Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 10 » Phần 14

Quan Trường - Quyển 10

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 14

– Để có được biện pháp xem ra còn rất nhiều khó khăn.

Đầu tiên là Hạ Tưởng nói một vài lời khách sáo, sau đó không nhanh không chậm nói tiếp:

– Tôi đề xuất một ý kiến chắc cũng chưa được thấu đáo, đương nhiên việc này phải đợi Bí thư Trần xem xét và đưa ra quyết định. Đầu tiên thì lão Thường lập tức đi một chuyến lên thành phố Yến, đến gặp trực tiếp Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy để báo cáo lại tình hình, với Phó Trưởng ban thường trực Ban Tuyên giáo Trịnh Quan Quần thì tôi có thể nói chuyện được, hoặc tôi sẽ gọi điện thoại để Trưởng ban Trịnh ra mặt cùng phối hợp, hiệu quả chắc hẳn sẽ đỡ hơn một chút.

Thường Hào liên tục gật đầu, vẻ mặt cảm kích, vào thời điểm mấu chốt thì Thị trưởng Hạ vẫn là người đáng tin nhất, còn Bí thư Trần thì ngoại trừ việc nóng giận chỉ đạo bậy ra thì biểu hiện ngày hôm nay thật mất mặt, nếu theo lời cô ta mà làm thì khác gì đổ thêm dầu vào lửa đang cháy.

Cử chỉ gật đầu của Thường Hào dừng ở trong mắt mọi người lập tức trở thành điều chứng thực việc y hoàn toàn dựa vào Thị trưởng Hạ, tương đương với việc trực tiếp gạt bỏ nhân vật số một sang một bên vậy.

Trong cuộc đời chính trị của những người ngồi tại đây thì chưa bao giờ gặp qua trường hợp Thị trưởng ở trong hội nghị thường vụ trực tiếp vượt mặt Bí thư để đưa ra các chỉ đạo công việc. Nhưng hôm nay thì tất cả mọi người đành phải tiếp nhận, không phải vì Hạ Tưởng quá mạnh mẽ, mà là cảm thấy Bí thư Trần trong thời điểm hiện tại không thể đưa ra lời chỉ đạo hay phương pháp thực hiện nào hữu hiệu cả.

– Tiếp theo, Thành ủy sẽ thành lập một tổ để xử lý sự cố, thứ nhất là ứng phó với các khả năng việc này sẽ trở thành cơn thủy triều trên các phương tiện truyền thông, thứ hai là điều tra lại chân tướng sự thật những lời trên mạng, từ đó đưa ra lời giải thích cho Tỉnh ủy và những người tham gia trên mạng.

– Tôi tán thành.

Bùi Nhất Phong giơ tay phải lên cao đồng ý.

– Tuy rằng Internet là một loại công nghệ mới nhưng chúng ta cũng không thể lạc hậu rớt phía sau thời đại, phải cùng tiến bộ kịp với thời đại. Internet thì chúng ta không thể giết chết được, cũng chỉ có thể thích ứng với các quy tắc của Internet, sau đó mới dần dần chiếm được quyền phát ngôn. Việc này làm cho tôi cực kỳ xúc động, Cục Công an thành phố cũng có mạng Internet cảnh sát nhưng lực lượng này vẫn chưa thích ứng được xu thế như con nước lớn của Internet, do đó tôi cho rằng tất yếu phải thành lập một phân cục Internet, chuyên môn phụ trách về những việc xảy ra trên Internet.

Bùi Nhất Phong rất khôn khéo, mượn sự kiện này để mở rộng quyền lực, đề xuất thành lập phân cục Internet. Sự thành lập mới này sẽ dẫn tới việc mở rộng trong tuyển chọn nhân viên, thậm chí có thể còn phải xây dựng thêm các ký túc xá, gia tăng các khoản chi tài chính. Bài tính của y rất rõ ràng, nhưng đề nghị của y cũng không phải là không có lý, ở kiếp trước, thì việc quản lý được Internet càng ngày càng được ngành công an ở khắp mọi nơi coi trọng, sau đó tất cả mọi nơi đều lần lượt thành lập những phân cục Internet.

– Đúng là việc này rất cần thiết.

Trần Thiên Vũ gật đầu.

– Rất cần thiết.

Ngô Minh Nghị tán thành.

Hạ Tưởng tiếp tục nói:

– Cuối cùng, tôi đề nghị đồng chí Bì Bất Hưu tạm nghỉ ngơi một khoảng thời gian để điều chỉnh lại trạng thái tinh thần và sức khỏe của mình một chút, đồng thời viết một bản tường trình lại sự kiện đã xảy ra và nộp cho Thành ủy. Trong bản tường trình thì phải chân thật, khách quan, không cần xen vào các khuynh hướng chủ quan của mình, ví dụ như vì sao lại nói chuyện cùng với Kỷ Phong Tranh, đã nói những gì, vv… Nếu Thành ủy không nắm giữ được các tình hình chân thật thì cũng không có cách nào đưa ra được lời giải thích cho Tỉnh ủy cả.

Bì Bất Hưu hờn dỗi nói một câu:

– Tôi cũng chẳng có gì để nói cả. Tôi cũng không tìm Kỷ Phong Thanh để nói chuyện và bản tường trình tôi cũng sẽ không viết.

Từ Hâm ho khan một tiếng, giọng điệu nhẹ nhàng nói ra một câu:

– Lão Bì, anh cũng đừng chống đối như vậy nữa, sự tình đã tới nông nỗi này thì anh cũng nên có lời giải thích với Thành ủy.

Vẻ mặt của y ngượng nghịu, dường như đang cố sức để hạ một quyết tâm rất lớn.

– Tôi cũng muốn xin nhận sai lầm của mình với Bí thư Trần và Thị trưởng Hạ, trong vấn đề tự sát của Kỷ Phong Tranh thì tôi cũng không thể trốn tránh được trách nhiệm của bản thân…

Tất cả mọi người trở nên chấn động, như thế nào việc này lại có liên quan đến Từ Hâm?

Kỷ Phong Tranh đã chết được hai tháng, ai nấy cũng đều nghĩ việc này đã hoàn toàn trôi qua, ai ngờ đột nhiên đúng lúc biển không có gió lại dậy sóng, trên khoảng đất bằng phẳng lại nổi lên một loạt các tiếng sấm sét, làm dẫn phát một loạt tin tức nổi lên khỏi mặt nước.

Mọi người đều nghĩ chắc chắn rằng Từ Hâm sẽ không dính sâu trong vụ việc này, không ngờ với vẻ mặt đau lòng của Từ Hân khi nói ra điều này khiến cho không ít người phải âm thâm khâm phục sự gian xảo, lớn mật của Từ Hâm, so với việc cố gắng chống chế của Bì Bất Hưu thì không biết cao minh hơn gấp mấy lần.

– Trước khi Kỷ Phong Tranh tự sát có tìm tôi uống rượu, lúc ấy anh ta rất buồn khổ, hy vọng tôi giơ tay cứu giúp. Tôi nhất thời do dự không mở cho anh ta một con đường nào cả, kết quả đêm đó đã làm cho anh ta đi tới bước đường cùng. Chỉ cần nhớ tới vẻ mặt thống khổ đầy tuyệt vọng của anh ta thì tâm tình của tôi khó có thể bình tĩnh được.

Ánh mắt của Từ Hâm dừng lại ở trên người của Bì Bất Hưu.

– Kỷ Phong Tranh có nói rằng Chủ nhiệm Bì tìm gặp anh ta để nói chuyện, áp lực tâm lý của anh ta rất lớn, chỉ sợ là đã vượt qua ngưỡng chịu đựng của anh ta. Lúc đó, tôi cũng chỉ nói cho có lệ một vài câu, cũng không để ý ở trong lòng. Hiện tại, ngẫm lại thì hối hận không kịp, nếu tôi nói chuyện nhiều với anh ta thêm một chút, động viên, an ủi mở thêm con đường khác cho anh ta, thì có lẽ bi kịch sẽ không phát sinh.

Ánh mắt của Từ Hâm đã ươn ướt, nghẹn ngào nói không ra lời.

Biểu diễn của y rất tốt, biểu lộ tình cảm chân thật cũng rất tốt, dù sao y cũng đã đả động được suy nghĩ của những người ngồi ở đây, không ai cho rằng trong việc dẫn tới cái chết của Kỷ Phong Tranh thì y có chút trách nhiệm nào mà ánh mắt của mọi người đều nhìn thẳng về phía Bì Bất Hưu.

Bì Bất Hưu như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, ngàn vạn lần y không ngờ Từ Hâm lại mượn cơ hội bán đứng y thế này. Trong lòng y không ngừng thầm mắng rằng Từ Hâm là con cáo già, mượn cơ hội đổ lửa lên người khác, thằng cha này mới đúng thực là người nham hiểm, giả dối nhất.

Trên thực tế, trong tình cảnh hiện giờ thì bất kể là Bì Bất Hưu có thừa nhận trách nhiệm trong vụ việc Kỷ Phong tự sát hay không Tranh, thì trên cơ bản mọi người đang ngồi tại đây đều nhận định việc này do y gây ra, do đó y rất khó lòng để giãi bày và giải thích, vì thế cũng không nên tốn công sức vô ích để làm gì cả.

Trần Khiết Văn cảm giác tinh thần của mình đã đến ngưỡng không chống đỡ nổi nữa. Hội nghị thường vụ ngày hôm nay hoàn toàn bị Hạ Tưởng nắm trong tay, cô ta không thể làm gì để có thể vãn hồi lại thế cục. Hơn nữa, cô lại liên tục mắc sai lầm, hôm nay xem như phải mất mặt mà về nhà vậy. Vì thế, cô xua xua tay dáng vẻ không còn chút sức lực rồi nói:

– Ý kiến của Thị trưởng Hạ rất đúng, cứ theo như vậy thực hiện đi. Còn vấn đề của lão Bì thì cần phải thương thảo thêm, nếu bỏ qua được thì nên bỏ qua.

Không giống như các buổi hội nghị khác thì thường phải có những lời tổng kết, Trần Khiết Văn ngoại trừ việc đồng ý với ba điểm trong ý kiến của Hạ Tưởng ra thì hai điểm khác ngay cả thông lệ bổ sung thêm chút ít cũng đều không có, liền tuyên bố tan họp. Điều này không khỏi làm mọi người nghĩ thầm trong bụng, hội nghị thường vụ ngày hôm nay xem như Thị trưởng Hạ nắm tiết tấu trong tay từ đầu đến cuối, còn Bí thư Trần thì bại trận đến rối tinh, rối mù.

Không phải thua là bại, quả thật ngày hôm nay thì Bí thư Trần biểu hiện vượt quá ngưỡng chịu đựng của mọi người, giống y hệt như các loài ruồi, bọ, cảm giác không có chút đầu óc nào, không tìm ra được phương hướng. Chẳng lẽ đúng thực là Bí thư Trần không thể thích ứng được tình thế đang ở trước mắt?

Hội nghị thường vụ ngày hôm nay nếu rơi vào trong tai của Tỉnh ủy thì cực kỳ bất lợi cho sự phát triển về sau của Bí thư Trần, sẽ tạo những ấn tượng cực kỳ không tốt cho lãnh đạo tỉnh.

Tiếp đó, Bì Bất Hưu và Bùi Nhất Phong được giữ lại, tiếp tục hội đàm với Trần Khiết Văn, còn Hạ Tưởng trở lại phòng làm việc của mình, tiếp đó là Thường Hào liền bước theo đi vào.

– Thị trưởng Hạ, việc này còn tiếp tục làm phiền đến ngài.

Gần đây thì Thường Hào nhận thức khá chuẩn về Hạ Tưởng, y cũng rất rõ ràng việc Trưởng ban Tuyên giáo mà xin chỉ thị từ Thị trưởng thì không thể nào nói nổi, nhưng cũng không có cách nào khác. Trong việc đối phó với Internet thì Bí thư Trần hoàn toàn không có chút kinh nghiệm nào, nghe lời của cô ta thì chẳng khác nào đi vào đường cụt. Hơn nữa, y cũng hiểu rất rõ kết quả, xử lý tốt thì là công lao của Thành ủy, xử lý không tốt thì y phải chịu tiếng xấu gánh thay cho người khác.

Ai cũng không muốn mình phải chịu tiếng xấu gánh thay cho người khác cả.

Không hợp quy củ thì không hợp quy củ, chẳng sao cả, so với tiền đồ và tiếng xấu của mình thì quy củ tính là cái gì? Thường Hào rất tin tưởng Thị trưởng Hạ, cho rằng lần phong ba này thì ngoại trừ Thị trưởng Hạ ra không ai có thể giải quyết được.

– Tôi rất hoài nghi là có Nguyên Dã đứng ở phía sau lưng quấy rối, hơn nữa xem ra còn khả năng có nội ứng của Nguyên Dã. Thị trưởng Hạ, ngài nói phải làm sao bây giờ? Có cần yêu cầu Cục trưởng Bùi áp dụng thủ đoạn cưỡng chế hay không. Cứ đem bắt Nguyên Dã đã rồi tính sau?

Hạ Tưởng lắc đầu:

– Lão Thường, đến lúc nào rồi mà anh hồ đồ như vậy? Trước khi chưa có kỹ thuật xác minh để xác định địa chỉ IP, nếu không có căn cứ xác thực mà bắt một người nguyên là phóng viên của một tòa soạn báo cấp quốc gia, lại ở trong giai đoạn hiện tại, đây là anh còn chê Thiên Trạch có ít nhược điểm ư? Anh cũng không ngẫm lại thử xem, vào lúc này, khi Thiên Thạch đã trở thành điểm nóng cho các ngòi bút trên mạng chĩa vào, sẽ có rất nhiều phóng viên đang ầm kéo đến để đưa tin. Nếu anh bắt một phóng viên, không phải là đang cố tình chọc gậy bánh xe với giới tin tức truyền thông hay sao? Nếu như vậy, bọn họ không tấn công trực diện Thiên Trạch mới là lạ.

Những lời này nói ra làm Thường Hào vô cùng xấu hổ, y hổ thẹn vô cùng:

– Vâng, vâng, Thị trưởng Hạ phê bình rất đúng, suy nghĩ của tôi còn quá đơn giản, vẫn là ngài có cái nhìn đại cục, ánh mắt nhìn xa trông rộng.

Hạ Tưởng phẩy tay bẻ ngang lời nịnh hót của Thường Hào:

– Nhiệm vụ bây giờ thì đầu tiên là cứu lửa trước, sau đó sẽ yêu cầu lão Bùi dùng kỹ thuật để điều tra, không thể để sự tình càng làm càng loạn thêm nữa.

Hắn lại thở dài một hơi:

– Lão Bì cũng là, đến lúc nào rồi mà vẫn còn muốn chống chế. Lão Từ cũng đã nói ra chân tướng mà anh ta còn vẫn không chịu tiếp thu, đúng thực là rất hồ đồ. Nếu không phải xem trọng anh ta là một đồng chí lão thành thì tôi đã phản ánh vấn đề này lên lãnh đạo Tỉnh ủy.

Mí mắt Thường Hòa nhảy lên mấy cái, hiện tại thì Thị trưởng Hạ đã cũng thi triển đủ ân, uy. Thủ đoạn càng ngày càng sử dụng thành thạo, đến ngay cả y cũng quên rằng Hạ Tưởng mới chỉ là một người 31 tuổi.

– Quả thật lão Bì đã tìm Kỷ Phong Tranh để nói chuyện gì đó… Tuy nhiên, nội dung cụ thể thì không ai được rõ. Mà anh ta cũng là, sự tình cũng đã công khai đến vậy, mà còn không thừa nhận? Hếu anh ta hợp tác thì Thành ủy cũng không bị động đến mức như vậy.

Thường Hào cũng có chút tâm lý giận chó đánh mèo đối với Bì Bất Hưu. Sự tình này do gã gây ra, cuối cùng không xử lý xong việc thì nói không chừng mình lại phải làm cái việc là gánh vác mọi hậu quả bất lợi, cái lão già này, đúng thực là đồ chết bầm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 25/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lưu Phong – Quyển 8
Thiên Chiếu thật sự kinh hãi vội vàng lộn ngược, sau khi rơi xuống đất, trước tiên vội vàng nuốt vào dược hoàn trong một chiếc lọ màu đen. Sau đó vội vàng thúc dục minh phủ tà khí trong cơ thể để đối kháng với tử vi linh hỏa của Lưu Phong. Chỉ thấy sắc mặt Thiên Chiếu một mảng tái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Dương Thần – Quyển 5
Trong phòng Tổng thống ở một khách sạn cao cấp năm sao Trung Hải, Ninh Quốc Đống vừa mới tham gia một yến hội, tự cởi lễ phục do nhà thiết kế Mễ Lan tự mình thủ công may thành, sau khi rót một chén Bordeaux ướp lạnh, hai chân bắt chéo ngồi trên ghế da lớn gần cửa sổ, ánh mắt vài phần mê ly...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lưu Phong – Quyển 4
Hoàng thái tôn suy nghĩ một chút, nói: “Không sai, Trương Trạch Toàn sau khi bị hạ ngục thì nữ nhi của hắn bị tống vào Giáo Ti phường.” Không đợi Hoàng thái tôn nói xong, Thái tử phi đã ngắt lời: “Ngươi phái người đi đưa nữ nhi của hắn giam vào một nơi bí mật. Đến lúc đó xem...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân