Cố Thế Kỳ còn chưa biết đã xảy ra việc gì, đứng ở cửa, cười:
– Vừa rồi ban Tổ chức cán bộ có người gọi cho tôi, yêu cầu tôi trực tiếp đến phòng hội nghị thường vụ họp…
Còn chưa nói hết thì ánh mắt của anh ta dừng lại ở giữa bàn, sắc mặt lập tức biến đổi.
Cố Thế Kỳ còn muốn nói gì nữa nhưng hai gã nhân viên từ phía sau đi tới, một trái một phải kẹp anh ta đưa vào bên trong. Trong nháy mắt anh ta đã hiểu ra, há miệng thở dốc, muốn nói cái gì nhưng lại nói không ra lời.
Lòng tràn đầy vui mừng nghĩ đến sắp được thăng quan, không ngờ nghênh đón anh ta là đòn cảnh cáo, Cố Thế Kỳ rốt cuộc không đứng thẳng được, chênh lệch quá lớn khiến tâm lý chịu đựng của anh ta trong nháy mắt đã tới cực hạn rồi, trước mắt anh ta tối sầm, hai chân mềm nhũn, ngã xuống.
Hai người bên cạnh vội vàng đỡ anh ta, nếu không khẳng định đã tạo thành một màn ngã đến đầu rơi máu chảy.
Cố Thế Kỳ bị người dìu đi xuống. Tất cả mọi người thêm kinh hãi, lạnh tim. Cảnh tượng hôm nay nhìn thấy mà phát hoảng, đồng thời cũng mạnh mẽ, cứng rắn nói lên một vấn đề, Bí thư Trịnh muốn ra tay.
Không, người biết rõ nội tình, có thể chắc chắn mà nói rằng đây hẳn là đòn phản kích của Hạ Tưởng.
Một lần nữa thế cục toàn bộ hội nghị thường vụ tỉnh Tương bị ảnh hưởng. Lúc hạ màn, Hạ Tưởng cho nhân viên của Ủy ban Kỷ luật thu lại số tiền trên bàn. Tiền mặt bình thường làm cho người ta yêu thích không buông tay, hội nghị thường vụ xảy ra vụ việc như trên, khiến nó như bùa đòi mạng làm cho người ta không dám liếc mắt nhìn thêm dù chỉ một cái.
Sau khi tan họp, Diệp Thiên Nam không nói được một lời, trở lại văn phòng, đóng chặt cửa chính, ai cũng không gặp.
Toàn bộ Tỉnh ủy tràn ngập một bầu không khí khẩn trương, bởi vì từ sau khi chủ nhiệm Hạ nhậm chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, Ủy ban Kỷ luật tỉnh liên tiếp ra tay, đầu tiên là bắt Trần Công Phương, sau đó là Đường Gia Thiếu, kế đến là Thẩm Hà Dương, sau đó là Tất Bằng, hiện tại lại là Cố Thế Kỳ, mấy người này bên ngoài dường như không có liên hệ, thực tế người sáng suốt đều rõ, tất cả là nước cờ xoay xung quanh cầu đường tỉnh Tương.
Xem xét kĩ càng, Trần Công Phương là Phó thị trưởng, Tất Bằng là Phó thị trưởng thường trực, Cố Thế Kỳ là Phó Bí thư Thành ủy Thần Đông, sức nặng của người trước so với người sau càng hơn, vị trí người trước so với người sau lại càng trọng yếu, Thần Đông thật sự là bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh nhìn chăm chú tới chết.
Thêm lần nữa, chẳng lẽ muốn bắt Thị trưởng và Bí thư Thành ủy? Nếu đem Thị trưởng và Bí thư bắt cả, Thần Đông khác nào phải thay máu.
Tốt thôi, vấn đề cầu đường tỉnh Tương còn chưa giải quyết, Thần Đông đã trở thành một chiến trường, chẳng lẽ nói, vấn đề cầu đường tỉnh Tương chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có?
Đương nhiên không phải, đang lúc mọi người còn chưa hiểu được, lại liên tiếp có việc xảy ra…
Sau khi tin Cố Thế Kỳ ở trước cửa hội nghị thường vụ bị bắt, truyền ra ngoài, uy vọng Trịnh Thịnh nhất thời không ai sánh bằng, bay lên tới độ cao trước nay chưa ai từng có. Tuy nhiên những người bên ngoài lúc nói về Trịnh Thịnh, nhiều lắm là một bên giơ ngón tay cái lên, một bên lắc đầu cười, ngụ ý nhận định Bí thư Trịnh đang diễn trò, muốn làm Bao Thanh Thiên, cẩn thận đem tảng đá đập chính chân mình.
Nhưng bởi vì Trịnh Thịnh mạnh mẽ, cứng rắn, sau khi ở Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy chính thức truyền tin muốn làm một cuộc điều chỉnh nhân sự, bên dưới thành phố cấp 3, nhân vật số một, số hai, kể cả người trung thực lẫn người không trung thực, không ai dám vận động, mua quan đòi chức, tất cả đều yên ổn vùi đầu công tác, ai cũng không dám chạy về trụ sở Tỉnh ủy, nhiều lắm chỉ lén gọi điện thoại.
Có người châm chọc nói, Bí thư Trịnh vì thanh danh của mình, chặt đứt tài lộ rất nhiều người, Bí thư Diệp cũng được, trưởng ban Lương cũng tốt, phải bớt thu một khoản đáng kể rồi.
Phía dưới thành phố cấp 3, ánh mắt mọi người đều dừng ở việc điều chỉnh nhân sự, nhưng mặt khác có người lại ngửi được chút mùi vị không bình thường, bởi vì vụ án Đường Gia Thiếu lại trì hoãn tuyên án!
Không chỉ vụ án Đường Gia Thiếu trì hoãn tuyên án, hơn nữa một ngày sau khi Cố Thế Kỳ bị bắt, Ủy ban nhân dân tỉnh nghiên cứu quyết định, xét thấy trước mắt việc quản lý cầu đường tỉnh Tương tồn tại lỗ hổng nhất định, tạm thời không cho tiếp nhận các công trình hạng mục đường cao tốc, nói đúng hơn, công trình hạng mục đường cao tốc tỉnh Tương trực tiếp gạt bỏ cầu đường tỉnh Tương ra ngoài !
Mặc dù tại hội nghị thường vụ chính quyền ở tỉnh, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Hồ Định hết sức phản đối, nhưng Chủ tịch tỉnh Phó Tiên Phong và Ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh Hà Chí Năng kiên trì cho rằng, trong giai đoạn hiện nay không nên tiếp tục để cầu đường tỉnh Tương tham dự các hạng mục của chính phủ, cuối cùng thông qua hội nghị thường vụ, khiến Hồ Định vô cùng bực tức.
Nếu nói gạt bỏ cầu đường tỉnh Tương sang một bên chỉ khiến Hồ Định bực tức, thì việc Ủy ban Kỷ luật lập tức áp dụng cưỡng chế khiến Diệp Thiên Nam tức giận đến mức thiếu chút nữa cả người phát run. Ủy ban Kỷ luật chính thức thông báo tới Sở Công an tỉnh, yêu cầu Sở Công an tỉnh tức khắc đem Triệu Tuyên Minh đưa đến Ủy ban Kỷ luật chịu sự tra hỏi, nếu quá hạn không đến, sẽ tự gánh lấy hậu quả.
Thái độ rất mạnh cứng rắn, giọng điệu rất kiên định.
Hơn nữa điều làm cho Diệp Thiên Nam cảm thấy đau đầu hơn chính là, cục Công an thành phố Tương Giang lại tuyên bố ra ngoài, trải qua quá trình kín đáo điều tra, vụ án Trần Truyền Thế tự sát lại có điểm đáng ngờ, bước đầu hoài nghi Trần Truyền Thế là bị người ép phải tự sát, lời khai nhân chứng duy nhất tại hiện trường Triệu Tuyên Minh có nhiều điểm đáng nghi ngờ, cục Công an thành phố thỉnh cầu Sở Công an tỉnh đưa Triệu Tuyên Minh đến cục cho lại lời khai.
Diệp Thiên Nam hiểu được, từ lúc Hạ Tưởng bố trí bắt Cố Thế Kỳ, vở tuồng vừa mở màn, chiêng trống đã rùm beng, tiếp theo đây các nhân vật khác đều bắt đầu lên sân khấu.
Càng làm cho không ít người mở rộng tầm mắt chính là, sau khi Cố Thế Kỳ bị Ủy ban Kỷ luật mang đi, chỉ qua hai ngày liền khai ra toàn bộ các tội đã phạm phải, hơn nữa còn cắn cả Đường Gia Thiếu.
Căn cứ vào lời khai, Cố Thế Kỳ đã trở thành nhân chứng xác nhận Đường Gia Thiếu phải chịu trách nhiệm lớn nhất trong tất cả sự cố ở cầu đường tỉnh Tương, ý đồ Diệp Thiên Nam nhằm di dời tầm mắt, mượn cái chết của Trần Truyền Thế và Triệu Tuyên Minh lật lại bản án cầu đường tỉnh Tương, tạo thành sự hỗn loạn, nghe nhìn lẫn lộn cùng lúc khiến cho việc đả kích uy vọng của Hạ Tưởng thất bại thảm hại!
Nghe nói, sau khi tin tức truyền ra, Đường Gia Thiếu ngược lại có chút vui mừng cười thảm:
– Cuối cùng cũng kết thúc, may mà không mắc bẫy tên cáo già, lại một lần nữa làm kẻ ngốc! Cáo già, nghe tôi nói một câu, ông đấu không lại Hạ Tưởng, đừng tự làm khổ mình nữa.
Đương nhiên, những điều Đường Gia Thiếu nói Diệp Thiên Nam nghe không được…
Cùng ngày hôm đó, lại có tin đồn từ Ủy ban Kỷ luật truyền ra, nói là Cố Thế Kỳ chẳng những thú nhận có liên quan tới tình hình bên trong cầu đường tỉnh Tương, còn nói ra toàn bộ mưu mẹo trong quá trình đầu tư và đấu thầu của cây cầu Thần Đông, nghe nói, còn liên lụy tới lãnh đạo cấp cao của Thần Đông.
Cố Thế Kỳ là Phó Bí thư Thành ủy, nhân vật số 3 của Thần Đông, so với anh ta thì lãnh đạo cấp bậc cao còn có thể có ai, chỉ có thể là Thị trưởng và Bí thư Thành ủy, chẳng lẽ Thần Đông thật muốn có một chấn động quan trường?
Phó thị trưởng thường trực và phó Bí thư Thành ủy Thần Đông đã xuống ngựa, đã xem như chấn động quan trường không nhỏ, đều là bị một cây làm lún sụp, vừa vặn nửa năm sau vụ sập cầu Thần Đông, vài nhân vật cấp quan trọng của Thần Đông cũng sụp theo. Như vậy cầu Hoài Dương vừa mới sập, lại sẽ gây ra thêm ảnh hưởng to lớn đến mức nào với quan trường Hoài Dương?
Tình hình Hoài Dương, khiến mọi người cảm thấy bất an.
Nhưng lãnh đạo Thành ủy Hoài Dương nghe ngóng tin tức từ Tỉnh ủy truyền ra là, Tỉnh ủy tạm thời sẽ không điều chỉnh nhân sự Hoài Dương, khiến cho lãnh đạo đảng chính ở Hoài Dương thở phào một cái, không ngờ chưa kịp thở hết một hơi, cuối cùng vụ án Đường Gia Thiếu lại chính thức tuyên án lại khiến cầu đường tỉnh Tương dẫn nổ một quả bom.
Sở Công an tỉnh rốt cục không chịu nổi hai tầng áp lực từ Ủy ban Kỷ luật tỉnh và cục Công an thành phố, đành thả người. Đầu tiên là Triệu Tuyên Minh bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh mang đi, một ngày sau, lại được chuyển giao đến cục Công an thành phố.
Hai ngày sau, vụ án Đường Gia Thiếu chính thức được tuyên án, Đường Gia Thiếu bởi vì lạm dụng chức quyền, tham ô nhận hối lộ, hơn nữa còn cưỡng gian chưa thành, cân nhắc hình phạt, quyết định phán xử tử hình, hoãn lại một năm mới thi hành!
Tin tức truyền ra, gây lên một đợt xôn xao, mọi người đều cho rằng mức hình phạt quá nặng! Nhưng điều làm cho người ta khó hiểu chính là, Đường Gia Thiếu cũng không chống án, mà tiếp nhận phán quyết của toà án.
Đường Gia Thiếu cũng có thể coi như là nhân vật có máu mặt, lấy chức vụ phạm tội bị bỏ tù cũng không tính là mất mặt, Đường Gia Thiếu lại bị thêm một tội cưỡng gian chưa thành, thì thật quá mất mặt rồi.
Sau khi vụ án của Đường Gia Thiếu được tuyên án, Nghiêm Tiểu Thì gọi điện thoại tới, đầu tiên là khéo léo cảm tạ Hạ Tưởng đã cố gắng trả lại công bằng, lại đề xuất phải mời Hạ Tưởng ăn cơm, Hạ Tưởng cũng khéo léo từ chối, nói bao giờ rỗi rãi, hắn sẽ mời cô, bởi vì Đường Gia Thiếu bị tuyên án chỉ là bước đầu tiên, kế tiếp, còn có một trận đánh ác liệt nữa.
Nghiêm Tiểu Thì cũng không cố ép, chỉ cười khẽ hỏi một câu:
– Nghe nói phu nhân muốn tới Tương Giang? Thời gian có thể không nhiều nữa, cần phải nắm bắt cơ hội gần phu nhân nha, tôi cũng nên quay thành phố Yến xử lý vài ba chuyện.
Hạ Tưởng ha hả cười:
– Cô cũng đừng “ăn nhạt lo binh nhàn” mà bận tâm lo nghĩ, được rồi, qua hai ngày nữa tôi sẽ liên hệ với cô.
Bỏ điện thoại xuống, Hạ Tưởng lại gọi đến Thương Giang và Lý Tòng Đông, yêu cầu hai người gấp rút thẩm tra xử lí vụ án Thẩm Hà Dương, Tất Bằng, biết được vụ án Thẩm Hà Dương đã có đột phá, Hạ Tưởng mừng rỡ, nhờ Thương Giang chuẩn bị tốt tất cả tài liệu, chờ thời cơ.
Tất Bằng vẫn cứng rắn, mạnh mẽ, không chịu cung khai. Hạ Tưởng cũng không để ý tới y, cho y một cơ hội để nói thật, y không biết quý trọng, cũng đừng trách lực lượng dân chủ chuyên chính không khách khí
Ba ngày sau, diễn ra hội nghị bàn về ý kiến xử lý sự cố sập cầu ở Hoài Dương, cùng chỉnh đốn quản lý các chuyên mục của cầu đường tỉnh Tương. Những người tham dự hội nghị gồm có Trịnh Thịnh, Phó Tiên Phong, Diệp Thiên Nam, Hạ Tưởng, Lương Hạ Ninh cùng Trịnh Hải Kỳ.
Không khí của hội nghị ngay từ đầu đã vô cùng căng thẳng.
Thái độ Trịnh Thịnh vô cùng kiên quyết, mãnh liệt yêu cầu cách chức điều tra toàn bộ lãnh đạo chủ chốt cầu đường tỉnh Tương. Diệp Thiên Nam lại mềm mỏng đề nghị, chỉ xử lý lãnh đạo kỹ thuật mấu chốt, lãnh đạo hành chính không thể tận diệt, nếu không cầu đường tỉnh Tương một doanh nghiệp nhà nước quy mô lớn ở tỉnh Tương, có khả năng gặp phải đóng cửa, sẽ là tổn thất nghiêm trọng đối với tỉnh Tương.
Trịnh Hải kỳ vẫn toàn diện ủng hộ ý kiến Trịnh Thịnh.
Phó Tiên Phong và Hạ Tưởng ngay từ đầu đều không tỏ thái độ, nhưng Lương Hạ Ninh đưa ra một đề nghị đầy bất ngờ, lãnh đạo kỹ thuật và lãnh đạo hành chính, hễ là đề cập đến cầu Thần Đông và sự cố cầu Hoài Dương, đều cách chức điều tra, những người không liên quan, tạm thời giữ lại.
Phó Tiên Phong đồng ý đề nghị Lương Hạ Ninh.
Cuối cùng ánh mắt mấy người đều dừng ở trên người Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng hơi trầm ngâm, không nhanh không chậm nói:
– Sau khi xảy ra sự cố, nếu có thể che thì che, có thể giấu diếm liền giấu diếm, giấu diếm được thì may, không thể gạt được đi thành xui, đã thành nguyên tắc xử sự của không ít lãnh đạo Đảng bây giờ. Nhưng bỏ sót một điểm, dân chúng chết trong sự cố, bất hạnh của bọn họ do ai đến bù đắp vết thương?
Giọng Hạ Tưởng không lớn, lại tuyên truyền giác ngộ:
– Tôi cho rằng, chẳng những cầu đường tỉnh Tương phải thay máu, lãnh đạo chủ chốt nên tra thì tra, nên cách chức thì cách chức, ngay cả lãnh đạo chủ yếu của Đảng và Chính quyền Thần Đông, cũng phải cách chức điều tra, đưa ra ánh sáng!
Diệp Thiên Nam trống ngực dồn dập, vở tuồng… đang được trình diễn!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 13 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/12/2017 11:36 (GMT+7) |