Hoa Nhị phu nhân tức tới bật cười: “Té ra ngươi đang nói bản cung hại ngươi đấy hả?”
“Không không, vi thần không dám.”
“Phì dâm tặc, ngươi lợi dụng tín nhiệm của hoàng hậu, vào cung cấm cùng con tiện nhân Lý Đức phi gian díu, dâm loạn hoàng cung, giờ bị bắt gian tại trận lại còn đổ cho người khác, chó lợn không bằng.” Vương tu nghi nhổ bọt vào mặt ông ta:
“Muội nhớ rồi, muội nhớ rồi, lúc nãy khi thấy chúng ta tới, con thị nữ Xuân Hương của à đã tỏ ra rất hoảng sợ, quỳ xuống chậm một chút, thì ra là thế.” Lý chiêu ái nhớ ra một chuyện kêu lên:
Tạ tiệp dư cũng á một tiếng: “Đúng, đúng, phản ứng của ả cung nữ đó rất lạ, rõ ràng là biết chuyện xảy ra trong này rồi, bắt lấy ả, đánh đòn xem chúng còn đổ cho người khác được nữa không?”
Cả đám phi tần mồm năm miệng mười chửi bới, Lô Đa Tốn cho thêm mười miệng cũng chẳng đấu nổi với đám nữ nhân đang phấn khích này, còn Lý Đức phi biết là xong rồi, nói gì cũng vô nghĩa thôi. Trước đó nàng mua chuộc Mạnh Hoa, vốn chỉ cần chút tin đồn nào đó thôi truyền tới tai Triệu Quang Nghĩa đủ hạ Hoa Nhị, nàng biết ông ta cực kỳ đa nghi còn bạc bẽo. Giờ đây nàng thực sự làm chuyện kia, bao người chứng kiến như thế, nguyên nhân có là gì cũng không quan trọng nữa rồi, trong cuộc chiến này, nàng thua rồi.
“Được rồi, mọi người đừng nói nữa.” Hoa Nhị nổi giận quát một tiếng, đầu quay sang bên tựa hồ không muốn chứng kiến cảnh dơ bẩn trước mắt: ” Người đâu, bắt hai kẻ này mang tới Thẩm hình viện, báo kết quả cho bản cung.”
Theo lý thì đáng lẽ chuyện này phải giao tông chính ti chuyên môn xử lý thành viên hoàng gia phạm tội mới đúng, đám phi tần cũng nghĩ thế, nhưng chớp mắt lại tán đồng với Hoa Nhị, giao cho Thẩm hình viện cũng đứng chức trách, hơn nữa ra tới đó là công khai rồi, không có khả năng bao che cho hai kẻ này, thế chẳng phải tốt hơn à? Chắc chắn là do hoàng hậu tức giận vì bị ả Lý Đức phi và tên gian phu tức giận nên mới làm thế.
Không chỉ hai người này, cả đám cung nữ thái giám ngoài cổng cũng bị coi là đồng phạm giải đi.
Chuyện tụ hội hôm nay coi như hỏng rồi, nhưng ai bận tâm chứ, chuyện thế này không biết đủ mọi người bàn tán bao lâu nữa kìa.
Lãnh Nghệ đã về tới nhà, kiểm tra công việc trong vườn của Mạnh Hoa xong thì khen ngợi cho ông ta về, chuyện ở hoàng cung do chính y sau khi đánh ngất Lô Đa Tốn, Lý Đức Phi thì lột sạch y phục bọn họ xếp cạnh nhau, phần còn lại Hoa Nhị xử lý.
Sau đó thế nào không cần y nữa, tin rằng với sự am hiểu cung cấm của Hoa Nhị, nàng còn làm tốt hơn y nữa.
Quả nhiên là về nhà chưa lâu, người của thẩm hình viện tới bẩm báo, Lý Đức phi và Lô Đa Tốn thông gian ở hoàng cung, bị hoàng hậu nương nương và các phi tần bắt tại trận, giải tới thẩm hình viện rồi.
Lãnh Nghệ tức tốc dẫn Doãn Thứu và đội hộ vệ lên đường.
Thẩm hình viện đặt ở Tụ Anh điện gần kề nội cung, nơi này kinh qua cải tạo thì đã đầy đẩy đủ phòng làm việc lẫn phòng giam, cùng nhân viên. Không ít quan viên đứng ngoài muốn nghe ngóng tin tức, Lãnh Nghệ không trả lời gì hết.
