Sắc xuân đã rất sâu, ven hồ Đại Minh lúc hoàng hôn mặc dù vẫn như không có sen Vũ Hà nhưng lại có cảnh đêm trăng sáng.
Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn cùng ngồi im không nói, được khoảng vài phút Hạ Tưởng mới thở dài một tiếng rồi đứng dậy:
– Phó chủ tịch Lý, hiện nay ông đã điều tra ra chân tướng việc tỉnh Yến điều phối muối ăn tỉnh Tề, biết rõ rằng sẽ phải đối mặt với lực cản lớn thế nào. Cảnh tượng khi nãy tại hội nghị thường vụ cũng đã nói rõ một số vấn đề, thế lực bản địa của tỉnh Tề quá khổng lồ, Bí thư Khâu cũng không tác động nổi…
– Không thử thì tôi không cam lòng.
Lý Đinh Sơn siết chặt nắm tay, đấm một cái lên cái cây bên cạnh, mái tóc hoa râm bay bay trong gió, rất có ý vị bi tráng.
Chẳng mấy chốc đã quen Lý Đinh Sơn được mười mấy năm, từ lúc trung niên 40 tuổi, đến bây giờ thành cuối trung niên hơn 50 tuổi, Lý Đinh Sơn đã già đi rất nhiều, cũng thay đổi rất nhiều. Duy có một điều không thay đổi đó là niềm tin và sự theo đuổi của ông ta. Nếu nói là khí phách thư sinh cũng được mà nói là vì dân chờ lệnh cũng chẳng sao, dù sao thì biểu hiện cụ thể nhất của ông ta hiện nay chính là sự cố chấp và không bao giờ quay đầu lại. Nói thật, Hạ Tưởng sau khi biết nội tình về ngành sản xuất muối ăn, cũng thấy vô cùng phẫn nộ, bởi vì muối ăn liên quan mật thiết đến sức khỏe của vô số người dân. Theo đuổi lợi nhuận thì không có gì đáng trách, nhưng chỉ vì kiếm tiền mà không quan tâm đến sự an toàn tính mạng của người dân thì chính là hành động vô liêm sỉ làm người ta vô cùng căm phẫn.
Vấn đề an toàn thực phẩm trong nước đã đến mức độ nếu không chỉnh đốn một cách mạnh mẽ thì không thể nào ăn cơm ở bên ngoài được nữa. Thế nhưng, ai có thể ngờ, ảnh hưởng đến sức khỏe con người không chỉ có dầu ăn không đảm bảo chất lượng, Sudan hồng, chất siêu nạc, chất phụ gia và gạo có độc, còn có cả muối ăn!
Hạ Tưởng biết rằng hắn không khuyên được Lý Đinh Sơn. Chính hắn cũng muốn tham gia vào việc này, nhưng lúc này thời cơ còn chưa chín muồi. Mặc dù hắn đã là nhân vật quyền lực thứ ba của Tỉnh ủy nhưng vẫn chưa đứng vững được ở tỉnh Tề, chỉ là một người khách ngoại lai. Bên cạnh hắn không có người nào có thể dùng được, ngay cả một thân tín có thể tin tưởng cũng không có, lấy gì mà đọ sức với bang bán đảo?
Huống chi rút dây động rừng, ngành muối liên quan đến lợi ích của quá nhiều người. Mà xung quanh việc cải cách ngành muối, sau lưng đã từng xảy ra một phen đọ sức giữa các lãnh đạo cấp cao, cuối cùng vẫn không giải quyết được gì.
Bắt đầu từ Lỗ Thành Lương là một điểm cắt. Nhưng trước tiên chưa nói Lỗ Thành Lương có tin được hay không, cứ coi như Lỗ Thành Lương cũng xuất phát từ chính nghĩa và lương tâm muốn vạch trần nội tình của ngành. Nhưng vấn đề là, Lý Đinh Sơn và hắn đều tin lời Lỗ Thành Lương, thậm chí Khâu Nhân Lễ cũng tin, nhưng trên thì không thể khiến Trung ương tin, dưới lại không thể truyền đạt đến tai dân chúng, nói không chừng cuối cùng kết cục vẫn là không thu hoạch được gì.
Lạc quan một chút, cuối cùng Lỗ Thành Lương làm vật hi sinh, sự việc được vùi lấp trong lớp bụi lịch sử, tan thành tro bụi. Bi quan một chút, Lý Đinh Sơn ra tay quá mạnh, đụng chạm đến lợi ích của các vị cấp cao, chọc giận người nào đó, cuối cùng bị ép từ chức, từ đó đoạn tuyệt với quan trường.
Nếu sự tình làm to hơn nữa, việc Lý Đinh Sơn mất chức vẫn còn là nhẹ, có thể còn phải gánh họa đi tù.
Sớm từ thời gian Đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc từ hai năm trước, những cải cách thể chế liên quan đến ngành muối đã lần đầu tiên được viết vào báo cáo công tác của chính phủ. Một tháng sau, Quốc vụ viện phê chuyển “Ý kiến liên quan đến đẩy mạnh công tác cải cách thể chế kinh tế 2009” của Ủy ban Kế hoạch và Phát triển, yêu cầu một cách rõ ràng “đưa ra phương án cải cách thể chế quản lý ngành muối”.
Một tháng sau, tổ cải cách thể chế ngành muối do Ủy ban Kế hoạch và Phát triển và bộ Công nghiệp và thông tin tạo thành, do Quốc vụ viện giám sát đốc thúc, gọi tắt là tổ cải cách muối, đã tiến hành điều tra nghiên cứu tám tỉnh thành phố. Tháng một, Ủy ban Kế hoạch và Phát triển và bộ Công nghiệp và thông tin cùng nhau đưa ra phương án sơ bộ cải cách thể chế ngành muối. Đồng thời cũng trưng cầu ý kiến của các bộ ngành và ủy ban trung ương có liên quan như Bộ y tế, bộ Tài chính, Cục kiểm định, Cục Công thương, Văn phòng Pháp chế. Dường như một cuộc cải cách ngành muối rầm rộ sắp diễn ra trọng thể…
Đồng thời, theo ý kiến phản hồi của các bộ và uỷ ban trung ương thì đều là ủng hộ cải cách thể chế ngành muối, hủy bỏ kinh doanh độc quyền, đi theo hướng thị trường hóa… Có thể nói là hưởng ứng nhiệt liệt, rất được lòng dân. Tất cả mọi thứ đều đã được chuẩn bị, chỉ thiếu nhân tố cuối cùng.
Đó chính là phải đợi Ủy ban Kế hoạch và Phát triển và Bộ Công nghiệp thông tin cùng đệ trình phương án cải cách ngành muối lên Quốc vụ viện.
Nhưng mà đợi đã hơn một năm, nhân tố cuối cùng đó vẫn chưa xuất hiện, Ủy ban Kế hoạch và Phát triển giữ im lặng…
Rốt cuộc đằng sau đã xảy ra chuyện gì, rốt cuộc là lực lượng nào đã khiến việc cải cách ngành muối của Quốc vụ viện chết từ khi còn trong trứng nước?
Một số tin tức công khai đã quy những trở ngại của cải cách về phía người bị cải cách. Nghe nói là Hiệp hội muối trung ương đã tạo ra một đội ngũ đánh điểm đột phá rất hùng mạnh, ngăn cản Ủy ban Kế hoạch và Phát triển gửi phương án cải cách lên. Kết quả là bọn họ thật sự đã thành công, người bị cải cách lại khống chế cuộc cải cách. Nói đến quyền lực tập trung trong nước, có thể xuất hiện việc hoang đường cấp dưới không nghe lệnh cấp trên, chẳng lẽ lại là truyện nghìn lẻ một đêm?
Nhưng lại thực sự không phải truyện nghìn lẻ một đêm, mà là sự thật rõ rành rành.
Một Hiệp hội muối nhỏ bé mà lại có sức mạnh lớn như vậy? Rốt cuộc ai là thế lực khổng lồ đứng phía sau bức màn?
Lí do lớn nhất cũng là lí do duy nhất mà Hiệp hội muối trung ương phản đối cải cách chính là chỉ có việc độc quyền kinh doanh muối mới có thể đảm bảo loại bỏ bệnh thiếu Iốt.
Nhưng lý do này vô cùng hoang đường, không thể đứng vững được.
Trên thực tế sớm đã có chuyên gia chỉ rõ, muối ăn bổ sung Iốt là một lời bịa đặt hiện nay. Bởi vì Iốt có tính bốc hơi cao, đun nóng sẽ nhanh chóng bốc hơi, trừ khi người dân hàng ngày đều ăn rau trộn dưa muối mới có thể đảm bảo lượng Iốt. Chỉ cần xào rau thêm muối Iốt là đủ lượng Iốt cần có thì chỉ là bịa đặt mà thôi. Họ chỉ vì duy trì sự độc quyền kinh doanh ngành muối của công ty mà nói dối như cuội.
Mà lợi thế của việc độc quyền kinh doanh rất rõ ràng, riêng lợi nhuận hàng năm của công ty ngành muối tỉnh Yến đã là gần một tỉ nhân dân tệ, những tỉnh lớn đông dân khác thì càng khỏi phải nói.
Về việc muối ăn cho thêm kẽm và các chất phụ gia thì càng không để ý đến vật thí nghiệm là sức khỏe của nhân dân, đặc biệt là thêm kẽm, rất dễ dẫn đến việc trúng độc kim loại nặng.
Lại nói xa chút nữa, thêm Iốt thêm kẽm đều không sợ. Thêm iốt, iốt ăn nhiều rồi cùng lắm là to cổ, thêm kẽm, có thể không chọn loại muối ăn có kẽm. Nhưng vấn đề là, tất cả các loại muối đều có một loại chất phụ gia rất thần bí, sau khi công ty ngành muối âm thầm tăng thêm mười mấy năm, mới bị những người có kiến thức vạch trần. Trên internet có người đã phát biểu một bài về “Chất chống đông thần bí trên thị trường muối”, khiến cho giới truyền thông chú ý và đưa tin rầm rộ. Sau đó, công ty ngành muối mới in trên sản phẩm là có sử dụng chất chống đông đã tồn tại được mười mấy năm.
Bởi vì muối ăn có thể đông lại, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc dự trữ và vận chuyển, sử dụng chất chống đông là điều tất yếu.
Sở dĩ chất chống đông chưa từng bị in lên bao bì, thật ra là có ý định cả. Bởi vì tên gọi của chất chống đông là Potassium ferricyanide.
Về phần Potassium ferricyanide có độc tính hay không trước tiên chưa bàn đến, chỉ nói đến việc các nhân viên bên trong công ty ngành muối chỉ ăn muối sản xuất trực tiếp từ ruộng muối, không ăn loại muối do công ty mình sản xuất đóng gói đã có thể đoán ra phần nào rồi.
Vấn đề an toàn thực phẩm vẫn còn có thể tránh được, ít nhất có thể tự mình nấu cơm sẽ an toàn hơn một chút. Nhưng an toàn trong muối ăn làm sao mà tránh nổi, mỗi ngày đều phải ăn muối, hơn nữa muối là kinh doanh độc quyền, chỉ một nhà bán, không có chi nhánh!
Đương nhiên, nội tình về các công ty muối vẫn còn rất nhiều, mà cũng rất đa dạng. Về vấn đề chính sách mang tính hình thức của quốc gia, ví dụ như làm thế nào để cải cách, làm sao để đảm bảo an toàn thực phẩm cho người dân, là sự đọ sức bề mặt của Nhà nước, là đấu tranh chính trị của cấp cao. Những màn giao dịch phía sau và những mưu mẹo của công ty ngành muối ở hai tỉnh sản xuất muối lớn là tỉnh Yến và tỉnh Tề, nếu xử lý xong xuôi, có lẽ có thể có tác dụng với cuộc cải cách ngành muối vẫn đang lâm vào bế tắc.
Chẳng qua là… Bàn tay khổng lồ đằng sau ngành muối ăn, tự biên tự diễn ra một vở kịch lớn. Nếu như bị người khác phá hoại, làm sao có thể không giận tím mặt mà giở thủ đoạn trả thù? Hắn còn dễ nói, ít ra sẽ có người sẽ bảo vệ, nhưng Lý Đinh Sơn thì không có người hậu thuẫn. Lão Sử khi lâm chung đã nhờ cậy, mới khiến cho Lý Đinh Sơn miễn cưỡng đảm nhiệm chức vụ Ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh. Theo di nguyện của ông Sử, là hi vọng Lý Đinh Sơn từ nay về sau một bước lên mây xanh, ít nhất cũng đảm nhiệm một nhiệm kì Chủ tịch tỉnh mới không làm phụ lòng.
Nhưng nếu Lý Đinh Sơn thật sự muốn nhúng tay vào tấm màn đen của ngành muối giữa tỉnh Tề và tỉnh Yến, chạm đến lợi ích của các tầng lớp cấp cao, nói không chừng chưa hết nhiệm kì đã bị cách chức.
Quả thực là một lựa chọn tiến thoái lưỡng nan, Hạ Tưởng mấy lần muốn mở miệng khuyên Lý Đinh Sơn vài câu, nhưng lại vẫn không cất lời nổi.
Trong bóng đêm, dưới ánh đèn mờ nhạt, nét mặt Lý Đinh Sơn bình tĩnh mà thản nhiên, là quyết tâm làm việc nghĩa không được chùn bước. Hạ Tưởng hiểu rõ tính cách Lý Đinh Sơn nên biết là khuyên cũng vô ích, có một số câu thà không nói còn hơn. Vì với tính cách của Lý Đinh Sơn, ông ta thà mất chức cũng không chịu đuối lý. Giống như năm đó đấu tranh chính trị với Thị trưởng ở thành phố Thủy Hằng, ông ta còn suýt chút nữa xin Tỉnh ủy cho từ chức.
– Vẫn nên suy xét sự việc sâu xa một chút thì tốt hơn. Lỗ Thành Lương biết một số tin tức, nhưng bây giờ vẫn chưa đến lúc nên tiết lộ. Ý của tôi là, đợi một thời gian nữa, chúng ta đững vững hơn một chút…
Hạ Tưởng cố gắng làm cho giọng điệu khéo léo hơn một chút. Vị trí của hắn còn cao hơn Lý Đinh Sơn, nhưng trong long mình hắn luôn coi Lý Đinh Sơn là bề trên.
– Tôi hiểu nỗi lo ngại của cậu, Hạ Tưởng. Tôi có thể đợi, nhưng nhân dân thì không thể đợi được nữa. Vả lại dân chúng đã đợi mấy chục năm rồi, đã bị hại mấy chục năm, còn phải đợi đến bao giờ nữa? Nếu như nói cần một người liều mình đứng ra, cho dù phải trả cái giá là tính mạng để đổi lấy cho nhân dân có thể được dùng muối an toàn, thế thì hãy để tôi làm kẻ ngốc đó đi!
Hạ Tưởng im lặng không nói, thật lâu sau, hắn mới nhặt một viên đá lên ném về phía hồ Đại Minh.
– Vì dân vì nước có thể làm tất cả, tuyệt đối không vì việc mình có thể sẽ gặp tai họa mà trốn tránh. Nói thì dễ làm mới khó, có người chỉ leo lẻo miệng. Có người thì không bao giờ nói gì nhưng lại dùng cả tính mạng để thực hiện. Phó chủ tịch tỉnh Lý, ông sẽ không phải chiến đấu đơn độc.
Hạ Tưởng nghĩ thông suốt rất nhiều. Đã khuyên không được, cản trở cũng không xong quyết tâm của Lý Đinh Sơn, thế thì hắn sẽ âm thầm toàn lực phối hợp với kế hoạch của Lý Đinh Sơn. Từ mặt chính diện hắn sẽ giúp ông ta chống lại áp lực từ các phía cấp cao, theo bên cạnh hắn cũng giải trừ đòn phản kích của bang bán đảo tỉnh Tề. Sau đó chờ khi ông ta tháo gỡ được cục diện tỉnh Tề, có chỗ đứng vững vàng, lúc đó mới lại ra đòn mạnh tay…
Hạ Tưởng chín chắn hơn so với trước kia rất nhiều. Trong mọi chuyện hắn đều cân nhắc kỹ càng, trong phạm vi nguyên tắc, chuẩn bị sử dụng triệt để trí tuệ chính trị để dần dần giải quyết khó khăn. Nhưng có một điều hắn lại xem nhẹ, đó là, so với người dân tỉnh Tương rất thuần phác, dân tỉnh Tề lại hào sảng, có mặt thích sử dụng bạo lực, mà sự phản kích của đối phương cũng sớm hơn rất nhiều so với trong trí tưởng tượng của hắn.
Thủ đoạn, cũng là sự trơ tráo làm người ta phẫn nộ!
Sau khi rời khỏi hồ Đại Minh, Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn ăn xong cơm tối, chuẩn bị đi xe về nhà ở Tỉnh ủy. Lúc đi qua đường, hai người tuân thủ luật lệ giao thông, đợi đèn xanh mới sang đường. Họ vừa đi được nửa đường, một chiếc xe ô tô đang đợi đèn đỏ bỗng nhiên nổ máy, áp sát vào người Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn mà rồ máy vọt qua, cách hai người không đến 20 cm!
Hơn nữa trong cánh cửa xe đang mở, vang ra một câu uy hiếp lạnh lùng:
– Người ngoại tỉnh, tỉnh Tề có tổ vàng…!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/01/2018 11:36 (GMT+7) |