Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 16 » Phần 72

Quan Trường - Quyển 16

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 72

Vừa ngồi với nhau, hắn và Ngô Tài Dương đã nói chuyện hơn một giờ rồi.

Hình tượng Ngô Tài Dương ở trong mắt Hạ Tưởng luôn luôn là nghiêm túc có thừa, không đủ thân và không đủ hòa nhã. Khi cùng hắn nói chuyện, giọng điệu phần lớn cũng là giải quyết việc chung, hoặc là có thái độ cấp trên. Hôm nay, lần đầu tiên, ông ta lấy chuyện nhà ra nói chuyện, thoải mái nói về đại sự, cũng lần đầu tiên khiến Hạ Tưởng hiểu được quan niệm đường lối chính trị ban đầu của Ngô Tài Dương.

Hạ Tưởng vẫn cho rằng, Ngô Tài Dương thân là nhân vật đại biểu cho thế lực gia tộc. Trên mặt chính trị thì bảo thủ có thừa mà tiếp nhận cái mới lại không đủ, lại bởi vì thân là Trưởng ban Tổ chức cán bộ, chỉ chú ý đấu tranh nhân sự mà sao nhãng dân sinh. Không ngờ, Ngô Tài Dương mượn thế cục tỉnh Tề, mượn việc Hà Giang Hải có khả năng dẫn tới một loạt hậu quả, khi trình bày cái nhìn và sách lược ứng đối trước mặt hắn…

Hạ Tưởng mới biết được, trước kia hắn vẫn chưa hiểu biết hết Ngô Tài Dương. Kỳ thật Ngô Tài Dương là một chính trị gia có khát vọng cũng có hoài bão. Ông ta cũng hy vọng xã hội yên ổn, dân chúng giàu có, cũng hy vọng quốc gia hùng mạnh, kinh tế phát triển, cũng căm hận tham quan. Tuy rằng bản thân ông ta là nhân vật số một của cơ cấu quản lý nhân sự cao nhất trong đảng nội, lại không e dè làm các loại khiếm khuyết của đảng chấp chính. Thậm chí ngay cả chỗ thiếu sót trí mạng cũng trực tiếp triển khai nói, biểu hiện đầy đủ phong phạm của một chính trị gia biết tu dưỡng, chịu trách nhiệm.

Hạ Tưởng âm thầm kính nể.

Kỳ thật Hạ Tưởng từng tiếp xúc với chuyên viên ở trường trung ương Đảng và Viện Khoa học Xã hội nên cũng biết rõ, lãnh đạo cao cấp của đảng, cùng với những người đa mưu túc trí đứng phía sau, đều rõ ràng những vấn đề xã hội không thể tránh né được do việc thiếu sót trong chế độ, dù đã cố gắng tìm tòi một con đường tốt, thích hợp, mà không phải chỉ mô phỏng gần với sự phân chia quyền hành ở phương Tây.

Bởi vì tình hình trong nước có sự khác biệt, giác ngộ chính trị của dân chúng không giống nhau, chưa chắc tuyển cử có thể thực sự mang đến dân chủ. Dân chủ không phải khẩu hiệu, không phải mở mấy lá phiếu bầu là có thể thức tỉnh. Mười tám người qua đường nhìn thấy một gã đi ô tô nghiền đè một cô bé, lại làm như không thấy, lạnh lùng tới mức làm người ta giận sôi lên. Nếu đem phiếu bầu giao cho bọn họ, còn muốn cho rằng phiếu bầu trong tay bọn họ thật sự tương đối dân chủ?

Bọn họ ngay cả sinh mạng cũng coi thường, vậy bàn luận dân chủ với họ khác gì đàn gảy tai trâu?

Lại có tin tức phỏng vấn người qua đường mặc quần cộc, hỏi anh ta nhìn nhận thế nào về hiện tượng xã hội, anh ta trả lời anh ta chỉ là người qua đường, làm sao có thể bàn chuyện của cả một dân tộc? Một dân tộc, ngay cả chuyện bên cạnh mình cũng có thể thờ ơ, mọi chuyện đều lấy việc không liên quan để đối đáp. Anh còn có thể trông cậy vào một phiếu thần thánh mà bọn họ bỏ vào?

Ngô Tài Dương thân là đại biểu của thế lực gia tộc, kỳ thật đối với phân phối tài nguyên trong nước cũng vẫn không có cảm giác đau lòng sâu sắc và nghiêm trọng. Khác với những quan niệm của không ít con nhà quan, con nhà giàu mới nổi chỉ để ý xem cuộc sống của tôi được đoàn tụ sum vầy đâu thèm quan tâm đám dân nghèo hôi thối các anh đó là, trong lý niệm của ông, rất có mặt vì thiên hạ, làm việc công không cầu lợi.

Mặc dù theo Hạ Tưởng, sự vô tư của Ngô Tài Dương được xây dựng trên cơ sở thể diện vô cùng của chính mình, nhưng cũng đáng để khen ngợi, giống như quan niệm “nghèo thì chỉ lo thân mình, giàu thì giúp đỡ thiên hạ”, một người, chỉ khi chính mình cơm no áo ấm, mới có dư sức nói đến lý tưởng, nói đến khát vọng.

Suy nghĩ của Ngô Tài Dương rất giản dị, cũng rất chân thật. Theo ông ta, là một người không có khả năng tách rời dân chúng mà một mình sống cuộc sống hạnh phúc, tự mình xây dựng một biệt thự nguy nga lộng lẫy, vừa ra khỏi cửa, đã nghe tiếng kêu than dậy khắp trời đất, rác rưởi đầy đất, thì sẽ có cái gì đáng nói là hạnh phúc?

Xã hội là một gia đình lớn, cá nhân có được nhiều của cải, địa vị xã hội cao tới đâu, nếu không thể thành lập nền móng, chia sẻ sung sướng với dân chúng thì khác gì xây nhà cao tầng trên bờ cát, sớm muộn gì cũng sập.

Lại lấy ô nhiễm môi trường ở Bắc Kinh làm ví dụ. Quan lớn quyền quý, có thể phân chia phạm vi thế lực, có thể có đặc quyền không cho dân chúng tiến vào nơi ở, có thể dùng nhân công xây dựng một nơi hoàn toàn im lặng để hưởng. Nhưng trừ phi anh không ra cửa, đi ra ắt sẽ kẹt xe. Cho dù có xe cảnh sát mở đường, cũng cần thời gian và tinh lực. Lại nữa, có trốn cũng không sao trốn thoát khỏi không khí ô nhiễm, dù có đặc quyền, cũng là ở dưới cùng bầu trời xanh, cùng hô hấp không khí không sạch sẽ, cảm giác tài trí hơn người còn được bao nhiêu?

Chỉ có điều rất nhiều người trong đó lại không suy nghĩ sâu xa, cho rằng có thể giỏi hơn nhân dân, hôm nay hiện tại trái đất đều thành một gia đình, ai có thể trốn thoát được hiệu ứng nhà kính càng ngày càng nghiêm trọng và vĩnh viễn không đạt được nhận thức chung về vấn đề khí thải?

Một chính trị gia chân chính, cùng với việc đề cao tố chất bản thân đồng thời dẫn đường xác định phương hướng chính xác cho dân chúng, càng phải có lòng thương sinh linh, dám vì thiên hạ mà dũng cản và quyết tâm, ở vị trí nào nghĩ việc chỗ đó, nguyện vì tương lai của đất nước, vì sự hưng thịnh của dân tộc và hạnh phúc của dân chúng, kính dâng tâm huyết cả đời.

Nếu nói, Ngô Tài Dương ngay thẳng khiến Hạ Tưởng thấy được một hình tượng Ngô Tài Dương lo cho nước, lo cho dân mà hắn chưa bao giờ phát hiện ra. Thế cục cụ thể ở tỉnh Tề như vậy, quan niệm chính trị của Ngô Tài Dương trong ổn định cầu tiến, hiện tại lại thấy thể hiện không sót một điều gì trước mặt Hạ Tưởng.

Ngô Tài Dương chẳng những hoàn toàn tán thành thế cục tỉnh Tề tới Hà Giang Hải là chấm dứt, còn phản đối Nha Nội sáng tối nhúng tay vào thế cục, càng phản đối tập đoàn Thiên Giang đến thành phố Lỗ đầu tư, bởi vì, ứng cử viên Bí thư Thành ủy thành phố Lỗ lý tưởng trong cảm nhận của Ngô Tài Dương là Lý Đồng!

Lý Đồng thân là người tỉnh Tề, do anh ta giữ chức ở Bí thư Thành ủy thành phố Lỗ, càng dễ dàng vì người tỉnh Tề hoặc nói là người thành phố Lỗ tiếp nhận, hơn nữa Lý Đồng lại là Thị trưởng, tiếp nhận chức vụ Bí thư Thành ủy lại “thuận lý thành chương”, chủ yếu còn có một điểm, suy nghĩ chấp chính của Lý Đồng khá ổn thỏa, mặc dù hơi bảo thủ, nhưng cũng tạm được.

Lại thêm một bí mật không thể cho người khác biết là, Lý Đồng không phải ứng cử viên Tổng bí thư vừa ý, nhưng anh ta cũng là dòng chính của Ngô Tài Dương!

Khi Ngô Tài Dương nói tình hình thực tế cho Hạ Tưởng, Hạ Tưởng quả thực giật mình kinh hãi, bởi vì Lý Đồng chưa bao giờ nói qua quan hệ mật thiết giữa anh ta và Ngô Tài Dương. Không ngờ, Ngô Tài Dương ở thành phố Lỗ cũng có một dòng chính ẩn núp vô cùng sâu, nếu không phải Ngô Tài Dương chính miệng nói ra, Hạ Tưởng cũng không biết sẽ còn chẳng hay biết gì trong bao lâu.

Cũng cho Hạ Tưởng một bài giảng sinh động, trên chính trị, anh vĩnh viễn không biết bằng hữu hoặc đối thủ sau này của anh, rốt cuộc là ai.

Ngô Tài Dương cười vỗ vỗ bả vai Hạ Tưởng, rất kiên định nói một câu:

– Sự tình của Lý Đồng, bây giờ còn chưa có chút tin đồn nào truyền ra, ngay cả chính anh ta cũng không biết. Tuy nhiên tôi tin tưởng, anh ta sẽ mãn nguyện. Cũng mong cậu chuyển lời tới Cổ Thu Thật, tôi sẽ ủng hộ ứng cử viên Thị trưởng thành phố Lỗ mà Tổng bí thư đề danh, còn có ứng cử viên Bí thư Đảng ủy Công an tỉnh Tề.

Lời nói của Ngô Tài Dương, có hai tầng ý nghĩa sâu xa, một là tạo cho Hạ Tưởng một ân tình không nhỏ, khiến Hạ Tưởng đầu tiên âm thầm tiếp đón Lý Đồng. Một khi sự việc đã thành, Lý Đồng sẽ hiểu rất rõ điều gì đã xảy ra trong đó, sẽ cho rằng Hạ Tưởng nói thay cho anh ta, anh ta sẽ tự nhận mình thiếu Hạ Tưởng một ân tình.

Hai là tâm ý Ngô Tài Dương đã quyết, mặc kệ Tổng bí thư muốn đề danh ai lên, ông ta cũng phải kiên trì đề danh Lý Đồng, nhưng việc chọn người kế nhiệm chức Thị trưởng và người kế nhiệm Hà Giang Hải, sẽ có nhượng bộ tất yếu.

Hạ Tưởng, lại một lần nữa thành một cầu nối mấu chốt, đồng thời, cũng vì hợp tác chân thành sau này giữa hắn và Lý Đồng, gây dựng cơ sở kiên cố.

Kỳ thật một ngày trước khi đến Bắc Kinh, ý định ban đầu của Hạ Tưởng là chỉ gặp Cổ Thu Thật, giờ lại nghe được một chút từ miệng Ngô Tài Dương, sau đó lại cùng ông cụ họ Ngô tâm sự về cục diện nhà họ Phó sau này. Chuyện tình thứ nhất, thuận thế hoàn thành. Chuyện tình thứ hai, xuất hiện bất ngờ.

Trong mắt hắn, Ngô Tài Dương đã thay đổi rất nhiều … có lẽ không thay đổi, chỉ có điều ở trước mặt hắn cuối cùng lại lộ ra một bộ mặt chân thật mà thôi … khiến cho Hạ Tưởng ngoài ý muốn thu hoạch được rất nhiều, cũng càng làm cho hắn bình tĩnh tìm ra phương pháp quyết định sau này nên ra tay làm sao, ở chỗ nào tại tỉnh Tề!

Khi nói chuyện xong, mới phát hiện đã sang đầu buổi chiều. Hạ Tưởng mới nhớ tới, trên máy bay hắn mới ăn một chút, giờ đã sớm đói bụng.

Sau đó con trai liền sôi nổi chạy tới, đi lên kéo tay Hạ Tưởng lại:

– Ba, ông cố ngoại gọi ba đi ăn sủi cảo.

Lại nhìn Ngô Tài Dương nói:

– Ông ngoại, ông cũng cùng tới đi.

– Được, ăn sủi cảo.

Ngô Tài Dương ha hả cười, giơ tay dắt tay Liên Hạ:

– Có phải ba cháu thích nhất là ăn sủi cảo đúng không?

Lúc này ở trong mắt Hạ Tưởng, Ngô Tài Dương thật đúng là một bề trên hòa ái dễ gần, cũng lần đầu tiên khiến hắn sinh ra cảm giác thân thiết. Không ngờ, ngay cả việc hắn thích ăn sủi cảo, Ngô Tài Dương cũng biết, quả thật không dễ dàng.

Ngẫm lại gần như suốt mười năm mới mở được cánh cửa chính của Ngô Tài Dương. Đời người, có mấy lần mười năm quý báu?

Tuy nhiên cũng đáng, ai bảo ông ta là cha của Liên Nhược Hạm.

Nhưng những lời Ngô Tài Dương còn nói sau đó, mới thực sự làm cho Hạ Tưởng thêm kinh ngạc đến mức không nói được gì.

– Nghe nói Hạ Đông và cháu gái của Tổng bí thư có quan hệ rất không tồi?

Ngô Tài Dương vừa đi vừa nói chuyện:

– Cậu nhóc cũng thông minh lanh lẹ hơn Liên Hạ, cũng rất giống cậu, so với Liên Hạ càng độc lập hơn. Tôi thấy cũng là một hạt giống tốt. Về sau cậu cũng nên đưa nó tới nhà nhiều hơn. Tôi rất thích nó.

Hạ Tưởng quả thật quá kinh ngạc rồi. Hắn sa sầm nét mặt. Người nghiêm túc như Ngô Tài Dương, hôm nay lại làm sao vậy. Chuyện nhà cũng không để yên, ngay cả việc Hạ Đông đến nhà cũng chủ động đề cập tới, chẳng những tuyệt đối không kiêng dè chuyện giữa hắn và Liên Nhược Hạm, còn có thể tiếp nhận Hạ Đông, quả thật là khiến hắn cũng không thể tưởng tượng được sao lại có sự thay đổi lớn như vậy.

Lại nghĩ, Hạ Tưởng không khỏi cảm thán, ít nhiều cũng đoán được điều gì. Bởi vì hắn bỗng chốc ý thức được một điểm từ trong lời lải nhải ngoài dự đoán của mọi người của Ngô Tài Dương, Ngô Tài Dương già rồi…

Ông cụ họ Phó mắc bệnh nan y làm Ngô Tài Dương đã thấy ra rất nhiều điều, cũng nhìn thấu rất nhiều chuyện, biết đời người đơn giản như đi ngang qua sân khấu, luôn luôn có thời khắc kết thúc, cố ý trốn tránh sự thật phát sinh, không bằng thản nhiên đối mặt, có lẽ còn có thể có một chút thoải mái.

Nói đến Hạ Đông, Hạ Tưởng không khỏi nói ra suy nghĩ của mình. Bởi vì lúc trước khi lên máy bay, hắn và Tào Thù Lê mới nói chuyện qua điện thoại. Tào Thù Lê biết được hắn muốn tới Bắc Kinh, đã nói cho hắn một tin tức … cô Tề muốn gặp hắn.

Có Tào Thù Lê ra mặt cùng Hạ Đông, lại nói mâu thuẫn xung đột giữa Hạ Đông và Tiểu Linh đã được hóa giải, cô Tề còn có chuyện gì muốn gặp hắn? Tào Thù Lê chưa nói, lại nhấn mạnh cô Tề nói, nhất định phải gặp hắn, khiến hắn cảm thấy có chút bất đắc dĩ.

Chỉ có thể nói, đã sắp xếp được thời gian rồi.

Tới phòng, ông cụ họ Ngô đã tươi cười và hưng phấn ngồi ở ghế chính – tuy rằng hiện tại ăn cơm trưa thì hơi muộn, nhưng đói bụng sẽ ăn cơm là tính người, cũng sẽ không cần so đo nhiều, Hạ Tưởng liền vô cùng cao hứng cùng ngồi với ông cụ, và Ngô Tài Dương, ăn sủi cảo.

Hạ Tưởng ở nhà họ Ngô ăn sủi cảo. Bắc Kinh, một phần sản nghiệp của Nha Nội bị Nga Ni Trần và Dương Uy ra tay bao sủi cảo, xem như Hạ Tưởng đưa cho Nha Nội một phần đại lễ.

Mà ở thành phố Lỗ, lần đầu tiên Chu Hồng Cơ ra tay, cũng ăn một miệng sủi cảo còn chưa chín kỹ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 18/01/2018 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hướng Nhật – Quyển 7
Liêu Quốc Trung năm nay 55 tuổi, ngồi cái ghế cục trưởng Cục Cảnh sát thành phố đã 7 năm, mặc dù đã tổ chức Cục Cảnh sát thành phố chắc như một cái thùng sắt, nhưng vẫn chưa bắt được một cơ hội nào để thăng chức. Nhìn thấy tuổi tác đã gần đến hạn, hết nhiệm kỳ này hắn cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Còn chưa tới cửa Tiêu gia, đã nghe văng vẳng tiếng Tiêu Ngọc Sương vọng đến: Tỷ tỷ, tỷ tỷ... Đại tiểu thư vừa vén rèm đã thấy Tiêu Ngọc Sương vén váy, mặt mày hớn hở, vội vã chạy ào tới. Tiêu Ngọc Nhược vừa xuống kiệu, vội vàng vươn tay ra đón Ngọc Sương, Nhị tiểu thư nhào vào...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Lục Thiếu Du – Quyển 8
Đây rốt cục là chuyện gì xảy ra? Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi. Giáo chủ, Bách Thú cốc có tổ huấn, mặc dù ta là cốc chủ, nhưng vẫn thuộc về Thánh Linh giáo, khi ta tiếp nhận chức cốc chủ mới nghe được Thánh Linh giáo tồn tại, biết Bách Thú cốc là chi nhánh của Thánh Linh giáo, nhưng nhiều năm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân