Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 12 » Phần 57

Quan Trường - Quyển 12

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 57

Ruồi bọ biến thành con cóc, không cắn người nhưng biết làm cho con người phiền não, ghê tởm đến chết người.

Tuy nhiên ngay cả như vậy, cũng không thể hoảng loạn. Phải hiểu tình hình mọi mặt, nếu không sẽ có những sai lầm, dẫn đến sai càng thêm sai, mọi chuyện lại càng không tốt chút nào. Hạ Tưởng vừa đi vừa nghĩ, cơn lửa giận trong lòng, càng cháy càng lớn, nhưng những ý nghĩ trong đầu hắn ngày càng rõ ràng.

Nghĩ lại vừa rồi trong vô ý có nghe thấy tiếng của Gia Cát Phách Đạo, Hạ Tưởng lại càng nhận định, đứng đằng sau là Ngưu Lâm Quảng, sau Ngưu Lâm Quảng là bóng dáng của Chương Quốc Vĩ.

Chương Quốc Vĩ là người khó đối phó nhất, y lươn lẹo, rõ ràng rất nhiều mưu kế đằng sau đều có bóng dáng của y, nhưng chỉ thấy bóng chứ không thấy người, đó là lý do không nắm được nhược điểm của y. Y hành sự vô cùng mạnh tay, khéo đưa đẩy cho người khác, trên mặt ngoài vừa duy trì được hình tượng của ánh hào quang quang minh chính đại, nhưng mặt kia thì thủ đoạn cao siêu, làm cho người khác khó lòng phòng bị.

Hạ Tưởng suy nghĩ cũng phải, đầu tiên là hắn cướp mất chức Bí thư Thành ủy của y, lại được là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Chương Quốc Vĩ cho rằng Hạ Tưởng là chướng ngại vật lớn nhất trên con đường thăng chức của y cũng là điều thường tình.

Nhưng cũng phải nói lại, chức Bí thư Thành ủy chỉ có một, chỉ có một người được đảm nhiệm. Trên quan trường bây giờ, không dành cho những người hiền nói, người nào có năng lực thì được, không có năng lực chỉ có thể chịu lún, nếu không thì sẽ làm sao? Không được lãnh đạo cấp trên coi trọng, không có những tố chất đảm nhiệm vị trí nhân vật số một, nếu cứ hoang tưởng hão huyền, chỉ có thể làm thêm buồn rầu mà thôi.

Buồn rầu thì chịu đựng một mình là được rồi, còn muốn âm thầm ra tay làm cho người khác cũng phiền não lây, nếu Hạ Tưởng có thể để cho Chương Quốc Vĩ như ý, thì không phải là Hạ Tưởng rồi!

Nghĩ là làm, Hạ Tưởng quyết định công khai đánh trả.

Tuy nhiên trên đường về nhà, Hạ Tưởng nhận được điện thoại của Tiêu Ngũ, nghe được một tin tức kinh hoàng khác, Hoa Nhài Bạc đã mất tích rồi. Theo bước đầu phỏng đoán, có lẽ là do người của Ngưu Lâm Quảng bắt đi.

Hạ Tưởng giận tím mặt, lần đầu tiên Ngưu Lâm Quảng đánh lén hắn, lại dám bắt Hoa Nhài Bạc, quả là to gan.

Trời làm bậy có thể phẫn nộ, người làm bậy thì không thể tha. Hạ Tưởng giận tím mặt.

– Chủ tịch Trần đã biết rồi, ông ấy nói rằng báo cho ngài biết.

Gọng nói của Tiêu Ngũ đầy áp lực.

Không kìm được sự phẫn nộ, nhưng dù sao cũng trải qua rất nhiều sóng gió, hắn cũng biết nếu không khống chế được lửa giận, sẽ không giải quyết được vấn đề gì.

Vấn đề nào cũng phải cố gắng giữ được lý trí,

– Chủ tịch Trần nói, muốn giết chó thì cần gì phải dùng đến dao mổ trâu…

Hạ Tưởng hiểu ý của Nga Ni Trần, đó là không cần hắn ra tay vội, Nga Ni Trần sẽ tự giải quyết ân oán với Ngưu Lâm Quảng.

Nga Ni Trần cũng rất phẫn nộ rồi.

Cũng tốt, Hạ Tưởng tôn trọng ý kiến của Nga Ni Trần, biết Nga Ni Trần đối nhân xử thế rất cương trực, cũng có đôi thủ đoạn, cũng có tự tôn, hắn nói với Tiêu Ngũ:

– Nhờ nói lại với ông Trần, cứ yên tâm hành động, thành phố Tần Đường cần phải thay đổi rồi.

Tiêu Ngũ không hiểu ý của Hạ Tưởng, chỉ biết là có ám chỉ, nên chỉ ghi lại trong lòng, nói:

– Tôi nhất định sẽ nói lại với ông Trần, tuy nhiên, lãnh đạo, có lời này không nên nói ra, Ngưu Lâm Quảng cũng thật là quá kiêu ngạo, hay là tôi mang theo mấy anh em đi xử gã….

– Tiêu Ngũ, muốn xử gã thì quá dễ, nhưng vừa phải làm cho đối phương đau, vừa làm cho đối phương đuối lý, có khổ mà không nói ra được, phải động não suy nghĩ.

Hạ Tưởng biết rằng, nếu để Tiêu Ngũ làm đến mức có lý có căn cứ mà công kích đối phương, cũng không thực tế, Tiêu Ngũ không phải là người biết suy nghĩ, nhưng có thể học nhiều thêm một chút:

– Hãy theo ông Trần nhiều hơn và học hỏi thêm về thủ pháp của ông ấy.

Nếu Hạ Tưởng đoán không nhầm, Nga Ni Trần ra tay lần này, nhất định là một đòn nặng, hơn nữa có thể làm cho Ngưu Lâm Quảng đau không thể thốt ra lời, còn đến mức có khổ không thể nói ra.

Hạ Tưởng không về nhà, gọi điện cho Vệ Tân, nói cô an tâm ở trong nhà, không nên ra ngoài – chỗ ở của Vệ Tân hẳn là rất bí mật, sẽ không bị người khác phát hiện ra, nhưng cũng phải đề phòng chẳng may.

Ngưu Lâm Quảng và Chương Quốc Vĩ dù sao cũng đã kinh doanh ở Tần Đường nhiều năm, thâm căn cố đế, có thế lực khổng lồ mà người ngoài không thể tưởng tượng được, vì thế phải cực kỳ cẩn thận.

Ngưu Lâm Quảng chỉ cần ra tay thì mức độ sẽ gấp mấy lần Chương Quốc Vĩ, bởi vì Ngưu Lâm Quảng là kẻ liều mạng. Dù thế nào cũng không được để cho gã làm thương tổn đến Vệ Tân mới được, nếu như gã dám động đến một sợi tóc của Vệ Tân, Hạ Tưởng sẽ làm cho Ngưu Lâm Quảng sống không bằng chết.

Không chỉ Vệ Tân, nếu gã dám làm ô uế sự trong sạch của Hoa Nhài Bạc, Hạ Tưởng không những nhổ tận gốc thế lực của gã, mà còn làm cho Ngưu Lâm Quảng chết không có chỗ mà chôn, cho dù Ngưu Lâm Quảng có hậu thuẫn lớn như thế nào, Hạ Tưởng cũng không ngần ngại bắt gã phải trả giá, đưa Ngưu Lâm Quảng ra công lý.

Không, phải giết chết sau đó mới dùng đến luật pháp!

Hạ Tưởng đầy thù hận trong lòng.

Hoa Nhài Bạc tuy rằng không phải người đàn bà của hắn, nhưng hắn coi Hoa Nhài Bạc giống như là người thân của hắn, là người mà hắn sẽ bảo vệ và chăm sóc suốt đời, ai dám động đến cô ấy, Hạ Tưởng tuyệt đối sẽ không tha.

Vừa đến Thành ủy, bước vào văn phòng, liền có người gõ cửa, là Phó Trưởng ban Thư ký ủy ban nhân dân thành phố Trần Vĩ Đông.

Trần Vĩ Đông không đến 40 tuổi, trắng trẻo, đeo kính, bình thường không thấy tích cực với công việc lắm, hôm nay không biết sao đêm khuya thế này còn làm việc.

– Bí thư Hạ, hôm nay tôi tăng ca viết một bản tài liệu, vẫn chưa về, biết ngài tới, liền tới chào hỏi, xem ngài có cần tôi giúp gì không?

Trần Vĩ Đông vẻ mặt tươi cười, thái độ vô cùng khiêm hạ.

Hạ Tưởng cũng không trực tiếp từ chối khiến y xấu hổ. Mặc dù biết y đến là để nịnh hót, Thành ủy có việc thì tìm đến Trưởng ban thư ký Thành ủy, xem Trưởng ban Thư ký của anh có cần gì không? Nhưng không thể nói rõ được.

Chỉ có thể nói:

– Không có gì, tôi quay lại lấy tập văn kiện, anh cứ làm việc của mình đi Vĩ Đông.

Trần Vĩ Đông không nghĩ tới Hạ Tưởng lại biết tên của mình, càng căng thẳng, chân tay luống cuống bủn rủn hồi lâu, mới nói ra được một câu:

– Vậy tôi đi làm việc đây, tôi ở lầu dưới, nếu ngài có việc gì thì cứ gọi tôi một tiếng.

Nói rồi quay người bước đi được hai bước thì bỗng nhớ ra, quay đầu lại rồi nói:

– Bí thư Hạ, vừa rồi Thị trưởng Chương luôn ngồi trong phòng làm việc, sau khi nghe điện thoại xong, liền vội vàng ra ngoài. Các vị lãnh đạo đều làm việc không có ngày đêm, khá vất vả, chúng tôi thân là cấp dưới, lại càng phải cố gắng.

Hạ Tưởng hơi lặng người đi, Vĩ Đông cũng là người có chút học vấn, báo cáo cũng có ý sâu xa. Hạ Tưởng liền hiểu ý mỉm cười:

– Vĩ Đông vất vả rồi.

Trần Vĩ Đông giống như là được nhận thưởng rất lớn vậy, vui vẻ đi xuống lầu, y không biết rằng y đã bị Hạ Tưởng tuyên án tử hình trong mắt của Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng không phải ai chân thành đều thu nhận, có nhưng kẻ dùng được, tin được, nhưng có kẻ dùng được nhưng không thể tin được. Trần Vĩ Đông thuộc về loại người dùng được nhưng không tin được.

Dùng được mà tin được, Hạ Tưởng mới có ý trọng dụng bồi dưỡng, hơn nữa sẽ dùng khi có cơ hội phù hợp. Đồng thời dùng được mà không tin được, chính là bình thường nếu đối phương chủ động báo cáo tin tức, hắn sẽ khen ngợi bạn trước mặt, nhưng khi bạn rơi xuống vực thẳm, tuyệt đối sẽ không nằm trong danh sách được cứu.

Loại người này, khi ở trước mặt bạn sẽ nói cho bạn tin tức của người khác, nhưng khi quay người, sẽ nói cho người khác biết tin tức của bạn. Toàn bộ xem y có thể được bao nhiêu lợi ích đến tay, chỉ thuộc loại thằng hề nhảy nhót còn không đáng tranh dành hơn cả loài cỏ ngải.

Trần Vĩ Đông đi rồi, Hạ Tưởng liền gọi điện thoại cho Hoàng Đắc Ích, yêu cầu hắn đến Thành ủy ngay lập tức.

Hoàng Đắc Ích hôm nay ngủ sớm, vừa nghe thấy Hạ Tưởng gọi đến, biết rằng không phải là chuyện nhỏ, liền lập tức lên đường, trên đường đi còn dặn cấp dưới chuẩn bị tốt lực lượng, chuẩn bị hành động bất cứ lúc nào.

Hoàng Đắc Ích hiện tại trung thành và tận tâm với Hạ Tưởng, nói đùa, Hạ Tưởng chẳng những là lãnh đạo cao nhất ở Tần Đường, mà còn là lãnh đạo Tỉnh ủy xứng đáng với cái tên, rất có sức ảnh hưởng trực tiếp đối với tiền đồ của y.

Với tư cách là một trong những người dựa vào Hạ Tưởng sớm nhất, Hoàng Đắc Ích rất có tự tin về vị trí của y trong lòng Hạ Tưởng.

Tới Thành ủy, Hoàng Đắc Ích quả nhiên đoán đúng, Hạ Tưởng yêu cầu xuất quân hành động, tạm thời kiểm tra toàn bộ nơi vui chơi giải trí toàn thành phố, yêu cầu bí mật tuyệt đối, không được để lộ chút tin tức nào.

Bởi vì thời gian gấp gáp, khẳng định không thể tập trung toàn bộ lực lượng, chỉ có thể yêu cầu những người tin cậy dẫn đội ngũ đi kiểm tra một số nơi.

Hoàng Đắc Ích bị Hạ Tưởng ra lệnh quá đột ngột, sửng sốt trong chốc lát mới nói:

– Bí, Bí thư Hạ, theo quy định thì phải được sự đồng ý của Thị trưởng Chương mới được…

– Đắc Ích, nếu anh không chỉ huy được cấp dưới thì tôi sẽ trực tiếp đến Sở công an tỉnh để lấy người, như thế nào?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 14/12/2017 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cái tội mê gái - Tác giả The Kid
Lâm vừa kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi. Buổi tối anh đi bộ vòng vòng nhìn ngắm phố phường. Sài Gòn về đêm thật đẹp. Khi thấy các cặp đôi đưa nhau đi chơi, Lâm buồn bã nghĩ về cuộc sống độc thân của mình. Lâm nhìn thấy có một cô gái ngồi ở ghế đá chỗ bờ sông. Lâm tiến lại...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 18
Giữa không trung, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống. Bàn Hủy huynh, còn cách cấm địa kia xa không? Lục Thiếu Du hỏi. Hẳn là còn một ngày lộ trình nữa. Bàn Hủy nhìn về phía trước rồi nói. Gần đây có người, cấm địa kia liệu có bị người khác phát hiện không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Bác sĩ trong đoàn A Ninh kiểm tra vết thương cho chúng tôi, tiêm một liều kháng viêm và vắc xin phòng bệnh lây truyền qua động vật, vết thương bị rách quá to cũng được rửa sạch và khâu lại. Mông Bàn tử bị thương nặng nhất, khiến hắn chỉ có thể nằm sấp mà ăn uống. Chúng tôi đã sắp chết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân