Út Thơm sửa soạn lại chiếc giường trúc, tài sản quý giá duy nhất trong căn nhà tranh vách đất này, căn nhà đã được chồng và anh em chị dựng nên được 2 năm nay, trước ngày tân hôn của vợ chồng chị. Út Thơm thay chiếu, gối và chăn mới cho cái giường, cả mùn cũng được chị phủ sẵn dù trời mới chập choạng tối, chẳng là đêm nay, chị lại dùng nó để tiếp đón một người đàn ông quen thuộc.
Sau khi sửa soạn giường chiếu xong thì Út Thơm sửa soạn cho chính mình, chị lấy từ trong tủ quần áo ra nào là quần lanh đen, áo bà ba trắng, và đặc biệt một bộ đồ lót trắng mới tinh vẫn còn nguyên mác, nguyên bọc, chị mới mua nó ở chợ huyện sáng nay. Út Thơm ngắm nghía bọc đồ lót đó, cả đời chị gần 30 mươi năm nay mới cầm trên tay 1 bộ đồ lót đẹp đẽ sang trọng như thế, mặt chị rạng rỡ thể hiện sự thích thú, tay run run xé vỏ bao nilon nhẹ nhàng như sợ làm hư nó, rồi chị mân mê miết dọc theo từng đường may mũi chỉ, hay săm soi hoa văn được thêu nổi đơn giản trên đó.
“Ôi đẹp quá, còn thơm nữa, cái này là đồ của mấy bà lắm tiền nhiều của mới hay mặc, chứ phận nghèo như mình nào dám có mơ tới, giờ thì mình cũng có được 1 bộ, nhưng cũng tốn tận 15 đồng, đắt thật. Mình chỉ dám mua 1 bộ, dù gì cũng là tiền ông Cao đưa, mua hết mặt mũi nào nhìn ông, cũng đâu phải tiền của mình… Ôi mày đẹp làm sao, tao sẽ mặc mày lên người, hihi”, Út Thơm mỉm cười mãn nguyện, chị đưa bộ đồ lót trắng đó lên mũi ngửi đầy vẻ say mê, nâng niu như 1 bảo vật trên đời, suy cho cùng chị cũng là phận đàn bà, cũng ham sửa soạn trau chuốt nhung lụa, nhưng đâu phải ở đời muốn gì cũng được.
Gia đình Út Thơm vốn nghèo khó, làm thuê cho điền chủ Cao như bao phận đời nông dân trong làng này. Từ thời con gái đến giờ, Út Thơm chỉ mặc những bộ đồ lót như cái áo ba lỗ cụt tay do mẹ chị để lại, được vá víu tạm bằng vải vụn mỗi khi nó sờn rách, chị mặc nó phía trong người để che đi núm vú vun cao, bộ ngực nảy nở trước bao ánh mắt người đời khi chị ra đường của phận đàn bà, chị làm gì biết những bộ đồ lót xịn là gì. Mà có phải mình Út Thơm khổ thế đâu, biết bao phận đời con gái ở cái xứ này cũng như chị, cái nghèo cái khổ không tiền đã đẩy họ ra xa khỏi cuộc sống văn minh hiện đại, chẳng bù với bây giờ.
Út Thơm đóng cửa chính và cửa sổ lại, nhưng cũng không quên cho chú chó Phú Quốc tên Gạo của gia đình mình vào nhà, vì để ở ngoài chú sẽ gầm gừ cào cấu làm hư cửa và các tường đất. Mà nói là cửa cho sang chứ thật ra cũng chỉ là vài miếng lá dong khô được nẹp vào giữa những thanh gỗ, đủ để che nắng che mưa, chứ không che được con mắt người nào muốn nhìn, cả căn nhà chị cũng vậy, lỗ mọt lỗ thủng rải rác khắp các bức tường đất, nhưng cuộc đời bần nông như thế quen rồi, liệu trau chuốt cho ai xem khi cả ngày ngoài đồng áng và thời gian rảnh đâu mà sửa sang lại chúng khi chồng chị cả ngày đầu tắt mặt tối lao động cho điền chủ Cao rồi. Căn nhà sẽ chỉ được sửa lại với điều kiện mùa mưa bão đến hoặc tận dụng thời gian điền chủ cho họ nghỉ ngơi vào dịp Tết Nguyên Đán, sau những ngày làm việc vất vả để sửa chữa nó. Út Thơm mang theo cây đèn cầy đang cháy sáng duy nhất trong căn nhà bước vào buồng tắm, chị cũng chẳng buồn lòng kéo tấm rèm vải cũ kỹ che lại khi yên tâm rằng cửa nẻo đã được đóng kín, có con Gạo bên cạnh và chó các nhà xung quanh nuôi sẽ sủa khi thấy người lạ nào bén mảng quanh đây. Út Thơm ngân nga vài câu ca cổ yêu đời, từ từ trút bỏ hết quần áo trên người, mặc cho chú chó nằm yên bên cạnh đưa đôi mắt dòm ngó.
Út Thơm năm nay đã gần 30 tuổi, chị kết hôn trễ vì thương ba thương mẹ và thương cả xấp em nhỏ, chị chấp nhận hy sinh thời kỳ xuân xanh, tươi đẹp nhất của mình để chăm lo ba mẹ già và quán xuyến nuôi các em khôn lớn mặc cho biết bao cánh đàn ông già trẻ lớn bé ngày đêm theo đuổi tán tỉnh. Rồi khi bố mẹ mất và các em yên ổn cuộc sống, Út Thơm mới bằng lòng kiếm một tấm chồng sinh con để làm tròn trách nhiệm của một kiếp người, đó là điều mà mọi người trong nhà hay nói với chị. May mắn thay, tuổi tác dường như chỉ làm tăng thêm sự đậm đà hấp dẫn của Út Thơm kèm với nhan sắc kiều diễm mật ngọt của chị, đàn ông quanh làng vẫn cứ như những con ong chầu chực bông hoa ấy mở nhụy để xông vào, chắc các bà mụ đã rất dày công nhào nặn ban tặng nét đẹp đó cho chị.
Ngọn nến làm in bóng cơ thể 1 người phụ nữ và 1 chú chó to lên trên bức rèm khép hờ hững, đó là một mái tóc dài thướt tha đang buông xõa, một bộ ngực căng tròn đầy đặn vươn cao mời gọi, một cặp mông cong tròn nở nang của con gái xứ ruộng đồng và một đôi chân thon dài nhìn rất khiêu gợi, tất cả chúng đều đang được những dòng nước mát mà Út Thơm xối lên người mơn trớn len lỏi, chảy dọc khắp cơ thể căng tràn nhục dục của chị. Nguồn nước chứa đầy phù sa như 1 phép màu làm da dẻ Út Thơm trắng sáng hơn, như thầm trả công cho chị khi đã phải bỏ công đi múc chúng ở con sông cạnh nhà.
Út Thơm biết mình đẹp, đơn giản là vì đàn ông quanh đây vẫn luôn tán tỉnh theo đuổi và dòm ngó chị từ tuổi cặp kê đến giờ, họ có thể là bần nông hay tá điền thuê mướn, người lính hay sĩ quan, điền chủ hay cậu ấm, là người to cao lực điền, hay thư sinh yếu đuối, là cậu trai mới động dục hay ông lão góa vợ. Tựu chung lại, họ đều là những kẻ đã ngã gục trước vẻ đẹp đằm thắm và cơ thể gợi tình của Út Thơm, niềm ước ao sở hữu được chị và nhất là được tận hưởng cái xác thịt quyến rũ mà bao cô gái không thể sánh bằng của chị là điều mà các anh đàn ông khi đã gặp chị rồi thì luôn ngày đêm mơ tưởng. Để dập tắt đi những kẻ si tình đó, vì thứ tình yêu mà họ mang lại cho Út Thơm không đem lại điều tốt đẹp gì ngoài những phiền toái trong cuộc sống, điều tiếng xì xầm của các chị em phụ nữ khác trong làng, những lời ghen tuông nói xấu của các bà vợ, và những lời đồn ác ý rằng chị cố tình ở vậy để quyến rũ hết tất cả đám đàn ông có trên đời, phải làm họ chết mê chết mệt với chị, để họ cung phụng chu cấp chị sống đầy đủ phủ phê hơn nên chị mới không thèm lấy chồng. Vì sợ hãi trước những miệng đời đó, vì sự hối thúc của các em, vì chẳng còn gánh trách nhiệm nuôi ba mẹ già, Út Thơm đành phải vội vàng quyết định lấy chồng, chị chọn đại một người đàn ông mà chị cảm thấy ưng ý, dù chưa nảy sinh tình cảm, đó là 1 người to cao khỏe mạnh, siêng năng và chưa có đời vợ nào. Út Thơm chọn người đó vì nghĩ theo quan niệm của ông bà xưa, người đàn ông như vậy sẽ không để vợ con đói khổ, chị không dám chọn cho mình 1 người có quyền có thế dù lọt vào mắt xanh của biết bao ông tổng, ông nghè, nhưng với bản chất nhút nhát, yếu đuối của mình, chị nghĩ bản thân không xứng đáng gia thế, chị cũng không chấp nhận làm vợ lẽ và chị thấy bản thân sẽ an toàn hơn biết bao nếu chị chấp nhận lấy một người đàn ông bần nông, để tránh xa những lời nói chua cay chị đèo bồng trèo cao của người đời.
Anh Đớt chồng Út Thơm là 1 người hiền lành, ít nói, có pha 1 chút cam chịu, đối lập với vóc dáng to cao, khỏe mạnh hơn người của anh. Anh Đớt đã từng hạnh phúc biết bao khi Út Thơm đồng ý lấy anh, người phụ nữ đẹp nhất mà anh từng thấy, anh cảm thấy ông trời đã phù hộ cho anh rất nhiều khi giúp anh vượt qua biết bao cây si khác quây quanh chị. Tuy vậy sự ghen tị thù ghét của những người đàn ông khác khi thấy anh Đớt đột nhiên trở thành chồng Út Thơm từ đó cũng thành hình làm anh có rất ít bè bạn, nhưng anh cũng không bận tâm lắm, vì cả ngày anh đã dành hết thời gian cho việc đồng áng, tối đến lại thỉnh thoảng ra canh chòi vịt cho điền chủ Cao. Đối với anh Đớt, điều quan trọng nhất trong đời anh bây giờ là chăm lo toàn vẹn cho Út Thơm, anh để chị ở nhà lo việc vặt vãnh cơm nước, mọi nặng nhọc còn lại anh gánh hết và mới đây anh càng trở nên hạnh phúc hơn khi Út Thơm báo với anh rằng chị đã có bầu, anh sắp trở thành bố. Còn gì tuyệt vời hơn khi người mình thương yêu sinh cho mình những đứa con kháu khỉnh, nhưng tiếc thay anh không hề biết rằng cái bầu đó không phải là của anh, một sự lừa dối đau đớn.
Út Thơm cứ ngỡ rằng sau khi lập gia đình rồi thì cuộc sống chị sẽ bình an đến hết đời, miệng đời cũng sẽ thôi nhắc về chị, thế mà trời xui đất khiến làm sao, chị lại bị điền chủ Cao chinh phục sau khi chị đã lấy chồng được hơn 1 năm. Điền chủ Cao đã ăn tươi nuốt sống thể xác và tinh thần của Út Thơm trong 1 lần hiếm hoi ghé nhà tìm chồng chị nhưng chồng chị lại không có ở đó. Đêm đó mặc cho lúc đầu con Gạo to lớn hung hãn sủa inh ỏi, nhưng với kinh nghiệm ghé thăm biết bao nhiêu nhà đàn bà góa chồng hay có chồng, điền chủ Cao luôn thủ sẵn những miếng thịt nướng tươi ngon trong người, và với thủ pháp dụ chó ngừng sủa, ông đã hiếp dâm chính chủ nhân của nó trên chiếc giường trúc, một phần là cũng do chủ nhân nó không dám kêu la cứu giúp. Thế rồi vì ngại ngùng, lại vì sợ điều tiếng, Út Thơm không dám hé răng nói chuyện này với ai, đành cam chịu chấp nhận, điều đó đúng y như dự đoán xảo quyệt của điền chủ Cao, lão biết rằng con mồi đã mắc bẫy nên càng thường xuyên ghé thăm nhà chị hơn, một phần lão cũng là 1 trong những kẻ si tình đã đổ gục trước vẻ đẹp của chị, đã theo tán tỉnh đòi cưới chị làm vợ lẻ ngần ấy năm nhưng chị một mực từ chối và 1 phần khi xâm chiếm được cơ thể chị rồi, lão càng khát khao thưởng thức nó hơn nữa. Vì bản thân điền chủ Cao ở xứ này như vua một cõi vì sự giàu có của mình, lão đã chinh phục chơi đùa không biết bao nhiêu cơ thể đàn bà, từ gái chính chuyên đến bà góa, từ những con đĩ điếm trên huyện đến những cô em mới lớn nhưng đua đòi cần tiền để ăn diện, ấy thế mà với cái cơ thể căng mọng và dâm dật của Út Thơm, lão lại mê mệt không dứt ra được.(Điền chủ Cao năm nay 41 tuổi, dáng lão mảnh khảnh, trông như thư sinh, nhưng lại là một gã đam mê điếm đàng cờ bạc).
Út Thơm dùng từng ngón tay thon dài của mình di chuyển kỳ cọ nhẹ nhàng từng bộ phận của cơ thể chị, chị biết đêm nay nó sẽ lại được dâng hiến cho một người đàn ông khác không phải chồng chị. Cũng đã bẵng đi 1 thời gian dài từ lần đầu tiên bị điền chủ Cao hiếp dâm, Út Thơm giờ như quen dần với chuyện lão ghé nhà để thăm cái lồn của chị, dẫu biết rằng đạo ở đời phụ nữ phải chính chuyên, xuất giá tòng phu – phu tử tòng tử, nhưng cớ sao từ khi bị con cặc của lão xâm chiếm, dục vọng tình dục của chị lại trở nên mãnh liệt hơn, dù rằng con cặc của chồng chị cũng đâu thua kém gì lão. Thế nhưng, cái thua của chồng Út Thơm là anh không hư hỏng hay sỏi chuyện tình dục như điền chủ Cao, anh không dám đòi hỏi hơn, không dám bậy bạ hơn, anh cung kính cúi mình như một tên hầu cận chỉ dám làm những gì mà chị cho phép hay như một người tu hành đạo giáo khắc khổ quan hệ tình dục theo khuôn khổ mà đạo đức ở đời cho phép, đó là điều anh nghĩ. Nhưng hỡi ôi, lên giường mà cần gì phép tắc đạo đời, Út Thơm cần nhiều thứ mãnh liệt, hư hỏng hơn thế, nhưng chị nào dám mở lời với chồng mình, chị nghĩ nói thế khác nào thừa nhận chị là thứ đàn bà dâm đãng lăng loàn, với ở đời đâu phải chỉ có mỗi việc đó, còn nhiều việc mà phận nghèo phải nghĩ đến mà. Thế nhưng tréo ngoe làm sao, chính điều đó lại làm Út Thơm càng ngày càng gần gũi với điền chủ Cao hơn, với lão thì chị bị động hết mọi thứ, nhưng bị động trong hoan lạc, lão thật biến thái bệnh hoạn, nhưng nhờ thế mà lại chạm đến những ham muốn dâm đãng thầm kín chất chứa bấy lâu trong người chị, như một người đả thông kinh mạch để chị trở thành 1 cao thủ võ lâm. Chỉ cần chồng Út Thơm đi vắng, thì chị biết đó là do điền chủ Cao điều anh đi để lão có thể ghé thăm chị, chị cũng không buồn giải thích cho chồng mình biết sự sắp xếp đầy ý đồ của lão, chị buông xuôi chấp nhận, không… không phải, có lẽ bây giờ chị thấy rạo rực mong chờ được lão ghé thăm hơn là buông xuôi của lúc trước, chẳng phải lần nào lão qua chị cũng tắm rửa trau chuốt bản thân mình thật kỹ rồi dâng tận miệng cho lão xơi đó sao.
“Mình khát khao tình dục đến thế ư, có thật là mình rất đĩ thõa như ông Cao nói không? Mình đã lấy chồng nhưng lại mang bầu với ông Cao, liệu khi vỡ lở chuyện thì mình sẽ ra sao, chắc vợ ông ta hay chính cả chồng mình giết mình mất, dân làng xua đuổi xa lánh mình cũng buồn tủi chết thôi, nhưng làm sao… làm sao có thể dừng tất cả những chuyện này lại được đây, có dừng lại thì mình cũng đang mang cốt nhục của người ta rồi, mình đã lừa dối chồng mình, và mình cũng lại thích những đêm được ông Cao ghé thăm, ông ta rất biết cách làm cho mình sướng đến ngất lịm, khác xa người chồng vạm vỡ lực điền của mình. Ôi… Thơm ơi… hồng nhan bạc phận mà người ta hay nói đây sao”, Út Thơm mơ màng ngồi tựa lưng vào lu nước trong buồng tắm, mặt chị đan xen cảm xúc lẫn lộn, lúc đầy tội lỗi hối hận, lúc lại cao trào hưng phấn kèm tiếng rên khẽ ở cuống họng. Đôi tay Út Thơm vẫn di chuyển kỳ cọ khắp cơ thể chị, nhưng có lúc chúng dừng lại se se 2 đầu vú đang cương cứng của chị, có lúc lại dừng ở cái mu lồn nhô cao trắng tinh của chị, rồi bất giác 1 – 2 ngón tay len lỏi thọc vào trong lồn chị, lúc nông lúc sâu, những giọt nước nước chảy chầm chậm xuống háng xuống đùi rồi dọc theo chân chị rơi xuống nền đất, chẳng biết đó là nước sông hay nước nhờn của chị nữa. Chú chó đực Phú Quốc vẫn nằm bất động ở đấy, chăm chú theo dõi từng hành động của Út Thơm, nó thật là may mắn hơn bao người đàn ông khác, luôn được chị cho làm khán giả thưởng thức cơ thể trần truồng hứng tình của chị, có lẽ điều đó cũng làm nó thấy thích thú nên mỗi lần chị đóng cửa nhà là nó chẳng chịu nằm ngoài, cứ nhất định đòi vào trong, chứ không cái cửa hay vách đất sẽ bị nó cào cho rách bươm, thật là 1 con chó đáo để.
Tiếng chó sủa của những căn nhà lân cận làm Út Thơm giật mình, con Gạo cũng sủa theo, nhưng nhìn cách sủa vui mừng hớn hở của nó thì chị biết là người nào rồi, đó chỉ có thể là điền chủ Cao, vì mỗi lần ông đến, đều đem cho nó 1 miếng thịt nướng to tướng. Út Thơm nghĩ cũng tội cho chú chó của mình, nó từ khi sinh ra đã sống với gia đình chị, nhưng với nó miếng thịt như bộ đồ lót trắng mà chị mới mua, tất cả đều là một thứ gì đó quá xa vời, vượt tầm với của cả chủ lẫn chó mặc cho họ vẫn hăng say lao động cực nhọc. Mọi thứ tài sản nông sản họ làm ra đều về tay các điền chủ, còn lại chút lương thực còm cho những mảnh đời nông dân nghèo khó, họ quây quần lại thành 1 xóm nghèo đùm bọc nhau, có cơm ăn đã là may lấy đâu ra tiền mà mua thịt, mua đồ lót, nhung lụa. Út Thơm tạm gác những suy tư, dằn vặt đang tuôn chảy trong đầu, chị vội lau mình rồi nhanh chóng mặc đồ vào, tuy vậy bộ đồ lót lần đầu tiên được mặc trên người cũng làm chị tốn kha khá thời gian, nhất là cái áo ngực vì chị chưa quen cài chốt như thế nào.
“Thơm ơi!!! Mở cửa cho anh nào, anh tới rồi đây”, tiếng gọi khẽ kèm những cái lay cửa sổ nhẹ nhàng.
“Em nghe rồi, ông đừng lắc cửa nữa kẻo xung quanh để ý”, Út Thơm nhanh chóng đáp lại cũng bằng lời nói khẽ tương ứng, chị nhanh chóng xách cây đèn cầy chạy nhanh ra cửa chính rồi nhẹ nhàng mở cửa, một cái bóng đen nhanh chóng lẻn vào trong nhà khi cửa còn chưa kịp mở rộng, con Gạo mừng rỡ khi thấy mặt người quen, vội nhảy chồm lên chào đón vị khách mà nó và cô chủ nó đang chờ đợi. Út Thơm đảo mắt nhìn xung quanh rồi cũng nhanh chóng khép cánh cửa lại, còn mọi người xung quanh ư? Họ cũng đã quá quen với tiếng chó sủa um sùm nhưng chẳng thấy bóng ai, lúc mới đầu họ còn cố gắng soi đèn tìm kiếm xem chó sủa người lạ nào nhưng vô ích, cũng chẳng thấy ai vào nhà mình, vì với kinh nghiệm rình rập chui rúc hoạt động trong bóng đêm rồi nhanh chóng lẻn vào nhà dân như điền chủ Cao thì họ chẳng biết đâu mà lần. Chỉ trừ những đêm có trăng là lão đành chấp nhận ở yên tại nhà khuây khỏa với mụ vợ già nua xấu xí(cái này là lão hay tự nhận xét thế). Thế nên giờ người dân quanh đây cứ cho rằng lũ chó sủa đổng vì một bóng ma nào đó và chỉ biết kêu chúng im miệng để họ còn được nghỉ ngơi sau 1 ngày làm việc cực nhọc.
“Của chú mày đây, chạy tới đó ăn để ông còn làm việc nào, hêhê”, điền chủ Cao lấy từ trong túi giấy ra 1 miếng thịt to tướng ném vào góc nhà, chú chó nhanh chóng chạy sà đến và nhai ngấu nghiến, nó đã quá quen với mùi vị thịt nướng thơm lừng và cả sự ghé thăm thường xuyên của lão với chủ nhân nó, chẳng trách dù lão còn đang ở xa mà nó đã đánh hơi được và làm điệu bộ mừng rỡ báo cho bà chủ nó biết.
“Còn cái này tí tao thưởng mày sau, sau khi tao đã xong việc với bà chủ của mày nhé héhé”, điền chủ Cao gói cục xương to còn lại vào trong túi giấy và đặt lên bàn, mắt lão nhìn sang Út Thơm nỏ điệu cười biến thái.
“Ông thật là già dê quá chừng”, Út Thơm cũng niềm nở đáp lại bằng nụ cười bẽn lẽn với điền chủ Cao, rồi chị chậm rãi bước tới và ngồi xuống chiếc giường mà chị đã tốn công sửa soạn.
“Tất nhiên, với Thơm là anh phải dê rồi, anh cũng như con chó của em, thấy em như thấy thịt, phải tranh thủ ăn ngấu nghiến cho đã cơn thèm. Thơm ơi, anh nhớ em quá chừng, nhớ cả cách em làm anh sung sướng, hehe… em y như là một món thịt nướng hảo hạng mà anh muốn ăn mãi”, điền chủ Cao nhanh chóng bước tới trước mặt Út Thơm, đưa tay vuốt mái tóc chị vẫn còn chưa ráo nước.
“Gớm, ông thật là tinh tướng, thế hôm nay ông muốn làm con chó giống chó nhà em hay sao”, sự thân thuộc với điền chủ Cao đã làm cho Út Thơm dạn dĩ hơn khi nói chuyện với lão, nàng cũng không ngại ngùng giữ ý tứ như lúc trước nữa.
“Ôi tưởng gì, có làm 10 con chó cho em cũng được, miễn được gần em, được ăn cái này của em, hêhê…”, điền chủ Cao bất ngờ đặt 2 tay lên ngực Út Thơm mà bóp mạnh.
“Á… aá đau em… con chó già hư này…”, Út Thơm tát mạnh vào tay điền chủ Cao làm tay lão văng ra cả 2 bên.
“Ấy… cho em xin lỗi ông, do ông làm em đau quá… ông bóp lại đi… nhè nhẹ thôi”, Út Thơm biết mình vừa hơi mạnh tay, không dám làm điền chủ Cao phật lòng, chị vội vàng cầm 2 tay lão đặt lên ngực mình lại rồi õng ẹo làm điệu bộ hối lỗi, gương mặt lộ rõ sự dâm dật của đàn bà gần tình nhân.
“Ôi nhìn cái mặt Thơm giận dữ đáng yêu quá chừng, cái miệng vừa kêu anh là chó già cũng xinh xắn. Cho anh xin lỗi, để con chó già này bóp nhẹ lại… thế này… thế này được chưa em yêu…”, điền chủ Cao vừa nói vừa bóp vú Út Thơm theo từng nhịp điệu, lúc nhẹ lúc vừa phải lúc lại mạnh hơn 1 chút.
“Dạ… được… được ông ơi”, Út Thơm nhắm đôi mắt mơ màng, tận hưởng cảm giác đê mê tê dại từ đôi tay 1 người đàn ông lạ không phải chồng chị đang nghịch ngợm chơi đùa với cặp vú căng tròn của chị dù vẫn còn cách chúng 2 lớp áo. Út Thơm thích cảm giác này, chính xác là cảm giác mân mê, mạnh bạo mà người đàn ông này mang lại chứ không phải của chồng chị, dù thỉnh thoảng chồng chị vẫn thèm thuồng bóp vú chị nhưng chị lại ngại ngùng đẩy tay anh ra. Vậy mà, với điền chủ Cao, Út Thơm lại để mặc lão muốn bóp nắn cặp vú chị thế nào cũng được, chị còn thấy thích thú với việc đó…
“Có phải sự khám phá của 1 người đàn ông khác không phải chồng mình luôn mang lại cho mình những cảm xúc khác biệt?”, Út Thơm hay tự hỏi bản thân câu đó khi gần điền chủ Cao, chị đến giờ vẫn chẳng thể tìm được cho mình 1 lời giải thích thỏa đáng.
“Hãy kêu anh là chó già đi, đêm nay anh lại thích được em kêu như thế, hãy để con chó già này hầu hạ em, chơi đùa với cơ thể em, liếm cái lồn dâm đãng đầy lông của em, rồi dùng con cặc già của nó chọc phá đâm nát cái lồn em luôn, con chó cái ngọt xương à”, điền chủ Cao như bị kích động bởi những lời nói và suy nghĩ trong đầu lão, 2 tay lão nhanh chóng rời khỏi ngực của Út Thơm, lão đẩy nhẹ chị ngã ra giường để chị chống 2 tay xuống giường, rồi 2 cái tay hư hỏng của lão tìm đường di chuyển xuống cái mu lồn đang nhô cao khi chị ngồi thỏng chân xuống giường.
“Ông lại kêu em là đĩ rồi… hàhhhaaa… em chỉ có… làm đĩ cho mình ông thôi chứ còn với ai nữa đâu… hhhaaa phải gọi ông là con chó già theo… ý ông muốn chứ…”, Út Thơm thở nhanh hơn, mặt ửng đỏ như kẻ say rượu khi bàn tay của điền chủ Cao xoa tròn trên mu lồn chị, thỉnh thoảng một ngón tay của lão lại cố tình như muốn chọc xuyên qua 2 lớp quần để khẩy nhẹ hột le của chị. Út Thơm cũng chẳng vừa khi cố tình ưỡn mu lồn của mình lên cao hơn, hướng về những ngón tay tinh nghịch của điền chủ Cao, để chúng có thể xâm nhập nghịch ngợm cái lồn dâm đãng của chị nhiều và sâu hơn.
“Haha chứ em mà làm đĩ khắp xóm này thì chẳng mấy chốc em giàu có hơn anh và đám tá điền vì hầu hạ em mà đau lưng bỏ ruộng bỏ vườn của anh hết à. Em đúng là một con đàn bà dâm đãng, trắc nết, thằng chồng cao to của em nó làm gì đủ sức thỏa mãn em được, họa chấp hết cả đám trai làng này thì còn quạ may. Ước gì thằng chồng em chết quách cho xong hỷ, anh sẽ đỡ phải lén lút thế này, muốn đụ em lúc nào cũng được. Lồn em đang rỉ nước này con chó cái, khác xa con đàn bà hay giả vờ ngại ngùng, đàng hoàng mà người đời hay thấy quá, họ đâu biết rằng em đã dâng cái lồn đầy nước của em cho anh đụ biết bao lần, đến nỗi dính cả bầu, em thật là 1 con đĩ chính hiệu… hehe”, điền chủ Cao bắt đầu mạnh tay hơn, lão cố tình đưa 2 ngón, 3 ngón rồi 4 ngón chà mạnh vào 2 mép lồn Út Thơm, lão cũng chọc tay vào lỗ lồn chị mạnh hơn, khiến cho chị nghĩ rằng với 2 lớp vải quần chị đang mặc gần như không đủ sức cản nổi những ngón tay đó của lão.
“Thôi, ông đừng nói quở, cũng đừng chê trách em không đàng hoàng, ngoài ông ra thì em có bậy bạ với ai nữa đâu, chẳng phải do ông hại đời em sao? Thân phận và hoàn cảnh em với ông như bây giờ là được rồi, em không mơ làm vợ lẽ cho ông đâu, em cũng sợ xóm làng dị nghị chê cười em lắm, lỡ đổ bể ra bà vợ ông chắc giết em mất, em cũng không có mặt mũi nào để sống trong làng này được nữa, chắc phải trốn qua xứ khác. Ông có thương yêu em khi em trót dại với ông rồi thì mong ông đối xử tốt với mẹ con em, thế là em mãn nguyện rồi, ông à…”, Út Thơm ghìm tay điền chủ Cao lại, làm giảm đi nhịp chọc ngoáy mạnh mẽ từ những ngón tay của lão vào lỗ lồn chị, chị nhìn chằm chằm vào đôi mắt lão bằng đôi mắt ướt át đẫm lệ của chị, như muốn khẳng định cho lão thấy những điều chị nói lúc này là những lời tận đáy lòng. Đôi mắt long lanh đó của Út Thơm đủ sức làm mềm nhũn hay đánh bại cả những anh hùng trận mạc khi xưa nói gì đến điền chủ Cao, lão nhẹ nhàng ôm chị vào lòng và dỗ dành chị.
“Ấy ấy… tất nhiên là anh thương mẹ con em mà, anh sẽ tuyệt đối giữ kín miệng chuyện đôi ta, anh sẽ chăm lo cho mẹ con em, không để ai làm hại em cả. Mà em thấy ý tưởng anh cho chồng em đi canh chòi vịt vào buổi tối hay không? Nhờ vậy mà anh với em được gần nhau, chỉ tiếc là em không để anh sắp xếp cho chồng em đêm nào cũng ở lại chòi vịt đó luôn…”, điền chủ Cao ngồi xuống cạnh bên Út Thơm, hôn lướt quanh vùng gáy vùng cổ và 2 má chị.
“Nếu để chồng em mãi ở đó… xóm làng sẽ thắc mắc và cả chồng em cũng sẽ sinh nghĩ về cái bầu em đang mang…”, Út Thơm đăm chiêu suy nghĩ, có 1 chút ăn năn tội lỗi với chồng chị.
“Ấy chết anh lại quên mất chuyện này, hehe, em đúng là 1 con đĩ thông minh, còn thằng chồng em thật là khờ dại, vợ nó đang mang bầu của anh và trong khi nó đang nằm canh trôn của những con vịt cái chết bẫm thì lồn vợ nó lại được anh hầu hạ, chăm lo, haha. Nào nào, bỏ qua những chuyện buồn, 2 chúng ta phải tranh thủ tận hưởng thời gian ít ỏi, hãy để con chó già xấu xa này làm em sung sướng… giờ cho anh xem cái lồn xinh đẹp của em nào, anh thèm nó quá rồi đây… híhí, mà ba mẹ em thật khéo đặt tên, em Thơm à, em thơm thịt quá… héhé”, điền chủ Cao nhéo má Út Thơm và cười.
“Khoan đã nào, con chó đực vừa già vừa dê vừa xấu xa, em hôm nay muốn cho ông xem 1 thứ”, Út Thơm lắc đầu để xua tan đi những tội lỗi với chồng chị đang lởn vởn trong đầu, chị muốn trở lại thực tại. Út Thơm muốn được điền chủ Cao hầu hạ, yêu thương và được lão đụ chị như mọi khi lão ghé nhà, nó là điều luôn làm chị rùng mình mỗi khi nghĩ đến. Út Thơm có thể tái hiện rõ ràng chính xác con cặc của điền chủ Cao trong đầu với đủ hình dáng kích cỡ mà không cần nhìn tận mắt… đơn giản vì chị mê nó, mê những cảm giác mãnh liệt mà nó mang lại cho chị.
“Thứ gì?”, Điền chủ Cao bất ngờ, đợi chờ thứ mà Út Thơm muốn cho lão xem.
“Ông chỉ biết dê thôi, chẳng để ý gì đến em cả”.
“Nào có như thế, anh vẫn đang chiêm ngưỡng em đây, có bỏ sót 1 cọng lông nào của em đâu, kể cả từng sợi lông lồn của em, héhé”.
“Hứ… cái miệng cứ nói những thứ bậy bạ, ông có nhớ số tiền bữa ông đưa em không?”.
“Có, có chứ, em xài hết rồi à, tý anh sẽ đưa thêm cho em, mấy cái đó có khó khăn gì với anh đâu”.
“Không, ông nghe em nói đã, chưa hết hẳn, nhưng em có dành ra 15 đồng để mua cái này dành riêng cho ông xem”, hai má Út Thơm trở nên đỏ ửng, chị thấy ngại ngùng khi tính khoe khoang bộ đồ lót chị mới mua cho điền chủ Cao xem.
“Ai lại khoe thân thể khi mặc đồ lót cho đàn ông xem kia chứ, nhất là với người không phải là chồng mình, mình đúng là thứ đàn bà lăng loàn thật mà”, Út Thơm thầm thì trong đầu.
“Ôi dành riêng cho anh à, mà anh thì thiếu thứ chi, em mua cho anh làm gì, hãy dành tiền đó mua những gì em thích ấy”, điền chủ Cao cố gắng đoán xem thứ gì mà Út Thơm muốn cho lão xem, chẳng lẽ là cái mẻ kho như truyện Thạch Sùng, lão cười không hé miệng khi nghĩ đến đó vì liệu người đàn bà nghèo khó này có món gì mà cuộc sống giàu sang của lão lại không có. Út Thơm không nói gì cả, chị im lặng, hơi run rẩy, nhưng cái liều lĩnh của ái tình nhục dục khiến chị dần mạnh dạn hơn và làm điều mà chị muốn. Út Thơm cởi từng nút áo bà ba trắng của mình, rồi phanh 2 tà áo ra, ưỡn ngực cao lên, như muốn khiêu chiến với điền chủ Cao.
“Wa… ooooo… cha mẹ ơi… đẹp… đẹp quá… không ngờ em mặc đồ lót lại đẹp khác xa con mụ vợ nhà anh mặc… em đúng là món bảo vật mà anh may mắn có được”, điền chủ Cao há hốc mồm, miệng khô khốc hẳn ra, đúng là lão không lường được rằng Út Thơm lại mặc đồ lót, một thứ trang phục sành điệu mà phụ nữ giàu sang thời đó mới mặc. Điền chủ Cao đã quá quen với hình ảnh những người phụ nữ lão tán tỉnh, ăn nằm mặc toàn áo lót lụa hay thun ba lỗ cộc tay như tôi đã từng miêu tả ở trên, ngoại trừ vợ lão và mấy con điếm trên huyện, nhưng làm sao họ bì được với cơ thể hoàn mỹ của Út Thơm.
“Nhìn em Thơm mình mới ngẫm ra 1 chuyện, bộ đồ lót đúng là sẽ làm người phụ nữ quyến rũ và gợi tình hơn nhưng không phải ai mặc cũng có được những điều đó, trời tạo ra Út Thơm như để em mặc đồ lót, đẹp… đẹp thật… đúng là mình giăng bẫy được 1 mỹ nhân trong thiên hạ rồi, hehe”, điền chủ Cao chăm chú nhìn Út Thơm và thầm thì bình luận.
“Con chó già thật khéo miệng, chờ xem hết rồi hãy nhận xét về em nhé”, Út Thơm đứng phắt dậy, tuột cái quần lanh đen một cách chậm rãi nhưng đầy khiêu khích, cái quần lót trắng tinh dần hiện ra đập thẳng vào mắt điền chủ Cao, lão lại há hốc mồm 1 lần nữa, bất động như người chết đứng.
“Cơ thể Út Thơm đẹp quá, như phi tần của vua chúa, ôi chao nhìn kìa, cái quần lót trắng vừa khít, ôm sát cái mu cao dâm dục của nó, đúng là chỉ có chết trên giường với nó thôi. Giá như mình trẻ lại được 20 tuổi để đụ nó nát lồn, khiến nó phải van xin lạy lục xin tha thì hay biết mấy, đẹp, đúng là sắc nước hương trời… chậc chậc”, đôi mắt tư lự đầy vẻ tiếc nuối của điền chủ Cao, và thiết nghĩ bao nhiêu người đàn ông khác cũng sẽ mang niềm tiếc nuối đó như lão nếu may mắn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp mà tạo hóa đã ban tặng cho Út Thơm, một cơ thể hoàn hảo.
“Này ông ơi, này con chó già dê kia ơi…”, Út Thơm tới sát điền chủ Cao và lay lão dậy, lão giật mình hoàng hồn, sau khi đã tỉnh táo lão muốn hôm nay sẽ chơi đùa với chị khác mọi hôm một chút.
“Em đi một vòng cho anh ngắm nhìn em xem nào, em mặc bộ đồ lót này đẹp quá, 15 đồng là quá rẻ, có là 150 đồng anh cũng sẽ cho em mua. Anh sẽ cho em thêm tiền, thêm nhiều tiền hơn nữa, em hãy mua thêm, mua nhiều vào và mặc cho anh ngắm, anh muốn được chiêm ngưỡng em trong những bộ đồ như thế, anh ngỡ rằng anh như 1 ông vua đang có được 1 mỹ nhân như Tây Thi. À mà em có mặc bộ đồ này cho chồng em xem chưa vậy?”, Điền chủ Cao ngồi thong thả đưa mắt ngắm nhìn cơ thể hoàn mỹ của người phụ nữ đang đứng trước mặt mình, lão như muốn đầu óc khắc ghi lại từng chi tiết lão nhìn thấy, lão nghĩ mình là một trong số những người đàn ông may mắn ở thời đại này được thấy vẻ đẹp của mỹ nhân là gì, lão nở nụ cười mãn nguyện.
“Chỉ có mình ông xem thôi đó… em không dám mặc cho chồng thấy… sợ ảnh sẽ hỏi tiền đâu em mua… emmm…”, Út Thơm thoáng bối rối, không rõ chị giờ là vợ của ai nữa, có đời nào chị đứng trước mặt chồng khoe cơ thể thế này đâu.
“Đúng… đúng rồi, thằng chồng em nó không xứng đáng được chiêm ngưỡng em trong những bộ đồ này, nó chỉ đáng nhìn mông những con vịt, kàkà. Nào nào, lại đây với anh, hôm nay để anh thưởng thức con đĩ chó xinh đẹp trong bộ đồ lót nào, hãy mua thêm rồi mặc cho anh ngắm nhiều hơn nữa nha, em rất đẹp khi mặc chúng”, điền chủ Cao dang rộng tay vẫy gọi Út Thơm sà vào lòng lão.
“Đẹp thật sao… ông cho em mua thêm nữa à…”, đôi mắt Út Thơm long lanh thích thú khi nghe những lời khen của điền chủ Cao, hệt như một đứa bé được người ta khen ngợi.
“Đúng… mua mua… thêm cho anh haha”.
“Dạ…”, Út Thơm cười tươi như hoa, chị hạnh phúc vì được khen, xem như sự liều lĩnh khoe thân mình cho lão Cao ngắm nhìn lại hái trái ngọt hơn chị tưởng, liệu chồng chị có mang lại được cho chị cảm giác đó không, có trời mới biết. Chỉ biết rằng hiện tại, Út Thơm chỉ muốn được dâng hiến cơ thể chị cho điền chủ Cao, để lão dìu chị vào cõi mộng như lão đã từng làm với chị bao lần, chị lao nhanh vào lòng lão.
Trước đó ít lâu, ngoài trời kéo đầy mây giông, rồi từng giọt mưa nặng hạt thay nhau rơi xuống đất, 1 bóng đen đang lầm lũi bước dọc theo triền con sông, dường như con đường đó rất quen thuộc với bóng đen đó nên nó đi 1 cách rất dễ dàng, điệu bộ thì nhanh nhảu gấp gáp, dù đường khá trơn trượt. Hóa ra bóng đen đó là anh Đớt, chồng của Út Thơm, anh hay đi con đường này để né tiếng chó sủa trong xóm vì sợ chúng đánh thức vợ anh dậy, một lý do nữa là chòi vịt điền chủ Cao nằm cạnh bờ sông này, nên anh thuận đường đi lại hơn, dù sao giờ trời đang mưa, anh có đi đường trong xóm cũng chẳng con chó nào biết mà sủa.
“Cặp vịt này tha hồ tẩm bổ vợ và con, tụi mày mập thật, tao phải vất vả bắt và để ý tụi mày lâu lắm rồi đó…”, anh Đớt trong lòng vui sướng, dọc đường cứ thì thầm với cặp vịt anh cầm trên tay dù đang đi trong mưa lạnh lẽo, đó là niềm hạnh phúc của những người đàn ông khi sắp trở thành bố.
… Bạn đang đọc truyện Phận hồng nhan tại nguồn: http://truyensextv.moe/phan-hong-nhan/
Chắc đọc giả sẽ thắc mắc cặp vịt từ đâu mà ra và sao đang canh chòi vịt anh Đớt lại đi về, chuyện chẳng là… Bà vợ của điền chủ Cao nay nổi hứng ra thăm chòi vịt, chính xác hơn là bà ta đi tìm chồng, tình cờ ghé ngang vì đang tìm gần đấy. Thấy anh Đớt đang thiu thiu ngủ trong chòi, anh đang ở trần dù sương lạnh đang giăng xuống, chẳng hiểu sao bà điền chủ lại mạnh dạn bước vào và sờ thân thể anh nhưng vờ như gọi anh dậy hỏi han.
“Này anh kia, anh là ai, làm gì ở đây?”, Bà vừa nói nhưng tay vẫn rờ rẫm quanh ngực anh Đớt(bà điền chủ tên Muộn, năm nay đã 40 tuổi, là một người đàn bà sướng từ trong trứng nước, thuộc dòng quan lại, các đọc giả đừng nghĩ rằng lão Cao chê bà xấu là bà xấu thật nhé. Không hề, bà chỉ xấu nếu xét theo độ tuổi và qua 3 lần sinh nở nên tướng đẫy đà hơn gái mới lớn thôi, ngoài ra về trưng diện son phấn và mức độ dâm dục, bà dư sức cạnh tranh với Út Thơm hay tụi đàn bà dâm loạn khác).
“Dạ bẩm bà, tôi tên Đớt, điền chủ Cao thuê tôi trông coi chòi vịt này ạ”, anh Đớt bừng tỉnh, thấy bà điền chủ trước mặt, anh vội vàng bò dậy mặc vội cái áo bà ba nâu sờn rách vào người.
“Có gì đâu mà anh phải sợ, ở trần thế cũng được mà, anh làm cho nhà tôi lâu chưa mà tôi lại không thấy anh cà. Anh lập gia đình chưa mà tối lại canh chòi vịt này, anh canh một mình ở đây à?”, Bà Muộn âu yếm nhìn anh Đớt nên quên luôn cơn bực tức trong lòng vì không tìm thấy được điền chủ Cao, bà hít hà những ngón tay khi nãy đã chạm vào những thớ thịt cuồn cuộn của anh Đớt.
“Dạ thưa bà, tôi làm cho nhà bà được 7 năm nay, do tôi lúc trước chỉ làm ruộng cho nhà bà, nay có vợ nên tôi nhận thêm canh chòi này ban đêm. Tôi có vợ rồi và cũng sắp có con, vợ đã báo tôi rằng cô ấy đã dính bầu thưa bà”.
“Thế à, vợ bầu mà anh nằm đây tội quá à, hay thế này, tối nay tôi cho thằng lính tôi ở lại trông chòi vịt này cho anh, còn anh thì đi bắt 1 cặp vịt rồi đem về cho vợ tẩm bổ, xem như là tôi tặng vợ anh. Anh cũng về nhà ngủ đêm nay đi, nhưng nhớ mai phải gặp tôi nhé, ở chòi vịt này cũng được, chậc chậc, người gì đâu mà 7 năm nay không thấy”, bà Muội tỏ vẻ thương tình anh Đớt, bà nở 1 nụ cười tình tứ với anh rồi đẩy anh từ từ vào trong chuồng vịt.
“Nào anh chọn đi, rồi tranh thủ về nhà, nhớ lời tôi nói đó nha, anh không tìm tôi thì tối mai tôi sẽ tới đây tìm anh đấy”, nói với anh Đớt xong thì bà Muội quay sang nói với cậu thanh niên đi sau lưng bà.
“Mày tối nay trông chòi vịt này thay cho chú ấy, mai lỡ cậu mày có hỏi thì nói tao bảo làm như thế, nghe chưa?”.
“Dạ con biết rồi bà”, cậu thanh niên dạ vâng rồi chạy đến cái vị trí nơi mà anh Đớt nằm ngủ khi nãy. Nó ngồi xuống y vị trí ấy như một người lính đến phiên thay gác.
“Chào anh tôi đi trước nhé”, bà Muộn gật đầu nở nụ cười e thẹn với anh Đớt rồi nhanh chóng quay đi, bỏ lại anh thẫn thờ không biết chuyện gì vừa xảy ra, đến và đi nhanh như một cơn gió mà anh không kịp phản ứng. Rồi anh Đớt cũng định hình lại mọi chuyện, anh tạm gác qua lời nhắn mai gặp bà điền chủ, anh vội đi bắt 2 con vịt mà anh cho là ngon nhất, anh đã để ý đến chúng trong thời gian trông coi chòi vịt này. Anh Đớt cũng thầm cảm ơn lòng tốt của bà điền chủ, anh ngây thơ không biết rằng lòng tốt của bà rồi mai này sẽ được đánh đổi bằng một thứ khác của anh.
Giờ thì độc giả chắc đã nắm rõ phần nào đầu đuôi câu chuyện, và tiếp đây, đọc giả sẽ cảm giác thế nào về niềm sung sướng của anh Đớt khi được về ngủ với vợ nhưng cũng bất hạnh thay, niềm hạnh phúc của anh Đớt sẽ tan tành mây khói vì những điều anh sắp sửa chứng kiến. Anh Đớt đã về tới nhà, căn nhà im lìm nhưng vẫn còn sáng vì ánh đèn cầy.
“Chắc cô ấy chưa ngủ, vừa may, đợi mình làm xong con vịt này để cô ấy ăn tẩm bổ thì ngủ ngon hơn, kàkà. Mình…”, anh Đớt tính gọi Út Thơm nhưng linh tính lại mách bảo anh nên im lặng, anh nghe tiếng sột soạt trong nhà kèm tiếng rên ư ử của con Gạo, nó khác với những âm thanh anh tưởng tượng và thường nghe thấy khi về nhà. Anh Đớt rón rén tìm 1 chỗ để rình vào bên trong, vì căn nhà này do anh dựng lên, nên việc tìm 1 lỗ để nhìn vào bên trong chẳng khó khăn gì với anh cả, và chuyện gì đang xảy ra trong căn nhà tranh vách đất đó, đọc giả và anh Đớt sẽ sớm được chứng kiến thôi.
“Chụt… chụt… chụt…”, âm thanh báo hiệu cho ta biết 1 đôi nhân tình đang trao nhau những nụ hôn nồng cháy, bóng 2 cái đầu in hằn lên trên vách đất, chúng đang chụm vào nhau, đôi môi khóa chặt và lưỡi thì đang quấn quýt nhảy múa với nhau. Họ hết tựa lưng vào tủ quần áo đến nằm trên bàn và cuối cùng là đáp xuống giường. Đôi nhân tình ấy vẫn say sưa với màn dạo đầu nồng cháy báo hiệu cho 1 đêm khoái lạc, mặc cho bên ngoài trời mưa và một người đàn ông bất hạnh đang sắp sửa chứng kiến bí mật mà đã âm thầm diễn ra 2 tháng qua. Trên chiếc giường trúc, người vợ mà anh Đớt thương yêu, đang hoang dại đĩ thõa trong vòng tay một người đàn ông lạ.
“Aaaa… aaaa”, Út Thơm gồng cứng người tê dại khi lưỡi của điền chủ Cao dạo quanh cổ xuống ngực chị, chiếc áo lót đã bị trật ra ngoài, để lộ bộ ngực trắng ngần không tỳ vết mà bao người đàn ông thèm muốn, núm vú của chị nay đã to hơn vì chị đã dính bầu từ 1 tháng nay, tác giả cái bầu cũng thật oái oăm làm sao khi nó là của điền chủ Cao chỉ sau đôi lần Út Thơm dâng hiến cơ thể cho lão trong khi người chồng của chị đã sở hữu thân thể chị từ gần 2 năm nay.
“Sắp tới cặp vú của em sẽ có sữa, lúc đó chắc anh phải ngụp lặn bú mút chúng nhiều hơn mới được”, điền chủ Cao vừa nói dứt lời thì liền vùi đầu vào ngực Út Thơm để bú núm vú chị, tay lão hết se 2 đầu vú đến ngắt, kéo dãn chúng còn miệng thì hết liếm đến hôn khắp bộ ngực của chị. Như một con chó liếm láp chủ, nước miếng điền chủ Cao giăng đầy khắp 2 vú đến khuôn ngực của Út Thơm, lão thật biết cách chơi đùa với 1 bộ ngực đẹp như vậy.
“Nó là cho ông tất, ông bú em đi, bú vú em đi ông, mạnh hơn nữa nhé, ông bóp cho nhanh ra sữa giúp em nhé”, Út Thơm kéo đầu điền chủ Cao úp mạnh vào bộ ngực mình, hàm râu xồm xoàm của lão đâm chọt vào da thịt làm chị nhột nhưng râm ran sướng khó tả, còn vú chị thì khỏi phải nói, làm sao nó thoát được miệng một con dê cụ như thế.
“Hehe, em thật là 1 con đĩ nứng lồn, hãy nói em là con đĩ và cầu xin anh bú đi nào. Kêu anh là con chó già nữa chứ, em chóng quên quá”.
“Bú em, bú em đi ông ơi, em là đĩ, là con chó cái của ông đây, xin ông à xin con chó già hãy bú nó cho em đi, bú cho em sướng đi nào”, Út Thơm chẳng ngại ngần mà thừa nhận mình là đĩ, chị giờ chỉ mong sao làm hài lòng điền chủ Cao, chị có lẽ đã mê đắm khoái lạc cùng lão lắm rồi.
“Còn cái lồn em thì thế nào hả, con đĩ chó”, điền chủ Cao dùng 1 tay vỗ mạnh liên tiếp vào cái mu lồn của Út Thơm, nó vẫn đang được cái quần lót trắng che lại, nhưng làm sao đủ sức bảo vệ trước sự mạnh bạo của lão, cảm giác đau rát vùng hạ bộ làm chị nhăn mặt lại, nhưng chị vẫn để mặc lão giày vò cơ thể chị.
“Bú… bú cả nó nữa, em van ông… con chó già xấu xa… được con chó già như ông bú lồn là em sướng nhất trần đời… ông ơi, chó già ơi… bú lồn… lồn em đi”, Út Thơm ưỡn mu lên cao hơn, như muốn ngồi hẳn lên đùi điền chủ Cao, còn cặp vú chị vẫn dâng tận miệng lão, trông đợi mời gọi lão bú chúng.
“Aaaa… sướng… sướng lắm… aaaa… ôiiiii… ốiiii”, Út Thơm ưỡn mình qua lại, chị rên la thảm thiết, nhưng đó là kiểu rên sung sướng, điền chủ Cao vừa bú vú chị vừa thọc tay quấy phá cái lồn của chị, hột le chị bị 2 ngón tay lão kẹp chặt nghịch phá, nước lồn chị rỉ ra, ướt cả 1 vùng quanh quần lót trắng.
“Ôi ông ơi… em ướt quần mất thôi… ông cởi ra giúp em đi”, Út Thơm như van xin.
“Không cần, em cứ mặc thế đi, anh nào chê ướt át từ nước lồn em rỉ ra đâu, lồn con chó cái như em cũng lắm mùi thơm mà… nào nào… giờ thì cúi xuống bú cặc con chó già như anh nào, đĩ lồn mê cặc kia”, điền chủ Cao buông Út Thơm ra, lão tuột sạch đồ trên người mình xuống, quăng thẳng vào mặt chị rồi tới ngồi lên cái bàn duy nhất trong nhà, nơi ánh đèn cầy le lói sắp tắt.
“Lại đây bú cặc chó nào con đĩ, chẳng phải em mê cái này lắm sao, haha”, điền chủ Cao cầm con cặc mình hẩy hẩy trước mặt Út Thơm, ánh mắt chị nhìn chầm chầm vào nó, rồi như bị nó thôi miên, chị ngoan ngoãn bước xuống giường tiến lại con cặc đang vươn cao của lão. Út Thơm chưa từng biết bú cặc là gì cho đến khi điền chủ Cao chỉ dạy cho chị, thật ra thì lão biết được cũng là do những lần đi chơi đĩ trên huyện của lão, dần dà lão thấy thích thú khi được nhìn gương mặt dâm dật của những người phụ nữ lão chinh phục quỳ gối xuống mà bú cặc cho lão. Út Thơm là một trong số đó, chị giờ bú cặc điền chủ Cao điêu luyện chẳng khác gì những con đĩ lão từng chơi, có khi còn tuyệt vời hơn vì chị chỉ có bú cho mình lão, không tràn lan như đám đĩ kia. Đôi môi của Út Thơm như nhảy múa trên con cặc điền chủ Cao, hết liếm đến mút, hết ngậm ngang thân cặc đến tọng hết cả con cặc lão vào sâu trong miệng mình. Sự sành sỏi chơi đùa với con cặc điền chủ Cao trong tay của Út Thơm làm chồng chị cũng bất ngờ, anh Đớt chưa bao giờ thấy vợ mình làm thế với mình. Dù lòng dạ đang sôi sục vì Út Thơm đang làm tình với trai nhưng nhìn cách vợ mình say mê bú mút cặc điền chủ Cao, lại làm anh thấy rất hứng tình, nó như phá bỏ xiềng xích tư tưởng tình dục mơ hồ trong đầu anh bấy lâu nay. Anh Đớt chưa bao giờ nghĩ đến việc phụ nữ có thể bú cặc đàn ông như thế, anh mơ màng tưởng tượng nếu giờ được đụ Út Thơm, có khi anh sẽ bắt cô ta bú cặc mình như đang bú cặc lão Cao, anh chăm chú quan sát, như một học trò đang cố gắng ghi nhớ bài học đầu đời. Đời cũng thật lạ, trong đau đớn ghen tuông lại có sự thỏa mãn, khoái cảm…
“Aaaaa… dừng… dừng lại đi… lần nào em cũng làm anh muốn bắn ra khi bú cặc anh hết… em y hệt một con đĩ chuyên nghiệp. Giờ thì chổng mông xuống cho anh đụ nào, em có mong chờ cặc anh chọc nát cái lồn em không hả con đĩ xinh đẹp”, điền chủ Cao đẩy đầu Út Thơm ra xa con cặc lão, gương mặt chị giờ đỏ rực vì hứng tình, nước miếng pha nước nhờn từ cặc của lão vương vãi khắp ngực của chị.
“Dạ có… em muốn… em muốn thế… ông đụ em đi… cho cặc con chó già vào lồn em đi, để em chổng mông banh lồn mời con cặc của ông nhé…”, Út Thơm chống 2 tay xuống giường trúc, chổng mông về phía điền chủ Cao, chờ đợi lão dùng con cặc để đụ chị, nỗi khát khao mà chị luôn mong muốn.
“Này… mông này… ông tát nát mông con đĩ trước này, nói gì cho anh thấy em dâm đãng đi nào con đĩ, hehe”, điền chủ Cao tát liên tục vào mông Út Thơm, làm nó đỏ rực cả lên, chị vừa đau vừa sướng.
“Em… em biết nói gì cho ông thích đây… ông muốn em làm gì cũng được mà… làm đĩ làm chó làm gì em cũng làm… miễn ông dùng cặc ông đụ em đi… đụ vào lồn em nè… rồi bắn hết khí của ông vào đó… vào sâu trong lồn em… em không đủ đẹp để ông đụ em sao?”, Điền chủ Cao như bị kích động.
“Làm sao mà có thể từ chối đụ một con đĩ xinh đẹp thế này kia chứ, còn được bắn vào lồn nó nữa, nó cũng đang dính bầu với mình, ôi thiên đường nào có đâu xa, mình chỉ tiếc là không còn đủ trẻ để có thể đụ nó lâu hơn hay nhiều hơn thôi”, điền chủ Cao tiếp tục vỗ mạnh mông của Út Thơm, rồi kéo mông chị lại sát con cặc lão, cái quần lót trắng vẫn còn nằm yên đó, nhưng đáy quần thì ướt đẫm như chị đã tè ra quần. Điền chủ Cao cầm con cặc lão cọ xát dọc theo mép lồn của Út Thơm, như đang trêu đùa, mời gọi sự dâm đãng cuồng nhiệt của chị hơn.
“Thì ra cô ấy không phải chỉ thích mỗi mình mình bắn vào, cô ta sẵn sàng làm gì cho ông điền chủ cũng được, kể cả làm đĩ làm chó hay sao, đó có phải là vợ mình không, sao cô ấy không giống người con gái thường ngày chung sống với mình vậy, hay ông ta dùng bùa mê thuốc lú gì chăng? Ôi vợ ơi, sao em lại để cho lão già đó đụ em thế kia, em đã cho lão đụ bao nhiêu lần, có thật cái thai trong bụng em là của anh không, hay là của hắn”, anh Đớt cảm giác như muôn ngàn mũi dao găm vào tim anh khi nhìn thấy hình ảnh vợ mình đang ngoan ngoãn phủ phục trước điền chủ Cao, cô ấy sẵn sàng làm mọi thứ để được ông già đó đụ.
“Ui… ông ơi… con chó già xấu xa này… ông tính làm em đợi chờ đến bao giờ… lồn em thèm cặc ông lắm rồi… em xin ông… van ông… đụ em đi… đụ lồn con đĩ mà ông hay gọi em đi…”, Út Thơm van lơn điền chủ Cao, chị cố gắng cạ sát mép lồn mình vào hạ bộ lão, mong chờ lão ban ơn cho mình.
“Haha… được rồi… ông ban cho… ông ban cho con đĩ dâm đãng như em đây”, điền chủ Cao không cởi quần lót Út Thơm ra mà chỉ kéo sang 1 bên mông, rồi lão cầm cặc lão ấn mạnh vào lồn chị.
“AAAAA…”, Út Thơm sướng đến ngây người, chị gồng cứng người lại như một con tôm bị luộc chín khi con cặc điền chủ Cao từ từ tiến sâu vào lồn chị, lão giữ chặt hông chị, rồi đẩy và đẩy… nhẹ nhàng… chậm rãi nhưng cũng đầy dứt khoát.
“Nhép… bép… óc… ọc… nhép… nhót… ọc”, âm thanh phát ra từ lồn của Út Thơm khi con cặc điền chủ Cao đụ chị, nước nhờn trong lồn chị tuôn ra ướt đẫm cả hạ bộ lão và đầy 2 háng chị.
“Ôi… sướng… sướng quá ông ơi… cặc ông làm em sướng quá… ông thật giỏi đụ…”, Út Thơm rên rỉ, gầm gừ, miệng cứ lắp bắp những câu như thế, đâu rồi người vợ thùy mị nết na đàng hoàng của anh Đớt, anh vẫn không tin đó là vợ mình.
Có thật người đàn bà đang thả mình tận hưởng cảm giác tình ái với ông chủ của mình, gương mặt dâm dật gợi tình đàn ông của cô ấy là Út Thơm không? Chẳng lẽ đây mới là bộ mặt thật của vợ mình hay sao? Cô ấy dâm đãng đĩ thõa đến thế ư? Anh Đớt tựa đầu vào bức tường đất, 2 dòng nước mắt anh lăn dài, đời anh có mấy lần khóc đâu, nhưng ngay lúc này, lòng anh sao chịu được cái hình ảnh ghê tởm kia, vợ mình đang bị một người đàn ông trung niên đụ thỏa thích, cô ấy không hề chống cự hay nhớ đến anh, mà ngược lại, sẵn sàng làm mọi thứ để người ta đụ…
“Lồn con chó cái như em đụ thích thật… hà hà… xoay lại nằm xuống giường nào… để ông dồn hết sức lực giã cặc sâu nhất vào lồn con đĩ như em rồi bắn hết tinh trùng của ông vào đó nhé hehe”, điền chủ Cao thở hổn hển vì mệt, dù sao lão cũng chẳng còn trẻ nữa, Út Thơm thì đê mê co giật như người động kinh, nước miếng trong miệng, nước nhờn trong lồn chị thay phiên nhau rỉ ướt ra cả cái chiếu. Đó là lý do vì sao Út Thơm luôn thay chiếu mỗi khi tiếp đón điền chủ Cao.
“Dạ… ông cứ bắn thỏa thích… đằng nào em cũng dính bầu rồi… hihi”, Út Thơm nằm ngửa ra giường, cởi nhanh cái quần lót ra khỏi 2 chân rồi ném nó xuống cuối giường, xem như mảnh vải che thân còn lại cũng đã rời bỏ chị mà đi, 2 chân chị dang rộng ra 2 bên như muốn khoe trọn cơ thể đẹp đẽ mà điền chủ Cao không bao giờ dám rời mắt. Út Thơm thở gấp từng chập vì mệt nhưng vẫn không quên tạo dáng dâm dục, mời gọi điền chủ Cao, chị muốn con cặc lão tiếp tục hành hạ cái lồn chị, có lẽ lão nói đúng, cơn dâm đãng của chị lên đến cao trào thì chị có thể phục vụ cả đám trai làng này.
“Hehe… đúng đúng… ông sẽ bắn… bắn hết vào cái lồn em… banh lồn ra nào… rộng ra… ông đụ em tiếp đây…” điền chủ Cao tiến tới, để 2 chân Út Thơm gác lên vai lão, rồi lão lại ấn hết con cặc lão vào trong lồn chị, và tiếp tục nhấp… nhanh và mạnh bạo hơn.
“Aaaa… aaaa… sướng… ông ơi… em sướng… lần nào ông cũng đụ em sướng hết… em mê cặc ông quá à… ông ghé em thường xuyên hơn nhé… em sẽ dâng lồn em… cho ông đụ thỏa mái… ôi… aaaa… mạnh quá… thích quá ông ơi”, Út Thơm rên rỉ kêu gào thảm thiết, chị gồng người lại, đón nhận từng cú thúc của điền chủ Cao, chị mong sao lão có thể làm mạnh hơn sâu hơn, chạm đến tận cùng khát vọng của chị.
“Sâu… mạnh… sâu mạnh… nè con chó… mày thật là dâm đãng quá con đĩ… rồi có ngày… ông sẽ để cặc tây đụ mày… cặc tụi nó to… gấp mấy lần ông… cho lồn mày nát… nát bươm luôn nè… hahaa…”, điền chủ Cao điên cuồng dập sâu vào lồn Út Thơm như 1 cơn cuồng phong, có phải vì sướng quá nên lão xàm ngôn không, có trời mới biết ý định của lão. Còn hiện tại, điền chủ Cao dồn gần như tất cả sức lực lão có, đụ dồn dập vào lồn Út Thơm, như muốn công nát thành trì quý giá nhất của chị.
“A… đã… a… sướng lắm ông ơi… ông muốn sao cũng được… ông đụ em sướng quá…”, Út Thơm đờ đẫn, nhắm nghiền 2 mắt, 2 tay bấu chặt vào lưng điền chủ Cao, chị ngoan ngoãn nằm chịu trận khi con cặc lão quậy nát trong lồn chị, nước nhờn trong lồn chị rỉ ra không ngừng.
“Vợ ơi em thật tệ, anh đã cố gắng tất cả vì em, nhưng em lại… chẳng lẽ mình phải vào giết đôi gian phu dâm phụ này sao, sao em có thể làm như thế, em đang kêu gào nói người ta đụ em đi, em rên rỉ một cách sung sướng thế sao?”, Anh Đớt trượt dài xuống đất, mặc cho cặp vịt kêu “cạp cạp” mà tiếng mưa đã át đi tiếng chúng, anh muốn lao vào giết đôi nhân tình đang đến đoạn cao trào, nhưng tình yêu anh dành cho Út Thơm làm anh không thể xông vào, anh như đang cam chịu.
“Ui, đèn tắt rồi… chắc nó hết nến…”, là tiếng Út Thơm, trong căn nhà trở nên tối thui vì thiếu ánh đèn cầy, nhưng mặc kệ, điền chủ Cao chỉ khựng lại một tí rồi tiếp tục cái giai đoạn mà lão hì hục làm nãy giờ.
“Đèn tắt kệ đèn tắt, còn lồn con đĩ như em thì anh không thể ngừng đụ… hehe”, điền chủ Cao dần dần tăng nhịp độ từng cú nhấp của mình lại, trong sự thích thú của Út Thơm, suy cho cùng sự tối tăm này lại làm chị đỡ ngại ngùng hơn, dù gì cảm giác đèn sáng thấy ánh mắt một người đàn ông không phải chồng mình nhìn gương mặt mình đang sung sướng thỏa mãn làm chị không tự nhiên.
“Hihi… thế ông đụ em tiếp đi… em vẫn đợi ông nè”, Út Thơm quặp hẳn 2 chân chị vào hông điền chủ Cao, rồi như ưỡn mu chị cao lên, sát vào bụng lão.
“Hehe… đây… đây… cặc anh lại đụ lồn em đây”, tiếng thở hổn hển, tiếng 2 cơ thể va vào nhau, những lời nói dâm dục, cứ vang lên mặc ngoài trời mưa bão, khi đang say tình liệu điều gì có thể ngăn cản nổi, chỉ tội cho anh Đớt, anh đã dầm mưa lạnh lẽo cả hơn 1 giờ qua, và đau đớn hơn khi chứng kiến cảnh vợ mình ăn nằm với người lạ, kể cả ý định giết người cũng bỏ anh mà đi, anh ôm đầu ủ rũ, bên tai vẫn vang vọng tiếng rên rỉ sung sướng của vợ anh.
“Aaaa… anh sắp ra… anh sắp ra rồi con đĩ ơi…”.
“Bắn… bắn vào em đi ông… lồn em đang mở rộng đón nhận chúng đây… ông bắn vào đi…”.
“Nhận lấy này… anh bắn hết sâu vào trong lồn em này, hà hà”, điền chủ Cao nhấp những lần cuối cùng rồi đổ gục đè lên người Út Thơm, lão khoan khoái tận hưởng cảm giác ấm áp sung sướng của cuộc mây mưa với người đàn bà xinh đẹp mang lại. Người Út Thơm cũng co giật, sự ấm nóng của tinh khí điền chủ Cao len lỏi sâu vào trong lồn nàng mang theo đầy khoái lạc, đây là cảm giác mà chị luôn thèm muốn và khao khát có nó.
“Mình phải trả thù, nếu mình lao vào giết họ, mình sẽ bị bắt đi tù rồi chết rục ở trong đó, có nhiều cách để trả thù lão điền chủ và cả vợ mình, mình phải bình tĩnh lên kế hoạch, rồi đôi gian phu dâm phụ này sẽ phải trả giá về những gì họ đã làm với mình, mình nhất định sẽ làm được”, anh Đớt dù đau đớn trong lòng nhưng anh vẫn cố gắng nghĩ ra một kế hoạch trong đầu, anh nghĩ về bà Muội, vợ của điền chủ Cao, anh nghĩ rằng mình có thể lợi dụng bà ta để thực hiện kế hoạch của mình. Anh Đớt đứng dậy bước đi, để lại sự rên rỉ khoan khoái của cặp tình nhân trong căn nhà tranh, anh chẳng biết đêm nay sẽ đi đâu, nhưng anh cứ bước đi vào bóng đêm, kèm kế hoạch được vạch ngày càng rõ trong đầu…
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Phận hồng nhan |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện bú vú |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/01/2022 06:38 (GMT+7) |