Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 14 » Phần 30

Quan Trường - Quyển 14

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 30

Uy lực của Hạ Tưởng, vô cùng đáng sợ!

Đi cùng Hạ Tưởng đến là Phó chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật tỉnh mới nhậm chức Đào Hà Giang, cảnh tượng trước mắt đối với anh ta vô cùng xúc động.

Đào Hà Giang nhớ rất rõ ràng, trước đây khi các đồng chí ở Uỷ ban Kỷ luật tỉnh xuống, thì các lãnh đạo thành phố cấp 3 hi hi ha ha, cười đùa, nói giỡn, về cơ bản hòa mình với nhân viên công tác của Uỷ ban Kỷ luật.

Ngụ ý của hòa mình chính là bọn họ không sợ Uỷ ban Kỷ luật tỉnh, trên đầu bọn họ không treo cây kiếm kỷ luật. Mặt khác cũng nói rõ, bọn họ biết rất rõ quyết định và hành động của Uỷ ban Kỷ luật tỉnh, biết Uỷ ban Kỷ luật đi xuống để phá án hay là tìm hiểu dân tình hoặc chỉ là chạy theo hình thức.

Bởi vì bọn họ có nhiều người quen trong Uỷ ban Kỷ luật tỉnh, có mạng lưới quan hệ phức tạp, mọi hành động của Uỷ ban Kỷ luật tỉnh, tất cả đều nằm trong tay bọn họ.

Trong lòng cán bộ không có sự kính sợ, đã không có một sợi tơ hồng không thể vượt qua, không có lúc nào tỉnh táo, làm sao có thể làm tốt chức trách của mình? Làm sao có thể đặt quyền lợi chung lên quyền lợi riêng?

Chế độ không trói buộc là chế độ thất bại, người không có nỗi sợ hãi sẽ mất đi lòng người.

Cho nên công tác chống tham nhũng của tỉnh Tương ở trong nước vẫn ở vị trí đếm ngược từ cuối lên, so sánh với tỉnh Lĩnh, tỉnh Sở, càng có khác biệt như trời với đất.

Nhưng từ sau khi Chủ nhiệm Hạ chủ trì công việc của Uỷ ban Kỷ luật, Cầu đường tỉnh Tương, Thần Đông, Hoài Dương, lần lượt một doanh nghiệp nhà nước cỡ lớn, hai thành phố cấp 3 sụp đổ, bắt giam và trừng trị mười mấy cán bộ cấp Cục trở lên. Thậm chí cả Lâm Hoa Kiến cũng lật thuyền xuống ngựa, uy danh của Uỷ ban Kỷ luật tỉnh, hiện giờ như mặt trời ban trưa.

Ủy ban Kỷ luật tỉnh nên là một thanh kiếm sắc, luôn treo trên đỉnh đầu của các tham quan, mới có thể bù lại chế độ không đủ, mới có thể cảnh tỉnh sự tham lam của lòng người.

Chủ nhiệm Hạ lần đầu tiên đích thân ra mặt, không cần nói lời nào, chỉ đứng trước mặt thôi, khiến cho một gã Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật đã trải qua hàng trăm trận chiến, sợ hãi nói lỡ lời, không đánh đã khai, thừa nhận mình có vấn đề, thật sự là niềm hãnh diện vô tiền khoáng hậu.

Đào Hà Giang chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, cảm giác tự hào trước giờ chưa từng có khiến cho anh ta đứng thẳng, trong lòng thở dài. Nếu Uỷ ban Kỷ luật thật sự có một ngày trở thành ác mộng của tất cả các tham quan trong thiên hạ, ít nhất dân chúng có thể giàu lên gấp đôi, giá nhà cũng có thể hạ xuống một phần ba, giá hàng cũng có thể giữ ổn định, mà tổ quốc có thể lại thịnh vượng lên hơn gấp ba lần trở lên.

Hạ Tưởng cười mỉm, thấy Lưu Vĩ Hồng thất thố như thế, nhưng vẻ mặt vẫn ôn hòa và vỗ vào bờ vai của anh ta, nói:

– Bắt giam anh sao? Anh đã phạm sai lầm nghiêm trọng gì, đồng chí Vĩ Hồng?

Lưu Vĩ Hồng thiếu chút nữa ngất xỉu, vẻ mặt của Hạ Tưởng không thể bắt nạt, nhưng giọng điệu của hắn có ý nghĩa thâm sâu vô cùng, thân làm cán bộ kỳ cựu của Uỷ ban Kỷ luật, Lưu Vĩ Hồng lập tức lĩnh hội được điều gì đó.

– Chủ nhiệm Hạ, ha ha, Chủ nhiệm Hạ…

Lưu Vĩ Hồng cười gượng để che dấu sự lúng túng của mình, anh ta cũng biết bản thân anh ta có chuyện, nhưng vấn đề không lớn, chuyện có thể lớn cũng có thể nhỏ. Nếu Chủ nhiệm Hạ quyết tâm bắt anh ta, anh ta cũng có thể nhận kết quả tồi tệ, nhưng Hạ Tưởng mở ra một con đường, anh ta cũng có thể bình yên vô sự, đương nhiên điều kiện tiên quyết là phải xem toàn bộ biểu hiện của anh ta.

– Nhiệt liệt hoan nghênh Chủ nhiệm Hạ đến Hoài Dương thị sát công việc

Lưu Vĩ Hồng biến đổi sắc mặt, liền có chủ ý

– Vừa rồi tôi đang sửa tài liệu các nhân vật số một, số hai của mấy huyện thị, Uỷ ban Kỷ luật thành phố đang chuẩn bị áp dụng biện pháp cưỡng chế đối với bọn họ, đúng lúc Chủ nhiệm Hạ đến, cho nên liền… ha ha…

– Tốt, có tiền đồ, sẽ làm nên chuyện.

Hạ Tưởng giơ tay bắt tay Lưu Vĩ Hồng:

– Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, tôi đến Hoài Dương không phải để thị sát công việc, mà là đến phá án, nói khó nghe là đến đây để làm người xấu. Tuy nhiên, một số tình huống cụ thể ở địa phương của Hoài Dương tôi vẫn không hiểu lắm, còn cần anh hết sức phối hợp làm việc.

Lưu Vĩ Hồng biết Hạ Tưởng cho anh ta một con đường lựa chọn, ý nói nguyên tắc làm người xấu hay là giữ nghĩa khí thì bị bắt giam?

Nói nghĩa khí, chính là bảo vệ một nhóm người của Hoài Dương, chuyện của anh ta sẽ bị Uỷ ban Kỷ luật phóng đại, sau đó bỏ tù. Nói nguyên tắc làm người xấu, chính là anh ta phối hợp công tác với Uỷ ban Kỷ luật tỉnh, một mẻ lưới bắt hết các cán bộ Đảng viên có vấn đề của Hoài Dương, anh ta sẽ được lãnh đạo cấp trên biểu dương, nhưng ở Hoài Dương lại bị nguyền rủa.

Làm sao bây giờ? Lưu Vĩ Hồng ngẩng đầu nhìn Hạ Tưởng, nghĩ thầm lần này Chủ nhiệm Hạ không đột nhiên tập kích, không nửa đêm đánh tới, nhưng chính diện giao phong, lại là lách đi đường tắt, ra cho anh ta một vấn đề nan giải lớn bằng trời.

Hỗ trợ Chủ nhiệm Hạ dẹp yên Hoài Dương, anh ta quả nhiên là công thần của Uỷ ban Kỷ luật tỉnh, nhưng về sau chỉ có một con đường duy nhất có thể đi, Chủ nhiệm Hạ là thiên lôi sai đâu đánh đó, nếu không, không ai chứa chấp anh ta. Nếu không làm, với bàn tay độc ác và không nể tình nghĩa của Hạ Tưởng, tiếng kêu than sẽ là dậy khắp trời đất Hoài Dương, anh ta cũng khó tránh con đường chết.

Thôi đi, làm, tốt xấu vẫn có một con đường sống, muốn sống thì làm, chết là hết!

Lưu Vĩ Hồng không nói chuyện, chỉ làm một hành động là đã hiểu ý, anh ta đến cửa, im lặng đóng cửa lại, và bảo thư kí hủy bỏ Hội nghị thường vụ của Uỷ ban Kỷ luật, ai đến cũng không gặp, kể cả nhân vật số một và số hai.

Hạ Tưởng cười hiểu ý, Ngũ Tiểu Toàn đã nói với hắn cách ứng xử và tính cách của Lưu Vĩ Hồng, quả thật trong dự liệu, một bước diệu kỳ của hắn, lại đi đúng rồi.

Là giữa tháng 7, cơn bão chống tham nhũng ở Hoài Dương chính thức nổi gió phun mây, cho dù dưới sự áp chế của Diệp Thiên Nam, nhưng chính Hoài Dương muốn đấu tranh chống tham nhũng ở Hoài Dương, nên quy mô và mức độ của chống tham nhũng ở Hoài Dương, đã đổi mới nhiều, phạm vi rộng, số người nhiều, biến thành đứng đầu trong nước, được biết đến Hoài Dương đại thắng!

Các nhà sử học đời sau trong lúc nghiên cứu ý nghĩa lịch sử Hoài Dương đại thắng, phân thành hai phái. Một phái cho rằng Hoài Dương đại thắng là do Hạ Tưởng một tay thúc đẩy, là kết quả do Hạ Tưởng xem xét thời thế anh minh quyết định. Một phái khác thì cho rằng, Hoài Dương đại thắng đáng lẽ là công của Trịnh Thịnh, dù sao Bí thư Trịnh mới là nhân vật số một tỉnh Tương, căn cứ vào nguyên tắc ưu tiên người cao nhất, tất cả chiến tích của tỉnh Tương rộng lớn này thuộc về Trịnh Thịnh.

Vừa mới bắt đầu phân ra khá nghiêm trọng, về sau phe Hạ Tưởng dần dần chiếm thế thượng phong, tiếp theo ngay lúc đó hiệu trưởng Ngô của trường Đảng Trung ương đã nói một câu, định ra quan điểm chính cuối cùng:

– Diễn biến cuối cùng của Hoài Dương chống tham nhũng là Hoài Dương đại thắng, Chủ nhiệm Hạ là mấu chốt.

Chuyện này để nói sau, tạm thời không đề cập tới. Lại nói Hạ Tưởng và Lưu Vĩ Hồng sau khi bí mật thảo luận một tiếng trong văn phòng, do Uỷ ban Kỷ luật thành phố mở cuộc họp khẩn cấp, mời Bí thư thành ủy và Phó thị trưởng thường trực tham dự. Khi Bí thư Thành ủy và Phó thị trưởng thường trực khoan thai cầm ly nước, vẻ mặt uy phong đi vào phòng họp, nhìn thấy người ngồi ngay ngắn trên bục, vẻ mặt tươi cười đúng là Hạ Tưởng!

Bí thư Thành ủy và Phó thị trưởng thường trực cùng lúc làm ra một động tác giống nhau, tại chỗ lỡ tay làm rơi vỡ tan ly nước.

Sau khi hai người bị Đào Hà Giang mang đi, Phó thị thưởng thường trực còn quay đầu lại mắng lớn Lưu Vĩ Hồng là sói mắt trắng, ăn trong leo ngoài. Lưu Vĩ Hồng đứng sững bất động, vẻ mặt mỉm cười, mắt ngơ tai điếc, dường như bọn họ mắng là người khác. Lúc này Đào Hà Giang mang hai người về tỉnh Tương, Hạ Tưởng vẫn tiếp tục đi sâu vào đào móc vấn đề của Hoài Dương. Diệp Thiên Nam – Phó bí thư Diệp không phải muốn hạ thấp ảnh hưởng đến cùng sao? Được, làm mất mặt cũng phải làm cho lịch sự, thật ra không phải hắn không muốn hạ thấp ảnh hưởng, chỉ là bởi vì đồng chí Lưu Vĩ Hồng rất phối hợp với công tác của Uỷ ban Kỷ luật tỉnh, chủ động cung cấp rất nhiều tình huống Uỷ ban Kỷ luật tỉnh chưa từng nắm bắt được.

Vì thế, trải qua công tác phối hợp của hai cấp Uỷ ban Kỷ luật tỉnh và thành phố, vấn đề của Hoài Dương càng ngày càng nhiều, không có cách nào che dấu, cũng không phải Hạ Tưởng cố ý làm cho chống tham nhũng ở Hoài Dương trở nên rầm rộ, nhưng cuối cùng đã hình thành một cơn sóng triều, không những truyền thông khắp nơi tuyên truyền đưa tin, còn kinh động Trung Ương Đảng và Quốc vụ viện. Cuối cùng khiến cho Trung Ương Đảng và Quốc vụ viện khẳng định và khen ngợi ở nhiều nơi khác nhau, cũng khiến cho việc Hạ Tưởng tham gia trận chiến ở Hoài Dương, được đắp nặn thành một hình tượng sát thủ mặt ngọc tâm như mãnh hổ, gọi là Hạ Tưởng mặt ngọc.

Mà vô số tham quan lại bất đắc dĩ kinh hô hình tượng, thay vì khiêu khích Diêm Vương, thì đi khiêu khích Hạ Tưởng.

Chống tham nhũng ở Hoài Dương sở dĩ từ một trận chiến chống tham nhũng cố ý làm một cách khiêm tốn, lại nâng lên thành một trận huyết chiến tiếng tăm kinh người, không thể không có công của Lưu Vĩ Hồng.

Thân là Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật, Lưu Vĩ Hồng rõ như lòng bàn tay các giao dịch phía sau màn của Hoài Dương, các vấn đề hủ bại ở các huyện thị phía dưới của Hoài Dương. Với sự dốc sức phối hợp toàn lực của anh ta, Hạ Tưởng đích thân trấn thủ Uỷ ban Kỷ luật thành phố, quyết liệt, nhanh gọn, dứt khoát, xin chỉ thị Tỉnh ủy, đạt được sự ủng hộ của Tỉnh ủy, trong thời gian ba ngày, tạo nên khí thế rầm rộ ở Hoài Dương, Hoài Dương đại thắng chấn động cả nước.

Thành phố Hoài Dương, từ Bí thư Thành ủy cho tới các Cục trưởng cấp huyện, tổng cộng có cả tá người bị bắt giam, bị trực tiếp chuyển giao cho cơ quan tư pháp.

Sự việc cùng nhau vang dội, vượt xa dự tính ban đầu. Diệp Thiên Nam ở Tỉnh ủy như ngồi trên đống lửa, đứng trên đống than, nhưng lại không có cách nào khả thi, bởi vì ông ta không ngờ phương pháp của Hạ Tưởng lại trái ngược, không trực tiếp bắt giam Lưu Vĩ Hồng, mà là sử dụng Lưu Vĩ Hồng cho hắn. Thật sự là một sát thủ mặt ngọc thông minh khiến người ta căm ghét nhưng không thể không khâm phục.

Diệp Thiên Nam lần đầu tiên cảm thấy nôn nóng, bởi vì trận chiến Hoài Dương không chỉ liên quan đến danh dự của ông ta, càng liên quan đến tính mạng của Diệp Địa Bắc và Hồ Quân Do. Sự việc Hoài Dương càng xôn xao lên, càng dễ dàng quay trở về sự việc sập cầu Hoài Dương, sẽ có người nhắc lại chuyện cũ. Chỉ cần Hạ Tưởng tìm được chứng cứ vô cùng xác thực chứng minh Diệp Địa Bắc có liên quan đến việc sập cầu Hoài Dương, thì không thể trốn tránh trách nhiệm…

Chỉ cần sự việc công bố ra, nhất định ảnh hưởng đến việc đề cử lên chức Chủ tịch tỉnh tỉnh Yến của ông ta, Hạ Tưởng làm to chuyện náo loạn ở Hoài Dương, mục đích giống như Tư Mã Chiêu, ai ai cũng biết.

Hạ Tưởng, đáng giận, đáng tức, đáng ghét, đáng giết!

Diệp Thiên Nam vừa cắn căng, ai dám ngăn cản ông ta thành công nhậm chức Chủ tịch tỉnh tỉnh Yến, thì kẻ đó chính là kẻ thù không đội trời chúng của ông ta, như vậy ông ta phải làm hết mọi thủ đoạn để diệt trừ.

Thanh thế lớn, chấn động cả nước, hơn nữa do Trịnh Thịnh đích thân về Thủ đô báo cáo tình hình cơn lốc chống tham nhũng Hoài Dương, đã không thể chỉ dùng cơn lốc chống tham nhũng để hình dung, theo báo Thanh Niên lần đầu tiên dùng “Hoài Dương đại thắng”, sau khi khen ngợi hành động chống tham nhũng của Hoài Dương, trong nước liên tục có nhiều phương tiện truyền thông bắt đầu sử dụng câu “Hoài Dương đại thắng”.

Mặc dù theo sau đó trong một bài báo Tân Hoa Xã phát biểu, tỏ vẻ nghi ngờ đối với cách nói Hoài Dương đại thắng, nhưng vẫn ngăn không được truyền thông cả nước và internet đưa tin che trời phủ đất. Không đến nửa tháng, chống tham nhũng Hoài Dương đã trở thành Hoài Dương đại thắng của nhân dân cả nước.

Hạ Tưởng ở lại thành phố Hoài Dương tổng cộng đã ba ngày rồi, thời gian ba ngày, Hoài Dương long trời lở đất, nhật nguyệt đổi sắc. Đồng thời, thời gian ba ngày, ở chiến trường khác cũng xảy ra nhiều nhiễu loạn.

Mặc dù một trận chiến đối với công chúng mà nói, im hơi lặng tiếng, nói một cách không hề khoa trương, dân chúng vĩnh viễn sẽ không biết chân tướng, nhưng mức độ thê thảm đó vượt xa Hoài Dương đại thắng. Trên mặt biển Nam Hải của tỉnh Lĩnh Nam, không gió dậy sóng, lần thứ ba Trần Pháp Toàn buôn lậu dầu mỏ, lần thứ ba bị người ta giữ lại, hơn nữa còn không phải ai khác, không ngờ là bị Quân khu Quảng Châu trực tiếp bắt lại!

Lúc ấy đã xảy ra một trận sống mái kịch liệt, mấy quân nhân tử vong tại chỗ, cuối cùng sau mấy lần cảnh cáo đánh chìm thuyền buôn lậu, thuyền buôn lậu mới dừng phản kháng.

Mặt biển gió to sóng lớn, dẫn phát những cơn sóng thủy triều càng lớn.

Hơn nữa càng khiến cho người ta không ngờ đến chính là, trên đường Hạ Tưởng từ Hoài Dương trở về Tương Giang, cũng đã xảy ra chuyện…!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/12/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 7
Cũng không lâu lắm, mặt gương sáng này rốt cục tìm được Huyền Minh Nguyên Giới, chiếu rọi nguyên giới chủ tinh. Loại kính quang này rất là thần kỳ huyền diệu, nơi chiếu rọi, bùn đất núi đá tựa hồ không còn sót lại chút gì, nhắm thẳng vào bản chất của nguyên giới chủ tinh, cũng không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Giang Nam – Quyển 25
Tiên sơn bị phân chia xong, tầng hư không thứ bốn không mở ra. Chỉ có từng đợt uy lực đang uấn nhưỡng, tầng hư không thứ chín tích súc năng lượng để mở tầng hư không thứ bốn ra. Tầng hư không thứ bốn mở ra còn cần chờ năm, sáu năm. Giang Nam phất tay ra hiệu các tướng sĩ Huyền Châu đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Giang Nam – Quyển 6
Cổ Thần Các chủ không khỏi tức cười, bật cười nói: Ngu xuẩn! Chúng ta là Ma Đạo, Ma Đạo ngươi biết không? Cổ Thần các chúng ta, lúc nào nói lời giữ lời qua? Đợi tiểu tử này đi ra, các ngươi đừng tìm hắn nói nhảm, cùng tiến lên, trực tiếp đuổi giết! Chư cường giả Cổ Thần các yên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân