Nhưng với Hạ Tưởng mà nói, vậy cũng đủ rồi, ít nhất khiến hắn không cần tốn nhiều sức có thể hiểu biết về cách đối nhân xử thế của Phan Bảo Hoa, không cần quá khó khăn để hỏi thăm nhiều.
Nghĩ đến hai người có khả năng, một là Ngô Thiên Tiếu, một là Tư Truyện Lượng, đều được Ôn Tử Tuyền tiến cử. Hạ Tưởng liền cười thầm lắc đầu, nếu Ôn Tử Tuyền đối với hắn hai lòng, nhất cử nhất động của hắn nằm trong lòng bàn tay của Ôn Tử Tuyền. Cũng may hắn niềm tin vào chính mình, đối với Ôn Tử Tuyền cũng có tin tưởng. Đồng thời, với Ngô Thiên Tiếu và Tư Truyện Lượng, càng có niềm tin.
Đều là người thông minh, biết ai có quyền lực mang tính quyết định hơn, biết ai sẽ đi được xa hơn. Bởi vậy Hạ Tưởng hoàn toàn tin tưởng, Ngô Thiên Tiếu cũng tốt, Tư Truyền Lượng cũng tốt, sẽ không tự hủy Trường Thành. Mà Ôn Tử Tuyền cũng có tính toán và suy nghĩ lâu dài. Cô trong sự kiện Ngũ Nhạc, đã cột lên thuyền chiến của hắn. Hiện tại nếu nhảy thuyền, ngoài chết đuối, không có bất kỳ kết quả gì tốt hơn.
Vừa đến Tỉnh ủy, mới vào văn phòng và ngồi xuống, Ôn Tử Tuyền đã xuất hiện đầu tiên, lấy danh nghĩa báo cáo công việc, đến báo cáo với Hạ Tưởng về hướng đi của Tỉnh ủy.
Mặc dù có Ngô Thiên Tiếu báo cáo trước đó, nhưng cấp bậc của Ôn Tử Tuyền cao hơn so với Ngô Thiên Tiếu, tầm nhìn cũng khác, góc độ xem xét vấn đề cũng khác, sẽ có những thu hoạch khác cũng chưa biết.
Quả nhiên, từ một góc nhìn khác của Ôn Tử Tuyền đã mang đến cho Hạ Tưởng càng rõ ràng hơn hướng đi tiếp theo của Tình Tề.
Giữa hè, Ôn Tử Tuyền mặc váy dài, loại thiết kế theo trang phục công sở, dưới chiếc váy màu đen khoe bắp chân rắn chắc mà trắng nõn, tản mát ra màu da sáng bóng của thiếu nữ, cũng làm cho người ta âm thầm lấy làm lạ, phụ nữ ngoài 40 tuổi dáng người đẹp như thế không tính là gì, nhưng làn da vẫn như cũ mềm mại và sáng bóng mê người, cũng không nhiều lắm.
Có lẽ có những người phụ nữ như vậy, thật sự là nét xinh đẹp trời sinh, giống như tiên nữ trên trời. Ôn Tử Tuyền trời sinh chính là một phụ nữ dễ dàng làm người ta mơ mộng.
Hạ Tưởng đối với Ôn Tử Tuyền cũng không có bất luận suy nghĩ gì khác, chỉ có điều vì nhan sắc của cô có chút mê người mà cảm thấy ngạc nhiên. Trong lòng không biết sao lại nghĩ đến Mai Hiểu Lâm. Kỳ thật năm nay về tuổi tác Mai Hiểu Lâm không nhỏ hơn so với Ôn Tử Tuyền bao nhiêu. Cẩn thận nghĩ, Mai Hiểu Lâm cũng không hiện lên nét già, là cán bộ nữ tính đoan trang vô cùng hiếm thấy trong quan trường. Mai Hiểu Lâm và Ôn Tử Tuyền có một điểm giống nhau, chính là cử chỉ vô cùng nền nã và khéo léo.
Một phụ nữ rất xinh đẹp trong quan trường không có đất tồn tại. Mai Hiểu Lâm xuất thân từ thế lực gia tộc, có thể có ngày hôm nay, cũng có nhân tố bối cảnh nhất định. Ôn Tử Tuyền lại hoàn toàn dựa vào cố gắng và sự chu toàn của chính mình. Cô có thể có thành tựu ngày hôm nay, nhất định có chỗ hơn người này.
Hạ Tưởng bỗng chốc suy nghĩ nhiều một chút, kỳ thật cũng không thể trách hắn nghĩ ngợi lung tung, bởi vì từ sắc đẹp của Ôn Tử Tuyền khiến hắn thoáng chốc nghĩ tới những người phụ nữ như Vương Sắc Vi và Triệu Mẫu Đan.
Giống nhau chính là, các cô đều là những người phụ nữ lăn lộn giữa quan trường và thương trường có sắc đẹp tuyệt trần và thông minh tuyệt đỉnh. Đều có mặt dựa vào đàn ông và lợi dụng đàn ông để hướng về phía trước và trèo lên cao. Điểm khác chính là, Vương Sắc Vi ít nhất còn có giới hạn và nguyên tắc, mà Triệu Mẫu Đan chẳng những là tình nhân của mọi người, còn dưới tình trạng tự bảo vệ cắn ngược lại Lý Đinh Sơn một phát, chính là loại hình rắn rết bên trong người phụ nữ xinh đẹp.
Một phụ nữ có thể ỷ lại và lợi dụng đàn ông, Hạ Tưởng thậm chí cũng có thể tiếp nhận cô ta đùa giỡn đàn ông. Dù sao mặc kệ quan trường hay thương trường cũng thế. Đều là va chạm thực lực và đọ chỉ số thông minh. Nhưng hắn không tha thứ cho phụ nữ vì để dành được thứ mình muốn, liêm sỉ không cần, thân thể không cần, không cần giới hạn và nguyên tắc, đến làm người cũng không cần.
Bởi vì trong cảm nhận của Hạ Tưởng, Mai Hiểu Lâm, Ôn Tử Tuyền cùng với Vương Sắc Vi, Triệu Mẫu Đan, là phụ nữ của bốn loại hình hoàn toàn không giống nhau. Trên tay hắn, sẽ thể hiện ra số phận cuộc đời khác nhau, vận mệnh cuối cùng cũng đi về các hướng kết cục khác nhau!
– Bí thư Hạ, một nhà đầu tư khai thác phát triển bất động sản ở Bắc Kinh có ý định đầu tư mười tỷ vốn, chuẩn bị khởi công đầu tư khai thác, phát triển cảng ở thành phố Giao Liêu. Sản nghiệp Lâm Hải cùng với khu thư giãn nghỉ ngơi phát triển lấy dự án bất động sản dẫn đầu.
Ôn Tử Tuyền vừa đến liền nhắc đến vấn đề, đúng là vấn đề trên đường Ngô Thiên Tiếu đề cập nhưng bị Hạ Tưởng bỏ qua. Tuy rằng Ngô Thiên Tiếu là thư ký của Hạ Tưởng nhưng nói về suy nghĩ tinh tế, y vẫn kém hơn Ôn Tử Tuyền.
Cho nên, Ôn Tử Tuyền vừa mới lên tiếng, lập tức liền thu hút sự chú ý của Hạ Tưởng.
Rất rõ ràng, việc đầu tư của nhà đầu tư Bắc Kinh mặc kệ có phải két quả do một tay Tôn Tập Dân đứng phía sau thúc đẩy hay không. Ít nhất có một chút khiến Hạ Tưởng lập tức cảnh tỉnh, hành động này, hoàn toàn ngắm bắn trực diện nhằm vào dự án của Tập đoàn Đạt Tài. Là dựa đòn bẩy kinh tế làm thủ đoạn, lá cờ lớn bất động sản giơ lên cao, muốn bóp chết dự án của tập đoàn Đạt Tài khi vừa mới còn trong nôi.
Tôn Tập Dân vì ngắm bắn Tập đoàn Đạt Tài, vì giữ gìn lợi ích của Thủ tướng, thật sự phải hạ vốn gốc? Đầu tư mười tỷ, không phải nói đùa, không phải tranh hơn thua, là quyết sách phải xuất ra tiền bạc thực sự đến đầu tư đông thời có sự phiêu lưu trên thị trường. Trong lòng Hạ Tưởng nhảy dựng lên, không có nghe nói sau lưng Tôn Tập Dân có lực lượng tư bản thật lớn chống đỡ, là ai quyết đoán như vậy?
Ôn Tử Tuyền sau đó trả lời, giải đáp nghi ngờ của Hạ Tưởng.
– Nhà đầu tư khai thác phát triển ở Bắc Kinh là tập đoàn Thiên Giang, nghi nói có hậu trường rất vững chắc.
Tập đoàn Thiên Giang? Hạ Tưởng mở to mắt, hóa ra là bút tích của Nha Nội. Không trách khí thế lớn, ra tay không tầm thường.
Đối với mấy chục công ty trên thị trường có dự án đầu tư quan trọng lớn của tập đoàn Thiên Giang, mười tỷ đầu tư tuy rằng không nhỏ, nhưng cũng là một bữa ăn sáng. Nhưng vấn đề ở chỗ, hành động này của Nha Nội, là căn cứ vào điểm xuất phát là trả thù hắn, hay là dùng sức đẩy Tôn Tập Dân một phen, khiến Tôn Tập Dân mượn đủ lực ở Tình Tề đưa ra một bước mấu chốt?
Mặc kệ từ phương diện nào mà nói, hành động này của Nha Nội, rất sắc bén, rất là nhằm trúng điểm quan trọng. Hơn nữa, ra tay không tầm thường, ngay cả Hạ Tưởng cũng phải khâm phục tầm mắt của Nha Nội. Quả thật cũng không phải cho không, có thể làm ra quyết định đầu tư vào sản nghiệp bất động sản Giao Liêu, đã chứng minh Nha Nội cũng không phải người hư danh. Về chiến lược đầu tư, y cũng là một nhân tài rất có tầm nhìn.
Bởi vì quyết định làm của Nha Nội, chính là những nơi thuộc hạng mục đầu tư của Tập đoàn Đạt Tài ở kiếp trước, tuy quy mô và phương thức đều có điểm khác. Nhưng nhìn cùng một địa điểm, cũng chứng minh, Nha Nội cũng không phải là hoàn toàn nhiệt huyết dâng trào mang tiền đến giận dỗi với hắn, mà là vừa muốn kiếm một món tiền lớn, vừa muốn kiếm lợi ích chính trị!
Đến tận lúc này, Hạ Tưởng biết rằng, hành trình Bắc Kinh của hắn, với hướng đi của cục Chính trị Tình Tề sau này, có tác dụng thúc đẩy tích cực và chủ động, mang đến tiến trình vui buồn lẫn lộn. Nhưng con đường phía trước dù gian nan và nhấp nhô hơn nữa, cũng phải quyết tâm tiếp tục bước đi. Huống chi, hắn hiện tại không chỉ đơn thương độc mã, mà là từ trên xuống dưới, từ Bắc Kinh đến Tình Tề, đã có đủ lực lượng, cũng nắm giữ tài nguyên khổng lồ, ai muốn khiêu chiến hắn, có thể, nhưng sau khi xuất ra toàn lực, cũng xin làm tốt chuẩn bị vẹn toàn. Bởi vì ai muốn giẫm lên vai hắn để dành thắng lợi, phải làm tốt tâm lý bị đánh ngã.
– Tử Tuyền, sự việc của tập đoàn Thiên Giang tạm thời để sang một bên, có hai chuyện khác, tôi muốn nhấn mạnh một chút.
Tập đoàn Thiên Giang không phải quái vật mà Ôn Tử Tuyền có thể đối phó được, nếu đã nhằm vào hắn thì do hắn tự mình ra mặt là được rồi, hắn có chuyện khác muốn Ôn Tử Tuyền đi làm.
– Công tác của Thiên Tiếu không cần phải nói nữa, tôi rất hài lòng, chính là Tư Truyền Lượng mà giới thiệu, con người cũng không tồi, vất vả cho cô rồi.
Hạ Tưởng đã cho thấy thái độ, cũng thầm không nhẹ không nặng chấn chỉnh Ôn Tử Tuyền một chút, để tránh cô có tư tưởng không tốt mượn Ngô Thiên Tiếu và Tập Truyền Lượng vây quanh hắn và lợi dụng, bất kể cô có manh mối hay không, Hạ Tưởng muốn chính là phải đem tất cả hết mọi khả năng bóp chết trong nôi. Bởi vì hắn cần người bên mình lúc nào cũng tỉnh táo, nếu không trong một loạt xung đột tiếp theo, nếu chẳng may người bên hắn tự loạn trận tuyến, hắn nhất định thảm bại.
Vẻ mặt Ôn Tử Tuyền rõ ràng bị kiềm hãm, lập tức nhẹ nhàng hất tóc, vội nói:
– Lãnh đạo khách sáo rồi, đều là bổn phận của tôi. Lãnh đạo yên tâm, tôi nhất định sẽ trầm tĩnh mà làm tốt bổn phận của mình.
Hai lần nhấn mạnh bổn phận, Ôn Tử Tuyền kiên định biểu lộ rõ lập trường với Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng vừa lòng, gật gật đầu:
– Ha ha, đã bao nhiêu năm rồi, tôi chưa từng có đồng chí nữ tin cậy và có năng lực bên cạnh, cô là người đầu tiên.
Câu nói làm Ôn Tử Tuyền vô cùng cảm động, muốn nói cái gì, đã thấy Hạ Tưởng phất phất tay.
– Có một việc cần cô điều tra rõ, điều tra như thế nào, trong lòng cô biết được rồi, không cần nói gì.
Hạ Tưởng muốn hoàn toàn thu phục Ôn Tử Tuyền, bởi vì Ôn Tử Tuyền trong đại kế tiếp theo của hắn vô cùng quan trọng.
– Quá trình lập nghiệp của Triệu Mẫu Đan, còn có mạng lưới quan hệ của cô ta, càng tỉ mỉ càng tốt.
Hạ Tưởng vừa nói xong, Ôn Tử Tuyền lập tức đứng lên:
– Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!
Sau đó quay người đi, tuyệt đối không dây dưa thêm.
Có cá tính, đủ linh hoạt. Hạ Tưởng nhìn Ôn Tử Tuyền hình dáng rất phong tình, trong lòng nghĩ không phải vì cơ thể xinh đẹp của cô, mà vì chỗ đáng học hỏi trong cách cô đối nhân xử thể.
Bố cục thứ nhất đã được mai phục, tiếp đến cái thứ hai rồi. Hạ Tưởng suy nghĩ, cuỗi cùng vẫn cầm lấy điện thoại.
Lúc này vấn đề liên quan đến Phan Bảo Hoa còn đang trong giai đoạn giữ bí mật nghiêm khắc. Phan Bảo Hoa vẫn đang đi làm bình thường, tất cả như cũ. Tỉnh ủy cũng không có chút lời đồn truyền ra, Hạ Tưởng cũng sẽ không lộ ra cho Lý Đinh Sơn một chút tin tức nào. Không vì cái gì khác, chỉ không muốn khiến Lý Đinh Sơn thêm gánh nặng tâm lý. Bởi vì dự án của tập đoàn Đạt Tài đã đủ khiến y bận tâm. Để cho Lý Đinh Sơn tiếp tục vì việc thúc đẩy dự án của tập đoàn Đạt Tài mà toàn tâm công tác tốt. Đọ sức so chiêu phía sau màn, cứ để hắn và Tống Triêu Độ ra tay cụ thể. Và đem tình hình khống chế trong phạm vi có thể khống chế!
Hạ Tưởng gọi điện thoại cho Tống Triêu Độ, đơn giản nói rõ tình hình Tình Tề và tiến triển mới nhất mà hắn vừa thẩm tra. Tống Triêu Độ nghe xong chỉ nói một câu:
– Vẫn giống như những lần trước…
Lần trước chính là màn hơn mười năm trước tại Tỉnh Yến hắn và Tống Triêu Độ liên kết đẩy ngã Cao Thành Tùng. Lời Tống Triêu Độ nói, trong nháy mắt đã châm ngọn lửa hiếu chiến đã tắt từ lâu trong lồng ngực Hạ Tưởng.
Tình Tề, bởi vì Lý Đinh Sơn, bởi vì sự kiện Phan Bảo Hoa và Triệu Mẫu Đan, rốt cuộc trở thành đối tượng chú ý của Tống Triêu Độ. Có lý do để tin tưởng, Tống Triêu Độ ra tay, thế cục Tình Tề, nhất định sẽ tiến thêm một bước theo hướng ngày càng không biết phương hướng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 18/01/2018 22:36 (GMT+7) |