Kiểu họp thế này đám quan viên lần đầu tiên tham gia, vấn đề thẳng thắn như thế bọn họ cũng lần đầu gặp phải. Kỳ thực đây là vấn đề ai cũng muốn làm, nhưng chưa bao giờ có cuộc bàn bạc cụ thể nào, có cũng chủ yếu tập trung vào nông nghiệp. Bọn họ là quan viên triều đình, là sĩ đại phu, ai lại nói chuyện tiền bạc chứ?
Bởi thế cả đám đưa mặt nhìn nhau, không ai lên tiếng cả.
“Được, mọi người không nói thì ta nói.” Lãnh Nghệ thực ra cũng biết bọn họ có phản ứng gì, vì trước đó y nói chuyện với Liêu tri phủ rồi: ” Khi ta làm tri huyện Âm Lăng nhận ra, ruộng đất thiếu nhất là trâu cày. Đại bộ phận nông hộ cày cấy dựa vào nhân lực, giúp đỡ lẫn nhau, vừa mệt mà hiệu quả thấp.”
“Làm ruộng không cày thì sản lượng không cao, phương thức canh tác quá lạc hậu là nhân tố quan trọng nhất. Mọi người đều biết Ba Châu chúng ta núi nhiều đất ít, đất canh tác chủ yếu ở trên núi, không phải đất màu. Vì thế chuyện canh tác càng chuyên sâu mới nâng cao được sản lượng lương thực. Muốn thực hiện mục tiêu này phải có đủ trâu cày.”
Khâu chủ bạ, à không, giờ nên gọi là Khâu huyện lệnh rồi, ông già này tức thì đứng lên hưởng ứng: “Thông phán đại nhân nói rất đúng, huyện Âm Lăng năm nay nhờ được thông phán đại khi đó còn làm tri huyện Âm Lăng mượn rất nhiều trâu, tổ chức cày ruộng giúp dân. Năm nay lúa gạo mọc rất tốt… Ôi nếu không phải là bị lũ phá hủy, năm nay huyện Âm Lăng sẽ có vụ mùa bội thu rồi.”
Phía dưới sôi nổi hẳn, nông nghiệp mà, cái này không kỵ húy gì, quan viên quan tâm tới nông nghiệp còn được tán thưởng. Tri huyện Ân Dương nói ngay: “Đúng thế, mọi người đều hiểu làm ruộng không có trâu cày thì không thể có sản lượng cao. Nhưng bách tính quá nghèo, không mấy người mua được trâu.”
“Ta mua thay họ.” Lãnh Nghệ nói đơn giản dứt khoát:
Lời này vừa ra phía dưới xôn xao.
Lãnh Nghệ ra hiệu cho họ yên tĩnh: “Tất nhiên là không phải cung cấp miễn phí, ta nghĩ thế này… Ta sẽ bỏ tiền ra mua nghé ở vùng ngoài, để bách tính nuôi. Một con trâu chừng một hai năm có thể trưởng thành. Đợi trâu lớn có thể bán đi, trả tiền nghé cho ta. Nếu không muốn bán có thể dùng lương thực trả tiền trâu. Ta muốn tổ chức một chợ trâu ở Ba Châu này, lợi dụng ưu thế giao thông thuận tiện của Ba Châu, biến Ba Châu thành nơi tập trung trâu cày của cả vùng.”
Một lý trưởng già run run đứng lên, chắp tay một cái: “Đây là cách hay, Ba Châu chúng ta có nhiều đồi núi thấp, không thích hợp cho trồng cấy nhưng lại cực kỳ thích hợp để nuôi trâu. Nếu chúng ta nuôi được trâu, vừa có để dùng, vừa có thể bán… tiểu nhân năm xưa đã có ý nghĩ này, chỉ là một mình không làm được. Thông phán đại nhân nếu có thể tổ chức mọi người làm chuyện này thì đúng là công đức vô cùng.”
Một vị khác cũng hưng phấn: “Phải đó, nuôi được trâu, chúng ta sẽ có nhiều trâu giá rẻ, có nhiều bách tính có trâu rồi, như thế không chỉ bán được trâu mà ruộng cũng sẽ làm ra nhiều lúa hơn. Cách này quả là hay.”
Ti phòng hộ phòng huyện Ân Dương do dự cười nịnh: “Chủ ý của thông phán đại lão gia rất hay, nhưng đầu tư không nhỏ, trong thời gian ngắn lại khó thu về lợi ích…”
“Ta biết lo lắng của ngươi, lo ta nhất thời kích động, không duy trì được chính sách này khiến nó dừng nửa chừng.” Lãnh Nghệ đảm bảo: ” Lần này Khai Bảo hoàng hậu thưởng cho phu nhân ta một số châu báu, ta quyết định lấy ra đầu tư, kiến thiết trợ châu. Ta đã bán số châu báu đó được 2000 vạn đồng, trong đó một nửa mua nghé, cấp cho người dân tự nuôi, một nửa dùng cho chợ trâu. Ta có thể nói thẳng cho mọi người, ta không định kiếm tiền, chỉ cần thu hồi vốn là tốt rồi, đây là ân huệ của Khai Bảo hoàng hậu, ta đã nhận rồi, cũng muốn chia sẻ cùng bách tính.”
Liêu tri phủ cười khà khà vuốt râu lên tiếng vào lúc quan trọng nhất: “Bản phủ xác nhận điều đó, Lãnh đại nhân đúng là có ý này, mọi người không cần nghi ngại.”
Phía dưới liên tục tán thưởng, Lãnh đại nhân vì bách tính làm việc, yêu dân như con, lại ca tụng ân đức Khai Bảo hoàng hậu. Nhưng trong lòng âm thầm tính toán lợi ích, nếu Lãnh Nghệ thực sự làm được như y nói, vậy lợi nhuận trong này lớn lắm, bọn họ phải tranh thủ.
Đây chính là điều Lãnh Nghệ muốn, thực ra y vẻn vẹn chỉ có ý tưởng, để thực hiện cần nhiều người thạo việc, đám quan viên này chẳng ai ngốc, chỉ là chuyện không lợi cho bản thân thì họ chẳng tội gì tích cực, giờ y nhường phần lợi này ra, tất cả tham gia vào. Thị trường phồn vinh lên, lúc đó chợ trâu trong tay y, thật ra không muốn có lợi cũng khó.
Tiếp theo đó cuộc họp tích cực hẳn lên, ai nấy hăng hái phát biểu ý kiến, đóng góp không ít chủ ý hữu ích.
Không bao lâu sau, công cáo thành lập chợ trâu ra đời, cùng với tuyển người nuôi trâu và buôn trâu, do Đổng sư gia phụ trách tổ chức, Vũ bộ đầu và Tống bộ đầu đảm bảo an toàn, chợ trâu đi vào giai đoạn thao tác.
Có sự tích cực của đám quan viên các tri huyện các nơi, chợ trâu triển khai thuận lợi, được lợi trước tiên tất nhiên sẽ là thân thích của bọn họ rồi. Điều này là khó tránh, Lãnh Nghệ không muốn quản quá gắt, vì nước quá trong không có cá. Dù sao chỉ cần quy mô nuôi trâu lớn lên, lợi ích sớm muộn cũng tới với bách tính bình thường.
Vì thế dựa vào giao thông thuận lợi, rất nhanh nghé non được quy tụ về Ba Châu, sau đó nữa mọi người có thể thấy nghé ăn cỏ ở khắp nơi.
Lãnh Nghệ muốn là lập nên một sản nghiệp quy mô lớn, đợi trâu lớn lên, Ba Châu sẽ biến thành trung tâm nuôi dưỡng phân phối trâu cho tất cả các vùng quanh đây. Số lượng nhiều thì giá sẽ rẻ, trâu rẻ thì có nhiều người hơn nữa có thể mua trâu, nông nghiệp đi lên, nông nghiệp thúc đẩy thương nghiệp, tạo thành vòng tuần hoàn tốt. Lúc đó y có thể công thành thân thoái rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Tri huyện |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 23/12/2024 05:55 (GMT+7) |