Lãnh Nghệ gọi hai nữ quan dặn dò vài câu rồi phái đi thẩm vấn Lý Đức Phi và Xuân Hương, còn Lô Đa Tốn giao cho Doãn Thứu.
Tới giờ Lãnh Nghệ vẫn dùng Doãn Thứu không chỉ vì lão già này giỏi tra tấn, còn nguyên nhân quan trọng nữa, ông ta chính là tai mắt của Triệu Quang Nghĩa, vài việc giao cho ông ta làm, tự có người bẩm báo lên thay y, lời qua miệng ông ta, Triệu Quang Nghĩa càng tin.
Mấy chuyện vặt này Lãnh Nghệ không phải tốn công, về phòng làm việc thong thả uống trà chờ đợi.
Hồi lâu sau có thuộc hạ vào báo, Lý Đức Phi và Xuân Hương đều khai rồi, theo lời khai thì Lô Đa Tốn dụ dỗ nàng, nhiều lần thông gian, Xuân Hương đều ở ngoài trông chừng. Còn tra hỏi ra nàng thông đồng với Hoa Minh Tôn đầu độc Lý Hiền phi.
Lãnh Nghệ đã biết chuyện này từ Hoàng chiêu nghi rồi, đây là lý do y hứa hẹn với Hoa Minh Tôn sẽ cho ông ta ảnh khỏa thân của Tiểu Chu hậu.
Y sai người giao lời khai này cho Doãn Thứu, Doãn Thứu không làm y thất vọng, Lô Đa Tốn cũng theo đó mà khai.
Bấy giờ Lãnh Nghệ tới phòng thẩm vấn.
Khỏi nói cũng biết Lô Đa Tốn dưới khốc hình của Doãn Thứu trông thảm thế nào, Lãnh Nghệ ngồi sau bàn thẩm vấn, thong thả hỏi: “Trừ chuyện này ra, ngươi còn tội gì nữa không?”
Lô Đa Tốn rên hừ hừ trên mặt đất: “Hết rồi…”
“Hết?” Lãnh Nghệ cười lạnh: ” Ngươi đồng đảng với Tống Kỳ, Ngô Phối Tường, Đảng Tiến làm chuyện hay ho gì, tưởng không ai biết sao?”
Lô Đa Tốn biết tội mình chết chắc rồi, nếu giữ được chuyện kia may ra Tề vương soán ngôi thành công niệm tình một lòng trung thành mà tha cho, nên đời nào khai nhận: “Đại nhân, ta không biết ngài đang nói gì.”
Lãnh Nghệ đã mang theo lời khai của Tống Kỳ và Đảng Tiến, ném trước mặt hắn: “Tự xem đi.”
Lô Đa Tốn vừa xem vài trang đã biết hết rồi, chuyện này lộ ra là xong rồi, lòng nguội lạnh hy vọng cũng tất ngấm.
“Ngươi còn định cãi gì nữa đây, khai ra đi, đằng nào ngươi cũng chết, muốn chết nhẹ nhàng hay chết trong đau đớn tột cùng là tùy ngươi… À không, ta đảm bảo ngươi không chết một cách dễ dàng đâu.” Lãnh Nghệ đứng dậy ra hiệu cho Doãn Thứu tiếp tục:
Lô Đa Tốn sợ chết khiếp rồi, cuống cuồng khai hết chuyện Tề vương chuẩn bị mưu phản ra sao, khai ra cả mấy đồng lõa, song ông ta chỉ biết vài người, không rõ toàn bộ kế hoạch.
Lãnh Nghệ có được danh sách, sai binh sĩ Thẩm hình viện truy bắt, đồng thời soạn công văn khẩn cấp đem cả lời khai của Lý Đức phi gửi cho Triệu Quang Nghĩa. Khi phi kỵ từ Tụ Anh điện hùng hổ xong ra ngoài khiến không ít quan viên ở ngoài sợ hãi.
An bài phó thủ của mình là Lý Xương Linh xử lý nốt phần còn lại, điều này cũng đồng nghĩa với việc chia cho hắn một phần công lao lớn, Lý Xương Linh tất nhiên vỗ ngực đảm bảo làm thật tốt. Lãnh Nghệ về tới nhà thì trời đã tối, kỳ thực nếu không phải đã hẹn với đám thê thiếp, Lãnh Nghệ còn chưa về được.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Tri huyện |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 23/12/2024 05:55 (GMT+7) |