Vân cảm thấy vui khi Ánh có tấm lòng chia sẻ và thương người như vậy. Vân cảm thấy mình cần phải thể hiện để con có thể thấy để làm gương cho bản thân. Cả hai mẹ con tất bật chuẩn bị hoa quả, cháo để mang cho ông Tuy.
Quay đi quay lại trời đã nhá nhem tối.
– Bác Tuy ơi, bác thấy trong người thế nào rồi, cháu mang cháo cho bác đây.
– Vân đấy hả cháu, sao cháu biết bác chưa ăn mà còn mang cháo sang đây. Ông Tuy thều thào.
– Cháu định nói với bác khi cháu đón Ánh về nhưng mải nhiều việc cháu lại quên, Bác Mơ nay không về được vì đường bị tắc do sạt lở nên cháu đoán Bác chưa khỏe nên cháu nấu cháo luôn.
– Eo ôi có mùi gì ghê quá mẹ? Ánh nói.
– Mùi gì con vớ vẩn. Vân nói để xua đi ý nghĩ của Ánh.
– Ánh hả, mùi của ông vừa nôn ra vì ốm, để ông dậy thay quần áo.
– Ự. Ông Tuy cố gượng dậy nhưng dường như hết sức lại nằm thịch xuống giường.
– Bác có sao không ạ, bác đừng cố, để cháu. Nhanh nhảu quá khiến Vân tự dưng bước vào tình thế khó xử.
– Bác làm được mà.
– Thôi bác làm lại vật ra khổ lắm, để cháu giúp bác.
– Ánh ra ngoài này để mẹ dọn dẹp nhà cho ông con. Vân phải nói tránh việc mình thay đồ giúp ông Tuy và đưa điện thoại cho con ngồi ngoài bàn ở gian nhà ngoài.
Cầm phích nước cùng chiếc chậu trên tay Vân bắt đầu thấy ái ngại tình huống này dần dần.
– Bác ngồi dậy được không. Vân nói mà thấy câu nói vô duyên của mình.
– Thôi bác để cháu. Vân ngồi bên cạnh giường bên ngoài định vén áo ông Tuy thì cảm giác không thuật tay, Vân liền trèo lên giường vào phía trong ngồi phía cạnh cánh tay ông Tuy. Đây là lần đầu tiên Vân chăm sóc người lớn như thế này.
– Để cháu cởi áo giúp Bác nhé. Vân quỳ người đưa tay về 2 phía kéo áo của ông Tuy.
– Bác nhấc đầu lên đi ạ. Ông Tuy nhấc đầu, dơ tay qua đầu Vân cởi được áo ra tương đối dễ dàng.
– Trước đây bác chưa từng được ai chăm sóc như này đâu Vân.
– Thế ạ, hihi.
– Bà Mơ cũng chưa chăm bác được như cháu ấy. Ai là người thân của cháu thật có phúc.
– Hihi, bác cứ quá khen ạ, cháu cũng coi bác như người nhà mà ạ, vừa nói Vân vừa lấy khăn ấm lau qua bụng, sườn cho ông Tuy.
– Bác có thấy nước nóng quá không ạ.
– Vừa cháu ạ. Bác thấy khỏe hơn nhiều rồi.
– Bác quay lưng ra cho cháu lau lưng được không? Ông Tuy quay vào trong giờ đây ông mới để ý tới thân thể Vân. Vân đang mặc 1 bộ xa tanh màu xám, quỳ lên giường, lớp vải quần căng lên theo cơ thể, hiện rõ viền quần lót, bờ mông căng tròn khiến dương vật của ông nổi thành cụm. Vân ngồi nhích vào thêm, cô từ tư thế quỳ ngồi nhổm lên tư thế quỳ đứng, 1 tay để vào hông ông Tuy 1 tay lau lưng ông. Thỉnh thoảng vô tình cái bụng to của ông Tuy chạm vào phần trên đầu gối của Vân. Vân cảm giác được sự động chạm này và vô tình cảm thấy xao xuyến. Cô đang không hiểu sao mình lại có cảm giác như vậy.
– Xong rồi ạ bác nằm ngửa ra đi ạ. Ông Tuy xoay người ra, dương vật của ông chĩa thẳng lên không qua được mắt Vân, cô thoáng đỏ mặt, cả 2 đều ái ngại tình huống này.
– Bác thay nốt quần nhé, để cháu ra ngoài xem Ánh thế nào. Vân vội vã trốn tránh tình huống này.
Trong khi ông Tuy đang thay nốt quần đùi, thì Vân chuẩn bị cháo đổ ra bát chờ ông. Mải công việc giờ Vân mới nhớ chưa cho Ánh bú, 2 vú cô đang căng tức, 2 bầu ngực như muốn xổ ra khỏi chiếc áo lót, cho con bú ở đây thì không tiện mà mặc thì giờ không khác nào cực hình. Vân đành chạy vào nhà tắm cạnh nhà để cởi áo lót và hy vọng ông Tuy không để ý. Vào nhà tắm bật điện đập vào mũi Vân là mùi tinh trùng, không lẽ là của Bác Tuy. Nhìn gần vào từng vệt, từng vệt trên tường đúng là tinh trùng thật. Âm đạo của Vân chợt giật giật, 1 dòng nước rỉ ra dính vào quần lót.
Không ngờ bác ấy già mà vẫn còn khỏe thật, nhiều hơn người đã từng làm Vân ra hoàn cảnh như này.
– Bác xong rồi ạ, Vân không e dè mà bước vào ngay hỏi ông Tuy.
– Xong rồi cháu, cháu dọn nốt hộ bác nhé.
– Không hiểu sao Vân lại lấy được cái quần ngắn đến mức khó tả, dương vật ông Tuy vẫn đội cả lên trực chui ra ngoài, nếu đi từ hướng cuối giường gần như nhìn thấy cả thân dài gân guốc của nó.
– Vân nuốt nước bọt, nhanh tay dọn quần áo và khăn chậu lúc trước ra ngoài.
– Cháo đây rồi bác. Bác ngồi dậy nhé. Vân xốc nách ông Tuy từ phía trước, bầu vú đang cương cứng hai núm vú chĩa ra phía áo, người ông Tuy nóng bừng lên. Ngồi dậy mà dương vật thẳng đứng, đội quần làm lệch cả 1 bên quần hiện lên mồn một.
– Bác xin lỗi, bác không có ý gì đâu.
– Hi không sao ạ, Vân hiểu và bật cười vẻ trước vẻ thành thật của Bác Tuy.
– Bác ăn cháo đi ạ.
Đoàng… tiếng sấm vang trời, gió dập đập của chính vào nhà.
– Á mẹ ơi, huhu.
– Mẹ đây mẹ đây.
– Mẹ đây mẹ đây, chạy ra đóng của rồi Vân ôm con vào lòng cưng nựng.
– Đồng hồ chỉ 7h, ti đi con, ngủ đi mưa thôi con.
– Chụt chụt 1 bên Ánh đang ti. 1 bên những tia sữa vì kích thích mà vẫn phun ra ướt 1 tà áo Vân. Được chừng một lúc sau không hiểu kiểu gì mà Ánh đã ngủ và nhả ti ra, 2 vú Vân vẫn đang chảy sữa mà vẫn còn căng tức.
– Rào, rào. Phụt mất điện. Không hiểu ngày gì nữa.
– Vân ơi, có sao không cháu. Chết thật mất điện rồi.
– Vâng ạ, cháu không sao, Bác ăn hết chưa? Để chuẩn bị uống thuốc.
– Bác xong rồi, bác nghỉ chút cũng được, Ánh đâu cháu.
– Nó ngủ rồi bác, Mưa to quá bác ạ.
– Bác cho cháu đặt nhờ Ánh nhé, cháu bế mỏi tay quá.
– Ừ đặt nó đi cháu, đợi ngớt mưa rồi về cháu ạ.
– Hic mưa to quá, cháu không biết lúc nào hết mưa.
– Bác mà không ốm có phải đưa 2 mẹ con về được không.
– Oe oe. Mẹ đây, ngủ đi con, đặt Ánh xuống giường, Vân nằm cạnh và nhét ti vào miệng con.
– Ngủ đi con, vỗ vỗ thêm vài cái Ánh đã chìm vào giấc ngủ.
– Bác thấy trong người thế nào ạ. Bác uống thuốc này.
– Cảm ơn cháu, bác đỡ nhiều rồi. May có cháu chứ không hôm nay bác chắc trầu các cụ rồi.
– Bác cứ quá lời ạ, bác còn khỏe lắm ạ. Lời của Vân thật mà ông Tuy lại khép chân lại, dù trong phòng tối om.
– Bác nằm xuống đi ạ, Vân đỡ ông Tuy, lần này vì tối vô tình ngực Vân đập vào mặt ông Tuy khi ông chồm người lên.
– A, Bác xin lỗi.
– Không sao ạ, bác nằm xuống đi.
– Cảm ơn cháu. Bác ổn rồi.
– Vân xong việc chạy ra kéo rèm chỗ của thoáng phía ngoài gần giường ông Tuy.
– Bác thấy trong người thế nào ạ?
– Bác thấy ổn rồi, chỉ đau mỏi người thôi cháu.
– Thế chắc bác bị cảm lạnh đấy, cháu mà bị như bác cũng vậy.
– Ừ, ngại với cháu quá.
– Bác khách xáo quá, chúng ta như người nhà mà.
– Ừ, cháu về nằm chút đi, nay cháu cũng mệt rồi đúng không đi làm xa mà về còn chăm bác nữa.
– Vâng ạ, chút tạnh mưa bác gọi cháu nhé.
– Ừ yên tâm, bác thức trông cháu cho.
Thịch thịch thịch thịch. Vân mở mắt thấy cơ thể cứng đơ, mọi thứ không thể cử động được, ngoài mắt. Cô biết mình bị bóng đè rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nước mắt của suối |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Vú có sữa |
Tình trạng | Update Phần 13 |
Ngày cập nhật | 21/08/2022 05:36 (GMT+7) |