Chủ yếu là Khâu Nhân Lễ có ấn tượng quá tốt với Hạ Tưởng, từng có mâu thuẫn cũng đã từng oán hận Hạ Tưởng, đương nhiên là do hiện tại mâu thuẫn đã được hóa giải rồi, lập trường lại thống nhất.
Nhà họ Khâu lại tiến thêm một bước lớn trong quan hệ với Hạ Tưởng, cũng vẫn là lập trường ủng hộ. Cuộc gặp mặt với Mai Thái Bình và Khâu Tự Phong nói chuyện rất vui.
Sự tiếc nuối lớn nhất khi ở thủ đô chính là không gặp được Lão Cổ.
Chẳng những không gặp được Lão Cổ, ngay cả điện thoại của hắn Lão Cổ cũng không nghe, còn có Cổ Ngọc, cũng ngắt máy thẳng thừng, khiến cho Hạ Tưởng khó tránh khỏi buồn bực. Tính tình của Lão Cổ thẳng thắn, nói không để ý tới ai là không để ý tới, không hề có chút phản hồi.
Cổ Ngọc cũng vậy, Lão Cổ không để ý là được rồi, sao cô cũng làm theo? Cô trước giờ không quan tâm đến chính trị, hà tất để cho lập trường chính trị ảnh hưởng đến con người cô?
Chẳng lẽ Cổ Ngọc thật sự nghe lời của Lão Cổ đi cùng với Trần Quan Hoa rồi? Ý nghĩ này chợt lóe lên trong lòng Hạ Tưởng, Cổ Ngọc rất đơn thuần, nhưng cô cũng có chủ kiến, không phải tùy ý để người khác sắp đặt.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 12 tại nguồn: http://truyensextv.moe/quan-truong-quyen-12-full/
Tổng hợp phân tích tình hình ở nhiều phương diện, Hạ Tưởng đại khái đã đưa ra kết luận, chuyện ủy viên thường vụ cấp cao, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, lực cản lớn nhất là ở Thủ Tướng. Từ những biểu hiện của Lão Cổ có thể phỏng đoán được phần nào, chỉ sợ Thủ tướng có ý kiến mạnh với hắn.
Điều mà Hạ Tưởng không ngờ là, trong cuộc họp hội nghị của Bộ Chính trị, không chỉ có Thủ tướng phản đối đề xuất hắn, ngoài ra còn có một lực lượng lớn cũng đưa ra ý kiến phản đối, hơn nữa thái độ vô cùng kiên quyết.
Tết âm lịch cuối cùng đã trôi qua, khẩn trương mà bận rộn, cũng có những thứ không thu hoạch được, đương nhiên cũng có chỗ không như ý muốn. Hạ Tưởng dọn sạch tâm trí, sau khi trở lại Tần Đường thì lập tức lao vào làm việc, chuẩn bị đón nhận một loạt những biến cố lớn sắp ập tới.
Nhân sự của Tần Đường sẽ có thay đổi, nhân sự trong tỉnh cũng sẽ có sự điều chỉnh, từ góc độ chính trị mà nói, hắn cũng đã trải qua nhiều lần rồi, sớm đã có khả năng chấp nhận nhất định. Thay đổi lớn nhất nằm ở việc hắn có thể trở thành ủy viên thường vụ cao cấp hay không, không có gì kích động hơn là việc chính hắn từ cấp Giám đốc sở bước lên cấp Phó bộ trưởng. Người trong quan trường, lên chức là điều thiết yếu nhất, cũng chính là sinh mạng.
Hạ Tưởng đang suy nghĩ việc kiêm nhiệm chức Chủ tịch Hội đồng nhân dân, hẳn là sẽ có manh mối rồi, dù sao hắn cũng âm thầm bố trí quân cờ, hơn nữa thêm sự trợ giúp của Phạm Tiến, Phạm Duệ Hằng có đủ lí do ra tay mà không nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra đầu tiên ở Tần Đường.
Chính là chuyện đại sự!
Lương Thu Duệ vội vàng gõ cửa bước vào, vừa bước vào thì sắc mặt hoảng sợ:
– Bí thư Hạ xảy ra chuyện rồi, có chuyện lớn rồi.
Hạ Tưởng lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng kích động của Lương Thu Duệ, liền hỏi:
– Làm sao thế? Nói từ từ.
– Thẩm Quan Tây chết rồi.
– Thẩm Quan Tây là ai?
Trong sự sửng sốt, Hạ Tưởng không nhớ nổi Thẩm Quan Tây là nhân vật nào.
– Là Chủ tịch quận Bắc Lộ.
Đúng rồi, quả thật là Chủ tịch quận, Hạ Tưởng nghĩ một lát thì nghĩ ra. Cũng là gần đây bận quá, cho dù nhớ không hết nhân vật số một số hai ở cấp dưới huyện, nhưng Chủ tịch quận trong thành phố thì nhớ rõ, dù sao cách rất gần.
Thẩm Quan Tây 45 tuổi, tuổi không lớn, khuôn mặt dài ốm, dáng vẻ khi cười hơi xấu, có người tặng cho anh ta một biệt danh là Hoại Tiếu Tây, là nói anh ta cười không có hồn, người xấu đến tận xương tủy, là người ăn thịt không nhổ bỏ xương.
Qua mấy lần Thẩm Quan Tây báo cáo công tác, để lại ấn tượng bình thường đối với Hạ Tưởng. Anh ta là người mà Chương Quốc Vĩ một tay đề bạt, nghe nói có quan hệ rất mật thiết với Chương Quốc Vĩ, là bạn học của Chương Quốc Vĩ, là kiểu quan hệ bạn bè cùng nhau vượt cửa sổ, cùng nhau khiêng súng, cùng nhau trèo tường, cùng nhau trải qua bốn giai đoạn của đời người.
Dường như Chương Quốc Vĩ còn có ý muốn để Thẩm Quan Tây đảm nhiệm chức Bí thư Quận ủy, làm sao mà dễ dàng chết như vậy được?
– Việc này nếu truyền ra ngoài chính là một vụ tai tiếng lớn, Tần Đường sẽ nổi tiếng cả nước.
Lương Thu Duệ trán đầy mồ hôi nói,
– Thẩm Quan Tây chết trong nhà của Quách Lệ, khi chết, người trần truồng chết ở trên giường.
– Quách Lệ là?
Hạ Tưởng đã đoán được tám chín phần.
– Là người tình của Thẩm Quan Tây.
Lương Thu Duệ cũng không kiêng dè, nói thẳng ra
– Nếu hiện trường chỉ có một người thì thôi, nhưng còn có thêm một người phụ nữ ở đó nữa, cô ta tên là Hồng Mỹ, là bạn học của Quách Lệ. Quách Lệ và Hồng Mỹ là sinh viên, là sinh viên ở thủ đô.
Hay lắm, đường đường là một Chủ tịch quận lại chết ở trong nhà tình nhân, chết trần chuồng cũng không có gì, chết trên bụng của phụ nữ miễn cưỡng cũng chấp nhận được, còn chết trên bụng của hai người phụ nữ, thì sau khi sự việc truyền ra, chẳng phải là một vụ tai tiếng lớn sao, chẳng phải là chuyện dân chúng thích nghe ngóng đó sao?
– Nói tiếp đi!
Trong lòng Hạ Tưởng nổi cơn giận, biết là sự việc còn có uẩn khúc khác.
– Theo bác sĩ nói, Thẩm Quan Tây chết do vận động quá nhanh dẫn đến tắc nghẽn cơ tim, ở hiện trường đã phát hiện rất nhiều những viên thuốc màu xanh. Quách Lệ và Hồng Mỹ sợ đến ngơ ngẩn, không nghĩ nhiều liền báo cảnh sát, kết quả là sự việc truyền đi cả khu rồi…
Lương Thu Duệ còn chưa báo cáo xong, Chương Quốc Vĩ liền vội vàng gõ cửa bước vào rồi nói:
– Bí thư Hạ, tôi đề nghị lập tức mời họp bàn việc, thảo luận về cái chết quang vinh, chết do công tác lao lực của đồng chí Thẩm Quan Tây.
Chết vì lao lực khi đang làm việc sao? Hạ Tưởng cười giận dữ, hay cho một Chương Quốc Vĩ, hay cho một tay che đậy những người biết chuyện để đổi trắng thay đen. Hắn cũng không có dự định công khai sự việc, dù sao không phải việc gì cũng làm sáng rõ được, vậy mà Chương Quốc Vĩ đã nghĩ xong xuôi chuyện sao?
Hạ Tưởng cười thầm, hắn mới là một nhân vật số một!
Đồng chí Thẩm Quan Tây thật sự là chết vì lao lực trong khi làm việc sao? Hạ Tưởng đã biết rõ còn hỏi lại, để xem Chương Quốc Vĩ trả lời như thế nào.
Chương Quốc Vĩ liếc mắt nhìn Lương Thu Duệ bên cạnh, tốc độ báo cáo thật nhanh, tuy nhiên gã vẫn mạnh miệng.
– Đương nhiên là chết do lao lực trong khi làm việc. Đồng chí Thẩm Quan Tây không nghĩ lễ mừng năm mới, không trở về nhà, cẩn trọng, chịu khó, luôn phấn đấu ở tuyến đầu, cúc cung tận tụy đến chết, là một cán bộ tốt của Đảng và đất nước…
Mắt của Chương Quốc Vĩ có quầng đỏ, chắc hẳn không phải do diễn kịch mà là đỏ thật, dù sao Thẩm Quan Tây cũng là bạn học cũ của gã, có quan hệ rất tốt.
– Đây là lời nói của ai vậy?
Hạ Tưởng lặng lẽ hỏi.
– Là kết quả do tôi điều tra ra, sao vậy, Bí thư Hạ không tin tôi sao?
Chương Quốc Vĩ có chút phẫn nộ, trên mặt lộ ra vẻ muốn nổi cáu,
– Bí thư Hạ, anh không hiểu tình hình cụ thể của Tần Đường. Hầu hết các cán bộ Đảng viên đều là những đồng chí tốt, không phải tự dưng hoài nghi bọn họ, còn anh tin hay không tin, do anh, tôi thì tin!
“Hay” câu nói cửa miệng của Phó Tiên Phong, làm sao mà Chương Quốc Vĩ cũng biết nói vậy?
– Được, Thu Duệ, lập tức thông báo cho ba đồng chí Phạm Tiến, Thường Công Trị còn có Nhâm Hải Phong, lập tức mời họp.
Hạ Tưởng thấy thời cơ đến liền cử người đi, vẫn phải nể mặt Chương Quốc Vĩ vài phần, nhưng khúc dạo đầu như thế nào vẫn chưa định, mà còn nói thêm đôi câu:
– Thu Duệ chuẩn bị tài liệu báo cáo kể lại tỉ mỉ toàn bộ sự việc đã xảy ra.
Chương Quốc Vĩ theo bản năng liếc nhìn Lương Thu Duệ một cái, dường như là muốn khiến cho Lương Thu Duệ báo cáo theo nguyên tắc công bằng. Nếu là trước kia, Lương Thu Duệ chắc chắn phải nhìn sắc mặt của gã, nhưng hiện tại Lương Thu Duệ chỉ gật đầu với Hạ Tưởng, rồi xoay người bước đi, giống như là có nhìn gã, mà cũng như không nhìn, tóm lại biểu hiện giống như vốn dĩ không hề để ý đến gã.
Chương Quốc Vĩ gần như sắp nổi giận.
Cái chết của Thẩm Quan Tây, quá ngoài dự liệu của gã. Cụ thể về nguyên nhân tử vong gã đương nhiên biết rõ, chính là quá sức mà chết. Mọi người thường nói “hoa mẫu đơn chết, thành ma cũng phong lưu” nói cũng chỉ là nói, nhưng thật sự, chết trên bụng của phụ nữ, đúng là một chuyện mất mặt, huống hồ Thẩm Quan Tây còn là một Chủ tịch quận.
Huống hồ còn là bạn học của gã – Thị trưởng Chương, hơn nữa mối quan hệ này ở cả Tần Đường dường như không ai không biết, không ai không hiểu.
Cũng do Quách Lệ và Hồng Mỹ không biết xử lý sự việc, trong sự hoảng loạn lại lập tức gọi điện cho cảnh sát, không gọi cấp cứu, kết quả là khi cảnh sát đến, thấy được người thì đã chết rồi, cũng không cứu giúp được gì, chỉ kiểm tra nguyên nhân tử vong.
Lúc đó, thì người xem không hiểu rõ chân tướng đã vây đầy xung quanh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/12/2017 11:36 (GMT+7) |