Kết quả là khi Vương Kiều Kiều ra hiệu ý bảo nàng ngẩng đầu lên, nàng liền phản ứng lại muộn hơn vài phần, thế nên trước tiên là đối mặt với ánh mắt đồng tình của mọi người, sau đó mới là hình ảnh cách đó không xa.
Quán cà phê này nằm gần thư viện lớn của đại học A, không gian rất tốt, là nơi không ít cặp vợ chồng cùng sinh viên đến nghỉ ngơi, cũng có rất nhiều người sẽ chọn ở đây chờ đợi hoặc trò chuyện, chỉ cần ở bên này ngẩng đầu nhìn qua, có thể nhìn thấy rõ ràng người từ trong thư viện đi ra.
Góc nhìn như vậy, khiến cho cặp đôi tuấn nam mỹ nữ từ cửa lớn đi ra lúc này có vẻ phi thường nổi bật.
Chính là Cố Quân Diệc và Vân Thi Hàm.
Nam nhân vẻ mặt lãnh duệ cầm sách đi ở phía trước, dáng người thẳng tắp, khí thế ngạo nhân. Mà cô gái lớn lên vô cùng xinh đẹp kia thì ôm lấy một xấp tài liệu, bước đi nhỏ chạy theo phía sau nam nhân, một bên còn không ngừng nói cái gì đó, trong khuôn mặt tươi cười, tràn đầy tình yêu.
Ánh sáng rực rỡ chiếu vào người hai người, thật sự là một bộ ảnh đẹp tràn ngập khí tức thanh xuân a.
Thấy tình cảnh này, Vương Kiều Kiều là người đầu tiên mở miệng: “Ai nha, xem ra hoa lạc nhà ai đó có chậu rồi, Tô Huyên, cậu cũng đừng khổ sở a!”
Ngoài miệng nói “Đừng khổ sở”, nhưng trong ánh mắt của nàng rõ ràng mang theo ý tứ mười phần xem kịch, Thẩm Như Mộng cùng Trần Uyển Dung cũng nặng nề thở dài, một bên an ủi Tô Huyên, một bên cũng không khỏi cảm thấy may mắn, nếu Vân Thi Hàm cùng Cố Quân Diệc ở cùng một chỗ, thì ba người Chu Hòa tất nhiên là không có cơ hội, như vậy tình cảm của các nàng, sau khi nhất thời lạc lối, không phải là còn có cơ hội làm nối lại hay sao.
Không thể không nói, khi nhìn thấy một màn kia, trái tim Tô Huyên quả thật có chút đau đớn, mặc dù là nàng có lỗi trước, nhưng tình cảm một năm nay lại là thật, lúc này nhìn thấy có người phụ nữ khác ở cùng một chỗ với Cố Quân Diệc, nàng thật sự không thể thờ ơ.
Không nhìn thấy Tô Huyên lộ ra điên cuồng như dự kiến, Vương Kiều Kiều có chút không cam lòng, lại bắt đầu châm lửa đốt Tô Huyên.
“Cũng khó trách, nếu mình là nam nhân a, cũng sẽ lựa chọn loại nữ nhân phi thường xinh đẹp như Vân Thi Hàm này, chứ đừng nói chi là, trong nhà nàng cũng không đơn giản, bản thân cũng là cầm kỳ thư họa, mọi thứ đều thông suốt, nghe nói người đuổi theo nàng, có thể xếp hàng từ đây đến Tây Uyển, ăn nhiều cháo cùng đồ ăn vặt, ai mà không muốn ăn cá lớn…”
“Kiều Kiều, cậu đừng nói như vậy!”
Thẩm Như Mộng cắt ngang lời của Vương Kiều Kiều, nhưng có lẽ cảm thấy Tô Huyên quá mức yên tĩnh, Trần Uyển Dung cũng ôn hòa mở miệng:
“Tô Huyên, cậu đừng nghe Kiều Kiều nói lung tung. Bất quá mình có quen một học trưởng, anh ấy phi thường thích cậu, có lẽ cậu có thể suy nghĩ một chút, nam nhân mà, vẫn là không nên quá đẹp trai thì tốt hơn…”
Hả? Cho nên các nàng đều cảm thấy, các nàng còn có cơ hội vãn hồi, mà tư sắc của mình bình thường, nhất định không cách nào so sánh với Vân Thi Hàm? Tô Huyên biết vị học trưởng mà Trần Uyển Dung đang nói tới là ai, cái khác không nói, chỉ riêng việc thỉnh thoảng nàng ngẫu nhiên gặp phải, mỗi lần người kia đều đi cùng một cô gái khác nhau, còn đều là học muội mới vào trường, chính xác chính là một kẻ lăng nhăng.
Đừng nói là so sánh với Cố Quân, quả thực ngay cả tiêu chuẩn bình thường của Tô Huyên cũng không đạt tới, Tô Huyên từ nhỏ đã được bà ngoại dạy làm thế nào để nhìn nam nhân, nếu nàng có thể coi trọng loại người này, đó mới là gặp quỷ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nữ nhân Tô gia |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 22/01/2023 03:33 (GMT+7) |