Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 17 » Phần 66

Quan Trường - Quyển 17

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 66

Hạ Tưởng thật ra không uống nhiều, càng không say.

Bình tĩnh xem xét, Hạ Tưởng vẫn là người rất tự hạn chế, không tham tiền, nhưng lại đang làm kẻ háo sắc, không uống rượu tuy rằng uống rượu không phải là tội ác tày trời nhưng cũng là chất xúc tác cho nhiều chuyện xấu… cho dù xã giao không tránh khỏi, cần thiết phải uống vài ngụm, cũng không thể uống say.

Tâm trạng Hạ Tưởng hôm nay không tồi, hơn nữa Nghiêm Tiểu Thì và Cổ Ngọc tha thiết mời rượu, hắn liền uống thêm mấy ngụm. Với tửu lượng của hắn tất nhiên không có việc gì, chẳng qua hắn uống không quen rượu vang đỏ, nên hơi đau đầu thôi.

Hạ Tưởng uống rượu, từ trước đến nay chỉ dùng ba phần tửu lượng, giữ lại bảy phần tỉnh. Có lẽ hôm nay không khí sâu đậm một chút, hắn cho dù có bốn phần say cũng không đủ để bị Nghiêm Tiểu Thì và Cổ Ngọc lừa dối.

Nhưng vẻ mặt Cổ Ngọc thực sự quá mức nghiêm túc, không giống giả vờ. Mà Nghiêm Tiểu Thì ấm áp, mềm mại như gió, hắn nhìn không ra manh mối. Hạ Tưởng liền thở dài một hơi, cũng là đâu ra đấy đáp:

– Cứ nói đừng ngại, anh biết gì sẽ nói hết.

Nghĩ rằng hắn nói như nhân vật đóng kịch sẽ chọc cười Cổ Ngọc, không ngờ Cổ Ngọc vẫn như cũ không nháy mắt:

– Không nói đùa, em nói việc rất nghiêm túc.

– Anh cũng không hay nói đùa.

Hạ Tưởng vốn định nghiêm mặt nhưng vẫn không kìm nổi cười.

Cổ Ngọc vẫn không cười, tuy nhiên, theo bản năng nhìn Nghiêm Tiểu Thì một cái.

Hạ Tưởng chỉ biết giữa hai người phụ nữ có giao ước. Hắn làm bộ không thấy, liền xem có thể đùa giỡn tới mức nào.

Cổ Ngọc đứng lên, cô thay trang phục ở nhà, ngồi ở sô pha, cô vẫn hoàn mỹ, bắp chân trắng bóng mê người. Hạ Tưởng làm như không thấy, đừng nói, tâm tư của hắn thật sự là bị Cổ Ngọc và Nghiêm Tiểu Thì tạm thời bắt đi.

Cổ Ngọc đi hai vòng trong phòng, còn chắp tay sau lưng, vừa đi vừa nói:

– Một người phụ nữ vì một người đàn ông trả giá lớn nhất là cái gì? Một người đàn ông đối với một người phụ nữ yêu sâu đậm nhất là cái gì?

Hạ Tưởng nghĩ Cổ Ngọc sẽ hỏi vấn đề thực tế, không ngờ hỏi cái này. Hắn nhất thời không thực sự không tiện trả lời. Kỳ thật muốn thao thao bất tuyệt mà thảo luận về tình cảm nam nữ, cho dù chuyên gia viết luận văn mấy chục nghìn từ cũng cũng không rõ mấy nghìn năm. Giữa đàn ông và phụ nữ giằng co ân oán triền miên, ai có thể nói được vì sao.

Nói không rõ thì không cần nói, nếu không càng nói càng hồ đồ.

– Còn có vấn đề gì không?

Hạ Tưởng đành phải cố theo.

Vừa nói xong, Nghiêm Tiểu Thì cuối cùng cười:

– Em đã nói, đàn ông không ai trả lời vấn đề của phụ nữ cân nhắc. Đàn ông và phụ nữ điểm xuất phát không giống nhau. Đang ông coi trọng thực tế, phụ nữ coi trọng tình cảm. Thật ra Cổ Ngọc muốn nói chính là cô hi vọng anh về Bắc Kinh an ổn một hai năm lại chiều cô như xưa. Sau đó Cổ Ngọc muốn sinh một đứa nhỏ, để trong lòng có chỗ nương nhờ.

Lần trước Cổ Ngọc cố gắng, hẳn là không thành, Cổ Ngọc vừa nhắc lại chuyện cũ, nghĩ đến cũng là lão Cổ mỗi năm một già đi, sốt ruột. Nhưng Cổ Ngọc cũng thật là, chuyện này hắn biết cô biết, sao đến Nghiêm Tiểu Thì cũng tham gia?

Nghĩ lại, Cổ Ngọc chỉ vì muốn có con cũng không đến mức làm hắn đến Bắc Kinh an ổn hai năm. Là ai nói với cô cái gì?

Hạ Tưởng đoán đúng, là Hứa Quan Hoa.

– Hứa Quan Hoa nói, anh đến Bắc Kinh an ổn hai năm không có gì tốt hơn, ông ấy rất lo lắng cho anh, không hi vọng anh đi Lĩnh Nam.

Cổ Ngọc lo lắng nói:

– Em cũng lo lắng cho anh, cũng không hi vọng anh đi Lĩnh Nam. Về sau anh làm bất cứ chuyện gì đều phải suy nghĩ một chút, có em, cũng có cả Tiểu Thì luôn quan tâm đến anh. Tuy rằng không yêu cầu anh đối với chúng em thật tốt, nhưng ít ra phải khẻo mạnh bình an, chính là an ủi lớn nhất đối với bọn em.

Cổ Ngọc xúc động, hai mắt hơi ướt, nhìn về phía Hạ Tưởng:

– Đồng ý với em, không được đi Lĩnh Nam. Hứa Quan Hoa nói, anh phải ở Tỉnh Tề, nếu đi Lĩnh Nam, còn hung hiểm hơn so với lần ở tỉnh Tương.

Lần trước ở tỉnh Tương xảy ra một lần đuổi giết. Sau sự việc Hạ Tưởng che giấu chân tướng, không đề cập với cô gái nào, sợ các cô lo lắng quá mức. Tào Thù Lê và Liên Nhược Hạm nhiều ít biết một chút, cũng chỉ là biết một mà không biết hai. Cổ Ngọc cũng bị giấu, mà lão Cổ cũng ăn ý, không đề cập với Cổ Ngọc.

Nhưng hôm nay nhìn thần thái hoảng sợ của Cổ Ngọc, có thể biết Cổ Ngọc đã biết sự thật ở tỉnh Tương, cô sợ, cô thực sự lo lắng.

Nghiêm Tiểu Thì lúc này vẻ mặt nghiêm nghị thở dài một tiếng:

– Đã nói là phải thoải mái mà nói chuyện với anh ấy. Em phá vỡ không khí. Cổ Ngọc, em cũng biết tính tình của anh ấy, ăn mềm không ăn cứng.

Cô Ngọc bướng bỉnh nói:

– Em đâu có, em chỉ muốn nói cho anh ấy rõ ràng, phía sau anh ấy không phải một người, mà còn có rất nhiều người quan tâm lo lắng cho anh ấy.

Hạ Tưởng cảm động.

Hai người phụ nữ, một mềm yếu, một cứng rắn, một mặt đỏ, một mặt trắng. Thật sự khiến hắn rơi vào cạm bẫy dịu dàng. Chẳng qua hắn rơi đến mức không hối hận, cam tâm tình nguyện.

Nói thật, lần trước lão Cổ trong điện thoại thuận miệng nhắc đến Lĩnh Nam. Hạ Tưởng chỉ biết khả năng có dấu hiệu cho biết hắn phải đi Lĩnh Nam. Còn chưa kịp gọi điện thoại thăm dò Ngô Tài Dương, Cổ Ngọc đã khởi binh hỏi tội.

Nói đến thật sự thú vị. Tào Thù Lê và Liên Nhược Hạm đối với việc hắn đi nhậm chức cũng không hỏi đến. Đương nhiên không hỏi không phải là không quan tâm, có lẽ là cảm thấy hắn có thể thong dong đi tốt từng bước – Mà những người phụ nữ khác, như Phó Tiên Tiên, thậm chí Mai Hiểu Lâm cũng đều không có ý kiến gì với việc hắn đi con đường nào. Đây chính là lần đầu tiên, Nghiêm Tiểu Thì và Cổ Ngọc liên hợp lại, làm khó dễ hắn.

Hạ Tưởng thật không có chỉ trích ý tứ của hai người, trong lòng chỉ có cảm động và ấm áp, còn có một chút bất đắc dĩ.

Cảm động ấm áp tất nhiên là nhằm vào hai người Nghiêm, Cổ. Bất đắc dĩ cũng là bởi vì hắn chẳng lẽ lại phải đảm đương người dập lửa?

Người dập lửa không dễ làm, bởi vì lửa lớn, rất dễ làm mình bị thương. Lửa lợi hại hơn nước. Nước có lúc dịu dàng, lửa chỉ đốt, không được bàn bạc. Hắn thật tâm không muốn đi Lĩnh Nam, cũng không quan tâm là ai đề nghị, là Tổng bí thư cũng tốt, là ông cụ nhà họ Ngô cũng tốt. Hắn quả thật không muốn lấy thân thử nguy hiểm.

Bời vì Lĩnh Nam không thể so với Tỉnh Tề. Tỉnh Tề tuy là vùng duyên hải, nhưng vẫn có chỗ ôn hòa và bảo thủ tương tự tỉnh Yến.

Tình hình Lĩnh Nam phức tạp, là tỉnh tuyến đầu về cải cách mở cửa.Vài thập niên cải cách đã tích tụ nhiều di chứng của cải cách. Kinh tế phát triển mang đến phồn vinh bên ngoài, vấn đề trị an quả thật làm cho người ta đau đầu, lại chưa nói đến cơ cấu kinh tế bất hợp lý. Để lại vô số vấn đề khó khăn. Một bộ phận người giàu không muốn kéo người nghèo làm giàu, mà người nghèo lại bất mãn với phân phối của cải không giống nhau.

Cho nên, vấn đề nhiều hơn, phiền toái nhiều hơn. Vấn đề kinh tế một khi nhất, sẽ trở thành vấn đề chính trị. Mà phân phối tài nguyên không công bằng, lại là ảnh hưởng của chính sách nhà nước, không ai có khả năng thay đổi. Huống chi hắn đi Lĩnh Nam nhiều nhất cũng chỉ là Phó Bí thư. Nói dễ nghe thì là giúp đỡ Trần Hạo Thiên, nói khó nghe là vật hi sinh.

Khi Hạ Tưởng vừa nghe lão Cổ nói việc này, còn chưa kịp suy nghĩ sâu xa lợi hại và hậu quả liên quan trong đó. Hiện tại Cổ Ngọc nhắc lại, hắn ngay lập tức cảnh giác, biết sự việc khả năng thật sự phiền toái.

Nhưng… Đến cuối cùng cũng là ai muốn hắn dời tỉnh Tề đến Lĩnh Nam? Nghĩ đến Tào Thù Lê gần đây qua lại với cô Tề, trong lòng Hạ Tưởng hiện lên một ý niệm, chẳng lẽ là Tổng bí thư?

Về lý thuyết, Tổng Bí thư hi vọng hắn đến Lĩnh Nam dập lửa, bởi vì trước vài năm nhậm chức chứng minh, hắn quả thật có tố chất của một gã phòng cháy ưu tú. Hơn nữa Trần Kết Thiên là cốt cán của Tổng bí thư, gần đây Lĩnh Nam quả thật hơi có tiếng nổ lớn.

Tuy nhiên, cho tới nay hắn không nghe bất luận một tin tức gì, chỉ có lão Cổ nhắc đến. Cũng là việc lạ, nhưng lão Cổ nói phân nửa là thật, không nói đùa. Cũng sẽ không nói lung tung. Còn nữa, với thân phận của lão Cổ, càng không nói những điều không thật.

Thật đúng là phải hỏi rõ ràng mới được.

Hạ Tưởng nói:

– Việc còn chưa chính thức, ý kiến của anh rất rõ ràng, tốt nhất tiếp tục ở lại tỉnh Tề công tác.

– Không được.

Cố Ngọc kiên quyết đến hiếm có:

– Phải về Bắc Kinh, không được ở tỉnh Tề, càng không cho đi Lĩnh Nam.

Phụ nữ có hai loại, một loại là cố tình gây sự, loại khác vẫn là cố tình gây sự. Chẳng qua một là cố tình gây sự kiểu thuần túy, loại khác là cố tình gây sự còn có sự quan tâm.

Người đàn ông bình thường chỉ có thể nhận loại sau.

Hiển nhiên Cổ Ngọc hôm nay quả thật hơi cố tình gây sự. Cũng là vì tình yêu cố tình gây sự. Hạ Tưởng không tiếp thu cũng không được. Dù sao ăn cơm người ta nấu lại hưởng thụ mát xa của Nghiêm Tiểu Thì, thật sự là không cẩn thận rơi vào cạm bẫy dịu dàng.

– Đi Bắc Kinh cũng tốt, dù sao cũng là việc lớn, cũng không phải anh nói là được. Anh có thể đồng ý cam đoan không đi Lĩnh Nam… Còn nữa chính là việc chính trị, Tiểu Thì, em về sau không được nhiều chuyện.

Hạ Tưởng giọng nghiêm khắc vài phần, bởi vì hắn biết phía sau màn chắc chắn là Nghiêm Tiểu Thì không thể nghi ngờ, vì Cổ Ngọc cho dù muốn cùng hắn nói chuyện cũng sẽ không bày ra trò hay.

Nghiêm Tiểu Thì hơi sợ Hạ Tưởng, thè lưỡi hơi ngượng ngùng mỉm cười. Cũng không dám giả vờ giả vịt mát xa mà chạy đi lấy nước.

Cổ Ngọc còn muốn nói cái gì, bị Nghiêm Tiểu Thì đến bên cạnh, cuối cùng vẫn là Nghiêm Tiểu Thì thông minh, hiểu đạo lý có chừng mực. Mà Cổ Ngọc còn có chút ỷ được yêu quý mà kiêu.

Tuy nhiên, Hạ Tưởng tình nguyện nuông chiều Cổ Ngọc một chút, vì để cô vui vẻ thoải mái, hắn là đàn ông, khiến cô vui thì làm sao? Huống chi Cổ Ngọc đối với hắn cố tình gây sự, cũng là quan tâm đến hắn.

Nhưng thực phải đồng ý về Bắc Kinh với Cổ Ngọc cũng không có khả năng, bởi vì sự nghiệp tỉnh Tề chưa xong.

Buổi tối Hạ Tưởng vẫn trở về nhà, dù nhà chỉ có một mình hắn, khó tránh khỏi sự vắng vẻ. Lại mặc kệ Nghiêm Tiểu Thì gợi ý, tự nguyện cùng hắn, mà Cổ Ngọc cũng có ý tình nguyện nhưng hắn vẫn không muốn. Nhưng hắn cũng không muốn ở cùng Cổ Ngọc và Nghiêm Tiểu Thì, để tránh hai người xấu hổ.

Nói cho cùng, Hạ Tưởng vẫn có nguyên tắc.

Về đến nhà, theo thói quen mở máy tính, đang muốn lên mạng, điện thoại vang lên. Tưởng Tỉnh ủy có chuyện gì, liền không chút để ý nghe điện thoại, không ngờ là một giọng nói hơi xa lạ.

– Phó Bí thư Hạ , tôi là Trần Hạo Thiên….

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/01/2018 08:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cô gái đến từ hôm qua
Tụi con gái trên trái đất này hình như đều được đúc ra từ một khuôn. Có một cái thói, không hiểu là thói tốt hay thói xấu, gần như đứa con gái nào cũng “mắc phải”. Đó là sau khi chuyển từ giai đoạn “thăm dò bí mật” qua giai đoạn “thừa nhận hợp pháp” bao giờ...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Quan Trường – Quyển 10
Hạ Tưởng quả thực giật mình không nhỏ. Bởi vì vấn đề chỉnh hợp ở Thiên Cương, nhà họ Ngô luôn luôn tạo áp lực ở bên ngoài, thậm chí lên tới cả khía cạnh quốc gia, nhưng cụ thể ở Thiên Trạch, vẫn chưa có bất kỳ động tĩnh gì truyền ra. Chỉ ngoại trừ Ngô Tài Dương chủ động gọi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Ma Vương – Quyển 8
Đại Náo U Mạc Thành... Hàn Thạc và La Ti đã rơi vào vòng vây trùng trùng điêp điệp. Tình thế rất cấp bách. Càng lúc càng có nhiều Thần Vệ và Thần Vệ trưởng đuổi tới. Hoàn cảnh của hai người càng trở nên khó khăn nguy hiểm. Trong tình huống này, Hàn Thạc không còn sự lựa chọn nào khác...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân