Hạ Tưởng lúc đó nghe ra, Tôn Tập Dân mệt mỏi rồi.
Không nói khoa trương chứ ở tỉnh Tề trong đám Lãnh đạo Tỉnh ủy, người hiểu rõ nhất Tôn Tập Dân, không phải là Khâu Nhân Lễ, cũng không phải là Chu Hồng Cơ, thậm chí cũng không phải thư ký của Tôn Tập Dân, mà chính là Hạ Tưởng
Hạ Tưởng hiểu rõ Tôn Tập Dân, vượt xa sự tưởng tượng của Tôn Tập Dân và mọi người.
Hạ Tưởng đời sau tuy không ở chốn quan trường, nhưng hắn đối với Tôn Tập Dân người duy nhất trong nước 2 lần ở cấp Bộ trưởng bị ép từ chức, hầu như ấn tượng rất sâu sắc, thậm chí có thể tìm ra rất nhiều tài liệu nghiên cứu về cách đối nhân xử thế và sự từng trải của Tôn Tập Dân. Hạ Tưởng lúc đó cũng không hiểu chính trị, đối với trải nghiệm hai lần bị mất chức của Tôn Tập Dân, có thể dùng buồn cười và đáng đời để miêu tả.
Nhưng ở hiện tại, khi hắn cảm nhận thiết thân với sự thăng trầm và bất đắc dĩ của Tôn Tập Dân ở chốn quan trường, cảm nhận sự đấu tranh của Tôn Tập Dân, sau khi quanh quẩn một chỗ và không có sự giúp đỡ, sự bi thương ở Tôn Tập Dân tại hội nghị Hội đồng nhân dân, gào lên tiếng từ chức xưa nay chưa thấy, trong lòng Hạ Tưởng trào dâng không phải sự thoải mái, cũng từ đó mang đến cho Tần Khản sự khoái trá chí mạng, mà là sự đau xót
Nỗi đau xót nặng trình trịch.
Chính trị không phải là một trò chơi, phải trả giá bằng cả tinh thần và thể lực, thậm chí là cả sinh mạng, vì nước vì dân không phải là một câu nói hào hùng, muốn mọi việc thuận lợi mọi bề, muốn phá núi rải đường, muốn khắc phục tầng tầng lớp lớp khó khắn, ngăn cản cám dỗ muôn hình muôn vẻ, có lẽ mới có thể làm được một chút
Một vị quan có lương tri thật sự, muốn làm một số việc thật dưới thể chế chính trị hiện hành, khó khăn cao, không phải là người trong quan trường không thể tưởng tượng được. Tôn Tập Dân trước mặt mọi người tuyên bố giác ngộ từ chức, là từ chức, cũng là đấu tranh không cam chịu, ông ta thất vọng, thất vọng với hành động của Tần Khản và Trình Tại Thuận vì lợi ích bản thân mà thao túng Hội đồng nhân dân, thất vọng với thế lực phía sau ông ta, nói rộng hơn, ông ta thất vọng với toàn bộ chốn quan trường
Trong các cán bộ trong nước, có thể làm được vị trí Chủ tịch tỉnh, đều là người trong long phượng, tuyệt đối là nhân tài số một, bắt đầu từ cán bộ cấp Cục, một mạch vượt qua khó khăn, có thể một bước bước lên chức cao Chủ tịch tỉnh, phóng mắt ra thiên hạ, trong vạn người không ra được một người, vả lại với độ tuổi của Tôn Tập Dân, cho dù về sau không vào đươc Bộ chính trị, nhưng nhận chức Bí thư tỉnh ủy thì có thừa kinh nghiệm.
Nhưng ông ta vẫn kiên quyết dứt khoát từ chức trước mặt mọi người, không phải đầu nóng, mà cũng không phải lấy tiền đồ chính trị ra đặt cược, muốn cùng Tần Khản liều mạng mày chết tao sống, ông ta thật sự có ý rút lui…..
Người trong tỉnh Tề, chỉ có một mình Hạ Tưởng là đoán đúng nội tâm của Tôn Tập Dân. Về phía Bắc Kinh, trong các vị lãnh đạo Trung ương, gần như không ai nghĩ thông suốt được Tôn Tập Dân tự nguyện liều lĩnh trong nguy hiểm chính trị, từ phía sau với sự từ chức cùng uy hiếp, cuối cùng là muốn đạt được mục đích chính trị gì.
Cùng với Tạ Tín Tài đang còn trên đường đi tới Tỉnh ủy, nghe Hạ Tưởng giải thích tất cả xong, Tạ Tín Tài lắc đầu đành chịu nói
– Chỗ nào là vừa lúc gặp thời? Tôi là ngay tức khắc gặp thời. Dựa vào tình hình hiện tại của tỉnh Tề, bây giờ ai cũng không muốn ở lại thêm một khắc
Tạ Tín Tài là lời thật lòng, cán bộ Ban tổ chức Trung ương từ trước đến nay đều báo tin vui chứ không báo tin xấu, chỉ đợi sau khi bổ nhiệm, họ liền uy phong lẫm liệt tuyên bố sự việc xuống dưới là được, đây là 1 việc làm thoải mái lại còn dễ dàng làm người khác cảm thấy đây là việc tốt. Nhưng trước mắt, tình hình tỉnh Tề biến động rối ren, thay đổi lớn về nhân sự, y thân là Phó bộ trưởng ban Tổ chức Trung Ương, bày tỏ thái độ cũng không thích hợp, y ở thời gian lệch lạc mà đến được địa điểm chính xác, cũng là vô tội.
Nếu không phải là việc bổ nhiệm của Hạ Tưởng, cần gì phải kinh động y rời Bắc Kinh? Tạ Tín Tài tự nhận đen đủi, nhưng trong lòng vẫn lấy lại được thăng bằng, có Hạ Tưởng ở tỉnh Tề phối hợp, tin rằng không có gì có thể làm khó y được, không biết chừng cũng là cơ hội lớn lao cũng chưa biết chừng.
Đến Tỉnh ủy rồi, Tỉnh Ủy đã rối loạn một nùi
Chủ tịch tỉnh tuyên bố từ chức trước mặt mọi người, đồng thời sự việc cũng chưa được Trung Ương phê chuẩn trước, là sự kiện lớn trong cuộc sống chính trị trong nước, là lần đầu tiên trước nay chưa từng thấy ở tỉnh Tề, cũng là lần đầu tiên trong quan trường trong nước, sự việc xảy ra ở tỉnh Tề, tỉnh Tề không loạn thì cũng không bình thường rồi.
Hạ Tưởng vừa xuất hiện, liền bị mọi người vây quanh, mồm năm miệng mười hỏi quá trình mà hắn báo cáo lại sự việc, trong đó không chỉ có cấp dưới mà còn có Ủy viên thường vụ cùng cấp, đến đường đường là Phó trưởng ban tổ chức Trung Ương Tạ Tín Tài cũng bị đẩy sang 1 bên, từ đó, quầng sáng của thiên hạ đệ nhất bộ đã đi mất hiệu lực.
Tạ Tín Tài tuy không tức giận, trái lại thêm hứng thú nhìn Hạ Tưởng, trong lòng bỗng nhiên lóe lên ý nghĩ không nên có, đừng nói, Hạ Tưởng khi đó bị mọi người vây quanh thành trung tâm, hắn ở tỉnh Tề tuy cũng chỉ là Phó bí thư Tỉnh ủy, mà lại có tiếng tăm ngang hàng Chủ tịch tỉnh thậm chí cùng với cả Bí thư Tỉnh ủy, đương nhiên đã là nòng cốt của Tỉnh ủy rồi, Trưởng ban Ngô quả nhiên không nhìn nhầm người, Hạ Tưởng có đất dụng võ rồi.
Nếu nói Tôn Tập Dân là người đầu tiên chủ động từ chức chức Chủ tịch tỉnh, vậy thì cũng có thể nói Hạ Tưởng là người đầu tiên cấp phó tỉnh thành nhân vận trung tâm của Tỉnh ủy
Những người liên can của Tỉnh ủy từ hội nghị hội đồng nhân dân toàn bộ đã rút lui, dưới sự chủ trì của Khâu Nhân Lễ, khẩn cấp mời dự họp Hội nghị thường vụ. Điều lệnh của Hạ Tưởng tuy đã có hiệu lực, nhưng trước đó vẫn chưa có công bố chính thức từ Tạ Tín Tài, hắn có thể đi cũng có thể ở, hôm nay bắt gặp sự kiện phát sinh đột ngột, hắn nhất định phải lấy thân phận Phó bí thư Tỉnh ủy, tham dự Hội nghị thường vụ lần cuối. Tạ Tín Tài kỳ thực là Phó trưởng ban Tổ chức Trung Ương, lại do vừa lúc gặp phải chuyện từ chức của Tôn Tập Dân, lẽ ra nên tham gia Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, nhưng y vốn nghĩ thêm 1 việc không bằng bớt một việc, sau khi bàn bạc trong một thời gian ngắn với Hạ Tưởng, quyết định tránh hiềm nghi. Nói là tránh hiềm nghi, có lẽ là sợ gây họa cho bản thân
Hạ Tưởng đồng ý với cách nghĩ của Tạ Tín Tài, nhưng vẫn nhắc nhở một câu
– Phó Trưởng ban Tạ, tôi kiến nghị ngài nên gọi điện cho Trưởng ban Ngô, báo cáo tỉ mỉ việc ở tỉnh Tề
Tạ Tín Tài nói có vẻ khó xử
– Bây giờ chắc chắn Trưởng ban Ngô đang họp, làm phiền ngài ấy, thật không tốt đâu…
Hạ Tưởng há có lẽ không biết tâm tư không quan tâm của Tạ Tín Tài sao, lại nói
– Nếu như Trưởng ban Ngô có thể hiểu rõ tiến triển tình thế ở tỉnh Tề từ phó Trưởng ban Tạ, đồng thời phản hồi lại với lãnh đạo Trung ương, khiến lãnh đạo Trung ương có thể đưa ra quyết sách phù hợp với hiện trạng của tỉnh Tề, phó Trưởng ban Tạ đến tỉnh Tề chuyến này thu hoạch càng lớn…
Tạ Tín Tài mới ở Ban tổ chức Trung Ương hơn 1 năm, làm việc tương đối dè dặt là có thể hiểu được, dẫu rằng Ban tổ chức Trung ương không hơn các Bộ và uỷ ban trung ương khác là mấy, là việc có liên quan đến việc thăng chức của các cán bộ trong nhà nước của Lại Bộ, đều phải học thận trọng trong lời nói và hành động.
Thận trọng trong lời nói và hành động, là khiến người ta lộ ra vẻ quan liêu.
Người một khi quan liêu, xuất phát điểm của suy xét mọi việc là bảo toàn tính tương đối ổn định là ưu tiên hàng đầu. Ổn định ổn định, nói khó nghe một chút, thì là lấy đông vá tây, chính là ba phải
Lời của Hạ Tưởng lại đánh trúng chỗ hiểm của Tạ Tấn Tài, ông ta bỗng chốc nghĩ thông ra cái gì, rồi cười vội vã
– Đúng, đúng, vẫn là Phó bí thư Hạ suy xét chu đáo, tôi bây giờ đi báo cáo cho Trưởng ban Ngô.
Hạ Tưởng khẽ mỉm cười, cất bước đi vào phòng hội nghị
Khi Hạ Tưởng xuất hiện ở phòng hội nghị, bao gồm cả Khâu Nhân Lễ trong đó, tất cả mọi con mắt đều tập trung vào hắn
Với tư cách là một vị Phó bí thư Tỉnh ủy, với tư cách là vị Phó bí thư Tỉnh ủy đã bị điều khỏi tỉnh Tề, với tư cách là nhân vật thứ 3 ở tỉnh Tề, khi gặp phải sự kiện trọng đại xuất hiện đột xuất, lại bị Thường ủy ở tỉnh Tề thấy như là người tâm phúc của Khâu Nhân Lễ, không, thậm chí còn có người cho rằng, người có thể giải quyết được việc của Tôn Tập Dân, duy chỉ có mình Hạ Tưởng mà thôi.
Nhiệm kỳ ở tỉnh Tề của Hạ Tưởng, quá thị phi, không cần phải bình luận
Không chỉ mọi ánh mắt đều cùng nhau phóng tới, Khâu Nhân Lễ thậm chí còn đứng dậy đón tiếp.
Khâu Nhân Lễ vừa đứng dậy, bao gồm cả Tôn Tập Dân, tất cả mọi người đều đứng dậy, lễ ngộ trọng đãi mà long trong lại vinh quang, sự đón tiếp của toàn thể lãnh đạo Tỉnh ủy, đủ để chứng minh Hạ Tưởng tại chức ở tỉnh Tề, sự công tâm và nguyên tắc kiên trì từ đầu đến cuối của hắn, đã làm hắn có được sự tôn trọng.
Khi nghèo lễ hiện trước mắt,nguy hiểm xuất anh hùng
Hạ Tưởng chắp tay thăm hỏi
– Đến chậm một bước, các vị lãnh đạo, thứ lỗi thứ lỗi.
Hạ Tưởng chắp tay, mọi người lại vỗ tay rất nhiệt liệt, chào đón cũng là Hạ Tưởng, tiễn đưa cũng là Hạ Tưởng, trong khi vỗ tay, có đợi chờ, cũng có không muốn
Chỉ có ánh mắt trầm mặc của Tần Khản, nhìn chằm chằm vào từng nhịp bước chân Hạ Tưởng, y biết, diễn biến tình thế thành như hiện nay rồi, y đã không còn đường rút lui, không nơi có thể chạy rồi.
Cho dù Tôn Tập Dân thật lòng muốn từ chức hay chỉ là diễn kịch, Tôn Tập Dân vừa làm ầm lên, Trung ương phẫn nộ, lại thêm vở hài kịch nêu danh ăn miếng trả miếng sau lưng Hạ Tưởng, không chỉ cổ động hơn 130 đại biểu Đại hội đồng nhân dân liên kết nêu danh, lại còn tất cả khu vực y cai quản, có phải hắn ở hậu trường giật dây hay không, đã không còn quan trọng, quan trọng là, Tôn Tập Dân theo tình thế mà làm, sau phát súng đầu tiên của Hạ Tưởng, quyết đoán kịp thời châm ngòi nổ, làm nổ trái bom cực to mà đầy uy lực.
Cách làm của Tôn Tập Dân là cách tất cả cùng chết, không tiếc làm bị thương bản thân cũng muốn để y nổ chết
Nếu như ánh mắt có thể phun lửa, Hạ Tưởng bây giờ, đã bị cơn thịnh nộ của Tần Khản thiêu chết 100 lần rồi. Chỉ đáng tiếc, ánh mắt của Tần Khản có lườm to đến mấy, có tròn hơn nữa, cũng không làm gì được Hạ Tưởng. Càng làm cho Tần Khản khó chịu là vị trí ngồi của Hạ Tưởng ở trên chỗ của y.
Hạ Tưởng nhìn qua Tần Khản một cách hời hợt, trong mắt dường như không có sự tồn tại của Tần Khản, tiếp tục ngồi ở phía dưới Tôn Tập Dân, Hạ Tưởng ngồi vào chỗ, hội nghị mới chính thức bắt đầu.
Kỳ thực cuộc họp bây giờ, chỉ là mang ý nghĩ tượng trưng, cũng không mang ý nghĩa thực tế. Chủ tịch Tỉnh từ chức, quyền quyết định lại nằm trong tay Trung Ương, Tỉnh ủy nghe lệnh làm việc là được rồi. Chỉ có điều cho dù có một chút mang ý nghĩa tượng trưng cũng cần phải nghiên cứu hội họp.
– Sự việc ngày hôm nay rất đột ngột, tình thế nghiêm trọng, tôi yêu cầu các đồng chí ngồi tại đây xuất phát từ đại cục, quản lý tốt mồm miệng và cái nhìn của bản thân, đứng vào hàng, không được khi ở thời điểm quan trọng thì lại làm người không đáng tin cậy
Lời lẽ của Khâu Nhân Lễ vô cùng nghiêm khắc, ánh mắt lại nhìn về phía Tôn Tập Dân
– Tôi hy vọng đồng chí Tôn Tập Dân thu lại quyết định từ chức, tỉnh Tề cần có đồng chí.
Tôn Tập Dân liếc nhìn Khâu Nhân Lễ một cái, lại quay người nhìn Hạ Tưởng đầy ẩn ý, điềm tĩnh nói
– Hôm nay, trước mặt Bí thư Khâu, Phó bí thư Hạ và toàn thể các đồng chí Tỉnh ủy, tôi nói 1 câu thật lòng, từ chức ở Hội đông nhân dân, không phải tôi nhất thời mang ý nghĩ nông nổi, là tôi đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ, lại còn đề danh đồng chí Tần Khản là ứng cử viên Chủ tịch tỉnh, cũng là sau khi so sánh nhiều mặt để đề cử cho phù hợp với hiện trạng tỉnh Tề.
Tần Khản lại lần nữa kinh ngạc mà không biết nguyên do
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 18 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/02/2018 12:36 (GMT+7) |