Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 19 » Phần 3

Quan Trường - Quyển 19

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 3

Thi Khải Thuận từ trong vẻ tươi cười tràn đầy tự tin của Hạ Tưởng bất chợt hiện lên một ý niệm – lẽ nào Hạ Tưởng còn dám gây hấn với Tư lệnh Ngô?

Chợt nghe tiếng bước chân hỗn độn mà vội vàng bên ngoài đã đi tới cửa, tiếng Ngô Hiểu Dương truyền tới:

– Phó Bí thư Hạ, rượu rất có hại cho cơ thể, phải có chừng có mực. Tuy nhiên nếu phải uống rượu, tôi cũng xin làm vài chén rượu, thế nào?

Tiếng Ngô Hiểu Dương vừa truyền đến, Thi Khải Thuận liền cảm giác giống như vừa được tiêm thuốc trợ tim, thần thái lập tức rạng rỡ.

Ngô Công Tử nghe thấy tiếng của Ngô Hiểu Dương, nhíu nhíu mày, định nói cái gì, còn chưa mở miệng, đã bị Hạ Tưởng đoạt trước.

Hạ Tưởng cười hỏi Ngô Công Tử:

– Ngô Công Tử, Tư lệnh Thi giấu cậu mà mời Tư lệnh Ngô đến, hiện tại cậu có hai bề trên chăm sóc, ván rượu này, chắc chắn là đấu không thành rồi. Tuy nhiên cũng phải tính là cậu thua…

– Tôi không thua!

Sau một hồi ói mửa, tinh thần Ngô Công Tử đã tốt lại phần nào, gã bị Hạ Tưởng đả kích, hai mắt nổi giận, hét lớn một tiếng, đưa tay cầm một bình rượu, đưa cho Thi Khải Thuận,

– Chú Thi, bây giờ chú uống hết bình rượu này, thì việc chú mời bố tôi tới coi như cho qua, nếu không, nói không chừng tôi sẽ nói lung tung một mạch…

Thi Khải Thuận rốt cục tức giận đến chửi mẹ nó, thật sự là một tên khốn khiếp, không biết phân biệt gì cả. Đã là lúc nào rồi, người một nhà lại chỉnh người một nhà, còn trách Hạ Tưởng xuống tay chưa đủ tàn nhẫn sao?

Thi Khải Thuận không uống:

– Công Tử, cháu uống say rồi, đừng làm náo loạn nữa.

– Tôi không say!

Ngô Công Tử lại đẩy bình rượu về phía trước,

– Chú Thi, chú có uống không?

– Tư lệnh Thi không uống thì không nên ép ông ấy.

Hạ Tưởng lửa cháy đổ thêm dầu,

– Uống rượu là vấn đề mặt mũi, người ta uống hay không uống tất cả đều là vì đã đủ nể mặt mình hay chưa. Ngô Công Tử, hay là cậu nhận thua đi.

Ngô Công Tử vô cùng tức giận, vừa đẩy Thi Khải Thuận ra, vừa ngửa đầu, ừng ực tự mình nốc rượu trắng.

Thi Khải Thuận hết sức lo lắng, giơ tay chặn lại, rồi lại bị Ngô Công Tử đẩy ra. Hạ Tưởng vẫn ngồi một bên vỗ tay, tán thưởng:

– Được lắm, rất cừ!

Thi Khải Thuận tức giận nói:

– Hạ Tưởng, đủ rồi!

– Đủ rồi?

Hạ Tưởng lạnh lùng hỏi lại,

– Tư lệnh Thi, Ngô Công Tử bắt cóc cháu gái lão Cổ, bắt cóc vợ Hứa Quan Hoa, bắt cóc Tiếu Giai – doanh nhân ưu tú ở Bắc Kinh, mới uống mấy lít rượu trắng đã đủ rồi? Còn xa lắm!

Thi Khải Thuận mặt đầy vẻ bất nhẫn:

– Cậu rốt cuộc muốn thế nào?

– Là đối thủ, phải đánh đến mức chịu thua mới thôi. Là bạn bè, uống rượu cũng phải uống đến nôn ra máu mới thôi.

Hạ Tưởng đập bàn,

– Tôi nói rồi, trước khi tiệc rượu hôm nay chưa kết thúc, ai cũng đừng nghĩ rời khỏi phòng này một bước.

Hứa Quan Hoa “ồ” một tiếng:

– Tư lệnh Thi, ai muốn rời khỏi căn phòng này, tôi lấy tính mạng đổi với người đó!

Thi Khải Thuận vừa ngồi trở lại chỗ ngồi, thấy Hạ Tưởng vẻ mặt kiên nghị, Hứa Quan Hoa vẻ mặt giận dữ, biết hôm nay mà đùa giỡn tuyệt đối không được tốt lắm. Lại thấy Nha Nội bỏ mặc tất cả, Mưu Nguyên Hải ngủ gật gù, biết tất cả đều ở trong vòng khống chế của Hạ Tưởng, cũng chỉ có thể mạnh miệng nói:

– Tư lệnh Ngô đến rồi, tôi xem ai dám ra oai?

Lời vừa ra khỏi miệng mới cảm thấy bất thường, làm sao mà nửa ngày rồi không nghe thấy bên ngoài có tiếng gõ cửa? Cho dù bên ngoài có lính của Hứa Quan Hoa đứng chặn, thì cũng không dám cản trở một vị Trung tướng chứ.

Lẽ ra Tư lệnh Ngô hiện tại đã đẩy cửa mà vào mới đúng.

Đang ngây người, chợt nghe đến bên ngoài truyền đến giọng nói có phần cung kính và hơi lộ vẻ kinh ngạc của Ngô Hiểu Dương:

– Cổ… Lão, sao ông lại ở đây?

– Nói như vậy, anh không hy vọng tôi ở đây?

Tiếng lão Cổ thản nhiên mà lạnh lùng,

– Tư lệnh Ngô, anh lại tới nơi này làm cái gì?

– Tôi…

Ngô Hiểu Dương nhất thời nghẹn lời, chần chừ một lát rồi nói,

– Tôi tới đón thằng con không phải phép của tôi, nghe nói nó đấu rượu với Phó Bí thư Hạ. Người trẻ tuổi, quá ngạo mạn không phải là việc tốt. Vả lại rượu rất có hại cho thân thể.

– Việc của mấy cậu thanh niên, thì mấy cậu thanh niên tự mình xử lý được rồi, anh không cần phải việc gì cũng bận tâm.

Lão Cổ nói một câu đầy thâm ý.

– Cổ Lão, phiền ông nhường một chút, tôi xách tiểu tử thối đi.

Ngô Hiểu Dương đối mặt với lão Cổ, không dám có chút bất kính.

– Tôi cản đường của anh ư?

Lão Cổ đang đứng ở cửa, không di chuyển một ly,

– Nếu muốn đi vào, thì hãy bước qua người tôi.

– …

Ngô Hiểu Dương hận đến cắn chặt hàm răng, lại không dám động đến một ngón tay của lão Cổ. ông ta biết, hôm nay Hạ Tưởng ở bên trong đã ăn đứt Ngô Công Tử, lão Cổ ở bên ngoài đã ăn đứt ông ta rồi!

Không chỉ vậy, Hứa Quan Hoa cũng đã ăn đứt Thi Khải Thuận rồi.

Ở trong phòng, Thi Khải Thuận đã sắc mặt xám lại, xong rồi, lại bị Hạ Tưởng đưa vào tròng rồi.

Hứa Quan Hoa vẻ mặt hung dữ:

– Tư lệnh Thi, tôi kính anh một ly. Uống, chính là chứng minh sự trong sạch của anh, chứng minh anh nể mặt tôi. Không uống, tôi có lẽ sẽ nổi điên lên.

Hạ Tưởng cũng giơ chén rượu lên, chờ lúc Ngô Công Tử uống vào một nửa, cũng uống một ngụm:

– Được, Ngô Công Tử, tôi lại uống cùng cậu.

Giọng nói rất lớn, cố ý hướng ra phía ngoài cho Ngô Hiểu Dương nghe thấy.

Hạ Tưởng vừa dứt lời, Ngô Công Tử bị sặc rượu. “Phụt” một tiếng đã ói ra đất, rất không may, lần nôn này lại trúng vào người Nha Nội.

Ánh mắt Thi Khải Thuận vừa đảo qua, quá sợ hãi thất sắc:

– Không được uống tiếp nữa, đã ói ra máu rồi.

– Uống, sợ cái gì, đàn ông đổ máu đổ mồ hôi không đổ lệ, nôn ra tí máu, cũng không thể nhận thua.

Hạ Tưởng không chịu bỏ qua.

Ngô Hiểu Dương ở bên ngoài nghe thấy rõ ràng, lòng nóng như lửa đốt, thấy lão Cổ uy nghiêm mà chắn ở cửa, thể hiện rõ chính là không cho vào cửa, y vội vàng nói:

– Cổ Lão, tên tiểu tử đã đắc tội lớn với ông, mong ông tha thứ, nhưng mạng người quan trọng, nếu chẳng may uống đến xuất huyết dạ dày, nói không chừng sẽ mất cái mạng nhỏ.

– Con của anh là ngọc, thì cháu gái của tôi không phải là ngọc à? Nó bắt cháu gái của tôi, tôi chỉ mời nó uống mấy bầu rượu, đã đủ khách khí đối với nó rồi. Ngô Hiểu Dương, nếu là mười năm trước, anh chắc chắn sẽ không gặp được con của anh nữa rồi!

Lão Cổ không kìm nổi giận dữ nói,

– Hôm nay, để cho nó một bài học kinh nghiệm, cũng để cho anh ghi tạc trong lòng, nuôi mà không dạy, chưa phải là cha. Cháu gái của tôi hiện tại bị con của anh giam ở nơi nào, sống hay chết, còn không biết. Trước khi cháu gái tôi bình an, con của anh, trước hết mời nó uống rượu mà không phải uống nước tiểu, anh phải cảm ơn tôi mới đúng.

Ngô Hiểu Dương chấn động:

– Nó, nó, nó thật sự đã bắt Cổ Ngọc sao?

– Đâu chỉ Cổ Ngọc!

Lão Cổ nặng nề mà chống gậy,

– Còn có Tùng Phong Nhi vợ mới cưới của Quan Hoa! Ngô Hiểu Dương, anh nuôi dưỡng đứa con quý hóa quá!

Ngô Hiểu Dương rốt cục biết sợ, lùi lại phía sau một bước, thiếu chút nữa đã ngã sấp xuống. Tuy rằng y biết tính cách của con mình hiện tại đã trưởng thành, giờ đã nuông chiều quá mức, bây giờ có dạy lại cũng đã quá muộn, đã sai lầm lắm rồi, nhưng cũng chưa đến mức to gan lớn mật đến nông nỗi ngay cả Cổ Ngọc và Tùng Phong Nhi cũng dám bắt cóc. Cùng lắm bắt Tiếu Giai là đã coi như giỏi lắm rồi.

Không ngờ… Tuyệt đối không ngờ được, Ngô Công Tử đã úp một cái sọt lớn lên đầu ông ta!

Ngô Hiểu Dương cuối cùng cũng biết sợ hãi, sau lưng đổ mồ hôi lạnh:

– Cổ Lão, xin cho tôi đi vào, để tôi giáo huấn lại tên súc sinh này một chút. Tôi không đánh gãy chân nó, thì tôi không còn dám nhìn mặt ông!

Lão Cổ lạnh lùng nói:

– Không vội, trước hết để Hạ Tưởng và Quan Hoa trút hết giận, anh giáo huấn cũng chưa muộn. Tuy nhiên anh yên tâm, Hạ Tưởng và Quan Hoa sẽ không đánh, nhiều nhất cũng chỉ làm cho nó hiểu biết thêm mà thôi.

Ngô Hiểu Dương không còn lời nào có thể nói, thành thành thật thật mà đứng ở ngoài cửa, trong lòng vô cùng lo lắng, vừa căm hận đứa con làm xằng làm bậy, vừa hận Hạ Tưởng và Hứa Quan Hoa chơi ông ta một vố.

Vẻn vẹn chỉ cách một cánh cửa, mà đường đường là một Trung tướng không ngờ không thể bước qua được, chỉ có thể mặc kệ con ở bên trong bị người ta thao túng, đúng, còn có Thi Khải Thuận nữa.

Trong ấn tượng, Ngô Hiểu Dương từ sau khi thăng chức lên Thiếu tướng, thì chưa bao giờ phải trải qua cảnh bối rối và lúng túng giống như bây giờ. Y cung kính mà đứng ở đối diện lão Cổ, đi không được, tiến không xong, trong tai lại rõ rệt mà truyền đến tiếng ồn ào của Ngô Công Tử.

– Hạ Tưởng, đấu… Liều mạng. Mang tiếp một bình nữa đến đây…

Giọng Ngô Công Tử đã không thành tiếng.

– Được, liều mình tiếp Công Tử thôi.

Giọng Hạ Tưởng trấn tĩnh mà tự tin, không có một chút hơi men.

Ngô Hiểu Dương hiểu rõ trong lòng tửu lượng của Ngô Công Tử, Ngô Công Tử đã sắp đến hồi sụp đổ, vừa rồi cũng đã uống đến nôn ra máu, nếu lại uống nữa, thế nào cũng không thể không xuất huyết dạ dày. Ai nói uống rượu sẽ không chết người? Xuất huyết dạ dày cũng có thể chết người.

Y lo lắng đến độ sau lưng toát mồ hôi, lại không thể làm gì được, Cổ Lão thì như một ngọn núi cao đứng ở trước mặt y, đang đứng chắn ở cửa. Tuy rằng Cổ Lão không mang theo cảnh vệ, chỉ có một mình, nhưng trong mắt y, thì giống như một đỉnh cao chót vót uy phong không thể với tới. Nếu y dám động đến Cổ Lão một chút, nói không chừng hôm nay sẽ đổ máu ngay tại chỗ.

Ai biết trong phòng bên cạnh có cảnh vệ của Cổ Lão hay không? Ai biết trong phòng nào đó sẽ có lãnh đạo Quân ủy trấn thủ? Sau khi nghe nói về sự kiện nhà họ Phó lần trước, Ngô Hiểu Dương đã có nhận thức sơ bộ và hiểu biết sâu sắc đối với thủ đoạn của Hạ Tưởng, y chỉ biết, khi giao đấu với Hạ Tưởng, mỗi một sự tình nhất định đều không thể nhìn nhận một cách cô lập.

Chợt nghe thấy một âm thanh trong trẻo từ bên trong lại truyền đến, giống tiếng bình rượu quẳng vỡ, theo sau lại là một tiếng “bộp” lớn, rõ ràng là có một người té ngã trên đất. Tựa hồ sau một lát tĩnh lặng, chợt nghe thấy tiếng Thi Khải Thuận điên cuồng hoảng hốt kêu la:

– Ngô Công Tử, cậu còn tỉnh không? Hạ Tưởng, anh làm chuyện tốt rồi, đã uống đến bất tỉnh nhân sự. Á, lại nôn ra máu rồi …

Ngô Hiểu Dương lòng đau như dao đâm, tâm tư rối loạn, lại khẩn cầu lão Cổ:

– Cổ Lão, xin lão ông giơ cao đánh khẽ!

Lão Cổ vẫn bất động như cũ:

– Không chết được! Nếu nó mà chết, thì lấy bộ xương già này của tôi đền cho anh.

Người đã chết, có đền một mạng thì có ích gì? Ngô Hiểu Dương gần như muốn nổi điên, đứa con quý giá này của y, hơn nữa còn chưa có cháu bế, nếu chẳng may Ngô Công Tử có chuyện không hay xảy ra, y cả đời vất vả còn có ý nghĩa gì?

Lại nghe bên trong Ngô Công Tử vẫn yếu ớt nói:

– Hạ Tưởng, tôi không thua, tôi còn muốn đấu với anh một bình nữa, cho dù uống đến chết, tôi cũng không thể thua bởi anh. Anh là cái thá gì, mà đòi thắng tôi?

Rõ ràng là đã không được rồi.

Lập tức lại truyền đến một hồi âm thanh loảng xoảng hỗn loạn, chắc chắn là Ngô Công Tử đã ngã một cú.

Ngô Hiểu Dương cuối cùng chịu thua, hướng vào bên trong hô lớn:

– Hạ Tưởng, tôi thay mặt Ngô Công Tử chịu nhận lỗi với cậu, xin cậu giơ cao đánh khẽ, tha cho nó một con đường sống!

Đường đường là Tư lệnh viên quân khu Dương Thành, trung tướng Ngô Hiểu Dương đã từng bức bách vài lãnh đạo tỉnh ủy Lĩnh Nam phải rút lui, rốt cục lại hạ thấp sự cao quý trước mặt Hạ Tưởng, cúi đầu nhận sai!

Ngô Hiểu Dương vừa nói xong, cửa phòng liền khẽ mở, Thi Khải Thuận cùng Nha Nội đưa Ngô Công Tử đã bất tỉnh nhân sự, từ bên trong đi ra. Ngô Công Tử đã mềm nhũn, khóe miệng và trên người lộ nhiều vết máu, nhìn mà kinh hãi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 19
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/02/2018 08:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 3
Đây là đang cảnh cáo Miêu Nghị không cho chiếm nhiều tài nguyên Đông Lai động, sau đó nàng quay đầu lại quát to với những người khác: Chúng ta đi! Rốt cục dẫn theo cả bọn vội vàng rời đi. Miêu Nghị đưa tay ra muốn gọi nàng khoan đi đã, sau khi nhận danh sách mình báo lên hãy đi. Nhưng hắn quay...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 4
Long Nhất lại một lần nữa chăm chú đánh giá lại bảy pho tượng chủ thần. Hắn dám chắc là có gì đó không đúng, nhưng không thể phát hiện được có gì không đúng. Những pho tượng này và pho tượng Long Nhất nhìn thấy bên ngoài không có gì thay đổi. Thần thái, tư thế, vũ khí cùng quần áo...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Lục Thiếu Du – Quyển 23
Vù vù vù! Đao quang màu máu với xu thế khủng bố như chẻ tre chém vào bản thể khổng lồ của Hỏa Lệ. Cả không gian run rẩy. Bên ngoài bản thể Hỏa Vũ Ngốc Ưng của Hỏa Lệ bắt đầu nứt rạn li ti. Đao quang giáng xuống, cùng lúc đó Thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ rống to: Grao! Cơ thể to lớn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân