Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 12 » Phần 94

Quan Trường - Quyển 12

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 94

– Sau này tôi cảm thấy cầm tiền của Ngưu Lâm Quảng rất khó khăn, nhưng lại không tiện trả lại, liền đều quyên góp hết ra ngoài, biên lai tôi đều lưu lại.

Hoàng Đắc Ích thấy Bí thư Hạ không nói gì, trong lòng ít nhiều thiếu tự tin.

– Nói một chút xem xử trí Gia Cát Phách Đạo như thế nào!

Hạ Tưởng trực tiếp nhảy vọt qua sự thành thật của Hoàng Đắc Ích, nói.

Hắn không phải không muốn biết Hoàng Đắc Ích và Ngưu Lâm Quảng qua lại rốt cuộc sâu đậm tới đâu, mà là biết rõ đạo lý dùng người đã dùng người thì không nghi ngờ, nghi ngờ thì không dùng người, nếu Hoàng Đắc Ích đều nghĩ thông con đường lui – tiền hiện tại quyên ra hay là trước kia quyên ra, không quan trọng, quan trọng là… Hoàng Đắc Ích hiện tại đã quyết một phen sống mái, hắn liền thuận nước đẩy thuyền, hoàn toàn thu nhận trái tim dựa vào của Hoàng Đắc Ích

Hoàng Đắc Ích vẻ mặt cảm kích liếc mắt nhìn Hạ Tưởng một cái, có sự cam đoan của Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, một ít vấn đề nhỏ của anh ta sẽ không sợ bị người khác phanh phui ra, phanh phui ra cũng có thể giảm bớt đi, anh ta liền hoàn toàn không lo lắng về sau.

– Kỳ thật Gia Cát hống hách rất tự phụ, bị Ngưu Lâm Quảng một tên quê mùa chỉ huy, vẫn cảm thấy nhân tài không được trọng dụng, gã ta bên ngoài không dám phản kháng Ngưu Lâm Quảng, trong lòng lại có ý kiến rất nhiều với các thực hiện của Ngưu Lâm Quảng, chẳng qua giận mà không dám nói gì. Bởi vì Ngưu Lâm Quảng lòng lang dạ sói, đối với người phản bội gã ta, sẽ không buông tha.

Hạ Tưởng cười đầy thâm ý:

– Đắc Ích, anh rất hiểu biết về Gia Cát Phách Đạo.

Hoàng Đắc Ích dường như là một đứa trẻ làm chuyện sai lầm bị người lớn phát hiện, mặt hơi hơi tái đi:

– Trước kia lúc tôi giao tiếp với Ngưu Lâm Quảng, đều là trực tiếp tiếp xúc Gia Cát Phách Đạo. Ăn ngay nói thật, tôi và Gia Cát Phách Đạo cũng coi như có chút giao tình, cùng uống qua vài lần rượu với nhau.

Hạ Tưởng không nói, chỉ nhìn Hoàng Đắc Ích cười.

Hoàng Đắc Ích liền tiếp tục nói:

– Tôi muốn thử nói chuyện với Gia Cát Phách Đạo, nếu ông ta có thể chuyển được hướng gió, chẳng những có thể bắt được Ngưu Lâm Quảng, hơn nữa trong tay ông ta còn có một ít chứng cớ của người kia

Gia Cát Phách Đạo làm phản, nếu nói chỉ có thể bắt một mình Ngưu Lâm Quảng, Hạ Tưởng cũng không cảm thấy hứng thú, bởi vì Ngưu Lâm Quảng rất khó chạy thoát, nhưng nếu Gia Cát Phách Đạo có thể kéo người kia ngã ngựa, cũng vẫn có thể xem là một diệu kế.

– Chính sách nhất quán của chúng ta là trị bệnh cứu người răn trước ngừa sau.

Hạ Tưởng chỉ tiếp tục vấn đề của Gia Cát Phách Đạo, không đề cặp tới vấn đề người kia.

Hoàng Đắc Ích có ý lĩnh hội nói:

– Sẽ theo sụ chỉ bảo của Bí thư Hạ để xử lý.

Ngày hôm sau, theo tin tức từ thành phố Hoàng truyền đến, Tu La đã từ trong hoảng sợ rời khỏi thành phố Hoàng, đi qua Sơn Hải Quan, cứ thẳng hướng ra bên ngoài mà đi không lựa chọn đường, một bước tiến vào tỉnh Hắc Liêu.

Tỉnh Hắc Liêu, chính là nơi Cổ Thu Thực quản lý.

Hạ Tưởng đương nhiên sẽ không khách sáo, vừa lúc mượn cơ hội này tìm Cổ Thu Thực nói chuyện, coi như gọi điện thoại qua.

Hạ Tưởng không có số di động của Cổ Thu Thực, trước hết gọi điện tới văn phòng Bí thư Tỉnh ủy Hắc Liêu, thư ký vừa nghe là Hạ Tưởng tự mình gọi điện thoại tới, dù sao cũng là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Yến, phân lượng không nhẹ, liền rất lễ phép bảo Hạ Tưởng chờ.

Chỉ chờ chưa đến một phút đã nghe giọng Cổ Thu Thực vang lên,

– Hạ Tưởng, cậu chờ một chút, tôi có cuộc hội nghị phải họp. Nửa giờ sau, cậu gọi trực tiếp di động cho tôi.

Khá tốt, mở đầu không tồi, ít nhất sau một năm quen biết Cổ Thu Thực, rốt cục cũng mượn cơ hội này có được số di động của ông ta.

Hạ Tưởng rất đúng giờ, vừa tròn nửa giờ, liền gọi điện thoại qua.

– Thế nào, Hạ Tưởng, có phải cơn gió lớn của Tần Đường thổi tới tỉnh Hắc Liêu?

Cổ Thu Thực độ nhạy cảm cao với việc chính chị nên đoán được bảy tám phần.

– Thật đúng là có việc cần Bí thư Cổ hỗ trợ giúp đỡ.

Hạ Tưởng cảm thấy trong sự ngay thẳng của Cổ Thu Thực, một hồi nói không lên lời làm cho người ta rất dễ có cảm giác tín nhiệm, hắn liền không khách sáo, đem vụ án lớn ở mỏ than Hải Phong đơn giản mà thông báo một chút, nói thẳng,

– Theo tin tức tin cậy, nghi phạm chạy trốn tới tỉnh Hắc Liêu…

Trong lòng Hạ Tưởng hơi thiếu tự tin, một nghi phạm nho nhỏ mà kinh động đến Bí thư Tỉnh ủy phải ra mặt cũng có chút tự kiêu, dựa vào giao tình giữa hắn và Cổ Thu Thực, nếu Cổ Thu Thực một mạch cự tuyệt, liền chứng mình giao tình giữa hắn và Cổ Thu Thực không bền chắc.

– …

Cổ Thu Thật trầm ngâm

Trái tim của Hạ Tưởng cũng dần dần treo ngược lên, toàn bộ Đoàn hệ, hắn tự nhận người có quan hệ gần nhất là Cổ Thu Thực, nhưng mặt ngoài vẫn hòa hợp êm thấm, không có thực sự cộng tác qua về công việc. Trên quan trường, thiếu gì những nhân vật chuyện bình thường nói nghe rất tốt, nhưng gặp một sự tình sẽ không thực sự xử lý.

Nói thật, Hạ Tưởng thật ra có lo lắng Cổ Thu Thực sẽ từ chối.

Lại đợi thêm khoảng nửa phút, Cổ Thu Thực xem như hiểu được khẩu vị của Hạ Tưởng, mới nói:

– Tôi bảo Quân khu tỉnh phái một đội cảnh sát có vũ trang qua, cậu bên kia phái người lại đây tiếp ứng một chút, người một khi bắt được, sẽ do các cậu mang đi.

Thực ý nghĩa! Hay cho một Cổ Thu Thực!

Hạ Tưởng thở phào một hơi, mới biết được vừa rồi Cổ Thu Thực cố ý đắn đo một hồi, chính là cố ý đè nén tính tình của hắn, không khỏi mỉm cười,

– Rất cảm ơn Bí thư Cổ, thật sự là giúp nhân dân Tần Đường một chuyện lớn, nhân dân Tần Đường đều sẽ cảm ơn Bí thư Cổ.

Hạ Tưởng cũng cố ý đề cao Cổ Thu Thực.

Cổ Thu Thực cười ha hả:

– Hạ Tưởng, cậu cũng học được cách đùa giỡn. Tôi thật ra không phải nói qua loa, thật tâm giúp đỡ cậu.

Hạ Tưởng cũng cười,

– Bí thư Cổ thật sự là đại ân của tôi, thật tâm cảm tạ Bí thư Cổ ủng hộ công tác của chúng tôi.

Hạ Tưởng cường điệu cá nhân, coi đây là danh nghĩa cá nhân nhận ân tình của Cổ Thu Thực, hắn biết rõ, cái Cổ Thu Thực muốn cũng không phải vì sự cảm kích gì của nhân dân Tần Đường, mà là lòng cảm kích của hắn.

Cổ Thu Thực còn nói thêm:

– Mùa hè ở Tần Đường, gió lớn mưa nhiều, cậu phải cẩn thận một chút, đừng để gió táp mưa sa làm bị cảm. Tôi vẫn là câu nói, con đường ở phía sau Tần Đường, cậu có thể bước đi kiên định một chút.

Hành động thực tế của Cổ Thu Thực, lại cổ vũ cho Hạ Tưởng, cho hắn thêm sự tin tưởng lớn lao, cũng khiến cho hắn bình tĩnh trong lòng, Cổ Thu Thực và người nào đó ở Bắc Kinh không phải là cùng một đường.

Tu La bước vào tỉnh Hắc Liêu, chờ đợi gã ta là một tấm thiên la địa võng, gã ta có chạy đằng trời.

Tu La còn chưa có sa lưới, một đám dưới tay Ngưu Lâm Quảng liền hướng Nga Ni Trần động thủ.

Ước chừng có mười mấy người đến chỗ ẩn thân của Nga Ni Trần, may mắn Nga Ni Trần nhận được tin trước, ung dung rời đi, cũng may mắn hơn chính là Tiêu Ngũ đã hộ tống Hoa Nhài Vàng, Bạc tới biệt thự của Phó Tiên Tiên rồi, mới khiến đối phương không làm được gì, nhưng vẫn là đánh cho bộ phận dưới tay Nga Ni Trần rất thê thảm.

Nga Ni Trần phẫn nộ, bảo Tiêu Lương sau khi đã lành vết thương từ thủ đô và thành phố Lang khẩn cấp triệu tập nhân thủ trước kia, cấp tốc tới Tần Đường cấp cứu, đồng thời, ông ta lại thảo luận với Tiêu Ngũ, phản kích như thế nào khiến Ngưu Lâm Quảng có khổ không nói thành lời.

Trải qua một hồi trao đổi bí mật, Nga Ni Trần cũng ra tay.

Đầu tiên là phía cảnh sát nhận được tố cáo, trong nhà Lã Chấn Dương có giấu rất nhiều tiền mặt và châu báu, một phần giấu ở trong tủ lạnh, một phần giấu ở trong sô pha – Lần trước Sau khi đám người Tiêu Ngũ bắt Lã Chấn Dương và Trương Thần Phương, nhốt một thời gian, đại khái đụng đến chi tiết hai người, lại thả ra, mục đích chính là khiến hai người quấy rối tầm mắt Ngưu Lâm Quảng.

Lúc hai người bị bắt, người của Nga Ni Trần đã đến nhà Lã Chấn Dương lục soát một lần, tìm được chỗ giấu tiền của Lã Chấn Dương. Lã Chấn Dương làm Cục trưởng cục Giáo dục nhiều năm, không có tham ô nhận hối lộ mới là lạ, thời cơ hiện tại đã chín muồi, liền tố cáo với cảnh sát.

Hiện tại Lã Chấn Dương và Trương Thần Phương là một đôi uyên ương gần như là phụ tá đắc lực nhất của Ngưu Lâm Quảng, bởi vì những người khác kẻ trốn, người bị bắt, Ngưu Lâm Quảng ngoại trừ hai mưu sĩ Gia Cát Phách Đạo và Hách Tư Vị ra, chỉ còn lại Lã Chấn Dương và Trương Thần Phương là có thể sử dụng.

Lại không nghĩ rằng Lã Chấn Dương trực tiếp bị cảnh sát mang đi!

Nếu là trước kia, lúc Lã Chấn Dương tại vị, phải từ Ủy ban Kỷ luật lập án điều tra, bắt giam trước, sau giải thích rõ ràng vấn đề, rồi mới chuyển giao cho cảnh sát, tiến vào trình tự tư pháp. Hiện tại Lã Chấn Dương là dân thường tóc húi cua, nên lược bỏ trình tự của Ủy ban Kỷ luật, do cảnh sát trực tiếp lập án điều tra.

Lã Chấn Dương lúc ấy đang ở trong nhà cùng Trương Thần Phương vận động trên giường. – Trương Thần Phương yêu cầu, phải ở thời gian quy định và địa điểm quy định để vui vẻ, nếu Lã Chấn Dương không đồng ý, phạt nặng – thời điểm đang hăng say nhất, liền nghe có tiếng gõ cửa.

Lã Chấn Dương thấy bây giờ đã 9h tối rồi, ai có thể đến gõ cửa lúc này, liền không để ý tới. Không ngờ người gõ cửa bên ngoài vẫn không đi, thanh âm cũng không lớn, dường như còn khá lễ phép, khiến cho y vô cùng bực bộ, thiếu chút nữa bị choáng, không thể không xuống giường ra mở cửa, kỳ thật trong nháy mắt y còn không ngờ vận đen đã đến trước mắt, vừa mở cửa đã bị đưa hai tay còng ra sau lưng.

Lã Chấn Dương còn ồn ào,

– Các anh là ai? Các anh dựa vào cái gì bắt tôi? Tôi muốn kiện các anh…

Lời còn chưa dứt, đã bị một cái đá vào mông, làm ngã lăn ra đất.

Sau đó, một đám cảnh sát hùng dũng xông tới, vọt vào phòng, nhanh và gọn lấy ra lượng tiền mặt lớn mà Lã Chấn Dương giấu kín.

Ở trước số tiền mặt và sổ tiết kiệm, Lã Chấn Dương mặt xám như tro tàn, không nói được một lời.

Trương Thần Phương còn không phục kêu to:

– Tôi ở Thực nghiệp Trung Thiên, lương một năm ba trăm ngàn, ông Lã cũng vậy, tiền mặt của chúng tôi đều có thể nói rõ nguồn thu.

Cảnh sát ném một kiện quần áo qua:

– Tốt nhất là mặc xong quần áo, cùng chúng tôi đến Cục thảo luận cho rõ ràng.

Sau khi tin tức vợ chồng Lã Chấn Dương bị bắt rơi vào tai Ngưu Lâm Quảng, Ngưu Lâm Quảng phát cuồng lên. Gã lại mất đi Lã Chấn Dương và Trương Thần Phương, thật sự sắp thành tư lệnh tay không, đất Thục không tướng, còn có thể dựa vào Liêu Hóa làm tiên phong, hiện tại bên người gã ta chỉ còn Gia Cát Phách Đạo và Hách Tư Vị, làm sao có thể giống nhân vật Liêu Hóa?

– Tư Vị, bảo Phách Đạo đến văn phòng tôi một chuyến.

Lúc không có người có thể sử dụng, Gia Cát Phách Đạo và Hách Tư Vị liền càng có tác dụng, tuy nhiên trong mắt Ngưu Lâm Quảng, Gia Cát Phách Đạo tốt xấu cũng là văn võ song toàn, Hách Tư Vị hoàn toàn chỉ là một quân sư, nói trắng ra là, có thể bày mưu tính kế, lúc có việc lớn cần ra mặt, lại không được.

– Ngưu tổng, ông Gia Cát không có ở đây.

Hách Tư Vị cẩn thận trả lời một câu, y cũng rõ ràng biết phân lượng của mình với Ngưu Lâm Quảng, tuy nhiên càng hiểu rõ hơn là bây giờ lòng người hoảng sợ, so với Gia Cát Phách Đạo, y trung thành hơn.

Ngưu Lâm Quảng không nghĩ nhiều rằng Gia Cát Phách Đạo đi nơi nào, chỉ ừ một tiếng, và như thoáng suy nghĩ mà nhớ tới điều gì đó, không ngờ Hách Tư Vị lại có thời cơ, nói thêm một câu:

– Ngưu tổng, tôi nói một câu hơi thừa, hình như ông Gia Cát được Hoàng Đắc Ích mời đi uống trà.

– Cái gì?

Ngưu Lâm Quảng tức giận, từ lúc nào Gia Cát Phách Đạo và Hoàng Đắc Ích cùng nhau uống trà, không phải trực tiếp tra thuốc mắt cho gã sao? Gã ta rất nhanh đứng lên:

– Lập tức gọi điện thoại bảo cậu ta trở về gặp tôi!

Đang cùng Hoàng Đắc Ích uống trà nói chuyện, Gia Cát Phách Đạo cũng không biết, tai họa sắp xảy ra với gã ta.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 14/12/2017 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 25
Lúc này Khấu Văn Lam liền tuân theo, hồi âm: Ngưu huynh, chuyện nghĩa nữ tạm thời đừng nên công khai, chờ ngươi qua cửa ba bộ liên tra rồi lại nói. Miêu Nghị có điểm nghi ngờ: Hiện tại không công khai, ta sợ an toàn của Vân Tri Thu có nguy hiểm. Khấu Văn Lam: Hiện tại công khai, Vân Tri Thu giữ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Vĩnh Hằng – Quyển 6
Ngươi lườm ai? Lý Phong tức giận hỏi. Lườm ngươi đấy! Bạch Tiểu Thuần ương ngạnh, thầm nghĩ nếu so mắt, trên đời này mình không sợ kẻ nào! Nghĩ tới đây nội tâm của hắn tự ngạo, ánh mắt tỏa sáng nhìn sang. Hai hồn tu Hắc Sơn bộ càng xoắn xuýt, nhìn Lý Phong, lại nhìn Bạch Tiểu Thuần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lăng Tiếu – Quyển 18
Vậy thì như thế nào, nếu như lưu lại bệnh ngầm gì thì làm thế nào. Liệt Như Ngọc lấy ra liền không có đạo lý thu hồi lại. Lăng Tiếu biết nếu như không cầm lấy, tiểu phú bà này chỉ sợ không cao hứng rồi, lập tức cũng không khách khí đem bình thần đan kia nhận lấy. Các ngươi đi xuống...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân