Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 11 » Phần 48

Quan Trường - Quyển 11

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 48

Kim Quang vừa thấy Hạ Tưởng bước tới, liền đứng dậy làm ra vẻ hung hăng, y không chiếm thế thượng phong hoàn toàn, phải tìm một người để trút sự bực tức. Hạ Tưởng liền trở thành chỗ tốt nhất để y trút giận.

Kim Quang tùy tiện bước tới trước mặt Hạ Tưởng, quan sát Hạ Tưởng thật kĩ lưỡng, vẻ mặt châm biếm cười nói:

– Mẹ nó, dám ra tay với tao sao? Cũng không dò la xem Kim Quang tao là ai à? Mày không biết ai lãnh đạo Tần Đường hả? Chính là Kim Cương, là cha tao đó! Biết chưa, không phải là ba mày, lại còn dám kênh kiệu với tao hả? Hôm nay ông đây không dạy dỗ được mày, ông không phải người nhà họ Kim!

Kim Quang không biết rằng ở đằng sau y, Hoàng Đắc Ích và Chu Minh Hoành đang ngơ ngác nhìn nhau, hai người này đã bị dọa sợ đến phát ngốc rồi!

Kim Quang vẫn còn chưa biết, cánh tay đã đảo vòng, muốn hướng vào bụng Hạ Tưởng mà đánh. Nếu đòn ấy trúng bụng Hạ Tưởng, đây sẽ là sự kiện lớn nhất trong thời gian gần đây ở thành phố Tần Đường. Đừng nói cha của Kim Quang là Kim Cương, chính Kim Cương ra mặt cũng không gánh được hậu quả của việc đánh Bí thư Thành ủy.

Vừa thấy Kim Quang giơ nắm đấm lên, Hoàng Kim Ích liền phản ứng lại, phi lên đá trúng mông của y, Kim Quang liền té nhào về phía trước, miệng đập xuống đất, rụng hai cái răng cửa, đau thấu trời liền chửi ầm lên:

– Thằng khốn nào dám đá tao, tao phải giết mày!

Gì chứ, làm càn tới như vậy, Hoàng Đắc Ích không thể nén giận, đâu còn biết nghĩ đến thể diện của Chu Minh Hoành, bèn phất tay nói:

– Bắt lại đem về.

Hai gã cảnh sát đang giữ cánh tay Hạ Tưởng đơ mặt ra, bèn quay lại nhìn nhau chăm chú, không biết Cục trưởng Hoàng muốn bắt ai. Hoàng Đắc Ích nổi giận mắng:

– Điếc hết rồi à? Bắt giữ Kim Quang đem về!

Một cảnh sát chỉ Hạ Tưởng, làm ra vẻ thông minh mà nói:

– Có bắt người này không?

Hoàng Đắc Ích nghĩ thầm, bắt về chính là đụng tới tổ tông mày đó, liền thấy tức giận, giương tay tát tên cảnh sát:

– Nói nhảm nhiều vậy, làm mau lên, nếu không lúc quay về cách chức!

Tên cảnh sát vẫn thấy oan ức, nghĩ thầm rằng trước kia tuy tính tình Cục trưởng Hoàng có hơi nóng nảy, nhưng không hề tùy tiện đánh người, hôm nay Cục trưởng bị sao vậy nhỉ?

Hai gã cảnh sát quay đi bắt Kim Quang, Kim Quang không phục, vừa đấm đá vừa mắng chửi:

– Chúng mày là ai lại dám bắt tao? Cha tao là Kim Cương! Chú tao chính là Kim Toản! Thị trưởng Chu, ông nói gì đi, bọn này ngay cả tôi cũng dám bắt giữ, bắt tôi các ông sẽ phải trả giá!

Chu Minh Hoành xanh mặt, không nói gì cả. Có thể nói gì đây? Nói gì cũng không thể giải thích rõ ràng được. Thật chưa từng nghĩ đến chuyện Kim Quang gây sự với ai không gây, lại chọc trúng Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng và y trước giờ không qua lại, sớm tìm đủ cách gây phiền toái cho y, nay hay rồi, y lại tự chuốc họa vào thân. Chu Minh Hoành thật hối hận vì đã xuất hiện ở đây, chẳng những say rượu, lại còn khiến Hạ Tưởng biết được y và Kim Quang có quan hệ.

Có một số việc nếu lập lờ không rõ, dù cho Hạ Tưởng đúng là nhân vật đứng đầu, thì muốn hiểu rõ được sự việc cũng phải mất một năm rưỡi. Rốt cuộc chỉ một chuyện nho nhỏ thế này liền khiến việc bị bại lộ, thật quá xui xẻo. Muốn trách nên trách Kim Quang, hơn là trách Lý Niên.

Chu Minh Hoành đổi ý, nghĩ tới Chu Tịch Phong, đúng rồi, chút nữa có thể dùng Chu Tịch Phong làm lá chắn. Y thừa dịp mọi người không chú ý, lặng lẽ lùi lại phía sau một bước, vẫy vẫy tay với Chu Tịch Phong. Chu Tịch Phong hiểu ý, bèn im lặng tiến tới bên Chu Minh Hoành… Hai người thì thầm trao đổi.

Ban đầu cho rằng mọi chuyện đã xong xuôi hơn phân nửa, Hoàng Đắc Ích ngại ngùng, luống cuống chuẩn bị nhận lỗi với Hạ Tưởng, trước hết phải tự phê bình bản thân, chuyện khác tính sau. Trước mắt lãnh đạo không sợ phạm sai lầm, chỉ sợ không dám nhận sai. Hoàng Đắc Ích vẫn phải chịu trách nhiệm, nhưng không ngờ vừa có hứng, chưa kịp nói gì đã thấy một chiếc xe đang gầm rú chạy tới, một người đàn ông trung niên khuôn mặt tai to mặt lớn, chừng 50 tuổi từ trên xe bước xuống, đang hung hăng bước tới giữa sân, rống giận ầm ĩ trước mặt hai gã cảnh sát:

– Ai cho chúng mày bắt con tao? Ai ra lệnh làm chuyện này?

Chính là cha của Kim Quang, lão già Kim Cương.

Đằng sau Kim Cương là một người vóc dáng thấp, vẻ mặt hung hăng, mắt lờ đờ mặc cảnh phục. Hạ Tưởng không biết tên này là ai, Chu Minh Hoành thì nhận ra, đây chính là Phó Cục trưởng phân cục công an khu Bắc Lộ – Mã Quân.

Mã Quân và Kim Cương quan hệ tâm đầu ý hợp, Kim Cương có nhiều mối kinh doanh đều là nhờ vào Mã Quân ít nhiều chống lưng cho. Chu Minh Hoành nhủ thầm, hỏng rồi, mấy năm nay ở Tần Đường, Kim Cương đã quan tâm giúp đỡ, mình và gã quan hệ cũng không tồi, hơn nữa Chương Quốc Vĩ được gã chiếu cố, có chút ỷ thế làm bậy.

Chu Minh Hoành đang tính tiến lên giải vây, còn chưa kịp mở miệng nói, Kim Cương liền bước tới trước mặt Hạ Tưởng, chỉ thẳng vào mũi Hạ Tưởng mà nói:

– Mày đánh con tao phải không? Mày tên gì? Tao sẽ khiến mày phải hối hận!

Vừa nói vừa phả ra mùi rượu, khiến Hạ Tưởng suýt nữa phát nôn. Hạ Tưởng nén giận, từng nghe qua chuyện ở Tần Đường có nhiều kẻ lắm tiền, hôm nay quả thật được mở mang tầm mắt. Nhưng có tiền thì có tiền, không phải cũng cần có phẩm chất tốt sao? Uống rượu cho lắm vào, ỷ thế hiếp người yếu, còn dám làm gì nữa? Mới mở miệng đã nói sẽ khiến hắn phải hối hận cả đời, thật đúng là kẻ lớn lối.

Hạ Tưởng cười nhạt:

– Ông làm sao để tôi phải hối hận cả đời đây?

Hoàng Đắc Ích khuôn mặt đỏ như trái cà, muốn tiến lên giải vây, lại nhìn Chu Minh Hoành. Chu Minh Hoành là Phó thị trưởng thường trực, ông ta là người đứng mũi chịu sào, nên để ông ta ra mặt mới đúng. Nhưng phó Thị trưởng Chu và Chu Tịch Phong đứng một bên nói thầm vẫn chưa xong, không hề có ý định tiến lên giải vây, y đang hơi chần chừ liền xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

Mã Quân đi tới, nhìn chằm chằm Hạ Tưởng đang đứng trong sân, gã đang theo sau Kim Cương, vừa vặn Hoàng Đắc Ích và Chu Minh Hoành đang đứng chỗ kín đáo, nên không phát hiện ra có hai nhân vật cấp cao đang có mặt ở nơi này. Vả lại gã vừa uống rượu say, buổi tối ánh sáng lại không được tốt, có liếc mắt nhìn qua cũng không chắc có thể nhận ra.

Gã càng không nhận ra Hạ Tưởng, người mà Cục trưởng phân cục của gã muốn gặp cũng khó như lên trời, huống hồ gì gã chỉ là Phó cục trưởng. Thấy thái độ của Hạ Tưởng cứng rắn, lại dám châm chọc Kim Cương, bèn tức giận. Vừa nãy uống rượu cùng Kim Cương, xưng anh gọi em vỗ ngực tự xưng, ở khu Bắc Lộ này gã một tay che trời, không ai có thể đụng tới sợi tóc của Kim Cương. Vừa nói xong lại xảy ra chuyện, đây chính là lúc gã phải thể hiện bản thân, gã liền bước tới, không nói hai lời, nhấc chân liền đá.

Hạ Tưởng muốn tránh đi là chuyện rất dễ dàng, nhưng thấy người kia mặc đồ cảnh sát uống say liêu xiêu, cứ bước tới là đánh người, liền thấy nóng mặt. Nhưng dù sao cũng là Bí thư thành ủy, tự mình động thủ sẽ không hay, hắn đang tính bỏ đi thì Từ Tử Kỳ từ bên cạnh chạy lên chắn trước mặt.

Mã Quân đá một phát trúng vào bụng Từ Tử Kỳ!

– Hay, đá giỏi lắm!

Kim Cương lớn tiếng khen ngợi, chỉ tay về phía Hạ Tường.

– Tiếp theo sẽ đến lượt mày…

Chưa dứt lời, hắn thấy có lực rất mạnh đánh từ phía sau, Kim Cương mập ú nặng 150 kí liền té ngã ngay dưới chân Hạ Tưởng, hơn nữa miệng lại ở ngay bên giày của hắn, trông như đang liếm chân Hạ Tưởng vậy.

Mã Quân giận dữ, ai lại dám đánh Kim Cương chứ, thực không coi gã ra gì, liền quay đầu lại hét lớn:

– Người đâu, bắt tất, không để ai chạy…

Thét được nửa lời liền nghẹn họng, người đang đứng phía sau gã trợn mắt giận dữ, chính là nhân vật số một của Cục công an thành phố, Hoàng Đắc Ích.

Mã Quân nghẹn lời, ú ớ vài câu:

– Hoàng, Hoàng, Cục trưởng Hoàng, đúng là ngài sao?

– Không phải tôi, chẳng lẽ lại là ông à?

Hoàng Đắc Ích không nén được giận, dám đánh thư kí của Bí thư Thành ủy, quá đáng lắm rồi, chức vụ của Mã Quân không chừng sẽ bị chuyển giao, y cũng không lo nghĩ thân phận, giơ tay tát Mã Quân một bạt tai:

– Đồ có mắt như mù, ai cũng dám đánh! Mở mắt ra mà xem người ông đánh là ai kìa!

Hậu thuẫn của Mã Quân chính là Chương Quốc Vĩ, cha vợ là Chủ tịch Lưu Kiệt Huy, gã sắp được đề bạt lên làm Cục trưởng phân cục, chính là lúc đường làm quan rộng mở. Hơn nữa Hoàng Kim Ích và gã trước giờ không hợp nhau, có lần gây sự với gã, gã vẫn còn ghi hận trong lòng, cũng không vừa mắt Hoàng Đắc Ích. Bây giờ Hoàng Đắc Ích lại dám đánh gã, men rượu bốc lên, thẹn quá hóa giận, nhảy dựng lên hét:

– Cục trưởng Hoàng, ông không hỏi rõ sự tình lại đánh người, tôi muốn phản ánh chuyện này với cấp trên.

Việc đã tới nước này, thể diện của Hoàng Đắc Ích đã không còn gì, dù sao y và Chu Minh Hoành cũng không hợp nhau, y và Chương Quốc Vĩ có mối quan hệ bình thường, mà Mã Quân cũng không nể mặt nhân vật số một của Cục công an thành phố này, y cũng đã thấy rõ thế cục, Bí thư Hạ hết nửa ngày cũng không thèm tỏ rõ thân thế, chắc cũng đã có mưu tính khác, được lắm, dù gì cũng dính vào rắc rối, vậy thì cứ tiếp tục, cùng lắm y chỉ bị phê bình, có vài người, không chừng còn mất luôn chức quan.

– Tốt lắm, cứ phản ánh với cấp trên, có thể tố cáo với Thị trưởng Chu bất cứ lúc nào.

Hoàng Đắc Ích cố tình châm dầu vào lửa.

Mã Quân liếc thấy Chu Minh Hoành, lập tức đi tìm Chu Minh Hoành nói chuyện. Lúc này Chu Minh Hoành nào dám chuốc họa vào thân, liền nháy mắt ra hiệu với Mã Quân, tiếc là do uống rượu say, Mã Quân không rõ Chu Minh Hoành có ý gì, bước tới trước mặt Chu Minh Hoành cầu xin:

– Thị trưởng Chu, ông phải giúp tôi làm chủ chuyện này, Hoàng Đắc Ích tùy tiện dánh người, tôi muốn đến Thành ủy để phản ánh tình hình.

Chu Minh Hoành hận muốn đá cho Mã Quân một cái, mấy câu gã vừa nói, Hạ Tưởng có thể lần mò ra sơ hở của Mã Quân. Mã Quân đánh ai không đánh, lại đi đánh Thư kí thứ nhất của Tần Đường. Y không thể không lớn tiếng quát:

– Mã Quân, cậu có biết ban nãy cậu đánh ai không? Là thư kí của Bí thư Hạ, Từ Tử Kỳ đó!

Mã Quân đang tức giận lại còn vừa uống rượu, đầu óc không tỉnh táo:

– Thị trưởng Chu, gì mà Thư kí của Bí thư Thành ủy chứ, đừng có đùa, ông không giúp tôi, cũng nên bênh vực chủ tịch Kim chứ?

Chu Minh Hoành giận đến mức thiếu chút nữa chửi tục, thấy Hoàng Đắc Ích tiến tới gần Hạ Tưởng, biết nhất định phải lộ mặt, bèn đẩy Mã Quân sang một bên, bước nhanh tới phía Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng khom lưng nâng Từ Tử Kỳ đứng dậy, Từ Tử Kỳ đã đỡ cho hắn một đòn, hắn đã bên bờ vực bùng nổ, nhưng không thể thất thố trước mặt mọi người. Vừa nâng Từ Tử Kỳ, vừa ngẩng đầu, Hoàng Đắc Ích đã bước tới trước mặt.

Hoàng Đắc Ích khó xử, cung kính lên tiếng:

– Bí thư Hạ, là lỗi của tôi, mong anh phê bình và xử phạt!

Vừa bị quật cho té ngã, Kim Cương đang lồm cồm bò dậy, thẹn quá hóa giận muốn lần nữa ra tay, đột nhiên nghe Hoàng Đắc Ích gọi tên Hạ Tường, liền tỉnh rượu hơn phân nửa:

– Bí thư Hạ? Là Bí thư thành ủy Hạ Tường mới nhận chức sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/12/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 10
Khi Hạ Tưởng đến tòa nhà Thành ủy, cảnh tượng không hỗn loạn như trong tưởng tượng. Hơn ba trăm công nhân viên chức, đại đa số là những người già tóc đã bạc. Họ xếp thành hai hàng, bịt kín đầu vào và đầu ra tòa nhà Thành ủy. Mười mấy người đứng đầu hàng đưa ra một khẩu hiệu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Mảnh đất lắm người nhiều ma - Tác giả Nguyễn Khắc Trường
Giữa lúc Tùng đang được người ta sốt sắng đưa ra tính toán như vậy, thì bây giờ Tùng mới chếnh choáng về đến nhà. Không rượu không chè, nhưng đầu óc Tùng đang bàng hoàng ngơ ngẩn về cuộc họp đã bị phao tin, bị xuyên tạc, về ánh mắt bừng cháy và những lời hào hển của Minh. Bà Sang đang...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Full Truyện xã hội
Dương Thần – Quyển 3
Cả ngày đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, Dương Thần về đến nhà cảm thấy cuộc sống rất phong phú. Đêm dài yên tĩnh, Lâm Nhược Khê và vú Vương đã ngủ, Dương Thần tắm rửa xong, ngồi trong phòng bật máy tính, hắn đã hẹn với Solon đêm nay gặp nhau. Sau khi nhập vào dòng địa chỉ trên mạng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân