– Không tặng quà nữa, quay trở về…
Đài truyền hình thành phố đang còn khiêng máy quay phim, thu hình đến đây thì người văn phòng thành ủy quát lớn đến:
– Không quay tiếp nữa…
Tôn Vận cùng Mã Ngọc Đình cũng không để ý trên thân mình cũng đang lấm lem bột mì, mấy người đi ra ngoài, chui vào trong xe, trực tiếp chạy về huyện ủy.
Tôn Vận cho gọi điện thoại Mã Ngọc Đình, bảo Mã Ngọc Đình ngay lập tức đi ra cửa hàng quần áo, dựa theo hình thể của Liễu bí thư, mua ngay một bộ tây trang màu đen, đồng thời phải tra cho rõ việc này, có phải là có người không âm thầm giở trò có ý định phá hư hay không, người nào chịu trách nhiệm mua bột mì, đem sự tình điều tra rõ ràng, rồi báo cáo lên huyện ủy.
Mã Ngọc Đình trước an bài Miêu Cơ Kiền đến cửa hàng quần áo mua cho Liễu bí thư bộ tây trang màu đen, Mã Ngọc Đình tự mình còn phải tiếp tục phụng bồi Liễu Tuyết Mai đi đến huyện ủy, nàng muốn trước mặt Liễu bí thư tự kiểm điểm sai lầm.
Đường Thành đã gây họa, Mã Ngọc Đình thay đổi lái xe, theo đoàn xe trực tiếp chạy đến nhà khách huyện ủy, huyện ủy Liễu Hà sắp xếp Liễu bí thư vào bên trong nhà khách nghỉ ngơi, để xử lý thay đổi y phục khác.
Tôn Vận an bài Liễu Tuyết Mai đi vào gian phòng nhà khách xong, liền hỏi Mã Ngọc Đình nói:
– Âu phục mua xong chưa?
Mã Ngọc Đình gọi điện thoại cho Miêu Cơ Kiền, Miêu Cơ Kiền rất nhanh liền ôm quần áo đến, tổng cộng mang đến ba bộ âu phục nữ nhân màu đen, Miêu Cơ Kiền báo cáo Tôn Vận:
– Liễu bí thư dáng người đến cùng mặc cỡ nào, tôi cũng không dám chắc, nên đã mang đến ba bộ để lựa chọn…
Tôn Vận nhìn thoáng qua Miêu Cơ Kiền, nói:
– Mầm trấn trưởng, chuyện này ông làm chu đáo đấy, tại đây có bí thư Mã Ngọc Đình phụng bồi cũng được rồi, ông trở về đem chuyện mua bột mì điều tra rõ ràng, báo cáo lên huyện ủy, xảy ra chuyện lớn như vậy, đã bôi tro huyện Liễu Hà, Thành Quan trấn là chịu tội lớn nhất, ông chịu trách nhiệm điều tra cho rõ việc này.
Bí thư huyện ủy tự mình ra lệnh cho Miêu Cơ Kiền, chẳng khác gì là cho Miêu Cơ Kiền một đạo thánh chỉ, Miêu Cơ Kiền lập tức đứng thẳng người, tỏ thái độ:
– Tôi nhất định điều tra rõ việc này, sẽ báo cáo nhanh cho Tôn bí thư…
Tôn Vận nói:
– Ừ… ông đi đi…
Sự tình bột mì, bỗng nhiên liền rơi xuống trên đầu trấn trưởng Miêu Cơ Kiền.
Chuyện này đối với Đường Thành là cực kỳ bất lợi đấy, Tôn Vận cùng Mã Ngọc Đình ôm ba bộ âu phục mang vào trong phòng Liễu Tuyết Mai, Tôn Vận cùng Mã Ngọc Đình buông thõng tay, thở mạnh cũng không dám thở ra ngoài, Tôn Vận nhận lỗi nói:
– Liễu bí thư, thật xin lỗi, huyện Liễu Hà đã làm xảy ra chuyện lớn như vậy với Liễu bí thư, tôi Tôn Vận xin kiểm nghiệm sai lầm, công tác tại địa phương thất trách, xin Liễu bí thư trách phạt…
Mã Ngọc Đình cũng nói:
– Tôi bí thư Thành Quan trấn, Liễu bí thư tại thôn của Thành Quan trấn gặp phải tình huống như vậy, là do tôi Mã Ngọc Đình an bài công việc không được chu, xin Liễu bí thư xử phạt…
Liễu Tuyết Mai lúc này trên tóc đều là bột mì, nàng nói:
– Hai người cứ đi ra ngoài trước đi, tôi muốn tắm rửa cho sạch một chút…
Tôn Vận liền đem ba bộ âu phục phóng tới trước mặt Liễu Tuyết Mai, nói:
– Đây là âu phục chúng tôi vừa mua, mời Liễu thư ký xem bộ nào phù hợp thì thay đổi…
Liễu Tuyết Mai nhìn thoáng qua, nói:
– Cứ để đó đi, tôi tắm xong, thì sẽ tiếp hai người…
Mã Ngọc Đình bên này đang làm công tác lấy lòng với Liễu Tuyết Mai, Đường Thành bên kia, thì đang triệt để xui xẻo. Miêu Cơ Kiền mang theo thánh chỉ của Tôn Vận, quay trở lại Thành Quan trấn, lập tức triệu tập Khổng phó bí thư đảng uỷ, phó bí thư kiêm bí thư ban kỷ luật thanh tra Trương Tăng Ngân, thẩm tra chân tướng chuyện bột mì.
Công tác lái xe của Đường Thành lập tức chuyển giao cho người khác, hắn được thông báo đến phòng hội nghị đảng ủy Thành Quan trấn, tiếp nhận tổ chức thẩm tra. Miêu Cơ Kiền đem Đường Thành đến phòng họp, ba người ngồi qua một bên, để cho một mình Đường Thành ngồi vào bên kia đối diện.
Bí thư ban kỷ luật thanh tra Trương Tăng Ngân hỏi:
– Đường thành, bột mì là qua tay của cậu mua phải không?
Đường Thành do dự một chút, trung thực trả lời:
– Đúng rồi, là qua tay của tôi mua sắm.
Trương Tăng Ngân hỏi:
– Lúc mua có biên lai ghi bao nhiêu tiền không?
Đường Thành vốn muốn đem chuyện này thành thật trả lời là hắn cùng với Nghiêm Thi Tài chủ nhiệm văn phòng đi mua đấy, tất cả đều là do Nghiêm Thi Tài một tay đứng ra mua, thế nhưng Tăng Ngân một bộ gom lại giải quyết chung, tuyệt không niệm cùng đồng liêu, như là thẩm vấn một mình Đường Thành, lại làm cho Đường Thành tâm tình mâu thuẫn bị kích lên, Đường Thành thằng này, chỉ ăn mềm không chịu ăn cứng, Đường Thành liền quét ngang, nói:
– Mua tại cửa hàng lương thực đấy, có biên lai ghi rõ số tiền…
Trương Tăng Ngân nói:
– Tốt, cậu lấy biên lai ra đi…
Đường Thành nói:
– Biên lai đã vứt đi rồi…
Trương Tăng Ngân “Ồ” một tiếng, nói ra:
– Đường thành, cậu có biết sự tình nghiêm trọng đến đâu không? Bí thư thành ủy đến Thành Quan trấn chúng ta tặng quà, cũng bởi vì bột mì của cậu mua mà sơ sẩy xảy ra chuyện lớn như vậy, huyện ủy muốn trách phạt Thành Quan trấn chúng ta đấy, nếu làm không tốt, tất cả mọi người sẽ cùng với cậu cùng một chỗ nhận liên quan vào thân, Đường Thành, tốt nhất đem sự tình nói cho rõ ràng, nếu cá nhân của cậu có vấn đề, chuyện này theo lý mà nói, thì tự cậu phải gánh chịu lấy.
Miêu Cơ Kiền cũng nghiêm nghị nói:
– Nếu bột mì loại tốt, thì làm sao vô cớ cái vỏ bao lại bụ bục ra? Vì thế chỉ có hai khả năng, thứ nhất, có người có ý định làm phá hư, muốn bêu xấu chính quyền Thành Quan trấn, hướng trên mặt huyện Liễu Hà bôi đen, thứ hai chính là mua loại sản phẩm bột mì loại rẻ tiền nhất, từ trong mưu lợi bất chính, mặc kệ là phạm vào cái nào, người trong cuộc cũng phải có trách nhiệm tương quan, là nhân viên công vụ thì sẽ khai trừ công chức, nếu không phải là nhân viên công vụ thì giao qua bên thanh tra kỷ luật truy cứu trách nhiệm…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nữ lãnh đạo |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Update Phần 107 |
Ngày cập nhật | 09/07/2022 05:05 (GMT+7) |