Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 12 » Phần 47

Quan Trường - Quyển 12

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 47

Huyện An, hiện tại thần hồn nát thần tính, trông gà hoá cuốc.

Mỗi người đều biết rằng, sự việc đã bị làm quá lớn, Bí thư huyện ủy và Chủ tịch huyện đều liên can, sớm biết có ngày hôm nay, lúc trước đã làm gì? Nhưng hối hận thì đã muộn, trước khi điều tra, cấp trên không hạ lệnh đưa cắt chức bọn họ, bọn họ còn phải chạy tới chạy lui, phụ trách trấn an người nhà của người chết, làm chu đáo chuyện tiền bồi thường, xử lý tốt tất cả công việc giải quyết hậu quả.

Còn phải canh phòng nghiêm ngặt các phóng viên muốn đục nước béo cò và giới truyền thông không có ý tốt, thậm chí còn có một số phóng viên nước ngoài cũng đến giúp vui, đều bị huyện An lịch sự đưa ra ngoài. Tuy nói hiện tại đã là giấy không gói được lửa, nhưng công việc nên làm là phải đuổi đám phóng viên gây phiền toái đi, chắc chắn phải đuổi đi.

Không thể để rối loạn chương trình.

Còn có một số kẻ phạm pháp cũng thừa cơ làm loạn, phải hạ độc thủ để trừng trị. Huyện An hạ lệnh, canh phòng nghiêm ngặt tử thủ, không buông tha bất luận một góc chết nào, không buông tha bất luận một phần tử đầu cơ trục lợi nào. Gia Cát Phách Đạo và Lã Chấn Dương tới thật không đúng thời điểm.

Cũng không thể trách bọn họ, thứ nhất là hiện tại tình thế huyện An quả thật nguy cấp, thứ hai là Tiêu Ngũ được Nga Ni Trần nhắc nhở, thông báo cho các mối quan hệ ở huyện An, huyện An đã chuẩn bị tốt một tấm lưới, sẽ chờ Gia Cát Phách Đạo và Lã Chấn Dương chui đầu vào. Gia Cát Phách Đạo và Lã Chấn Dương vừa lộ diện tại huyện An, liền khiến cho không ít người chú ý. Đầu tiên là người của chính phủ đã nhận ra hơi hướng không bình thường của Gia Cát Phách Đạo, bởi vì khi gã đi đường, bước đi vênh mặt lên, tư thế giống như là hát kịch vậy.

Quan trọng hơn một chút là xe của bọn họ mang giấy phép thủ đô.

Có câu ‘khôn ba năm, dại một giờ’. Gia Cát Phách Đạo, thứ nhất vẫn không thay đổi được tật xấu cố làm ra vẻ, thứ hai là đã quên lấy một cái giấy phép của thành phố Yến, bởi vậy vừa lộ diện liền thành bia ngắm sống.

Đầu tiên là bị người của chính phủ nghi ngờ, cũng may Gia Cát Phách Đạo sớm có chuẩn bị, nói gã là một doanh nghiệp đến từ thủ đô, chuẩn bị quyên tiền cho người người nhà người bị hại, xem như tạm thời lừa dối được mà qua cửa. Nhưng không có bằng chứng, Gia Cát Phách Đạo đành phải tự mở hầu bao, quyên tặng năm mươi ngàn tệ tại chỗ. Bề ngoài có vẻ rất hào phóng, vừa quay đầu lại, đau lòng đến méo miệng cắn răng, thịt đau đến thiếu chút nữa rơi nước mắt.

Tốn kém mất năm mươi ngàn tạm thời đạt được sự tín nhiệm từ phía chính phủ, cho phép bọn họ tiếp xúc gần gũi với người nhà người bị hại. Gia Cát Phách Đạo có khi nào muốn tiếp xúc với người nhà của người bị hại đâu, nhưng lại đành phải giả vờ giả vịt bắt tay an ủi, lại dùng ánh mắt ám chỉ Lã Chấn Dương đi tìm hiểu, Lã Chấn Dương liền trà trộn vào bên trong đám người để đục nước béo cò.

Nhưng Lã Chấn Dương không hề phát hiện, y vừa đi, phía sau liền có mấy cái cái đuôi theo sau, hơn nữa người nào cũng lưng dài vai rộng, cao lớn thô kệch, đều là thanh niên trai tráng. Gia Cát Phách Đạo ứng phó nửa ngày, thật vất vả mới thoát khỏi của nhân viên chính phủ vướng víu, quả thật là phiền toái, còn muốn đòi tiền. Gã liền chuẩn bị cũng đi tìm xem chứng cứ phạm tội của Hạ Tưởng có hay không, chuyện phải tạo ra thì sẽ bàn sau.

Lại phát hiện không tìm thấy Lã Chấn Dương, chuyện lạ, gã gọi điện thoại cho Lã Chấn Dương, thì thấy tắt máy. Trong lòng liền tức giận, hay là Lã Chấn Dương đã tìm thấy cô gái nào, đi hú hí rồi phải không? Cho dù mày có tìm thấy người tình mặc áo lót đỏ, cũng không cần phải gấp gáp như thế này chứ, bất cứ lúc nào, chỗ nào có nhu cầu, liền thực hiện như chó vậy sao.

Mắng mỏ Lã Chấn Dương một mạch, bỗng nhiên Gia Cát Phách Đạo nhận ra có gì đó không đúng, bởi vì gã cảm giác phía sau dường như có đuôi bám theo.

Lần này đến huyện An, ngoại trừ gã và Lã Chấn Dương, thì còn có hai lái xe theo tới, nhưng không đi vào huyện An, bởi vì sợ huênh hoang quá, liền chờ bên ngoài huyện An để phòng ngừa chuyện chẳng may.

Tuy rằng Gia Cát Phách Đạo tự nhận văn võ song toàn, nhưng liếc nhìn thoáng qua phía sau thấy mấy người đàn ông cao lớn thô kệch theo sát phía sau, người nào cũng như hung thần ác sát vậy. Gã bị dọa đến run rẩy, nghĩ thầm rằng không xong rồi, không phải đã bị phát hiện rồi chứ?

Vừa mới nghĩ đến chuyện đó, ngẩng đầu thì thấy, đi như thế nào lại đến một chỗ không người, lại thấy, phía trước có một hố phân, thấy một người đang ngồi ngay ngắn giữa hố phân, khép hờ hai mắt, không phải Lã Chấn Dương thì là ai vào đây nữa? Dù thế nào thì, làm sao lại làm tư thế luyện thần công ở giữa hố phân chứ?

Gia Cát Phách Đạo đến gần thì thấy, thiếu chút nữa bị sợ tới mức ngồi bệt xuống đất, trên đỉnh đầu Lã Chấn Dương để một cái bát chậu, ngồi trong hố phân cũng không biết là phân bò phân ngựa hay là phân lừa. Mặt mũi bầm dập còn chưa tính, toàn thân không có một chỗ nào còn nguyên vẹn, bị đánh thành một đống thịt chết, trông như người tàn tật vậy. Nếu không phải gã quen biết Lã Chấn Dương, nếu không phải trên đỉnh đầu Lã Chấn Dương có một cái anten, thì nhìn từ xa, thật là có chút giống đầu con heo trong chuồng. Gia Cát Phách Đạo cho dù có tự cao là mình thông minh hơn người, mưu kế đa đoan, ở nơi đất lạ, bên cạnh không có thuộc hạ, lập tức bị dọa cho si ngốc. Sau một lát mới tỉnh ra, lấy di động gọi thuộc hạ lại đây tiếp ứng, còn chưa kịp bấm xong dãy số, bỗng nhiên một vật đen sì sì bay tới trước mắt, thẳng mặt mà đánh tới.

Gã không tránh kịp, “bộp” một tiếng, trúng vào giữa mũi và miệng. Đầu tiên từ mũi ngửi thấy một mùi rất hôi, miệng cũng nhấm nháp được một mùi lạ. Thật tình hồi còn nhỏ Gia Cát Phách Đạo ở nông thôn cũng không được trâu buông tha cho, khi đánh nhau người khác bị người nhét phân trâu vào, chỉ biết gã bị một bãi phân trâu bít kín mặt. Gia Cát Phách Đạo nổi trận lôi đình, phân trâu dính lên mặt, xui xẻo ba năm, con mẹ nó, ai thiếu đạo đức như vậy? Cơn tức vừa lên, lau phân trâu trên mặt, mở miệng liền mắng:

– Ai, con mẹ nó ném phân trâu…

Lời còn chưa dứt, một khúc côn đón đầu đánh tới, tránh không kịp, đập vào giữa trán. Gia Cát Phách Đạo rốt cuộc không hống hách nổi, lúc này bị đánh cho mắt tóe ngàn sao, bước chân không vững, không đi nổi hai bước. Liền lại bị người ta đá một cước vào mông, dùng lực rất mạnh, thiếu chút nữa đá gã bay lên, Đáng tiếc gã vẫn tự xưng là văn võ song toàn, không ngờ bị một bãi phân trâu và một khúc côn đánh ngã, thật sự là thanh danh một đời trôi theo dòng nước.

Gia Cát Phách Đạo cũng ngã “bùm” một tiếng xuống hố phân, thành cá mè một lứa với Lã Chấn Dương.

Hai ngày đến Huyện An, kết cục thảm hại như vậy, không thu hoạch được gì.

Nhưng bọn họ làm việc này đã đem đến hậu quả càng nghiêm trọng là, rốt cuộc đã chọc giận Hạ Tưởng. Bất cứ kẻ nào đứng cản, trở thành hướng ngại vật trên đường lên chức của hắn thì sẽ bị căm thù đến tận xương tuỷ. Đặc biệt là lúc then chốt từ cấp Giám đốc sở vượt lên cấp Phó tỉnh, Ngưu Lâm Quảng lại tham dự vào chuyện chính trị, với ý đồ vu oan giá hoạ, gây phiền phức, khiến cho Hạ Tưởng chính thức quyết tâm đuổi tận giết tuyệt Ngưu Lâm Quảng!

Sau đó, lại đã xảy ra một chuyện đại sự, hai chuyện hòa thành một, cuối cùng thúc đẩy Hạ Tưởng quyết định, hạ sát, trình diễn hành động đánh xã hội đen oanh liệt ở Tần Đường, chẳng những khiến toàn bộ tỉnh Yến chấn động, cũng gây chấn động kinh hoàng cả nước!

Chuyện đó nói sau…

Thế cục tỉnh Yến đột nhiên trở nên căng thẳng, sau khi tin tức từ hội nghị lần đầu của Bộ Chính trị âm thầm tuồn ra.

Trong chốc lát trước cửa văn phòng Tôn Tập Dân vắng đến mức có thể giăng lưới bắt chim.

Nhưng Phạm Duệ Hằng còn làm bộ đến thăm Tôn Tập Dân một lần, nắm tay, nói vài câu bảo trọng, liền rõ ràng có ý cáo biệt.

Tôn Tập Dân cũng biết tuy rằng ông ta và Phạm Duệ Hằng từng có chia rẽ, nhưng đó là mâu thuẫn bình thường giữa nhân vật số một và số hai. Trong quá trình ông ta bị Trung ương trách hỏi, Phạm Duệ Hằng cũng không ném đá xuống giếng, cũng coi như đối nhân xử thế đàng hoàng, ông ta liền rất khách sáo mà nắm tay Phạm Duệ Hằng, nói không cần phải cảm ơn.

Những ủy viên thường vụ khác phần lớn không hề tới cửa, cho dù đi ngang qua cửa của Tôn Tập Dân, cũng là nhấc cao khẽ chân mà bước, sợ bị Tôn Tập Dân nhìn thấy gọi lại. Lòng người đúng là dễ thay đổi, Tôn Tập Dân âm thầm lắc đầu.

Đến chiều, toàn bộ Tỉnh ủy tỉnh Yến lòng người hoảng sợ, điện thoại không ngừng đến thủ đô, nhất là Cao Tấn Chu và Đàm Quốc Thụy, hai người đóng chặt cửa phòng làm việc, không gặp mặt ai, một người nghe, một người thì gọi điện thoại.

Thế cục tỉnh Yến sắp có thay đổi lớn, đều biết rằng Chủ tịch tỉnh sắp đi, chẳng ai còn lòng dạ nào mà công tác, đều tìm hiểu xung quanh Cao Tấn Chu và Đàm Quốc Thụy, ai sẽ tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh, hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, lại có nhiều điều chỉnh trọng đại sao?

Giữa chiều, tất cả mọi người chờ điện báo từ thủ đô. Nhưng điện thoại từ thủ đô lại chậm chạp không vang lên, những người quan tâm biết được tin tức rằng hội nghị lần thứ hai đã ra nghị quyết, ngày hôm sau sẽ chính thức tuyên bố, nhưng nội dung cụ thể là thế nào, lại không có một chút tin tức nào truyền ra.

Bị cấp trên vây trong trạng thái giữ bí mật, tuy rằng chỉ có một ngày sẽ công bố, nhưng lòng người chính là càng giữ bí mật càng hiếu kỳ, đều muốn dùng trăm phương nghìn kế để biết quyết định trước tiên. Nhưng lần này mức độ giữ bí mật khá cao, tất cả mọi người nghĩ hết phương pháp, mà một chút tin tức cũng không tìm hiểu được. Chuyện lạ, thật sự là chuyện lạ trên đời!

Chẳng lẽ, tin đồn đã ra nghị quyết là không đúng, chẳng lẽ, ứng cử viên điều chỉnh bộ máy lại khó đưa ra sao?

Tỉnh Yến, bị sự cố ở huyện An quấy cho một trận long trời lở đất.

Tỉnh Yến đêm nay, nhất định có vô số người mất ngủ.

Nhưng Hạ Tưởng lại không mất ngủ, ngược lại hắn thoải mái như gỡ được tảng đá lớn trong lòng vậy, sau khi tan tầm cùng Tiêu Ngũ đi ăn cơm.

Tính ra một thời gian rồi không ngồi cùng với Tiêu Ngũ.

Tiêu Ngũ không bắt tay vào làm khai thác, phát triển dự án bất động sản ở Tần Đường, mà đang chờ đợi xem thế nào, bởi vì giai đoạn hiện tại thời cơ chưa chín muồi. Tuy nhiên gần đây anh ta quan hệ mật thiết với Nga Ni Trần, theo Nga Ni Trần học được không ít chuyện này chuyên kia, đột nhiên tăng hứng thú với ngành khách sạn hơn nhiều, chuẩn bị tiến quân vào ngành khách sạn.

Trong lúc ăn cơm, Tiêu Ngũ mới nói đến Nga Ni Trần phát hiện hành tung của Gia Cát Phách Đạo và Lã Chấn Dương đúng lúc, cũng nói đến chuyện Gia Cát Phách Đạo và Lã Chấn Dương bị bắt đánh cho tơi bời tại huyện An.

Hạ Tưởng nghe xong, sắc mặt lại u ám, nửa ngày không nói gì, lửa giận đã cố gắng áp chế rất lâu trong lòng rốt cục đã bùng lên.

Ngưu Lâm Quảng nếu chỉ một lòng gây chuyện với hắn trong kinh doanh, hắn có lẽ còn có thể tha thứ cho y một thời gian. Y lại không cảm thấy bằng lòng mà tham dự vào trong đấu tranh chính trị, chính là không biết lượng sức tự tìm đường chết!

Hạ Tưởng chỉ nói một câu với Tiêu Ngũ:

– Thay tôi cảm ơn Chủ tịch Trần!

Sáng sớm hôm sau, Hạ Tưởng nhận được điện báo từ Tỉnh ủy, bảo hắn lập tức đi tới Tỉnh ủy tham gia hội nghị quan trọng, nội dung hội nghị không rõ ràng, chỉ nhấn mạnh bảo hắn cần phải đi nhanh tới.

Thời khắc kích động lòng người đang đến!

Hạ Tưởng lập tức mang theo thư ký, gọi lái xe, khởi hành đi tới tỉnh thành.

Nhìn bóng dáng Hạ Tưởng nhanh chóng dứt khoát rời khỏi tòa nhà Thành ủy, Chương Quốc Vĩ đứng ở phía trước cửa sổ, trong lòng đủ loại cảm giác lẫn lộn, chua ngọt đắng cay cùng nhau dâng lên trong lòng, không ngờ một câu cũng nói không nên lời.

Vừa đến Tỉnh ủy, Hạ Tưởng ngay lập tức tham gia một hội nghị nhỏ.

Giữa trưa, Ủy viên bộ Chính trị Đảng cộng sản Trung ương Trung Quốc, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Trung ương – Ngô Tài Dương từ thủ đô tới tỉnh Yến, đồng hành còn có nhân viên Quốc vụ viện liên quan đi theo. Trong số nhân viên đi theo, ngoài dự đoán mọi người chính là có Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Tỉnh Tây Trương Căng.

Chẳng lẽ … Không ít người đều đoán được lờ mờ điều gì đó.

Tỉnh Yến sắp diễn ra một hồi tuồng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 14/12/2017 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 11
Cùng sanh lão bệnh tử đối ứng, là Thành Trụ Hoại Không, bất quá Thành Trụ Hoại Không nói cũng không phải vạn vật sinh linh, mà là vũ trụ sanh lão bệnh tử. Giống như trước cũng là ở thiên nhân ngũ suy ảnh hưởng, cuối cùng vũ trụ tĩnh mịch, trống rỗng, trừ Chứng Đạo thành tiên. Bất luận...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 26
Nếu như thứ của phi tử hậu cung có thể tùy ý kinh nhờn, trở về có thể có ai khiến Như Ý Thiên Phi chó chịu, nếu như Khấu gia và Quảng gia đứng về phía Thừa Vũ, những ngày sau Như Ý Thiên Phi ở hậu cũng sẽ rất khó sống, ngày nào đó ở hậu cung xuất hiện tội danh thông dâm cũng không có gì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Nữ tử nhìn thấy hắn ngủ ngon lành, trong lòng càng tức giận, nàng nghiến răng dùng sức kéo tai Lâm Vãn Vinh lên và nói: Lâm Tam, hãy tỉnh lại ngay cho ta. Lâm Vãn Vinh mơ mơ màng màng mở mắt ra, vẫn chưa kịp nhìn khuôn mặt của nữ tử đó thì ả đã không chịu được sức nặng cơ thể của Lâm Vãn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân