Nếu nói Tôn Tập Dân trước mặt mọi người ở hội đường đề xuất từ chức, quả thật là khiến Khâu Nhân Lễ rơi vào ngạc nhiên, lại vô cùng khó hiểu hành động sau lưng của Tôn Tập Dân, còn có ý gì sâu xa chăng, sau khi như vậy, trong hội nghị nội bộ, Tôn Tập vẫn kiên quyết muốn từ chức, Khâu Nhân Lễ liền kết luận, Tôn Tập Dân ý đã quyết.
Tuy nhiên lúc này, Khâu Nhân Lễ vẫn không thể khẳng định sự từ chức của Tôn Tập Dân có được Trung ương phê chuẩn hay không.
Khi Hạ Tưởng nói ra mồm rằng tôn trọng quyết định cá nhân của Tôn Tập Dân, trong lòng Khâu Nhân lễ trong phút chốc đã vui vẻ, không khỏi nhủ thầm một tiếng hổ thẹn, đừng cho rằng gã nhiều tuổi hơn nhiều so với Hạ Tưởng, kinh nghiệm chốn quan trường cũng phong phúc mười mấy năm. Trên thực tế nắm bắt được tính người và phán đoán tình thế, y còn kém xa so với cái nhìn nhạy bén của Hạ Tưởng.
Tôn Tập Dân thuận thế từ chức, sợ rằng ý nguyện trong lòng tồn tại đã lâu, vừa hay mượn thời cơ đặc biệt của hôm nay mà nói ra, lại còn phối hợp với 120 đại biểu Hội đồng nhân dân để cử Tần Khản. Để Tần Khản vang lên tiếng chuông báo tử cuối cùng, lại khiến Trung ương lấy sự từ chức đó của Tôn Tập Dân làm bài văn lớn, chôn xuống phục bút lấy thế lực địa phương tỉnh Tề khai đao!
Tôn Tập Dân từ chức, là chuyện cá nhân cam tâm tình nguyện, đồng thời lại biểu hiện ra bị chính thế lực địa phương tỉnh Tề ép bức đến không còn cách nào khác, một công đôi việc, bất luận là Tổng bí thư hay là thế lực gia tộc, ắt phải nắm chắc thời cơ tốt này, phê chuẩn Tôn Tập Dân từ chức, đã trở thành hiện thực, từ đó tính hết nợ trước sau, bất luận là xem xét từ góc độ tỉnh Tề, hay là mượn cớ đả kích thế lực địa phương ở tỉnh Tề, đều là 1 nước cờ hay.
Huống hồ Tôn Tập Dân thôi chức, lại có thể thêm một chỗ trống, càng tiện để khống chế tỉnh Tề, sao lại không làm cơ chứ?
Dưới sự chỉ rõ của Hạ Tưởng, Khâu Nhân Lễ chợt để ý thấy mắt xích trong đó, theo lệ không phải gã thật không có cái nhìn nhạy bén và lâu dài như Hạ Tưởng, mà là gã quá nóng lòng mà không đủ bình tĩnh, cũng chính là Hạ Tưởng đã trả lời qua loa sơ sài ở trên Hội nghị Thường vụ mới làm cho gã vội vã trong lòng bỗng chốc hiểu rõ ra nhiều điều.
Khâu Nhân Lễ muôn vàn xúc động, có Hạ Tưởng ở bên cạnh, là có phúc lớn. Chỉ tiếc là Hạ Tưởng đã bị điều đi khỏi tỉnh Tề rồi. Nếu muốn lệnh điều động Hạ Tưởng ký muộn đi hai ngày thì tốt biết bao, chưa biết chừng dưới tác động này, Hạ Tưởng gặp dịp thuận theo tình thế mà nhậm chức Chủ tịch Tỉnh.
Tuy rằng làm Chủ tịch Tỉnh ở tuổi 36, trong nước từ trước tới giờ chưa có tiền lệ, nhưng tin rằng Hạ Tưởng cũng đủ để có thể đảm nhiệm chức vị Chủ tịch Tỉnh, có sự khen ngợi của Tổng bí thư, có sự giúp đỡ của thế lực gia tộc, lại thêm việc Hạ Tưởng đảm nhận chức Chủ tịch tỉnh cũng phù hợp với tình trạng hiện nay của tỉnh Tề, ngoài Hạ Tưởng ra, còn có ai có ảnh hưởng ràng buộc vừa có lực vừa có sức với thế lực địa phương ở tỉnh Tề
Tuy nhiên nghĩ lại, Hạ Tưởng đi Lĩnh Nam nhận chức Phó bí thư Tỉnh ủy như thế, khiến con đường Phó bí thư Tỉnh ủy của hắn càng dài hơn, càng ổn định hơn cũng chưa hẳn là chuyện không tốt, hoặc là dưới sự giúp đỡ của Hạ Tưởng, Trần Hạo Thiên từ bị động thành chủ động, gia tăng cơ hội tiến vào thường vụ, một khi Trần Hạ Thiên thành công gia nhập Thưởng vụ, vậy thì việc Hạ Tưởng đi Lĩnh nam, sẽ là một hành trình đánh bóng bàn thân.
Tuy không phải vô cùng rõ ràng Hạ Tưởng trở tay phản kích sau lưng thế nào, làm cho bốn đại biểu Hội đồng nhân dân để danh Tần Khản, nhưng Khâu Nhân Lễ tâm sáng như gương, đám Thường ủy tại tỉnh Tề, có thể khiến thế lực địa phương ở tỉnh Tề ngoan ngoãn không tiếc hết thảy nổi loạn trước mặt mọi người, đến cả uy danh của Trình Tại Thuận cũng áp chế không được, sau lưng có lực lượng tác động lớn như thế, duy chỉ có mình Hạ Tưởng mà thôi.
Thật không ngờ, thật không ngờ, trong lòng Khâu Nhân Lễ nói không ra mùi vị gì, Tôn Tập Dân mới đến tỉnh Tề chưa đầy 1 năm, không ngờ tuyên bố kết thúc từ chức kinh thiên động địa, ít nhiều khiến người ta tiếc nuối và không nói được gì.
Lại hệ tới việc đã trải qua tự nhận trách nhiệm từ chức của Tôn Tập Dân ở tỉnh Yến, Khâu Nhân Lễ biết, cộng thêm phương thức từ chức cấp tiến lần này, từ đây về sau, Tôn Tập Dân chính thức từ biệt chốn quan trường.
Bình tĩnh mà xem xét, Khâu Nhân Lễ đối với việc cùng chung bộ máy với Tôn Tập Dân không tới một năm, trên cơ bản cũng coi như vừa lòng, cũng không biết sau khi Tôn Tập Dân đi, ai có thể đến tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh?
Tần Khản, không thể nào, Tần Khản trên chính trị đã bị phán tội chết.
Nhảy dù? Khả năng rất lớn, trong lòng Khâu Nhân Lễ phỏng đoán tiến triển tình thế cuối cùng phát triển theo chiều hướng nào, tình hình tỉnh Tề thế này, lại có thể gặp phải một lần tẩy bài mới sao?
Biến số… cực lớn
Khâu Nhân Lễ trầm tư một lát, gọi điện thoại tới Bắc Kinh
Hạ Tưởng trầm tư một lát, nói với Tôn Tập Dân ngồi đối diện với vẻ mặt ngưng trọng
– Chủ tịch tỉnh Tôn, qua một thời gian tôi đi Bắc Kinh, nhất định sẽ đến nhà thăm hỏi.
Tôn Tập Dân cười ha ha
– Tôi ở chốn quan trường chìm nổi mấy chục năm, thật không ngờ, từ đầu đến giờ thì chỉ có cậu là hiểu tôi, được, đến lúc đó tôi nhất định sẽ ở nhà chờ cậu tới gõ cửa.
Sau khi cười xong, thần sắc Tôn Tập Dân lại nghiêm túc
– Hạ Tưởng, diệt cỏ phải diệt tận gốc, có điều thế này, cậu đi Lĩnh Nam lại càng thêm nguy hiểm.
– Nguy hiểm thì chỉ là 1 chút, nhưng so với dũng khĩ của Chủ tịch Tôn, tôi lại cảm thấy trọng trách nhẹ đi rất nhiều rồi.
– Ha ha, nếu tôi một bước cuối cùng vẫn còn có tác dụng hữu ích cho cậu, chẳng khác nào lại có thu hoạch lớn
Tôn Tập Dân cười thoải mái, có chút ngập ngừng, không đợi Hạ Tưởng chủ động mở miệng. Chính gã đã hỏi đến điểm mấu chốt
– Hạ Tưởng, sự ăn ý và sự phối hợp giữa chúng ta, tôi cũng muốn bán cho cậu một tình người. Cậu nói đi, cậu cho rằng đề cử chọn ai làm Chủ tịch tỉnh, có thể đạt đến vừa lòng ở các phương diện.
Hạ Tưởng hiểu ý liền cười, Tôn Tập Dân đoán đúng ý của hắn, biết hắn đến không phải là an ủi gã, mà là vì sự lâu dài từ giờ về sau của tỉnh Tề, vì chức Chủ tịch tỉnh mà đến.
Trước khi đến văn phòng của Tôn Tập Dân, Hạ Tưởng lại 1 lần nữa nghe điện thoại từ Bắc Kinh
Lúc này, phía Bắc Kinh tuy vẫn đang cấp bách bàn bạc, nhưng đồng ý chuyện Tôn Tập Dân từ chức, việc đã đạt đến cùng chung nhận thức, tất cả bây giờ vẫn chưa chính thức công bố ra ngoài, là bởi vì vẫn tiếp tục chọn người nhậm chức Chủ tịch tỉnh, các lực lượng khắp nơi chưa đưa ra được ý kiến nhất trí. Lúc này, để cử của Tôn Tập Dân là quan trọng nhất.
Bởi vì Tôn Tập Dân từ chức dù rằng bất chợt, sau cơn phẫn nộ của Trung ương, theo sau sẽ lại lần nữa tiến hành đi sâu vào phân tích tình thế tỉnh Tề, tin rằng sau nửa tiếng nữa Trung ương sẽ có kết luận, Tôn Tập Dân từ chức đột ngột thì chỉ đột ngột chút ít, trên thực tế vất vả chỉ mình hắn, hạnh phúc của vô số người, chính là thời cơ tốt để Trung ương dứt khoát hẳn hoi lần nữa phá vỡ thế cục của tỉnh Tề.
Bởi vậy, cho dù là thế lực phương nào, đều bán cho Tôn Tập Dân một ân tình, Tôn Tập Dân đề cử chọn người làm Chủ tịch tỉnh, tất nhiên sẽ được ưu tiên xem xét. Đương nhiên, Tôn Tập Dân tại Đại hội và Hội nghị Thường vụ đã 3 lần nói ra đề cử Tần Khản, chẳng qua là diễn kịch, là đào hầm, ai cũng không cho là thật
Hạ Tưởng đang nói chuyện điện thoại với Ngô Tài Dương, Ngô Tài Dương đã 3 lần căn dặn hắn, nhất thiết phải thuyết phục Tôn Tập Dân, khiến Tôn Tập Dân đề cử chọn người ngoài thế lực phản đối và thế lực bình dân, dù rằng độ khó cao, Ngô Tài Dương vẫn có lòng tin với Hạ Tưởng.
– Hạ Tưởng, đáng tiếc cậu bỏ lỡ cơ hội, nếu không chính là một bước tốt tạo cơ ngộ truyền kỳ bước vào bộ, chỉ là điều lệnh của cậu đã được gửi đi, ai cũng không ngờ, Tôn Tập Dân nói sao ta… nếu như cho biết trước, nói gì thì cũng phải ký gửi điều lệnh muộn một ngày, đánh cược một ván
Ngô Tài Dương không phải không có thương tiếc mà nói.
Hạ Tưởng mỉm cười rồi nói
– Trưởng ban Ngô, kỳ thực tôi thấy sự việc ở tỉnh Tề chính là do tôi rời đi, tình thế mới sáng sủa, nếu tôi còn lưu lại tỉnh Tề, ngược lại rơi vào miệng người, đi thì đi, cũng không cần lưu luyến, càng không nên quay lại, trời đất Lĩnh Nam rộng rãi, mong ngài an tâm, tôi sẽ nói chuyện với Chủ tịch Tôn.
Hạ Tưởng trong lòng rõ, hiếm thấy Ngô Tài Dương thấp thỏm trong lòng về tiền đồ của hắn, Ngô Tài Dương có tâm là được rồi, hắn nói đích thực là lời nói trong tâm, đối với việc đi Lĩnh Nam, ngược lại còn tràn đầy sự mong đợi. Đương nhiên, trước khi rời đi, vẫn muốn 1 lần nữa tẩy bài ở tỉnh Tề.
– Thực lòng mà nói, để cử tôi, mức độ vừa lòng ở các nơi rất cao
Hạ Tưởng nói câu vui đùa.
Tôn Tập Dân lại không cười nổi, vỗ vai Hạ Tưởng
– Quyết tâm của tôi vẫn là chậm một bước, nếu là sớm một bước, thương lượng trước với cậu về đối sách, thì cũng không đến nỗi khiến cậu mất cơ hội tốt, nói thật đó, Hạ Tưởng, tôi thật lòng muốn thấy sau khi cậu ngồi vào chức Chủ tịch tỉnh, có thể đưa tỉnh Tề đi theo hướng như thế nào, tôi có lòng tin đối với cậu.
– Cảm ơn lời khen ngợi của Chủ tịch Tôn, tôi tự nhận thấy đảm nhận không được chức Chủ tịch tỉnh đâu
Hạ Tưởng nói khách sáo, từ đầu đến cuối, hắn không hỏi lấy một câu về suy nghĩ thật sự phía sau vụ từ chức của Tôn Tập Dân, bởi vì có những lời không nên hỏi thì tốt nhất đừng hỏi
– Kỳ thật việc chọn người dự bị chức Chủ tịch Tỉnh, sớm ở thời gian trước tỉnh Tề đã có một lần khi điều chỉnh nhân sự trọng yếu, cũng đã đoán ra đầu mối rồi. Bây giờ cơ hội đến rồi, Chủ tịch Tôn đề cử anh ta, tôi tin rằng sẽ đạt được tình thế cân bằng.
Tôn Tập Dân bừng tỉnh hiểu ra, vỗ 1 cái vào trán
– Hạ Tưởng, cậu thật đúng là mọi chuyện rõ ràng, nhìn thấu hết thảy.
Hạ Tưởng mỉm cười, câu nói này của Tôn Tập Dân là nói một đằng nghĩ một nẻo, bởi vì dựa vào cái nhìn của Tôn Tập Dân mà nhìn không ra sự sắp xếp điều chỉnh ở sau lưng sao? Hắn chẳng qua chỉ là làm người tốt làm đến cùng, giương cánh đổi mới, nhân tình bán quá rẻ rồi, khiến trong lòng Hạ Tường âm thầm cảm thán, thật không ngờ, cuối cùng Tôn Tập Dân vẫn là khó tránh khỏi hai lần từ chức vị trí trong Bộ, chỉ chẳng qua so với sự buông xuôi và bất đắc dĩ mặt đời trước, Tôn Tập Dân đời này, có thêm nhiều bi tráng và tự chủ.
Hạ Tưởng có thể hoàn toàn hiểu tường tận phía sau sự từ chức của Tôn Tập Dân, không nói đến việc gã vì Trung ương hi sinh làm tất cả để mở ra cục diện tỉnh Tề, gã lại lần nữa gặp khó khăn ở tỉnh Tề, uy danh đã bị hạ xuống điểm đóng băng rồi, lại làm Chủ tịch tỉnh vô năng, chi bằng lần nữa cáo biệt bi tráng, cũng coi như lưu lại một nét bút rạng rỡ
Thêm nữa, có lẽ có liên quan với sự ủng hộ đã giảm lại giảm của chỗ dựa Tôn Tập Dân đối với gã
Hạ Tưởng cũng không muốn có ý đoán động cơ thật sự của Tôn Tập Dân, động cơ không thể chỉ có một, chắc chắn là rất phức tạp, đồng thời tính toán các mặt được và mất, hắn chỉ nghĩ mặt đối mặt nói với Tôn Tập Dân, hắn rấn tôn trọng Tôn Tập Dân có dũng khí trước vì thiên hạ.
Sau khi Hạ Tưởng rời khỏi văn phòng Tôn Tập Dân, Tôn Tập Dân lại lần nữa gọi điện tới Bắc Kinh, chính thức đề ứng cử viên Chủ tịch tỉnh với Trung Ương.
Một đêm, ánh đèn tại trụ sở tỉnh ủy tỉnh Tề sáng rực, toàn thể cơ quan tỉnh ủy và rất nhiều nhân viên làm việc, hoàn toàn thức trắng, đang đợi chờ chỉ thị tinh thần của Trung ương chuyển đến, trời vừa tờ mờ sáng, điện thoại trên bàn Khâu Nhân Lễ dồn dập vang lên
Khâu Nhân Lễ chưa hề ngủ được tí nào nhận điện thoại xong, mặt nghiêm túc,trả lời kiên định
– Vâng, kiên quyết chắc chắn làm theo chỉ thị tinh thần của Trung ương.
Cuộc tẩy bài sôi nổi ở tỉnh Tề nổi gió to từ đây.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 18 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/02/2018 12:36 (GMT+7) |