Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 10 » Phần 22

Quan Trường - Quyển 10

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 22

Thật không ngờ, ngay cả Trần Khiết Văn cũng không ngờ đến, Lưu Phong Thanh tạm thời tham gia hội nghị thường vụ, là một Phó chủ nhiệm thường trực Ủy ban Kỷ luật còn chưa lên được Ủy viên thường vụ, không ngờ dám tung ra một quả bom trực tiếp ném vào người bà.

Bà luôn miệng nói Phạm Minh Vĩ là một đảng viên một cán bộ tốt, bà muốn toàn thành phố thậm chí toàn tỉnh tuyên truyền sự tích anh hùng Phạm Minh Vĩ, ai dè Lưu Phong Thanh bất ngờ xuất hiện, trong phút chốc tung ra chứng cứ chĩa thẳng vào người Phạm Minh Vĩ, khiến cho đầu óc bà có chút choáng váng.

Lưu Phong Thanh dường như quyết tâm muốn thay Lý Vệ giải oan, y không cần đợi Trần Khiết Văn, Hạ Tưởng hay bất cứ người nào gật đầu, y vội đứng dậy phát một đống chứng cứ trong tay… có lời khai, có tài liệu, có ảnh chụp, vô cùng tỉ mỉ xác thực.

Hạ Tưởng lấy một phần, chỉ nhìn qua đã hừ lạnh:

– Thật đúng là một nhân vật anh hùng, huyện Bào Mã trên dưới mắt đều bị mù? Hay là cố ý lừa gạt Thành ủy, nghĩ rằng lãnh đạo Thành ủy có mắt cũng như mù?

Câu chửi mắng này rất sắc bén, Trần Khiết Văn biết rõ Hạ Tưởng đang mắng bà, nhưng bà cũng không còn sức lực để đối kháng.

Bởi vì bà cũng đang cầm một phần chứng cứ, chỉ nhìn qua ảnh chụp Phạm Minh Vĩ và Minh Lam Hiểu ôm nhau, bà chỉ biết Phạm Minh Vĩ coi như đã xong… cuộc đời xem như kết thúc, thanh danh cũng hết… hơn nữa bà cũng mất mát lớn, người của huyện ủy Bào Mã, ban Tuyên giáo Huyện, cũng mất hết.

– Cái quái gì đây? Còn dám gọi là nhân vật anh hùng, mẹ nó, ngay cả đồ gấu chó cũng không khốn khiếp như vậy.

Lôi Nhất Đại chửi ầm lên.

– Bí thư Trần, bà không phải luôn miệng nói Phạm Minh Vĩ là đồng chí tốt, tôi thấy y không bằng loài chó, bà có đồng ý không?

Lôi Nhất Đại dù sao cũng sắp nghỉ, mới không sợ Trần Khiết Văn thù giặc, y là người thẳng tính, không có chút nể nang Trần Khiết Văn, thẳng thắng hỏi Trần Khiết Văn khiến bà á khẩu không trả lời được, chỉ muốn độn thổ cho xong.

Bùi Nhất Phong là cựu công an, khi xem qua tài liệu, trong lòng thở dài, Phạm Minh Vĩ coi như xong đời, là nhân vật anh hùng cái quái gì, thực ra cũng giống Lôi Nhất Đại nói, hiện tại y cũng không bằng đống phân. Biện Hữu Thủy cũng thật là, cứ xem Phạm Minh Vĩ như đống phân rồi vứt bỏ cho xong chuyện, lại cứ muốn gióng trống khua chiêng tuyên truyền Phạm Minh Vĩ và Lại Quang Minh, cứ muốn biến bọn họ thành lũ chó má không bằng.

Hơn nữa việc này vẫn chưa kết thúc, còn phải truy cứu trách nhiệm huyện Bào Mã. May mắn vấn đề của Lại Quang Minh còn chưa bị người khác truyền ra ngoài, nếu không người của huyện Bào Mã càng mất mặt.

Từ Hâm khẽ nhướng mí mắt, muốn nói gì, nhưng lại không nói. Bí thư Trần cũng thật là, mở hội nghị thường vụ thảo luận, chẳng phải tự rước lấy nhục sao? Nghĩ lại cũng không đúng, Thường Hào khăng khăng đòi thảo luận ở hội nghị thường vụ, y trong lòng nhảy dựng, lại liếc mắt Thường Hào, nghĩ thầm rằng sau sự việc internet lần trước, Thường Hào đã bị Thị trưởng Hạ thu phục.

Trần Khiết Văn bị Lôi Nhất Đại hỏi không có cách nào trả lời, Hạ Tưởng liền không thể không hoà giải:

– Lão Lôi, Bí thư Trần cũng bị huyện Bào Mã lừa bịp, bà cũng không biết rõ chân tướng sự việc.

– Đúng, đúng, đều do huyện Bào Mã tùy tiện báo cáo tài liệu, tôi chưa nghe ý kiến của nhiều phía nên vội tin họ.

Trần Khiết Văn không còn tác phong và kiềm chế, vội nói, trên mặt ẩn chứa tâm trạng rối ren.

Trên gương mặt Hồ Vĩnh Siêu và Lãnh Dương đều hiện lên sự thất vọng, cách ăn nói của Bí thư Trần rất khó chấp nhận.

Kỳ thật cũng không có thể trách Bí thư Trần vì bối rối mà thất thố, người ngoài đều cho rằng người trong quan trường từ trước đến nay đều có dáng vẻ thong dong điềm tĩnh, đó chỉ là trình diễn trên ti vi, trời sinh ra nhân vật chính trị vốn cũng là diễn viên, gương mặt bọn họ ở trên TV so với gương mặt bọn họ ở ngoài đời hoàn toàn là hai gương mặt khác biệt. Đừng nói Bí thư Thành ủy, Bí thư Tỉnh ủy cũng có khi không khống chế được, cũng có khi đập bàn chửi “mẹ nó”, đều là người, cho dù là ngồi ở vị trí cao nhất, cũng có những hỉ nộ ái ố của người bình thường, cũng sẽ nổi giận cũng sẽ mắng chửi.

Ngay cả Tổng thống Mĩ Bush cũng đã từng nói, trong mấy năm ông đảm nhiệm chức Tổng Thống, số lần khóc còn nhiều hơn mấy chục năm trước đây cộng lại. Rất nhiều người cho rằng nhân vật chính trị rất khó lường, nhưng người có khó lường đến đâu đi nữa, cũng có khi bị ép đến mức không biết làm thế nào, lo sợ mà tháo lui.

Bí thư Trần trước kia là người biết kiềm chế, có tác phong, sống khép kín, nhưng hiện tại bị một đòn tấn công của Thị trưởng Hạ cũng không còn đủ sức để chống trả… có thể trách ai, có trách thì trách mình có quá nhiều điểm sơ hở bị người khác nắm được.

Nếu người trong sạch, sẽ không có ruồi bọ bu.

– Bí thư Trần, chuyện này tôi cho rằng cần phải truy đến cùng, huyện Bào Mã dám cố ý bịa đặt tài liệu báo cáo cho Thành ủy, nói không chừng còn có điều bí ẩn khác.

Hạ Tưởng cố tình tận dụng thời cơ, sau lại tung ra một tin tức hết sức khủng khiếp,

– Tôi nghe Phó cục trưởng cục Công an Lưu nói, việc buôn bán thuốc phiện ở huyện Bào Mã sở dĩ không khống chế được, bởi vì Lại Quang Minh là tên trùm buôn bàn thuốc phiện lớn nhất.

“Bốp” một tiếng, Bùi Nhất Phong lỡ tay đánh rơi cốc pha lê xuống đất bể nát, lá trà và nước trà chảy xuống sàn, còn làm ướt quần của y.

– A, a, lỡ tay, thật là xấu hổ.

Bùi Nhất Phong không nghĩ tới Hạ Tưởng đã tìm ra được chân tướng của tên trùm buôn lậu thuốc phiện Lại Quang Minh, tuy rằng đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng có chút ngỡ ngàng, y lỡ tay đánh vỡ cốc nước, y biết, vấn đề của huyện Bào Mã sẽ lộ diện ra ánh sáng. Y biết rõ tính cách của Thị trưởng Hạ, tìm ra manh mối thủ phạm Lại Quang Minh, thì Hà Trạch Lâm cũng khó thoát tội, Hà Trạch Lâm lộ ra dấu vết, Trương Hòa Hưng và Biện Hữu Thủy cũng khó chối cãi.

Huyện Bào Mã còn giấu diếm một vấn đề liên quan đến vi phạm quy định đất đai mà chưa được phát giác, hàng loạt sự kiện như lửa bùng nổ, Biện Hữu Thủy cho dù có nước cũng không cứu được lửa lớn như vậy.

Từ Hâm cũng sợ tới mức tay chân lạnh cóng, cây bút trong tay y thiếu chút cũng rơi xuống đất. Lần trước Thị trưởng Hạ làm cho y hoảng sợ, hiện tại y biết tài năng của Thị trưởng Hạ vô cùng sắc bén, chuẩn xác, nắm rõ mọi thứ trong tay, hơn nữa mỗi lần ra tay đều chuẩn xác.

Nếu Bì Bất Hưu không nghỉ phép, Lưu Phong Thanh làm sao có cơ hội trong hội nghị thường vụ tung ra chứng cứ trước mặt mọi người? Y cho dù tìm ra được nhiều chứng cứ chính xác, Bì Bất Hưu cũng dìm hết mọi chứng cứ. Tuy rằng Lưu Phong Thanh có thể bí quá hoá liều vượt cấp báo cáo, trực tiếp nộp báo cáo cho Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Nhưng Ủy ban Kỷ luật tỉnh không can dự đến vụ án ở huyện, đem vụ án chuyển giao cho Ủy ban Kỷ luật thành phố, cuối cùng vụ án lại rơi vào tay Bí thư Trần và Bì Bất Hưu.

Hơn nữa Lưu Phong Thanh báo cáo vượt cấp, sẽ khiến lãnh đạo cấp trên không vui. Xưa nay việc báo cáo vượt cấp đều xem là biểu hiện vô chính trị, là trực tiếp miệt thị lãnh đạo cấp trên, lãnh đạo cấp trên tuyệt nhiên không thích.

Bởi vậy vượt cấp báo cáo nguy hiểm rất lớn, vụ án có được tiến hành hay không còn chưa thể nói được, nhưng sinh mạng chính trị của người vượt cấp báo cáo trên cơ bản xem như chấm dứt. Không đến vạn bất đắc dĩ, người trong quan trường, không ai vì chính nghĩa mà đem tiền đồ và sinh mạnh của mình ra đặt cược.

Từng có một Bí thư huyện ủy rất chuyên quyền độc đoán, tưởng như là chúa đất của địa phương, đã nói là làm, ngay cả Chủ tịch huyện cũng bị ép tới chết. Hơn nữa y còn tham ô nhận hối lộ, số lượng rất lớn. Sau này Chủ tịch huyện, Chủ tịch Hội đồng nhân dân, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc cùng với mấy vị ủy viên thường vụ đã phối hợp tố cáo, đem tài liệu tố cáo nộp cho Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố, Hội đồng nhân dân thành phố và Mặt trận Tổ quốc thành phố.

Cuối cùng Bí thư huyện ủy bị bắt giam điều tra, Thành ủy lại điều tới một Bí thư huyện ủy, Chủ tịch huyện cũng không tại vị. Sau nửa năm, Chủ tịch huyện bị điều đi nhận chức ở thành phố, Chủ tịch Hội đồng nhân dân thôi chức, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc về hưu, mấy vị ủy viên thường vụ lần lượt bị giáng chức, lấy danh nghĩa học tập để loại hết, tổ chức lại bộ máy Huyện ủy.

Bởi vì lãnh đạo cấp trên không thích một bộ máy chính đảng quá đoàn kết, lại càng không muốn thấy việc đoàn kết lại để tố cáo nhân vật đứng đầu. Mặc dù tài liệu tố cáo hoàn toàn là thật, không có chút bịa đặt, hơn nữa đối với sự phát triển của địa phương tuyệt đối có lợi, nhưng chính trị vẫn là chính trị, không chỉ vì tình cảm mà không xem thế cục, phải nhìn tình hình cụ thể có phù hợp ý đồ của cấp trên hay không.

Người bị tố cáo tất nhiên thất bại thảm hại, nhưng người tố cáo cũng trở thành người thua cuộc của cuộc sống, thật là bi ai? Nhưng sự thật vẫn là sự thật, không có cách nào khác.

Tuy nhiên chẳng qua Thiên Trạch có Hạ Tưởng, rất nhiều sự tình bi ai và bất đắc dĩ mới bị phơi trần chân tướng, xé tan màn đêm để nhìn thấy ánh sáng. Không có tài năng của Hạ Tưởng, nếu Thị trưởng Hạ không có dũng khí dám cùng Bí thư Trần đấu tranh, nếu Bì Bất Hưu không bị buộc rời khỏi Thiên Trạch, Lưu Phong Thanh cũng không có cơ hội lập lại trật tự, còn Lý Vệ có khả năng ở bệnh viện tâm thần bị tra tấn đến chết.

Bởi vậy trừ phi ở vào hoàn cảnh bị ép buộc đến cùng đường, mới có người tự nguyện mạo hiểm đi báo cáo lãnh đạo cấp trên. Mà hành động của Lưu Phong Thanh hôm nay, cũng khiến y đối mặt với mạo hiểm, bị Trần Khiết Văn đầy vào lãnh cung, hay là bị Bì Bất Hưu gây khó dễ khắp nơi.

Đương nhiên, điều kiện trước tiên là nếu Thị trưởng Hạ chỉ ngồi yên mà không thèm đếm xỉa tới.

Thị trưởng Hạ sẽ khoanh tay đứng nhìn được sao? Nhất định là không.

Mọi người ngồi ở đây đều ý thức được vấn đề, trước đây không có nghe Lưu Phong Thanh qua lại với Thị trưởng Hạ, như vậy qua chuyện của hôm nay, mọi người ở Thành ủy Thiên Trạch đều cho rằng Lưu Phong Thanh là người của Thị trưởng Hạ.

– Một là tham quan ô lại, một là tên trùm buôn bán ma túy, huyện Bào Mã báo cáo hai nhân vật đều là anh hùng, là cố ý để cho Thành ủy khó xử, hay là cho rằng lãnh đạo Thành ủy đều là người mù kẻ điếc?

Hạ Tưởng tức giận, ném đống tài liệu trong tay “Bộp” một tiếng trên bàn.

– Lão Bùi, sự tình của Lại Quang Minh, anh cũng có trách nhiệm.

Bùi Nhất Phong không nói lời nào, mặt đanh lại.

– Lão Thường, anh cũng có trách nhiệm. Xuống dưới kiểm tra một vòng, không có thu hoạch kết quả gì, có phải xuống để ăn uống tiệc tùng cùng nhau, để ứng phó chuyện phải không ?

Thường Hào xấu hổ cúi đầu, không còn lời nào để nói.

– Còn có anh, đồng chí Thiên Vũ, tài liệu báo cáo lên huyện không chặt chẽ, khiến Bí thư Trần ù ù cạc cạc, anh cũng nên kiểm điểm lại mình.

Trần Thiên Vũ xấu hổ:

– Thị trưởng Hạ phê bình rất đúng.

Bùi Nhất Phong, Từ Hâm, Lãnh Dương và Hồ Vĩnh Siêu đều âm thầm gật đầu, Thị trưởng Hạ đem trách nhiệm phân tán cho từng người, cũng là tạo lối thoát cho Bí thư Trần hạ cánh, quả thật phương pháp tiến có lui có, không nằm ngoài tầm tay của Thị trưởng.

Trần Khiết Văn lúc này không còn lời nào để nói, Hạ Tưởng đã xử lý chu toàn mọi mặt, hắn mặc dù thu hoạch thắng lợi lớn, vẫn không quên giữ cho bà một chút thể diện, trong lòng bà có chút mơ hồ cảm kích, mặc dù bà cũng biết, kỳ thật mọi sự sắp đặt, đều là thủ đoạn đằng sau của Hạ Tưởng.

Cao minh ở chỗ người bị trúng kế hắn lại sinh ra cảm kích với hắn, Thị trưởng Hạ, anh quả là tài giỏi. Trần Khiết Văn đành phải thuận thế hạ mình nói:

– Sự tích tuyên truyền anh hùng, sau này cũng không nên nhắc đến. Đồng chí Lưu Phong Thanh sắp xếp lại một bản tài liệu báo cáo hoàn chỉnh gửi lên Thành ủy, đồng chí Bùi Nhất Phong hỗ trợ đồng chí Lưu Phong Thanh điều tra chân tướng sự thật về vụ Lại Quang Minh buôn lậu thuốc phiện.

Bùi Nhất Phong cúi đầu khẽ nhìn di động, vẻ mặt hết sức sửng sốt:

– Bí thư Trần, Thị trưởng Hạ, Lưu Nhất Cửu báo cáo, y vừa mới bắt được Đỗ Bất Tam – kẻ buôn bán ma túy lớn thứ hai của huyện Bào Mã. Đỗ Bất Tam đã nhận tội, Trưởng phòng công an huyện Bào Mã Hà Trạch Lâm cũng tham gia buôn lậu thuốc phiện.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 25/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 10
Bất quá vừa nghĩ tới địa thế của Phong gia, không cần phải chơi loại hoa chiêu không lộ ra ngoài ánh sáng này đi! Tốt, ta đi với các ngươi! Lăng Tiếu do dự một chút nói. Bất kể Phong gia là đầm rồng hay hang hổ, Lăng Tiếu cũng quyết định xông vào một lần. Hôm nay chỗ dựa của hắn đã gia...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Thần đèn - Tác giả The Kid
Hôm nay Vinh hơi buồn nên đi lang thang ngoài bờ sông. Tình cờ Vinh thấy có vật gì màu vàng rất đẹp ở ngay mép nước. Anh liền chạy đến nhặt nó lên, thì ra là một cây đèn, nó giống y như cây đèn thần trong truyện Aladdin. Vinh đem cây đèn về nhà để lau chùi lại, định đem bán nó để lấy tiền...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên không có chút hứng thú nào với Hongkong, hắn còn có vài chuyện cần xử lý ở Cảng Thành, dù sao nơi đó cũng còn vài chuyện mà hắn chưa xử lý tốt. Ví dụ như tên Dịch Tri Ngôn, còn có y tiểu âm không biết đang ở đâu trong Cảng Thành. Hắn cảm thấy nếu mình tìm được Dịch Tri Ngôn thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân