Chu Hồng Cơ đứng dậy đón chào, đón Tôn Tập Dân tiến vào.
– Chủ tịch tỉnh Tôn, mời ngồi.
Chu Hồng Cơ vẻ mặt nóng bỏng, còn tự mình rót một ly trà đưa vào tay Tôn Tập Dân.
Tôn Tập Dân lại khẽ nhíu mày, trong lòng có phần không được thoải mái, bởi vì Chu Hồng Cơ quá khách sáo với ông ta.
Với quan hệ giữa ông ta và Chu Hồng Cơ, quá khách sáo ngược lại không phải chuyện tốt, bởi vì một lớp nghĩa khác của khách sáo chính là xa lánh, là giải quyết việc chung không mang theo nhiệt tình cá nhân.
Phải nói, trong vấn đề Ngũ Nhạc, giữa ông ta và Chu Hồng Cơ đã xuất hiện phân cách không thể nhượng bộ.
Chiếu theo lẽ thường, ông ta thân là Chủ tịch tỉnh, không nên hỏi đến sự vụ của Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Nhưng với quan hệ cá nhân lâu năm giữa ông ta và Chu Hồng Cơ cùng với lợi ích chung ở tỉnh Tề mà nói, thì ông ta lại phải tham gia vào vấn đề Ngũ Nhạc, bởi vì vấn đề Ngũ Nhạc là mấu chốt bên trong mấu chốt.
Thủ tướng lần này đến tỉnh Tề, vốn định đến Ngũ Nhạc thị sát, chỉ tiếc, Thị trưởng Tư Mã Bắc lẩn trốn. Nếu chỉ là Tư Mã Bắc lẩn trốn thì đã tốt rồi, Chu Hồng Cơ lại cố tình không thương lượng trước với ông ta, trực tiếp bắt giam Vạn Nguyên Thành, khiến cho kế thị sát của Thủ tướng rơi vào thất bại!
Thủ tướng làm sao có khả năng đến một thành phố cấp 3 mà Thị trưởng lẩn trốn, Cục trưởng Cục Công an thành phố thì bị bắt giam để thị sát? Quả thực đúng là nói giỡn!
Chu Hồng Cơ làm sao không hoãn chậm lại một chút rồi hãy bắt giam Vạn Nguyên Thành? Muốn ở tỉnh Tề đứng vững gót chân, muốn thu quyền ở bên trong Ủy ban Kỷ luật, cũng không hà tất phải làm gấp gáp, hoàn toàn có thể lập mưu trước rồi sau đó hành động. Tôn Tập Dân liền có chút bất mãn với việc Chu Hồng Cơ trực tiếp mang Vạn Nguyên Thành từ Ngũ Nhạc về Tỉnh ủy làm việc, rõ ràng là muốn gây ra khó khăn cho chuyến thị sát của Thủ tướng.
Đúng vậy, là bởi vì ông ta gọi một cú điện thoại, mới khiến Chu Hồng Cơ nhất thời do dự, kết quả làm cho Tư Mã Bắc trốn đi, nhưng vấn đề là, chẳng ai đoán trước tình thế sẽ tiến triển như thế nào, cũng không thể đổ toàn bộ trách nhiệm lên ông ta chứ? Hơn nữa, lúc đó chẳng phải ông ta suy nghĩ cho đại cục sao?
Tôn Tập Dân tin tưởng, chuyến thị sát của Thủ tướng, khẳng định sẽ đánh vỡ cục diện bế tắc trước mắt ở tỉnh Tề, làm cho cả thế cục phát triển theo hướng có lợi cho chính ông ta nhất. Bởi vì có lý do để tin tưởng Thủ tướng sẽ tận hết sức lực mà dẫn dắt ông ta, mà nền móng của ông ta ở tỉnh Tề càng ổn, lúc đó chẳng phải là càng có lợi cho Chu Hồng Cơ sao?
Tâm trạng nóng lòng gấp gáp muốn đánh vỡ cục diện của Chu Hồng Cơ có thể hiểu được, nhưng không cần phải làm súng của Hạ Tưởng chứ, Hà Giang Hải đã chuẩn bị lui bước, anh ta còn muốn thế nào? Chẳng lẽ còn muốn Hà Giang Hải cũng bị liên lụy?
Chỉ có hợp tác mới có thể hai bên cùng thắng, nếu không, cuối cùng có khả năng hai bên không ăn khớp, rơi vào kết cục bi thảm.
Tôn Tập Dân liền quyết định trước khi Thủ tướng đến, phải giảng đạo lý nói rõ sự thật với Chu Hồng Cơ, tránh cho anh ta càng chạy càng xa trên con đường đầu cơ trục lợi.
– Hồng Cơ, theo căn bản mà nói, chúng ta đúng là vẫn còn đang liên kết với Giang Hải, còn hợp tác với Hạ Tưởng chỉ là kế tạm thời.
Tôn Tập Dân cũng không vòng quanh, mà nói thẳng,
– Thủ tướng đối với anh, cũng gửi gắm kỳ vọng cao, hy vọng anh có thể làm ra thành tích ở tỉnh Tề. Tôi ở thủ đô, đã nghe được Thủ tướng chính mồm khen anh không dứt miệng. Lại thêm vào, Giang Hải cũng vừa mới thể hiện ý muốn hợp tác, tuy rằng thời gian trước hơi không thoải mái, nhưng tin là sau khi Thủ tướng đi thị sát, tỉnh Tề liền có thể khôi phục sự yên bình vốn có.
Ý nghĩa của câu sự yên bình vốn có tự nhiên là nói Hà Giang Hải sẽ tiếp tục phát triển an toàn, còn Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ làm một nhánh thế lực, cũng theo đó mà quật khởi, song phương hợp tác chân thành, mượn cơn gió đông của chuyến thị sát, áp chế phe của Hạ Tưởng.
Chu Hồng Cơ không nói lời nào, chỉ khẽ gật đầu, nhẹ nhàng uống một ngụm trà đặc.
Anh ta có thói quen uống trà đặc, trà đặc mặc dù có hơi đắng, nhưng giúp nâng cao tinh thần, và làm cho người ta tỉnh táo.
Trên thực tế, cho dù là bắt giam Vạn Nguyên Thành, vẫn là quyết định trọng đại thể hiện hành động ăn khớp với Hạ Tưởng, từ đầu đến cuối, anh ta vẫn trong sạch thật sự, không có một chút kích động và thất thố.
Tôn Tập Dân và anh ta cùng trong một phe, có chung lợi ích một cách tự nhiên, nhưng như vậy cũng không phải là anh ta nhất định sẽ duy trì nhất trí với Tôn Tập Dân trong mọi chuyện, anh ta có thủ đoạn và mưu kế làm việc của chính mình!
Giai đoạn hiện tại là đang âm thầm hợp tác với Hạ Tưởng, anh ta cũng rõ ràng, Hạ Tưởng đã lợi dụng tay anh ta để động chạm tới lợi ích của Hà Giang Hải, nhưng nói đi thì phải nói lại, anh ta đâu phải là không lợi dụng tay Hạ Tưởng để phá vỡ cục diện vì bản thân mình?
Trong xương cốt Chu Hồng Cơ khác với quan niệm vì dân mà trừng trị tham quan của Hạ Tưởng ở chỗ, anh ta muốn khi đảm nhiệm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, cũng oanh liệt triển khai một trận gió lốc chống tham nhũng giống như Hạ Tưởng đã làm ở tỉnh Tương, mục đích chính là muốn giẫm lên xác của vô số tham quan mà thăng chức. Anh ta có một mặt dám làm dám chịu, còn Tôn Tập Dân bởi vì sự vụ ông ta tự nhận lỗi từ chức ở tỉnh Yến, nên sau khi nhậm chức Chủ tịch tỉnh tỉnh Tề, làm việc gì cũng quá mức bảo thủ.
Trong vấn đề đối đãi với Hà Giang Hải, kỳ thật lúc trước anh ta và Tôn Tập Dân đã từng có một lần nói chuyện với nhau. Ý của Tôn Tập Dân là từ từ tác động, khiến Hà Giang Hải nhận ra y phải hợp tác bình đẳng mới có đường ra, còn anh ta thì chủ trương dùng cách nói chuyện thẳng thắn gây áp lực, dùng thủ đoạn sức mạnh cứng rắn khiến cho Hà Giang Hải cúi thấp cái đầu cao ngạo.
Lúc ấy tuy rằng không đạt được nhận thức chung, nhưng không khí coi như thoải mái, vẫn chưa có phát sinh bất luận điều gì không vui.
Nhưng trên thực tế sau khi anh ta và Tôn Tập Dân trên cơ bản làm theo ý mình, Tôn Tập Dân vẫn như cũ khiêm tốn không giống một Chủ tịch tỉnh, anh ta lại bắt đầu ra tay, trực tiếp liền động chạm tới điểm mấu chốt của Hà Giang Hải.
Mà sự thật cũng nghiệm chứng suy đoán của anh ta, sau khi anh ta chạm tới trung tâm lợi ích của Hà Giang Hải, Hà Giang Hải cũng không thể làm gì được anh ta? Hơn nữa còn chủ động thể hiện thái độ nhượng bộ, khiến cho anh ta vô cùng khinh thường cách đối nhân xử thế của Hà Giang Hải, sớm biết như thế, lúc trước đừng có làm?
Hiện tại anh ta đã bước đầu nắm giữ thế chủ động, Tôn Tập Dân còn khuyên anh ta thu tay lại, chẳng lẽ không phải chuyện đáng chê cười sao? Thủ tướng đi thị sát tỉnh Tề là việc của Thủ tướng, có quan hệ gì đến anh ta? Về phần Thủ tướng gửi gắm kỳ vọng cao đối với anh ta vừa nói, anh ta sẽ không tin là thật. Thủ tướng một năm sau là lui xuống, còn có thể có bao nhiêu quyền phát ngôn đây?
Anh ta lại không có khả năng một năm sau đã có thể tiến thêm một bước lên tới cấp chính bộ, bởi vậy, gửi gắm kỳ vọng cao vừa nói, chỉ là vẽ bánh cho kẻ đói ăn thôi.
Thủ tướng lôi kéo Tôn Tập Dân, không phải lôi kéo anh ta, hơn nữa anh ta cũng không thèm để ý Thủ tướng có thể hiện thiện ý với anh ta hay không. Lời nói của Tôn Tập Dân, vốn không tạo được gợn sóng nào ở trong lòng anh ta.
Hơn nữa hiện tại mũi tên đã căng trên dây, lại bảo anh ta thu tay lại, chính là chuyện nực cuời.
– Chủ tịch tỉnh Tôn, vấn đề Ngũ Nhạc, đã tới mức độ khó có thể không xử lý rồi, thân là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, không thể trơ mắt nhìn những sự vụ làm bậy phát sinh ở ngay dưới mắt mình mà không hỏi đến, đó là không làm tròn bổn phận.
Giọng điệu Chu Hồng Cơ rất nhẹ, nhưng lập trường rất kiên định, cũng không đưa ra câu trả lời tích cực đối với lời tận tình khuyên bảo của Tôn Tập Dân,
– Bước tiếp theo, Ủy ban Kỷ luật sẽ hoàn thành thẩm tra vấn đề mới xuất hiện của Vạn Nguyên Thành, hơn nữa trong vấn đề Tư Mã Bắc lẩn trốn, bên trong Ủy ban Kỷ luật có người mật báo cho y, cũng phải tra rõ rõ ràng.
Tôn Tập Dân thất vọng không được như ý muốn!
Chu Hồng Cơ chẳng những không có một chút dấu hiệu sẽ nhượng bộ và thu tay, ngược lại còn muốn đánh đập tàn nhẫn làm trầm trọng thêm, là do bị Hạ Tưởng che hai mắt, hay là anh ta quá mức gấp gáp khi lợi ích đang tới gần, muốn gây sức ép tạo ra sóng to gió lớn không chịu bỏ qua ở tỉnh Tề?
Tôn Tập Dân đứng lên:
– Hồng Cơ, khí hậu chính trị tỉnh Tề vô cùng phức tạp, nên cầu mong yên ổn mới có thể cầu mong phát triển.
Chu Hồng Cơ gật đầu:
– Chủ tịch tỉnh Tôn đã nói, tôi sẽ thật sự cân nhắc bước tiếp theo đi như thế nào mới tốt.
Nói vớt vát câu cuối, trên thực tế cũng không có bao nhiêu thành ý, Tôn Tập Dân biết ông ta đã không thể thuyết phục Chu Hồng Cơ, trong lòng bất đắc dĩ nghĩ, Chu Hồng Cơ tự nhận đã có đôi cánh cứng cáp, muốn giương cánh bay cao, cũng tốt, cứ để tự anh ta bay một mạch, huých vách tường, bị gió thổi đứt cánh, anh ta mới biết được vật lộn sóng gió chỉ dựa vào tấm lòng nhiệt tình thi còn xa mới được.
Không mài dũa một lần, thật đúng là khó thành châu báu!
Tôn Tập Dân trở lại văn phòng, còn có tức giận ngầm, không vui ra về khi nói chuyện với Chu Hồng Cơ. Thật quá ra ngoài dự kiến của ông ta. Ông ta vốn dĩ tưởng rằng, Chu Hồng Cơ ít nhất sẽ kính nể ông ta ba phần, không ngờ, ngay vài câu nói khách sáo cũng không thấy, thật sự là người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng.
Thủ tướng lập tức sẽ đến thành phố Lỗ, Tôn Tập Dân thu dọn đồ dùng, chuẩn bị đi nghênh đón, Hà Giang Hải lại gõ cửa xin vào.
– Chủ tịch tỉnh Tôn, có chuyện muốn gặp mặt báo cáo anh một chút,
Hà Giang Hải vẻ mặt thần bí,
– Thủ tướng đề xuất một yêu cầu nhỏ, hy vọng chúng ta phối hợp một chút.
Tôn Tập Dân khẽ gật đầu:
– Được, Giang Hải anh nói đi.
Nếu đứng ở lập trường của một nhà sử học mà phân tích, một lần đối thoại nhìn như tầm thường giữa Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ, sẽ kéo ra rất nhiều ý nghĩa trọng đại mà sâu xa, nhưng với đương sự mà nói, vẫn chưa ý thức được lần nói chuyện này sẽ mang đến ảnh hưởng quan trọng gì đến thế cục tỉnh Tề sau này. Càng làm cho Tôn Tập Dân chuẩn bị không kịp chính là, Thủ tướng đi thị sát, xuất hiện một cảnh tượng ngoài dự đoán của mọi người.
Thủ tướng đến đây, rốt cục đã để ý đến đây.
Khâu Nhân Lễ cầm đầu toàn thể ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Tề, cùng với lãnh đạo chủ chốt của Mặt trận Tổ quốc, Hội đồng nhân dân, đứng một hàng ở sân bay long trọng nghênh đón Thủ tướng. Cùng đi thị sát công tác với Thủ tướng có Chủ nhiệm văn phòng Quốc vụ viện và các nhân vật quan trọng khác.
Thủ tướng lần này thị sát, nhân viên hộ tống cũng không nhiều, rất có ý muốn đơn giản gọn nhẹ, vừa xuống máy bay, liền thân thiết vẫy tay thăm hỏi mọi người:
– Các đồng chí vất vả rồi, vốn không nên kinh động các đồng chí tới đón máy bay, đồng chí Nhân Lễ và đồng chí Tập Dân quá nhiệt tình rồi, nhưng tôi còn phải phê bình các anh một câu, không cứ chuyện gì cũng phải phát động nhân lực ồ ạt.
Thủ tướng theo thứ tự bắt tay với mọi người, đều có thể nói ra tên mỗi người, liền khiến tất cả mọi người đều cảm thấy rất được coi trọng.
Thời điểm bắt tay với Hạ Tưởng, Thủ tướng cố ý dừng lại thêm trong chốc lát, đánh giá từ trên xuống dưới Hạ Tưởng vài lần:
– Tôi nói này đồng chí Hạ Tưởng, tôi quen biết anh cũng mới vài năm, như thế nào dáng vẻ anh một chút cũng không thay đổi? Với tuổi tác của anh hiện tại, cũng nên béo thêm một chút, không ngờ vẫn còn thanh mảnh. Tốt, tốt, gầy là tốt, chứng minh làm lụng vất vả vì nước vì dân.
Hạ Tưởng đành phải khiêm tốn cười:
– Tôi làm còn chưa đủ tốt, xin Thủ tướng phê bình thêm.
– Phê bình anh làm gì, anh là tấm gương của không ít người.
Thủ tướng cười, người xung quanh đều cùng nhau cười phụ họa. Dưới ánh mặt trời rực sáng, tiếng cười liền như bóng ma dưới ánh mặt trời, rất có mùi vị đầy thâm ý.
Mọi người đều nghĩ Thủ tướng sẽ trực tiếp đặt chân đến Tỉnh ủy, trước tiên mời họp hội nghị phạm vi nhỏ, sau đó mới tiến hành bước thị sát công tác tiếp theo. Hành trình cũng đang được sắp xếp theo đúng như thế, không ngờ Thủ tướng không đi Tỉnh ủy trước, mà là đến thẳng Cục nghề muối, lấy sự tôn nghiêm của Thủ tướng, thăm hỏi cụ già mẹ goá con côi.
Khúc dạo đầu rất có ý tứ, ai cũng rõ ràng một điều là, hành động này của Thủ tướng ẩn chứa ám chỉ mãnh liệt, hơn nữa càng làm cho người ta khó hiểu chính là, đi tới Cục nghề muối lại không phải là Thủ tướng chủ động mở miệng, mà là do Tôn Tập Dân đột nhiên gây thêm rắc rối mà nói.
Nhưng một cảnh tượng chuyển biến, còn phát sinh ở phía sau.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/01/2018 11:36 (GMT+7) |