Đi tới một gian thạch thất, Lâm Ngạo Tuyết còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì. Quách Diên Đình đã xoay người một chi vung ra điểm cho nàng ngất đi, trực tiếp thu vào trong trữ vật giới.
Nhắm mắt cảm nhận một lát, Quách Diên Đình nhét trừ vật giới vào trong ngực, lúc này mới đi ra ngoài, một đường lưu tâm bốn phía, không nhanh không chậm đi tới cửa ra vào, lại leo lên thang dây theo thông đạo đi thẳng lên. Lúc tới gần nơi ra vào trên mặt đất, hắn thả chậm tốc độ, từ trong tay áo giũ ra một chiếc tinh linh liên hệ với bên ngoài.
Ngự viên. Nghiễm Thiên Vương biệt viện, một tên hạ nhân đi ra, hướng phía Ly cung bay vút mà đến.
Thủ vệ Ly cung tấn tốc để mắt đến người này, không biết hắn đi tới là có chuyện gì, thấy người đến sau khi xuống đất vẫn không ngừng nhịp bước, một thủ vệ giơ tay tỏ ý dừng lại.
Ai ngờ hạ nhân kia đột nhiên rút đao trong tay, dùng tận toàn lực cuồng bổ một đao, pháp lực tung trào mà ra.
Thủ vệ kinh hãi, phòng ngự nơi này mà xảy ra chuyện, thì ai cũng đều không nổi trách nhiệm, cũng không nghĩ tới không ngờ có người lớn gan như vậy, lại dám giương oai ở đây!
– Oanh!
Một tiếng chấn vang, một tên thủ vệ trực tiếp vung thương đâm ra, công phá pháp lực công kích của hạ nhân, chỉ một kích liền đánh bay đao trong tay đối phương, bản thân hạ nhân cũng bị chấn đến thổ huyết bay ngược trở lại song vẫn không chịu dừng tay, tiếp tục vung quyền oanh ra từng đạo pháp lực nền xuống mặt đất.
Hai tên thủ vệ lách mình mà đến, không chít phí sức liền trực tiếp khống chế hạ nhân kia.
Hạ nhân lưu thủ trong biệt viện đều bị kinh động, dồn dập đi ra xem động tĩnh, nhìn mặt đất ngổn ngang bên ngoài Ly cung, còn có trường cảnh đuổi bắt kia, đều hãi hùng khiếp vía, không biết là ai chán sống, không ngờ chạy đến Ly cung quấy rối.
Mà động tĩnh vừa ra, ánh mắt Quách Diên Đình đang đi trong địa đạo chợt lóe, tấn tốc lách mình lướt ra, quát lớn với hai ngươi thủ nơi cửa ra vào.
– Có chuyện gì?
Hai người cũng chính đang sá dị với động tĩnh bên ngoài… đều lắc đầu nói:
– Không biết là có chuyện gì!
– Ra ngoài xem xem! Quách Diên Đình lệ thanh quát.
Hai người khoái tốc mở cửa, Quách Diên Đình suất tiên lóe ra, hai người theo đuổi ngay sau.
Vừa đi ra bên ngoài đình viện. Quách Diên Đình lại lơn tiêng ra lệnh:
– Gọi mấy người theo ta đi xem xem, những người còn lại tiếp tục nghiêm mật phòng hộ!
Đồng thời vung tay một trảo, lồng úp trên bàn trà trong đình tử nổ bung, một chiếc trữ vật trạc rơi vào trong tay hắn, trực tiếp khoác lên cổ tay. Ngoài sáng trong tôi lóe ra sáu người theo sau Quách Diên Đình khoái tốc bay vút mà đi.
Một hàng đi tới cưa Ly cung, nhìn thấy tên hạ nhân kia đang nằm trên mặt đất hai mắt mở trưng trưng, khóe miệng rỉ máu. Quách Diên Đình hỏi một tên thủ tướng:
– Chuyện gì?
Thủ tướng nhíu mày nói:
– Vô duyên vô cớ chạy tới quấy rối, sau khi bi khống chế lièn tự đoạn tâm mạch tự tận.
Quách Diên Đình lập tức quay đầu hướng mấy tên thủ hạ sau người truyền âm nói:
– Cẩn thận có trá, các ngươi đi về nghiêm thêm phòng thủ kẻ nào tự tiện xông vào giết không tha!
Mấy người chắp tay lĩnh mệnh, khoái tốc lách mình mà về.
Người trong biệt viện đều nhìn về phía cửa Ly cung, mà thu về Ly cung cũng khẩn cấp đăng báo tình hình, Quách Diên Đình liền thừa cơ yênắng mà đi.
Sau khi lên đến tinh không, Quách Diên Đình thẳng hương đến nơi ra vào tinh vực, tay áo lần nữa giũ ra tinh linh, đối ngoại liên hệ thông báo đại khái thời gian đến nơi.
Nam Ba ẩn náu trên tinh cầu hoang vu thông qua tinh linh trên tay đáp lại một lúc, lập tức nói với Tả Nhi ở bên người:
– Chuẩn bị động thủ!
Tả Nhi xoay người chui ra cửa động, nhìn bốn phía một chút, nhảy vào sơn cốc dưới chân, thả ra hơn ngàn người, dặn dò sắp đặt một phen.
Toàn bộ hơn ngàn người thân mặc chế thức chiến giáp của Thiên Đình, đều là tinh nhuệ trong thân quân Doanh Cửu Quang năm đó.
Đợi đến Nam Ba ngắt chỉ tính lên thời gian truyền đến tín hiệu đông thủ, ngàn người lách mình bay ra hoang vu tinh cầu, đội hình chỉnh tề phi hành… đến thẳng tòa bài phường nơi ra vào tinh vực Thiên cung.
Tả Nhi trở lại trong động, cùng Nam Ba quan sát động tĩnh.
Trú quân chung quanh bài phường nhìn thấy một chi nhân mã Thiên Đình đi tới, đều chăm chú theo dõi, bảo trì cảnh dịch.
Đến lúc người gần đến nơi, phía bên này phái ra một chi nhân mã đi lên trước kiểm tra, một ngàn người kia đột nhiên bày ra trận hình chém giết, nhất luật cầm ra Phá Pháp cung trong tay, bắn như điên về phía nhân mã đi tới kiểm tra, giết sạch tiểu đội hơn trăm người.
Tiếp đó, Phá Pháp cung chuyển sang công kích tòa bài phường, Lưu Tinh tiễn cuồng xạ, bắn xong một lượt liên lập tức quay đầu bỏ trốn.
Thấy vậy, Nam Ba cùng Tả Nhi cũng tấn tốc rời khỏi động, nhanh chóng rời đi.
Nhân mã thu hộ ngoài bài phường kinh hãi, đang muốn bố trận ứng phó, ai ngơ quân địch không ngờ bỏ chạy.
Một tên tướng lĩnh gầm lên:
– Đội nhân mã bên phải truy kích!
Hơn mười vạn nhân mã tấn tốc đuổi ra.
Tinh môn ra vào Thiên cung vốn do trọng binh trấn giữ, lúc Quách Diên Đình tiếp cận, lập tức có nhân mã hướng về phía hắn, tiến hành kiểm tra theo thông lệ.
Quách Diên Đình tính là khuôn mặt quen thuộc, thủ vệ cũng nhận ra hắn, chẳng qua hết thảy đều phải hành sự theo quy củ.
Quách Diên Đình vừa lộ ra lệnh bài trong tay, nhân viên đi qua kiểm tra còn chưa kịp nói chuyện, sau người đột nhiên truyền đến tiếng trống chấn thiên, là hiệu lênh tập kết đại quân!
Thủ vệ không kịp kiểm tra Quách Diên Đình, tấn tốc quay đầu mà về tuân theo quân lệnh đi đến tập kết.
Quách Diên Đình tự nhiên biết rõ là đang xảy ra chuyện gì, nếu không cũng sẽ không chọn lúc này mà đi, biết rất nhanh Tinh môn sẽ bị phong tỏa, mới thừa dịp hỗn loạn tấn tốc xông thẳng Tinh môn, độn ly.
Hiên ra trong hư không, người đã có mặt ở bên ngoài tấm bài phường khổng lồ, thủ về bài phường nhìn tới hắn bèn lộ ra lệnh bài trong tay, thấy trận hình được bố trí nghiêm chinh trước mặt, còn hỏi một tiếng:
– Xảy ra chuyện gì? Thủ tướng nhìn lênh bài trong tay đối phương, biết đã trải qua kiểm tra ở bên trong, không nói gì thêm, chỉ đáp một câu:
– Có người đột nhiên tập kích!
– Quách Diên Đình gật đầu, ra vẻ không muốn hỏi nhiều, đề thủ quân nhường đường, cứ thể ung dung rời đi.
Hắn mới đi, trong hư không liền thổ ra từng nhánh đai quân chạy tới chi viện, tướng lĩnh đi ra dò hỏi tình hình ngoài nay.
Còn có thể là chuyện gì, tinh nhuệ của thân quân Doanh Cửu Quang thực lực bất phàm, tốc độ chạy trốn cực nhanh, bên này sợ là kế điệu hổ ly sơn, đã để người trốn thoát, chỉ đành đăng báo, thông tri phong tỏa Tinh môn tìm tòi phiến tinh Vực nay.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 36 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 02/02/2020 11:29 (GMT+7) |