Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 14 » Phần 94

Quan Trường - Quyển 14

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 94

Buổi tối, Hạ Tưởng dưới sự dẫn đường của Diệp Thạch Sinh, đã gặp mặt Lãnh Nhạc Thương, Lý Phong.

Lãnh Nhạc Thương và Lý Phong cũng không có ấn tượng tốt lắm về Hạ Tưởng. Lãnh Nhạc Thương là do năm đó Hạ Tưởng tự nhiên trên trời rơi xuống, cưỡng ép mà vào Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, y có hảo cảm với Hạ Tưởng mới lạ.

Lý Phong là vì những thủ đoạn dứt khoát của Hạ Tưởng ở Tần Đường mà có thành kiến với Hạ Tưởng. Y có tính cách bảo thủ, từ trước đến nay thích điềm đạm ẩn dật, chứ không phải thích nhanh gọn dứt khoát, cứ luôn cho rằng những gì Hạ Tưởng làm ở Tần Đường đã quá ồn ào, là cố ý tạo thành tích cho bản thân.

Mặc dù sau đó Lý Phong cũng hiểu một chút nội tình, biết rằng Hạ Tưởng là bất đắc dĩ mới ra tay đối phó, nhưng ác cảm của y đối với Hạ Tưởng cũng không thay đổi được bao nhiêu.

Nhưng cho dù Lãnh Nhạc Thương và Lý Phong không có thiện cảm với Hạ Tưởng như thế nào, cũng đều phải thừa nhận sự ưu tú và tiền đồ vô hạn của Hạ Tưởng, cũng khâm phục Hạ Tưởng vì hắn là một người đáng để kính nể. Những gì Hạ Tưởng làm ở tỉnh Tương, trừng trị quan tham, phát động hai luồng gió chống tham nhũng, đều khiến Lãnh Nhạc Thương và Lý Phong có cách nhìn khác với Hạ Tưởng.

Lại thêm sự bảo vệ của Diệp Thạch Sinh đối với Hạ Tưởng, là một sự kiên định mà Lãnh Nhạc Thương và Lý Phong chưa từng thấy. Một vị lãnh đạo già mà họ từng quen biết, luôn nói chuyện ôn hòa và uyển chuyển, nhưng trong sự đối kháng của Hạ Tưởng và Phạm Duệ Hằng, vị lãnh đạo đó lại có thái độ kiên định ủng hộ Hạ Tưởng. Vừa khiến cho người ta kinh sợ, lại càng không ngừng suy đoán thử xem Hạ Tưởng rốt cuộc đã làm gì mà lại khiến vị lãnh đạo này đối tốt với hắn như vậy?

Đừng nói Lãnh Nhạc Thương và Lý Phong không biết lý do, Mã Kiệt cũng không hiểu vì sao, hoàn toàn không hiểu được sự bảo vệ của Diệp Thạch Sinh đối với Hạ Tưởng, hoàn toàn vượt qua sự quan tâm của một cấp trên đối với cấp dưới. Hơn nữa trong ấn tượng khi Bí thư Diệp còn ở trong nhiệm kỳ, dường như quan hệ với Hạ Tưởng cũng không thân thiết lắm, rốt cuộc Hạ Tưởng đã làm thế nào để đả động đến Bí thư Diệp?

Không hiểu thì vẫn không hiểu, với một lãnh đạo lớn cấp Phó tỉnh, chỉ biết phải thực thi chỉ thị tinh thần của lãnh đạo, mà sẽ không hỏi thêm gì nhiều. Bởi vì lãnh đạo có ơn dẫn dắt đối với bọn họ, ân tình mà họ thiếu của lãnh đạo thì phải trả.

Không chỉ như vậy, ơn của lãnh đạo đối với họ cao như núi, chưa bao giờ yêu cầu ở họ cái gì, vì vậy, một khi lãnh đạo mở miệng, chắc chắn sẽ là việc rất quan trọng.

Lãnh Nhạc Thương và Lý Phong khách sáo mà bắt tay vị Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh trẻ tuổi và khiêm tốn trước mặt. Theo xếp hạng, trong Đảng, Hạ Tưởng có địa vị cao hơn so với Lãnh Nhạc Thương và Lý Phong nhiều.

Diệp Thạch Sinh ở cao ốc Hỏa Thụ gần sông Hạ Mã, có thể nghe được tiếng sóng trên sông Hạ Mã, có thể nhìn xuống và ngắm được toàn cảnh quận Hạ Mã. Diệp Thạch Sinh cảm thấy rất được an ủi khi nhìn thấy công viên với những hàng cây xanh tươi và thiết kế tỉ mỉ, lại càng có nhiều trông đợi đối với việc sau này dưỡng lão ở gần sông Hạ Mã.

Nhưng trước đó, y còn phải có kế hoạch vì Hạ Tưởng, cuối cùng cũng phải đốt thêm một que củi.

Trong phòng của Diệp Thạch Sinh, có ba vị Ủy viên thường vụ tỉnh Yến đang ngồi, Bí thư Đảng ủy công an Mã Kiệt, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Lãnh Nhạc Thương, Trưởng ban Tuyên giáo Lý Phong. Nếu cả ba người này có cùng quan điểm trong Hội nghị thường vụ, cũng tạo nên một lực lượng không phải nhỏ.

Đương nhiên mặc dù cả ba người đều có cùng một vị lãnh đạo, nhưng bình thường trong những việc lớn họ cũng có những ý kiến bất đồng, nên vẫn chưa hình thành được một thế lực mạnh. Cũng là sự cao minh của Diệp Thạch Sinh, chính vì như vậy, mới không có ai ngờ được rằng ở tỉnh Yến Diệp Thạch Sinh lại có được một thế lực kinh người gồm ba vị Ủy viên thường vụ. Một khi cả ba người có cùng một quan điểm trong một sự việc gì đó, nhất định sẽ gây ra một lực ảnh hưởng rất lớn.

Bởi vì có sự giới thiệu của Diệp Thạch Sinh, Hạ Tưởng biết rõ Lãnh Nhạc Thương và Lý Phong là đang nể ân tình với Diệp Thạch Sinh. Vì vậy ngay cả những lời quá nhiệt tình hắn cũng không cần phải nói nhiều, chỉ khách sáo bắt tay hàn huyên vài câu, nếu nhiệt tình quá mức lại có vẻ như Diệp Thạch Sinh có ý đồ lôi kéo hai người họ, cũng quá thất lễ thất sách.

Sau đó lại nói mấy câu chuyện nhẹ nhàng với Diệp Thạch Sinh, ví dụ điều kiện sinh sống và văn hóa ở quận Hạ Mã, ví dụ như có vừa lòng với biệt thự này hay không..v…v..

Diệp Thạch Sinh cũng không nói bất cứ đề tài nào có liên quan đến Phạm Duệ Hằng, mà chỉ nói mấy câu khen ngợi về việc xây dựng quận Hạ Mã, và hy vọng sang năm quận Hạ mã sẽ càng thêm đẹp và phát triển hơn. Tóm lại không có gì liên quan đến quan trường, không khí rất thoải mái, giống như bạn cũ lâu ngày gặp lại ngồi ôn chuyện với nhau vậy.

Mã Kiệt, Lãnh Nhạc Thương và Lý Phong cũng ở bên cạnh nói phụ họa thêm vài câu, không khí của buổi nói chuyện rất thoải mái.

Sau khi nói chuyện một tiếng đồng hồ, Hạ Tưởng đề xuất việc cáo từ, Diệp Thạch Sinh tiễn ra tận cửa, Hạ Tưởng khiêm tốn nói:

– Thật có lỗi với Bí thư Diệp, ngày mai không thể rảnh rỗi được, không thể cùng đi với anh được. Nếu anh không chê, tôi sắp xếp Giang Thiên, Chu Duệ Nhạc và Thiên Vũ đi cùng anh.

Diệp Thạch Sinh khoát tay:

– Không cần làm phiền bọn họ, nghỉ lễ họ cũng phải ở cùng người nhà mà, không phải sao? Nhưng tôi cũng không biết có chuyện gì lại khiến cậu hứng thú như vậy, Hạ Tưởng, cậu phải có lý do mới được.

Diệp Thạch Sinh tươi cười và có vẻ nghi ngờ hàm súc, còn có vẻ cười giảo hoạt, Hạ Tưởng hình như hiểu ra được điều gì, thành khẩn nói:

– Ngày mai Trưởng ban Ngô của Ban tổ chức cán bộ Trung ương đến thành phố Yến, tôi phải ra mặt tiếp khách…

Hạ Tưởng đi được một lúc lâu rồi, sự kinh ngạc vẫn còn quanh quẩn trong lòng Lãnh Nhạc Thương và Lý Phong, không thể tin được một cán bộ cấp Phó tỉnh như Hạ Tưởng, lại có mối giao tình thâm sâu như vậy với Ngô Tài Dương.

Quan hệ giữa Hạ Tưởng và nhà họ Ngô, nói là bí mật, quả thật cũng có rất nhiều người không biết, ví dụ như những cán bộ cấp Phó tỉnh như Mã Kiệt, và cả những cán bộ lớn cấp tỉnh. Nói không phải bí mật, số cán bộ cao cấp ở trong Bắc Kinh biết tin này, cũng không phải ít. Nhưng nói chung, vẫn là người biết ít, vì vậy, không chỉ Mã Kiệt khiếp sợ, mà cả Lãnh Nhạc Thương cũng không dám tin. Còn sợ ngạc nhiên của Lý Phong, cũng có thể hiểu được. Bởi vì ai cũng biết đường đường là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Trung ương đến thành phố Yến là khách quý như thế nào, không đi gặp Phạm Duệ Hằng, mà Hạ Tưởng lại đi tiếp, là có dụng ý gì?

Đối với sự khiếp sợ, Diệp Thạch Sinh chỉ cười thầm. Y tin chắc sau khi y đã ngầm ám chỉ mối quan hệ giữa Hạ Tưởng và Ngô Tài Dương khá thân thiết, ba người Mã Kiệt, Lãnh Nhạc Thương và Lý Phong, chỉ cần có một chút đầu óc chính trị liền biết trong sự việc tiếp theo, nên bỏ ra bao nhiêu phần sức lực, nên ra tay như thế nào.

Hạ Tưởng trên đường về nhà còn không ngừng lắc đầu cười, trong lòng nghĩ Bí thư Diệp cũng thật giỏi, cố ý để hắn nói trước mặt việc gặp mặt với Ngô Tài Dương, không nghi ngờ gì nữa là một cách tăng sức mạnh. Tăng thêm sự quyết tâm cho ba người Mã Kiệt, Lãnh Nhạc Thương và Lý Phong.

Cho dù như thế nào, vẫn phải cảm ơn Bí thư Diệp đã vất vả quan tâm.

Hạ Tưởng lái xe chạy trên con đường tỉnh Yến quen thuộc, tuy rằng trời thu mát mẻ, nhưng vẫn mở cửa xe, để gió thu thổi vào trong xe, cảm thấy ý thu nồng đậm. Nước dưới sông Hà Mã ào ào, giống như một bản hòa âm làm dao động lòng người. Có lẽ bây giờ đã đến đoạn nhạc cao nhất, Hạ Tưởng nhấn chân ga, chiếc xe lao nhanh về phía trước, hắn tận hưởng cảm giác mát mẻ thoải mái do tốc độ nhanh mang lại, trong lòng thầm nghĩ, đối với Bí thư Phạm Duệ Hằng mà nói, hôm nay, hẳn là một đêm không ngủ.

Hạ Tưởng đoán đúng rồi, Phạm Duệ Hằng thật sự không có tâm trạng để ngủ, thật ra cũng không phải không có tâm trạng, mà là bực bội bất an, khó có thể ngủ được.

Ngay khi Lục Minh xoay người bán đi kế hoạch của y, y lập tức gọi điện thoại, muốn giáo huấn Lục Minh một trận, không ngờ Lục Minh cũng biết thức thời, không nghe điện thoại của y, hơn nữa khi y gọi thêm một lần nữa, đã trực tiếp tắt máy.

Khiến cho Phạm Duệ Hằng tức giận vô cùng, bảo Chương Quốc Vĩ trực tiếp đến phòng tìm Lục Minh, kết quả Lục Minh đã trả phòng, người cũng không biết tung tích ở đâu.

Được lắm, đến mức mất tích, thật sự nghĩ y không có cách nào với gã nữa? Phạm Duệ Hằng tức giận, lúc đó đi đến Tỉnh ủy, mở một cuộc Hội nghị họp bàn công việc Bí thư trong phạm vi nhỏ.

Bởi vì đang kỳ nghỉ, phần lớn Ủy viên thường vụ không có mặt ở thành phố Yến, những người đến họp cũng chỉ có Hồ Tăng Chu, Vương Bằng Phi và Tiếu Viễn Tâm.

Phạm Duệ Hằng quyết định tiên hạ thủ vi cường, đã nêu rõ phương án của y trong vấn đề điều chỉnh nhân sự. Bởi vì sự phản bội của Lục Minh, sau khi y đã thảo luận với Vương Bằng Phi, đã tiến hành những điều chỉnh thích hợp, điều Lục Minh đến thành phố Chương Trình tiếp tục đảm nhiệm chức vụ Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ, còn đề cử một thân tín của Vương Bằng Phi làm Thị trưởng Tần Đường.

Tiếu Viễn Tâm cũng giữ thái độ ủng hộ nhất định đối với phương án điều chỉnh nhân sự. Vương Bằng Phi bởi vì trước đó đã đạt được tiếng nói chung với Phạm Duệ Hằng, trong lần điều chỉnh nhân sự này, có thể kiếm được lợi ích, đương nhiên là có thái độ tán thành hoàn toàn.

Hồ Tăng Chu kiên trì phản đối, cho rằng sự việc quá bất ngờ, y trước đó chưa từng xem xét kỹ về lí lịch của những người liên quan. Đồng thời cho rằng điều chỉnh lần này không phù hợp trình tự, kiến nghị chờ kỳ nghỉ lễ xong đi làm lại bình thường, đợi có mặt Phó chỉ tịch tỉnh Cao, rồi xem xét cụ thể sau.

Phạm Duệ Hằng lại cưỡng ép bắt buộc, không quan tâm đến sự phản đối của Hồ Tăng Chu, nói rằng y sẽ đích thân giải thích với Cao Tấn Chu.

Trong Hội nghị Hồ Tăng Chu chỉ đơn độc một mình, cuối cùng đành phải chịu sự cưỡng ép của Phạm Duệ Hằng mà thông qua. Nhưng y cũng biết, còn có một cửa quan trọng hơn phải bước qua, chính là Hội nghị thường vụ!

Hồ Tăng Chu hy vọng Hội nghị thường vụ sẽ phủ quyết phương án của Phạm Duệ Hằng, bởi vì y trước đó đã nhận được điện thoại của Hạ Tưởng, biết ý đồ của Phạm Duệ Hằng. Thân là người bạn người thầy lâu năm của Hạ Tưởng, tuy Hồ Tăng Chu từ lúc đảm nhiệm vị trí Phó bí thư tỉnh ủy dến nay cũng không có nhiều lần tiếp xúc với Phạm Duệ Hằng, nhưng vì ích lợi của Hạ Tưởng, y lần đầu tiên hoàn toàn đứng trên lập trường đối nghịch với Phạm Duệ Hằng.

Hồ Tăng Chu sắp nhậm chức Chủ tịch tỉnh tỉnh Tây, ở thành phố Yến nhiều năm, tuy rằng bước đi của y chậm nhưng lại chắc. Y cũng biết rõ, đằng sau mỗi bước đi của y, đều có những sự giúp đỡ hoặc nhiều hoặc ít, hoặc âm thầm hoặc rõ ràng của Hạ Tưởng. Còn y từ đầu đến giờ đối với người thanh niên luôn thản nhiên này, chỉ giúp được rất ít, lúc này đây, y phải dùng hết sức mình.

Ngược lại với kỳ vọng Hội nghị thường vụ sẽ phủ quyết phương án của Phạm Duệ Hằng của Hồ Tăng Chu chính là, Phạm Duệ Hằng lại chắc chắn phương án của y có thể được Hội nghị thường vụ thông qua. Hơn nữa vì sự trở mặt của Lục Minh, y đã ra một quyết định rất lớn, không chờ đến ra tết, ngày mai sẽ triệu tập Hội nghị thường vụ trước, không đợi Hạ Tưởng chuẩn bị xong hết mới ra tay nữa. Bây giờ sẽ thông báo cho tất cả các Ủy viên thường vụ lập tức quay về Tỉnh ủy, không để Hạ Tưởng có cơ hội trở tay.

Phạm Duệ Hằng lúc này còn chưa biết, không những Diệp Thạch Sinh và ba vị Ủy viên thường vụ đi du lịch nửa ngày quanh sông Hạ Mã, mà Hạ Tưởng cũng đã chuẩn bị đầy đủ. Y lại càng không biết rằng, ngày mai sẽ có một vở kịch lớn nào đang đợi y làm diễn viên chính, còn không biết rằng, Lục Minh mất tích nhưng thật ra không hề mất tích.

Tuy nhiên có đôi lúc, diễn viên chính thật không dễ làm, nếu đã có dũng khí bước lên sân khấu, thì cũng phải chuẩn bị sẵn tâm lý để bất cứ lúc nào cũng phải bước xuống sân khấu. Nhưng thông thường người ta chỉ chuẩn bị sẵn tâm lý để chiến thắng, mà rất ít khi nghĩ đến việc thất bại rồi sẽ có một kết cục như thế nào…!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/12/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giúp gái teen trả thù - Tác giả The Kid
Ở trong một xóm nọ, thằng Tú và con Nhi chơi thân với nhau. Thằng Tú đã 20 tuổi trong khi con Nhi chỉ mới 17 tuổi. Nhà hai đứa cũng gần nhau, hai đứa hay gặp nhau. Thằng Tú đã nghỉ học từ lâu để đi làm kiếm tiền, còn con Nhi vẫn còn đang đi học lớp 11. Con Nhi tuy không đẹp bao nhiêu nhưng nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Tôi lập tức hiểu được ý của Muộn Du Bình, như có ánh sáng lóe lên trong đầu, không khỏi khen thầm. Chúng tôi không có bình dưỡng khí, nếu Cầu Đức Khảo có hành động gì, cả bọn chỉ có thể đứng xem. Mà quay về lấy thêm đồ nghề thì phải tốn thời gian, không biết chừng người ta đã đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Miêu Nghị – Quyển 29
Đại bộ phận của đại quân phủ đô thống trú đóng ở Âm Sơn đã hành động bắt đầu xuất phát. Trực tiếp đến khu vực U Tuyền tiêu diệt toàn bộ cửa vào. Nói là tiêu diệt toàn bộ kỳ thật cũng chẳng khác gì cướp bóc. Người lén lén lút lút trốn ngoài U Tuyền một khi đã bị phát hiện...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân