại, Nhâm Xương đã từng đảm nhiệm chức Bí thư thành ủy Hồng Hoa, không ít người bị cú sốc lớn chẳng lẽ việc xuống ngựa của Nhâm Xương có nghĩa là Trung Ương muốn phá vỡ thế cân bằng bốn phe của Lĩnh Nam sao?
Mà Trần Hạo Thiên đột nhiên tung ra rằng các vị ủy viên thường vụ có thể đề xuất tuyển chọn người lên đảm nhiệm Chủ tịch Mặt trận Tổ Quốc mới, là để thăm dò, cũng là dễ hiểu.
Trần HạoThiên vừa nói xong, hội trường lặng ngắt không lời đáp trả.
Qua một phút lâu, Mễ Kỷ Hỏa mở miệng.
– Đồng chí Hạ Tường nói ra ý kiến của anh đi, đề nghị đưa ai lên tiếp nhận chức Chủ tịch Mặt trận Tổ Quốc là thích hợp?
Mễ Kỷ Hỏa trưng cầu ý kiến của Hạ Tưởng mà không phát biểu ý kiến của mình, thứ nhất là mở đường cho Trần Hạo Thiên, thứ hai là muốn thể hiện ông ta rất tôn trọng ý kiến của Hạ Tưởng trong những việc trọng đại của tỉnh ủy, thể hiện ra là một vị Chủ tịch tỉnh khiêm tốn và ôn hòa.
Hạ Tưởng cũng hiểu rõ Trần Hạo Thiên và Mễ Kỷ Hỏa chẳng qua là cố ý làm cao tầm quan trọng của hắn, hắn liền phối hợp nói:
– Dân Lĩnh Nam có số lượng khổng lồ, công việc của Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc vô cùng quan trọng, đảm nhiệm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc phải chọn đồng chí có tài đức vẹn toàn, tôi cho rằng, năng lực làm việc của đồng chí Lâm Tổ Tân xuất sắc, khả năng nghiệp vụ mạnh, có thể đảm nhiệm.
Mưu Nguyên Hải vừa nghe Hạ Tưởng đề cập đến Lâm Tổ Tân, mí mắt không khỏi nhảy lên, liên tiếp nhìn về phía Hạ Tưởng với ánh mắt đánh giá.
Một trận đấu rượu ở Bắc Kinh, khiến Mưu Nguyên Hải thêm một bước chứng kiến một mặt cảm tính và kích động của Hạ Tưởng, đối với một gã quan lớn cấp phó tỉnh mà nói cảm tính và kích động là thất bại, nhưng để lại ấn tượng sâu sắc cho ông ta không phải là Hạ Tưởng trẻ tuổi bồng bột, càng không phải nhất thời kích động, mà là che dấu ở dưới cảm tính là bố trí cục diện một cách tỉ mỉ.
Mưu Nguyên Hải xem như là đã chính thức lĩnh giáo thủ đoạn thật thật giả giả của Hạ Tưởng. Lần trước đề xuất tên người đảm nhiệm Bí thư thành ủy Hồng Hoa, Hạ Tưởng liền đề bạt Lâm Khang Tân và ba người, rõ ràng là mưu kế phân hóa lôi kéo. Không ngờ hôm nay trước mặt mọi người lại đề cử Lâm Tổ Bình, tuy nói chưa chắc đã hữu dụng, hoặc có thể Trung Ương sớm đã chọn người cũng chưa biết, nhưng ân tình lại là lớn bằng trời, khiến ông ta sẽ không kìm nổi tim nhảy loạn một hồi.
Mỗi lần Hạ Tưởng để cử, đều có thể đánh trúng điểm yếu.
Lâm Tổ Tân là Bí thư Thành ủy thành phố Mai Hoa.
Là một trong ba phe của Lĩnh Nam, là nhân vật thủ lĩnh của nhà họ Quý của phe Lĩnh Đông, thật ra phe Lĩnh Đông được ngầm gọi là phe nhà họ Quý.
Nhà họ Quý luôn có vị trí hết sức quan trọng trên chính đàn Lĩnh Nam, mặc dù sau khi nhà họ Quý có Chủ tịch tỉnh cuối cùng nhận chức, không một người của nhà họ Quý lại đảm nhiệm chức quan lớn cấp tỉnh ở Lĩnh Nam, hơn nữa người ở cấp phó tỉnh củng rất ít ỏi, tuy nhiên vẫn như cũ chiếm cứ rất nhiều vị trí nhân vật số một, số hai của nhiều thành phố cấp 3.
Hiện nay trong số Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, chỉ có Lâm Song Bồng là dòng chính của nhà họ Quý.
Hạ Tưởng lại không ngờ đề cử Lâm Tổ Tân làm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc mà Lâm Tổ Tân là lực lượng mới xuất hiện của nhà họ Quý, lại rốt cuộc là dụng ý gì? Là thể hiện thiện ý với nhà họ Quý, hay là ra oai với phe Khoát Đệ và phe Thủy Đầu? Hay là có ý đồ khác?
Nhâm Xương nằm trong đội ngũ của Phe Khoát Đệ, việc Nhâm Xương bị sa thải, khiến cho phe Khoát Đệ tổn thất một viên đại tướng, mà những năm gần đây thế lực của phe Khoát Đệ lại tăng lên rất mạnh. Trong ba phe ở Lĩnh Nam, thực lực đứng sau nhà họ Quý, hơn nữa luôn có dã tâm thay thế nhà họ Quý trở thành phe lớn nhất ở Lĩnh Nam. Hạ Tưởng nhẹ bên này nặng bên kia, mượn sự thất bại của phe Khoát Đệ mà nâng cao thực lực của nhà họ Quý, dụng tâm này nhìn thấy quá rõ ràng.
Không chỉ Mưu Nguyên Hải, ngay cả Trần Hạo Thiên và Mễ Kỷ Hỏa cùng nhất thời kinh ngạc, ánh mắt hướng về Hạ Tưởng nghi ngờ.
Ý định ban đầu của Trần Hạo Thiên là mượn cơ hội mở ra một cục diện tốt cho năm sau, ông ta thuận miệng nói, cũng không phải là thật sự muốn những ủy viên thường vụ đang ngồi đây đề cử chọn người, bởi vì Trung Ương đã đạt được sự đồng thuận vể việc chọn người nhậm chức Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc.
Người khác có lẽ còn không biết, chẳng lẽ Hạ Tưởng lại không biết? Làm sao trước mặt mọi người để cử Lâm Tổ Tân, là có dụng ý gì?
Trần Hạo Thiên sau khi có chút sửng sốt, liên kết các suy nghĩ lại, lập tức hiểu rõ dụng tâm của Hạ Tưởng.
Mễ Kỷ Hỏa ý thức được điểu gì, trong lòng có cảm giác khác thường, rất rõ ràng, việc Hạ Tưởng và Quý Như Lan gặp mặt, Hạ Tưởng vẫn chưa nói với Trần Hạo Thiên.
Hạ tưởng giấu diếm Trần Hạo Thiên mà đem hậu quả trước sau tỉ mỉ nói cho ông ta biết, không khỏi khiến cho Mễ Kỷ Hỏa có chút liên tưởng.
Hạ Tưởng phát biểu xong, hội trường im lặng trong chốc lát, sau đó truyền lại tiếng động khe khẽ, có người lén lút khen ngợi Hạ Tưởng, có người thì bất mãn cho rằng Hạ Tưởng có ý nhúng tay vào tranh chấp giữa nhà họ Quý và phe Khoát Đệ. Cũng có người âm thầm cười nhạt, cười nhạt đối với việc Hạ Tưởng nghĩ muốn mưu lợi bất chính ở giữa, cho rằng Hạ Tưởng sẽ không đạt được.
Ánh mắt Lâm Song Bồng chớp động, cũng không biết là nghĩ đến chuyện gì, khóe miệng lộ ra một nụ cười có chút suy ngẫm.
Nếu Hạ Tưởng đã mở đầu, theo sau mọi người liền xem như việc nhân đức không ai nhường ai, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Khang Hiếu, Phó chủ tịch tỉnh Thân Gia Hậu, Bí thư Thành ủy Thành phố Bằng Thành Trì Bình Phàm, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Trì Vĩnh Lệ, Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Ti Anh, đều từng người đề xuất nêu tên một người, có người là thuận miệng đề cử, cố ý giúp người để được mang ơn, có người là hưởng ứng lời kêu gọi của Trần Hạo Thiên, còn có người muốn học tập Hạ Tưởng, đề cử người của phe Khoát Đệ và phe Thủy Đầu. Tóm lại, đồng chí Hạ Tưởng đã mở đầu rất tốt, trên hội trường rất là náo nhiệt.
Ngay cả Thi Khải Thuận cũng góp một phần náo nhiềt, cũng có đề cử.
Sau khi đề tài thảo luận thứ nhất qua đi, liền đi vào phân đoạn thứ hai, Trần Hạo Thiên từ chối cho ý kiến đối với những người được đề cử, chỉ bảo Lưu Kim Nam ghi chép lại trong hồ sơ, có lẽ ông ta sẽ tham khảo một chút, hoặc trực tiếp loại bỏ.
– Chủ để kế tiếp là thảo luận bổ nhiệm Phó bí thư Thành ủy Hồng Hoa
Đề tài thảo luận thứ hai mới là quan trọng nhất, Trần Hạo Thiên mở màn đã trực tiếp nói:
– Sau khi Ban Tổ chức cán bộ nghiêm túc khảo sát, để cử đồng chí Lý Dật Phong làm Phó bí thư Thành ủy Hồng Hoa, mời các đồng chí phát biểu đôi lời về việc bổ nhiệm đồng chí Lý Dật Phong.
Mễ Kỷ Hỏa thuận thế nói:
– Đồng chí Lý Dật Phong là một người chăm chỉ trung thực, tôi cho rằng Ban tổ chức cán bộ để cử anh ta rất là thích hợp.
Hạ Tưởng cũng không có ý kiến:
– Tôi cũng đồng ý với việc đề cử của Ban tổ chức cán bộ.
Kỳ thực sự việc đã xảy ra sau đó, rất đột ngột, ngoài ý muốn, không chỉ Trần Hạo Thiên và Mễ Kỷ Hỏa không ngỡ sẽ có biến cố, ngay cả Hạ Tưởng cũng cho rằng bổ nhiệm Lý Dật Phong là kết cục đã được dự kiến. Không cần nói gì khác, ngay cả nhân vật số hai và số ba của tỉnh ủy liên tiếp gật đầu, nhân vật số một Trần Hạo Thiên tỏ thái độ ngầm thừa nhận, thì ai còn có ý kiến phản đối?
Không ngờ, vẫn có người đưa ra ý kiến phản đối, không những đưa ra, hơn nữa còn rất sắc bén.
Phó Chủ tịch tỉnh thường trực Khang Hiếu là người đầu tiên lên tiếng phản đối!
– Tôi cho rằng lý lịch kinh nghiệm của đồng chí Lý Dật Phong còn thấp, không đủ đảm nhiệm trọng trách Phó bí thư Thanh ủy Hồng Hoa. Môi trường chính trị ở thành phố Hồng Hoa phức tạp, Lý Dật Phong vừa đến Lĩnh Nam không lâu, chưa chắc anh ta đã quen thuộc với hiện trạng ở thành phố Hồng Hoa, hy vọng Ban Tổ chức cán bộ cân nhắc suy nghĩ về việc này.
Trực tiếp phản đối!
Ánh mắt Trần Hạo Thiên có chút sửng sốt, tuy nhiên cũng không có biểu hiện gì hết, cũng cho rằng lời phản đối của Khang Hiếu chỉ là sự kiện đơn lẻ, không ngờ theo sau Phó chủ tịch tỉnh Thân Gia Hậu cũng đưa ra ý kiến phản đối.
– Tôi đồng ý với ý kiến của đồng chí Khang Hiếu.
Lúc này, Trần Hạo Thiên nhạy bén ý thức được điều gì, bởi vì Thân Gia Hậu bất hòa với Khang Hiếu, ông ta và Khang Hiếu có cùng ý kiến, hẳn là…
Quả nhiên, chuyện xảy ra ngay sau đó, nghiệm chứng sự lo lắng của Trần Hạo Thiên, một lần bổ nhiệm nhân sự vốn dĩ đã nắm chắc, không ngờ dẫn tới một hồi tranh chấp chính trị.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 19 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/02/2018 08:36 (GMT+7) |